Chương 48: Đề bạt
Sau khi trở về hiện thực, Tang Hủ giao nộp bao tải mang từ 1817 ra. Văn Uyên cũng đến nhà họ Châu, anh ta từng mổ bụng lấy thịt cúng, tính là tai nạn nghề nghiệp, nhà họ Châu cung cấp Bổ Thiên Đan miễn phí cho anh ta chữa trị. Tang Hủ nhìn Bổ Thiên Đan mà Châu Nhất Nan đưa cho mình, thầm nghi hoặc, hình như nhà họ Châu không thiếu Bổ Thiên Đan, rốt cuộc Bổ Thiên Đan của họ ở đâu ra? Tang Hủ rất tò mò.
Người ngồi kín phòng họp, Châu Hà ngồi đầu, Châu Nhất Nan ngồi bên phải hắn, bên cạnh là Châu An Cẩn. Còn có một số người thuộc cấp quản lý, Tang Hủ chưa bao giờ gặp.
Đáng lẽ phải do đội trưởng viết một bản báo cáo nói rõ tình huống, tóm tắt hoàn cảnh của họ trong mộng, đặc biệt là nguyên nhân chết của hai người ngoại tộc Châu Thị còn lại, nhưng do không ai dám bảo Châu Hà viết báo cáo, Châu Nhất Nan bảo Tang Hủ trực tiếp kể miệng.
Tang Hủ đã rèn luyện được bản lĩnh nói dối cao siêu ở chỗ Châu Hà từ lâu, nói một bài luận văn dài nửa hư nửa thực, Châu Nhất Nan không phát hiện ra gì bất thường, ngược lại hết sức khen ngợi Tang Hủ.
Châu Nhất Nan tổng kết: "Giấc mộng lần này, mặc dù nhà họ Châu chúng ta bị tổn thất hai nhân viên, nhưng may mà dưới sự dẫn dắt của cụ cố, chúng ta đã thành công giành được hài cốt của người nhà họ Tang. Ngược lại là người ngoại tộc nhà họ Tần, vào trước chúng ta, gần như bị diệt toàn quân, chẳng thu hoạch được gì, cộng tác viên sót lại cuối cùng cũng là do người nhà họ Châu chúng ta mang ra ngoài." Ông ta mỉm cười,"Trước nay nhà họ Tần luôn kiêu ngạo, lần này thật sự quá mất mặt."
Ông ta lại nhìn sang Văn Uyên, "Cậu vất vả rồi, lần này cậu thể hiện rất xuất sắc, nên tập đoàn sẽ chi trả toàn bộ chi phí cần cho điều trị, có nhu cầu gì cứ nói với tập đoàn."
Văn Uyên không giỏi ăn nói, chỉ gật đầu, tỏ vẻ đã biết.
Châu Nhất Nan nhìn sang Tang Hủ, thần sắc hiền hoà, "Tiểu Tang, cậu cũng hết sức xuất sắc. Nghe nói cậu đã mời được Na?"
"Vâng." Tang Hủ cụp mắt, vẻ mặt toát ra vài phần suy sụp và đau buồn, "Trước khi chết, em họ tôi đã tặng Na của em ấy cho tôi."
Châu Nhất Nan liếc nhìn Châu An Cẩn bên cạnh, Châu An Cẩn gật đầu, thầm xua tan lo ngại về Tang Hủ.
Suy cho cùng Tang Hủ mời được Na, chứng tỏ cậu đã tu luyện thần thông của nhà họ Châu, mà một khi đã tu luyện thần thông nhà họ Châu thì không thể tu thần thông của nhà họ Tang được nữa.
Nhưng ngộ nhỡ nhà họ Tang có thần thông gì có thể sao chép thần thông của người khác thì sao? Họ chẳng hay biết gì về thần thông của dòng họ Tang, thế gian rộng lớn đầy rẫy điều kỳ diệu, có khả năng này cũng chưa biết chừng.
Châu An Cẩn vẫn giữ chút hoài nghi.
Châu Nhất Nan an ủi Tang Hủ, "Tiểu Tang, hãy nén đau buồn. Em họ cậu chịu đưa Na của cậu ấy cho cậu, chứng tỏ cậu ấy hy vọng cậu sống tốt. Tôi nhớ Hộ Pháp Linh Quan đó là Na mà cậu ấy mời được từ một cái khoá trường mệnh, sát khí nặng nề, cực kỳ lợi hại. Nhà họ Châu chúng tôi trước nay coi trọng người tài, đặc biệt là nhân viên tố chất học vấn cao siêu như cậu, sau này tập đoàn sẽ tập trung đào tạo cậu."
Na trong khoá trường mệnh? Là khoá trường mệnh bằng vàng mà bố mẹ để lại cho cậu, sau này bị mợ phát hiện cướp mất đấy ư?
Lẽ nào Hộ Pháp Linh Quan liên quan đến nhà họ Tang?
Tang Hủ dằn suy nghĩ, đứng dậy khom lưng vái Châu Hà, lại vái Châu Nhất Nan, "Đều là cụ cố và chủ tịch chỉ đạo tốt, tôi nhất định sẽ cố gắng hơn, trợ giúp các vị lãnh đạo."
Dứt lời, cậu nhìn thấy cốc trà của Châu Nhất Nan đã hết, còn rót nước cho Châu Nhất Nan. Châu Nhất Nan khen cậu không ngớt, nếp nhăn trên mặt cười giãn cả ra, "Người có công ắt được thưởng, Tiểu Tang, cậu có muốn gì không?"
Tang Hủ trịnh trọng nói: "Tôi hy vọng cụ cố khoẻ mạnh, chủ tịch vạn sự như ý, Châu Thị chúng ta ngày một phát triển, đứng đầu năm dòng họ."
"Hay!" Châu Nhất Nan phấn khởi vô cùng, "Nói hay lắm!"
Ngoại trừ Châu Hà, tất cả mọi người trong phòng họp đều vỗ tay. Châu Hà nhìn quanh những người nhà họ Châu khen ngợi Tang Hủ không ngớt miệng, cảm thấy họ không có ngu nhất chỉ có ngu hơn, thế mà lại bị lừa bởi những lời nói dối của Tang Hủ dễ dàng đến thế.
Thiểu năng, ngu ngốc, IQ thấp. Đần độn thế này, uổng công làm con cháu của Châu Hà, Châu Hà hận không thể đuổi hết họ ra khỏi gia phả nhà họ Châu.
Cuối cuộc họp, Tang Hủ được đề bạt, Châu Nhất Nan nói, sau này Tang Hủ có thể tự do chọn đồng đội vào mộng, còn được tập đoàn hỗ trợ trang bị, bao gồm một số bùa chú bảo bối cấp thấp, đồ cổ và các loại trang bị công nghệ cao.
Đối với Tang Hủ mà nói, việc này là một việc mừng lớn, nhân viên bình thường chỉ được hỗ trợ đạn dược, nhưng trong giấc mộng, thứ hữu ích hơn là bùa chú và đồ cổ như bùa đổi chỗ, mặt nạ Ân Giao. Châu Thị sản nghiệp khổng lồ, ắt có không ít kho báu, dù chỉ được mượn một phần cấp thấp thì cũng là sự giúp đỡ to lớn.
Quan trọng hơn là, trở thành cán bộ thì sẽ trở thành người thuộc tầng lớp cấp thấp của Châu Thị. Có phải thế có nghĩa là Tang Hủ có thể tiếp xúc với nhiều bí mật của người ngoại tộc hơn hay không? Ví dụ như cách biết trước giấc mộng tiếp theo, cách lập đội vào mộng?
"Tiểu Tang và Tiểu Văn, các cậu ra ngoài trước đi, chúng tôi còn có chuyện cần bàn với cụ cố." Châu Nhất Nan nói.
Sau khi rời phòng họp, Tang Hủ ngồi trong hành lang đợi Châu Hà. Đang cúi đầu nghịch điện thoại, một người dừng trước mặt. Tang Hủ ngẩng đầu lên, bắt gặp cặp đồng tử mắt màu xám của Văn Uyên.
"Cảm ơn." Anh ta nói.
Trước giờ anh ta ăn nói ngắn gọn, nhưng Tang Hủ hiểu được, chắc là cảm ơn Tang Hủ cứu anh ta ra ngoài.
Tang Hủ thản nhiên nói: "Chuyện nhỏ thôi."
Cảm ơn xong, Văn Uyên không bỏ đi ngay, như còn điều muốn hỏi.
"Có chuyện gì à?" Tang Hủ chủ động nói.
Văn Uyên cúi mặt trầm ngâm giây lát, hỏi: "Làm sao để người khác thích mình?"
"Hửm?" Tang Hủ không hiểu.
Văn Uyên giải thích: "Cụ cố và chủ tịch đều rất thích cậu, nhưng tôi thường xuyên bị ghét bỏ."
"..." Tang Hủ giải thích, "Họ muốn nghe gì thì anh nói nấy."
"Tôi nói rồi, vẫn bị ghét."
"Anh ví dụ xem?" Tang Hủ nói.
Văn Uyên cúi đầu nghĩ một lúc, nói: "Đầu năm mừng thọ chủ tịch, tôi biết ông ấy bị bệnh nam khoa, đời sống tình dục thiếu hài hoà. Tôi tặng ông ấy thuốc mua từ Hồng Kông về, chúc ông ấy sinh lý dồi dào, ông ấy giáng chức tôi, không cho tôi xuất hiện trước mặt ông ấy nữa." Văn Uyên tạm dừng, bổ sung, "Thuốc đó rất đắt, tốn mất một tháng lương của tôi đấy."
Vô tình biết được Châu Nhất Nan bị rối loạn cương dương, Tang Hủ: "..."
Hầy, con người này... Quan sát được nội tâm của người khác, nhưng không hiểu được bản tính con người ư?
"Lần sau tôi dạy anh." Tang Hủ nói.
"Cảm ơn," Văn Uyên quay người bỏ đi, đi được vài bước thì lại quay lại, nói, "Chủ tịch hỏi tôi cậu có bí mật gì không, tôi nên trả lời như thế nào?"
Tang Hủ hơi bất ngờ.
Ý của Văn Uyên là anh ta chưa kể cho Châu Nhất Nan biết anh ta không thể nhìn thấu được Tang Hủ.
Phải biết rằng, người làm sếp đều thích nắm giữ cấp dưới, nếu sếp không rõ cặn kẽ về cấp dưới, tất nhiên sẽ không giao trách nhiệm quan trọng cho người đó. Châu Nhất Nan hỏi Văn Uyên như thế, rất có thể là muốn giao cho Tang Hủ làm vài việc quan trọng. Mà trước khi giao cho Tang Hủ, Châu Nhất Nan phải điều tra rõ Tang Hủ có đáng để tin cậy hay không, có bí mật gì không thể để người khác biết được hay không, hoặc có điểm yếu nào cho dòng họ Châu lợi dụng hay không.
Còn có một nguyên nhân quan trọng hơn, Châu Nhất Nan phải loại trừ khả năng cậu là người nhà họ Tang.
Văn Uyên là một người tốt.
Vậy nên giao cho Châu Nhất Nan bí mật gì nhỉ?
Tang Hủ ngẫm nghĩ, nói: "Anh hãy bảo ông ấy, tôi bị rối loạn cương dương."
Cùng là người bệnh, chắc có thể rút ngắn khoảng cách tâm lý giữa cậu và Châu Nhất Nan chăng.
"Được." Văn Uyên gật đầu.
Văn Uyên đi mất, Châu Hà vẫn đang bàn bạc với Châu Nhất Nan trong phòng họp, Tang Hủ đợi mãi mà hắn chưa ra, cậu bèn đi vệ sinh. Cắm chìa khoá công ty vào cửa phòng vệ sinh, Tang Hủ bước vào công ty. Trước tiên cậu xem có bưu kiện mới hay không, có thật —— bảy đầu người chết không nhắm mắt đặt ngay ngắn ở cửa phòng thư, trong đó một cái đề chữ "Thẩm Tri Ly kính biếu", sáu cái còn lại đều viết "Thẩm Tri Đường kính biếu".
Thẩm Tri Đường suýt thì không thoát được Cõi Mộng, chắc chắn số đầu người này đều là do Thẩm Tri Ly, hắn đang giúp em gái hoàn thành công việc.
Nhưng mà... hắn giết hết người ngoại tộc trong giấc mộng của hắn đấy à?
Tang Hủ dùng Quan Lạc Âm lần lượt, phần lớn đầu người đều không có ích gì, thậm chí mấy cái liền không thể gọi là cấp quản lý, đều là Thẩm Tri Ly kiếm cho đủ số. Chỉ có chủ nhân một cái đầu có chút giá trị, là đội trưởng bảo vệ ở một công ty trực thuộc Tần Thị. Thứ họ bảo vệ nằm trong một nhà kho ngoại ô, cực kỳ bí ẩn. An ninh của nhà kho đó cũng rất đặc biệt, là do năm dòng họ luân phiên cử người trông nom.
Bí ẩn, có thể kiếm thời gian đến thăm dò xem.
Đang định dừng Quan Lạc Âm, Tang Hủ bỗng nhìn thấy, sau khi đầu người bị Thẩm Tri Ly cắt lìa, Thẩm Tri Ly móc mắt của cái đầu, bỏ máy định vị siêu nhỏ vào rồi nhét nhãn cầu về chỗ.
Tang Hủ: "..."
Rất rõ ràng, Thẩm Tri Ly đang điều tra cậu.
May mà cậu đã làm thí nghiệm từ trước, thử dùng máy định vị để định vị công ty, nhưng GPS luôn hiển thị toà cao ốc Ngân Kiên, mà ngoài Tang Hủ ra thì dù người khác đến được địa điểm này cũng không tài nào tìm thấy công ty.
Giờ câu hỏi là cậu nên giả vờ không biết hay nên vạch trần Thẩm Tri Ly?
Nếu vạch trần Thẩm Tri Ly thì phải trừng phạt, nhưng Tang Hủ chỉ là một người ngoại tộc Gõ Cửa, không bị Thẩm Tri Ly giết là khá lắm rồi, trừng phạt hắn kiểu gì? Nhưng nếu giả vờ không biết, cảm giác không phải sếp tổng ngầu lòi lắm. Là sếp tổng, sao mà chút mánh khoé này cũng không phát hiện được?
Vừa trầm ngâm, vừa cầm thư lên, là do Thẩm Tri Đường gửi tới.
Kính gửi sếp tổng:
Tôi là Thẩm Tri Đường, rất xin lỗi lần này vào mộng không mang về đầu người hữu ích cho ngài, xin hãy cho tôi thêm thời gian, tôi sẽ cố gắng hoàn thành công việc. Ngoài ra, tôi thành khẩn đề cử cậu Lưu Kiến Quốc với ngài, cậu ấy có đầu óc bình tĩnh và khả năng phán đoán siêu việt, cực kỳ phù hợp với cương vị người ngoại tộc của công ty chúng ta, hy vọng ngài sẽ cân nhắc.
Thẩm Tri Đường
PS. Gửi kèm hai chai Mao Đài, chúc sếp tổng công việc thuận lợi, thuận buồm xuôi gió.
Lại là Mao Đài.
Tang Hủ cảm thấy mình mở công ty, lợi ích rõ ràng nhất chính là thực hiện tự do Mao Đài.
Có cách nào xử lý Thẩm Tri Ly không nhỉ?
Tang Hủ bỗng nhớ đến ảo ảnh quái vật bốn đầu gặp trong mộng, và cả câu "họ đang bám theo cậu" của Quách Hoành Kiến. Ông nội đưa cậu đến hiện thực, đổi tên cho cậu, đổi cả bát tự của cậu, chỉ chờ xoá bỏ thân phận Tang Tiểu Quai.
Trong ngành phong thuỷ, đổi bát tự không phải là đổi dòng số trên chứng minh thư, mà là đổi từ chính sinh mạng, ông ông nội ắt đã tốn rất nhiều tài nguyên, sau này bất kể là ai cũng không thể định vị được cậu bằng ngày sinh ban đầu của cậu được nữa. Tang Hủ cảm giác, ông nội không chỉ đề phòng năm dòng họ, mà còn đề phòng một sức mạnh khủng khiếp hơn.
Có thứ đang bám theo cậu, có thứ muốn tìm được cậu.
Tang Hủ cắt một mảnh giấy từ người Thúy Hoa, cắt thành hình người giấy, dán lên tóc mình, sau đó dùng chu sa viết bát tự của Tang Tiểu Quai. Lúc đó ông nội đã viết bát tự ban đầu của cậu trên giấy hôn thú —— Kỷ Mão, Bính Tý, Kỷ Hợi, Giáp Tý (giờ Tý ngày 6/11, lịch dương là 13/12/1999), cậu chỉ nhìn một lần đã nhớ.
Theo cách Châu Nhất Nan cung cấp, bỏ bát tự và tóc của mình vào đồ cổ, nó sẽ trở thành bản sao thay thế mình.
Hiện giờ, người giấy này đã trở thành bản sao thay thế Tang Tiểu Quai.
Tang Hủ đặt người giấy xuống bàn thư, viết tên vào mục người nhận: Thẩm Tri Ly.
Nếu người khác tưởng Thẩm Tri Ly là Tang Tiểu Quai, chuyện gì sẽ xảy ra?
.
Cùng lúc đó, Châu Nhất Nan trong phòng họp nhận được một tin nhắn mới.
Mở điện thoại ra đọc, người gửi là Văn Uyên.
Văn Uyên: [Tang Hủ cũng bị rối loạn cương dương.]
Châu Nhất Nan: "..."
Cũng.
Chữ này đâm vào mắt ông ta.
Cuộc họp đang thảo luận việc có đề bạt Văn Uyên hay không, ông ta không hề nể tình, bỏ phiếu phủ quyết.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro