Chương 109: Thuyền giặc
Cậu ta là ai? Cậu ta làm kiểu gì? Tại sao đám Triệu Long Bảo không tấn công cậu ta? Trong lòng Tang Hủ tràn ngập nghi hoặc.
Không kịp suy nghĩ nhiều vậy, tiếng thình thình càng lúc càng vang dội, chẳng biết có bao nhiêu thứ trèo lên húc cổng. Nếu coi ảo giác là một trò chơi tương tác thực tế ảo, vậy thì chỉ cần bộ nhớ đủ nhiều, về lý thuyết nó có thể liên tục làm mới NPC, vậy nên kẻ sau cổng mộ sẽ chỉ càng ngày càng đông, cho tới khi húc đổ cổng mộ xông ra ngoài.
Rốt cuộc ảo giác có thể làm mới ra bao nhiêu NPC, phụ thuộc vào bộ nhớ của nó. Mà rốt cuộc bộ nhớ của tổ tiên nhà họ Triệu nhiều cỡ nào thì Tang Hủ không ước tính được. Mấy nghìn năm, ngần ấy thế hệ trước đều được chôn cất ở đây, chắc chắn là không ít, tạo ra mấy nghìn tài khoản Triệu Long Bảo chắc không thành vấn đề.
Bên ngoài hang động thi thể đều là ngài, không thể ra được. Cổng mộ bên trong lại đầy rẫy nguy hiểm, Triệu Long Bảo và đồng bọn của ông ta sắp xông ra rồi.
Họ đã rơi vào cục diện bế tắc.
Châu Hà xắn tay áo nói: "Các ngươi tìm chỗ trốn đi."
Tang Hủ kéo cánh tay hắn, "Số lượng quá đông, cụ thiêu cháy mình cũng không chém hết được, huống hồ ảo giác còn có thể liên tục tạo ra NPC, chém cũng vô ích."
Nghĩ cách đi, nhất định vẫn còn cách.
Tang Hủ nhìn Văn Uyên, ánh mắt anh ta rất hờ hững, dường như anh ta có thể bình tĩnh chấp nhận mọi kết cục. Còn Thẩm Tri Ly thì tỏ vẻ hứng thú, như thể rất đỗi tò mò về thứ bên dưới.
Thẩm Tri Ly... Thẩm Tri Ly...
Tang Hủ chau mày, hỏi thẳng thừng: "Rốt cuộc anh định Lên Thềm như thế nào?"
"Cuối cùng cậu cũng hỏi câu này, đồng nghiệp ơi." Thẩm Tri Ly cười hì hì nói, "Vào mộng ba ngày mới nhận ra, chưa phải đần quá."
Tang Hủ biết ngay, kẻ này vẫn còn chừa đường thoát.
Cho đến giờ, công dụng của ký tự bùa chú kia đều là Thẩm Tri Ly nói, Tang Hủ nghi ngờ hắn vốn nói dối, ký tự đó không thể làm thi thể cải tử hoàn sinh được. Người nhà họ Triệu tái sinh là vì liên quan đến thần thông của đạo Tu La nhà họ, họ đã chuyển đổi hình thái của bản thân, đạt được hiệu quả "vạn vật cùng sinh sôi", chẳng liên quan quái gì đến ký tự nọ.
Vậy thì rốt cuộc tác dụng của ký tự nọ là gì, đáng để bàn luận.
Có thể khẳng định rằng, vẽ ký tự đó chắc chắn là một trong các bước Lên Thềm, hơn nữa rất có thể là bước đầu tiên. Vậy thì, lẽ nào bước thứ hai là hiến tế?
"Lên Thềm phải hiến tế đúng không, anh định hiến tế ai?" Tang Hủ hỏi, mặt vô cảm.
"Hai ta cùng một công ty, trước giờ tôi yêu mến đồng nghiệp, sao tôi có thể hiến tế cậu được? Còn về anh Châu, tôi muốn hiến tế anh ấy thì cũng phải có bản lĩnh đó đã."
Nếu đã vậy, thì chỉ có một lựa chọn.
Thẩm Tri Ly và Tang Hủ nhìn sang Văn Uyên.
Văn Uyên im lặng nhìn họ, nói khẽ: "Tôi chấp nhận."
Tang Hủ: "..."
Tại sao lại đồng ý dễ dàng như vậy? Không đánh vài hiệp với họ ư?
Thẩm Tri Ly lấy làm lạ, "Anh là Phật sống đầu thai à? Tôi sắp bị hào quang của Phật trên người anh chiếu mù mắt rồi."
Văn Uyên buông rèm mi dày, nói khẽ: "Rất nhiều người ghét tôi, chỉ có Tang Hủ và cụ cố bằng lòng mạo hiểm đến cứu tôi, tôi muốn họ được bình an. Mong rằng kiếp sau, còn cơ hội báo cho mọi người."
Tại sao anh ta lại cho rằng vì cứu anh ta nên họ mới đến âm trạch nhà họ Triệu? Châu Hà liếc nhìn Tang Hủ, tức khắc vỡ lẽ, lại là tên oắt con này lừa gạt người ta. Giỏi lắm, lại lừa được một kẻ bằng lòng chết vì mình. Lương tâm Châu Hà cắn rứt, hắn nói: "Đồ ngu, Tang Hủ không phải..."
Tang Hủ bịt miệng hắn, hỏi: "Thẩm Tri Ly, anh Lên Thềm có phá được trận không?"
"Không." Thẩm Tri Ly cười nói, "Lần đầu Lên Thềm sẽ cực kỳ suy yếu, tôi cần cậu đưa tôi ra ngoài, đây là mục đích tôi mời cậu và anh Châu đến."
Tang Hủ nhíu mày, "Thế anh Lên Thềm có ích gì, thậm chí chúng ta còn mất một lực chiến."
"Chớ nóng vội, tôi chưa nói hết." Thẩm Tri Ly cười hì hì nói, "Đồng nghiệp ơi, cậu có biết rốt cuộc người ngoại tộc Lên Thềm như thế nào không? Theo người của phái Học Giả nói, tại sao thần thông lại được gọi là thần thông, đó là bởi thần thông đến từ thần. Lên Thềm trở xuống, người ngoại tộc chỉ cần lột da uống máu là tu luyện được. Nhưng Lên Thềm trở lên thì khác."
Tang Hủ và Văn Uyên đều im lặng, nghe hắn kể.
Thẩm Tri Ly nói: "Lên Thềm trở lên, phải tiếp xúc với thần."
Tang Hủ đã hiểu, tác dụng của những ký tự ấy là mời thần.
Thảo nào lúc vô thức cậu lại khắc ký tự này lên sàn nhà. Bị ô nhiễm, cậu muốn tiếp cận Đẩu Mẫu Nguyên Quân, hiến tế mình cho Đẩu Mẫu Nguyên Quân.
"Anh muốn mời thần khống chế tổ tiên nhà họ Triệu, thanh tẩy ảo giác?" Tang Hủ càng ngày càng nhíu mày sâu hơn, "Nhưng thế này sẽ không tự chơi chết mình chứ?"
"Người đứng đầu năm dòng họ đều Lên Thềm thành công, tại sao tôi thì không được?" Thẩm Tri Ly cười khẽ, "Cậu đừng căng thẳng quá, thần linh đến không có nghĩa là chắc chắn phải chết đâu, Người luôn ưu tiên thưởng thức kẻ cấp bậc cao nhất. Mặc dù không biết cấp bậc của anh Châu là gì, có điều chắc chắn là cao nhất trong chúng ta. Vấn đề không lớn, tôi tặng các cậu một tấm bùa phong ấn, dùng bùa này có thể tạm thời làm người ta thoái hoá thành khúc gỗ tảng đá, cấp bậc đồng thời cũng tụt lùi, khuyết điểm là không thể di chuyển và nói chuyện."
"Còn loại tép riu như cậu, thường thì thần sẽ không chú ý đến cậu, chỉ cần cậu không nghe không nhìn, chẳng biết gì về thần, cậu sẽ không sao đâu."
"Chuyện tôi muốn làm nguy hiểm hơn cậu nhiều, tôi muốn trộm Lửa Nguồn của Táo Quân. Sau khi tất cả kết thúc, nếu tôi vẫn còn sống, hy vọng cậu nhớ đưa tôi ra khỏi đây."
Châu Hà lạnh lùng nói: "Người đứng đầu năm dòng họ Lên Thềm, là ăn trái tim của bậc cha chú Lên Thềm trong nhà, kế thừa cấp bậc của họ. Chỉ cần lịch sử dòng họ từng có người Lên Thềm, hơn nữa giữ được trái tim, đời con cháu sẽ có thể Lên Thềm được. Cách của ngươi ngông cuồng quá."
"Anh biết được con đường này từ đâu?" Tang Hủ hỏi.
Thẩm Tri Ly nhún vai, "Viện nghiên cứu Mông Châu. Họ nghiên cứu người ngoại tộc, nghiên cứu đạo của chúng ta, sưu tầm rất nhiều tài liệu sách cổ, đây là cách mà họ nghiên cứu được. Mấu chốt là bùa chú đó, người đạo nào khắc thì sẽ mời được thần linh của đạo đó."
"Ngộ nhỡ cách này là giả thì sao?"
"Họ đã thử nghiệm, có một vật thí nghiệm người ngoại tộc đã Lên Thềm thành công. Đương nhiên, trong cuộc thí nghiệm đó họ đã mất 20 nghiên cứu viên."
Tang Hủ: "..."
"Không có đường quay lại nữa, đồng nghiệp ạ," Thẩm Tri Ly cười nói, "Cậu không phát hiện ra nơi này càng ngày càng nóng rồi ư?"
Tang Hủ thầm giật mình, lau mồ hôi trán.
Đúng vậy, nhiệt độ bây giờ có thể miêu tả là lồng hấp. Châu Hà đã cởi ảo nỉ từ trước, để trần thân trên. Còn Văn Uyên thì cởi áo gió, buộc ở thắt lưng.
Theo truyền thuyết, Táo Quân là một ngọn lửa điên cuồng. Nơi này trở nên nóng như vậy, Người sắp đến rồi ư? Rốt cuộc Người trông như thế nào, Tang Hủ thấy hơi tò mò. Nhưng cậu biết, cậu tuyệt đối không được nhìn.
Châu Hà đột nhiên túm cổ áo Thẩm Tri Ly, "Thằng chó chán sống này, ta sẽ giết ngươi trước."
Giờ cãi cọ cũng vô ích, Tang Hủ kéo Châu Hà lại, tách hai người ra.
Thẩm Tri Ly tao nhã chỉnh cổ áo, nói: "Còn nhớ bùa chú đằng sau bài vị ở từ đường không? Đó đều là do tôi khắc đấy, tôi đã khắc tận một trăm cái. Người sắp đến rồi, chờ Người nấu cơm, tôi sẽ trộm lửa của Người."
Sao Thẩm Tri Ly lại điên rồ thế này? Hắn không nghĩ đến Thẩm Tri Đường sao? Tang Hủ thầm ôm ấp một tia hy vọng, hắn biết cách mời thần đến, chắc hẳn cũng biết cách mời thần đi phải không? Tang Hủ nói: "Thẩm Tri Ly, anh hà tất phải Lên Thềm? Giờ anh đã mạnh lắm rồi. Nghĩ đến em gái anh đi, cô ấy còn đang đợi anh về nhà ăn canh tiết vịt mà. Phải rồi, chẳng phải trước đây anh từng nói, cấp bậc càng cao thì càng dễ bị ô nhiễm sao?"
Thẩm Tri Ly dịu giọng nói: "Cậu thật sự không hiểu sếp tổng của chúng ta."
Tang Hủ: "..."
Gì cơ?
Tôi không hiểu ư? Tôi không hiểu bản thân mình?
"Nếu cậu không thể mang lại lợi ích cho Người, tại sao Người lại tuyển dụng cậu? Tại sao lại đào tạo cậu? Cậu tưởng hàng ngày cậu sống tạm bợ, dựa dẫm, yếu đuối như bây giờ, Người sẽ chịu đựng cậu mãi mãi ư? Còn về ô nhiễm, Người đã muốn bắt đầu đào tạo nhân viên từ số 0, chắc hẳn nhất định sẽ có cách giải quyết. Người có cách, tại sao tôi không Lên Thềm?"
Không phải... Tang Hủ đỡ trán, cậu không phải thế mà.
Thẩm Tri Đường đã tẩy não anh cô rồi ư, tại sao giờ Thẩm Tri Ly lại tin tưởng cậu thế này?
"Dựa dẫm thì sao?" Châu Hà nổi giận, "Có phải dựa vào ngươi đâu."
"Vậy," Thẩm Tri Ly mỉm cười hỏi, "Hợp tác không? Tang Hủ."
Cổng mộ chợt nổi đùng một tiếng, mấy vết nứt xuất hiện rõ ràng, những cặp mắt gian ác vụt qua sau khe nứt.
Giọng của vô số Triệu Long Bảo vọng ra, trở nên the thé đáng sợ: "Thả ta ra! Mau thả ta ra!"
Cổng mộ sắp không chịu được nữa rồi, phải quyết định ngay!
Tang Hủ hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh.
Nếu Tang Hủ không nhận lời hợp tác với hắn, 100% hắn sẽ qua cầu rút ván. Thần ưu tiên thưởng thức người cấp bậc cao hơn, không nghi ngờ gì cấp bậc của Châu Hà là cao nhất trong số họ, khi Táo Quân đến, ngược lại hắn sẽ nguy hiểm nhất. Lúc đó nếu Thẩm Tri Ly làm khó Tang Hủ, Châu Hà ắt không thể giữ trạng thái "phong ấn" được, phải khôi phục tỉnh táo. Mà một khi khôi phục tỉnh táo, hắn sẽ bị Táo Quân để ý đến.
Thẩm Tri Ly vừa khéo có thể lợi dụng lúc Táo Quân thưởng thức Châu Hà để nghĩ cách băng qua cột mốc.
Đây mới là mục đích thật của việc Thẩm Tri Ly mời Châu Hà tới.
Đồng thời, do Tang Hủ chủ quan chọn không hợp tác, còn Thẩm Tri Ly đã cung cấp phương án hợp tác, cũng không tự tay giết họ, Thẩm Tri Ly có thể né được ràng buộc của hợp đồng công ty, không bị phán quyết là "phản bội đồng nghiệp", "phản bội công ty". Giả sử Tang Hủ không phải sếp tổng, Thẩm Tri Ly cũng có thể qua được cửa sếp tổng.
Tóm lại, bất kể Tang Hủ có đồng ý hợp tác hay không, Thẩm Tri Ly đều thắng chắc.
Tính toán tinh vi quá... Tang Hủ tự than không bằng.
Kể từ khi trở thành người ngoại tộc cho đến hiện tại, trước giờ chỉ có cậu lừa gạt người khác, lần đầu tiên cậu bị mưu tính triệt để thế này. Kể từ khi cậu đáp xuống âm trạch nhà họ Triệu, cậu đã bước lên thuyền giặc của Thẩm Tri Ly, cơ bản là không có lựa chọn khác. Tang Hủ nhìn Châu Hà, cậu rất tò mò, trước đây khi Châu Hà làm hoàng đế có gặp phải bầy tôi khó chế ngự thế này không? Có điều theo tính cách của Châu Hà, hắn sẽ khiến kẻ nọ đột tử ngay tại chỗ chăng.
Con người Thẩm Tri Ly, dùng đúng thì là đại tướng của công ty, dùng sai thì là mối hoạ của công ty.
Tang Hủ vẫn muốn thử tiếp, nếu thật sự không thể dùng được, thì lại nghĩ cách tiêu diệt Thẩm Tri Ly cũng không muộn.
"Tôi chân thành hy vọng hai người cùng chung sức hợp tác." Thẩm Tri Ly giữ nụ cười mỉm hiền hoà, "Hãy tin tôi, chỉ cần cậu tuân thủ lời hứa, tôi tuyệt đối sẽ không hiến tế cậu." Hắn cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, "Thời gian không còn nhiều nữa, Tang Hủ, mau nói cho tôi biết đáp án của cậu đi."
"Anh cũng không thể hiến tế Văn Uyên được." Cuối cùng Tang Hủ cũng lên tiếng.
Văn Uyên ngước mắt lên, ánh mắt hơi đông cứng.
Thẩm Tri Ly tặc lưỡi, "Việc này hơi khó, vật tế có hai điều kiện: vật sống, có cấp bậc. Vốn dĩ lúc trước tôi định dùng Trần Nhạc Thiên và Minh Thuần làm vật tế, tiếc là họ vô dụng quá, còn chưa xuống đã chết rồi. Giờ chỉ có bạn Tiểu Văn thoả mãn được hai điều kiện này."
Tang Hủ hờ hững nói: "Tổ tiên nhà họ Triệu sẽ là vật tế của anh."
Chỉ cần tổ tiên nhà họ Triệu bị hiến tế, lối đi đằng sau Cổng Huyền Tẫn tất sẽ đi được.
Như vậy, cục diện bế tắc này mới thật sự được phá giải.
Thẩm Tri Ly kêu lên như vừa bừng tỉnh, cười nói: "Suýt thì quên mất tổ tiên nhà họ Triệu đều là vật sống. Quả nhiên vẫn là cậu thông minh, sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ?" Hắn quay sang Châu Hà, hỏi, "Anh Châu, tôi đi đây, anh có gì muốn dặn dò tôi không?"
Châu Hà cười khẩy thành tiếng, gằn từng chữ một: "Chúc ngươi chết sớm siêu sinh sớm."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro