Chương 6

"...... Chuyện là như vậy, tôi hiện tại đang trên đường đuổi theo hướng phòng phát thanh."

Trong điện thoại, Fujitani Ichika báo cáo tình hình hiện trường với thanh tra Megure Juzo.

Tên tội phạm đang phát thanh liên tục cũng không cấm khách trong công viên báo nguy, thậm chí còn có ý thúc giục mọi người báo nguy, xem ra là muốn giao dịch gì đó với cảnh sát, ý đồ muốn dùng dân chúng làm con tin rất rõ ràng.

Đội điều tra số một và đội xử lý bom đang nhanh chóng chạy tới hiện trường.

Sự kiện bất ngờ khiến Sở Cảnh sát Đô thị vốn dĩ yên bình lập tức trở nên căng thẳng. Các cảnh sát ở những đội khác vốn chuẩn bị tan làm cũng đồng loạt dừng bước, tuy nói chuyện này họ không thể trực tiếp tham gia, nhưng bây giờ ai còn tâm trạng về nhà.

【Hiện tại toàn bộ khách của công viên Toropika đều thành con tin!】

【Không thể nào, cảnh sát Fujitani hóa ra hẹn hò ở Toropika hôm nay! Bây giờ cô ấy cũng là một trong những con tin!】

【!!!】

【Vậy chẳng phải đội điều tra số một thiếu mất một át chủ bài rồi sao!】

【Ở bên trong cũng có cái lợi, cảnh sát Fujitani lợi hại như vậy, tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết.】

"Tốt, tình hình tôi đã nắm được. Fujitani cô tự cẩn thận."

Trong xe cảnh sát, Megure Juzo dặn dò, "Chúng tôi lập tức đến ngay."

"Rõ!"

Fujitani Ichika vừa chạy, vừa đeo tai nghe, để giữ liên lạc với đồng nghiệp đội một đang đến. Không có bộ đàm, chỉ có thể tạm thời dùng điện thoại thay thế.

Vừa nãy cô ấy hình như còn thấy tin nhắn của bạn trai quen qua mạng, không biết là gửi khi nào, còn đôi ba dòng, nhưng bây giờ cô ấy không có tâm trạng xem.

Tâm trạng Fujitani Ichika hiện tại rất tệ.

Hôm nay đúng là ra đường không xem ngày, không chỉ không thể ôm ấp hôn hít với bạn trai mới, anh chàng tóc bạc mới để ý cũng không thấy đâu, bây giờ còn vì cái tên tội phạm đáng ghét này, cô ấy có thể sẽ không kịp món bánh thủ công đặc biệt lúc 8 giờ tối!

Tức chết đi được.

"Rầm" một tiếng, chạy đến phòng phát thanh, Fujitani Ichika tức giận đá văng cửa ——

Tốt lắm, bên microphone là một cái máy ghi âm đang phát.

"...... Tất cả mọi người tập trung ở quảng trường phun nước, nếu để tôi phát hiện có ai không nghe lời, tôi không ngại bắn hai phát pháo hoa chúc mừng ngay bây giờ......"

Bắt con tin nhốt chung một chỗ là cách làm thường thấy của bọn bắt cóc, vừa hay tên tội phạm còn có thể ẩn mình trong đám dân thường.
Fujitani Ichika đoán trước sẽ không dễ dàng tìm được người, cô ấy đi lên trước, ở dưới máy ghi âm phát hiện một tờ giấy.

"Tên tội phạm để lại mật mã." Fujitani Ichika chụp ảnh tờ giấy gửi cho Megure Juzo.

Máy ghi âm cũng rất đúng lúc nói đến mật mã, "Tiếp theo, cứ 30 phút tôi sẽ giết một con tin, cách ngăn chặn là, trong thời gian quy định giải được mật mã! Hãy cùng nhau xem đám cảnh sát bất tài này blah blah......"

Fujitani Ichika không vui kéo khóe miệng xuống, "Xem ra là tội phạm trả thù xã hội đây."

"Ừ." Date Wataru đáp lời, "Chúng tôi lập tức đến...... Mật mã cảm giác không khó lắm, tôi giải thử xem."
Nhóm cảnh sát đang theo dõi trong phòng dù không thể tham gia hành động, cũng sôi nổi nghiên cứu mật mã.

【Ừm...... Hoàn toàn không nhìn ra gì cả.】

【Thế nhưng lại là tội phạm thích chơi trò chơi, loại này thường có nhiều kiểu lắm, hơi khó giải quyết à.】

【Tuy rằng năng lực trinh thám của cảnh sát Fujitani và cảnh sát Date đều là tuyệt đỉnh, không cần lo lắng, nhưng tôi vẫn cùng nhau giúp giải xem sao.】

Mà Fujitani Ichika, người mà mọi người đang nhắc đến với năng lực trinh thám tuyệt đỉnh, không cần lo lắng, mỉm cười ném tờ giấy mật mã sang một bên.

Cái quỷ gì thế này!

Không sai, Fujitani Ichika biết cái quỷ gì mà giải mật mã!

Làm ơn, xin đừng làm khó một người ngoài hành tinh được không?

Văn hóa khác nhau mà.

Vậy vấn đề là, rốt cuộc cô ấy đã làm thế nào để có kỹ năng trinh thám tuyệt đỉnh, hàng năm duy trì tỷ lệ phá án cao như vậy?

Fujitani Ichika bình tĩnh tắt tiếng micro điện thoại, sau đó tháo một quả dâu tây trên chiếc vòng dâu tây cài tóc xuống.

Hỡi chìa khóa ẩn chứa sức mạnh bóng tối, hãy hiện nguyên hình trước ta —— giải trừ phong ấn!

Khụ khụ, ngại quá, mấy hôm nay xem anime nhiều.

Theo một quả dâu tây trên thiết bị ức chế bị tháo xuống, trong phòng phát thanh vốn dĩ không một bóng người ngoài Fujitani Ichika, bỗng nhiên xuất hiện một người đàn ông trẻ tuổi xa lạ.

Cổ bị thòng lọng siết chặt, đang lủng lẳng rũ xuống từ trần nhà.
Nhìn vào cơ thể nửa trong suốt của hắn, cùng với động tác đòi hỏi độ khó cao này, rất hiển nhiên, đây là một con ma treo cổ.

Đúng vậy, Fujitani Ichika biết cái "ma" giải mật mã!

Ở hành tinh nq của bọn họ, nhìn thấy ma quỷ gì đó là chuyện quá bình thường, nhưng ở thế giới này mọi người thế mà lại không nhìn thấy ma quỷ!

Để trở thành một người bình thường, thiết bị ức chế còn có chức năng che chắn việc nhìn thấy ma. Tháo xuống một quả dâu tây, Fujitani Ichika có thể khôi phục khả năng nhìn thấy ma. Hai quả cùng nhau gỡ ra, hoàn toàn giải trừ hiệu quả ức chế năng lực.

Ngày thường cô ấy phá án, hoàn toàn dựa vào chính bản thân người bị hại hồn ma thành thật khai ra hung thủ. Nếu như người bị hại lén để lại chứng cứ gì đó hoặc là lời nhắn trăn trối, cứ nói thẳng là được, tiện lợi làm việc gọn gàng.

Nếu gặp phải loại tình huống phạm nhân để lại mật mã này, thì cần cô ấy vất vả một chút, thẩm vấn nhân chứng nhìn thấy ma.

Vừa nãy trên đường chạy đến phòng phát thanh, Fujitani Ichika cố ý tra thông tin về công viên Toropika, tuần trước trong phòng phát thanh vừa xảy ra một vụ công nhân tự sát chết.

Bởi vì là tự sát, nên sở cảnh sát đã sớm kết án, bây giờ xem ra sao......
Fujitani Ichika nhìn cái anh chàng ma treo cổ đang chơi xích đu này, lên tiếng nói: "Được rồi đừng lắc lư nữa, có chuyện hỏi anh. Anh có thấy người vừa đến đây đặt máy ghi âm và lời nhắn không?"

Anh chàng ma đột nhiên dừng lại, quay đầu, gắt gao nhìn thẳng Fujitani Ichika, "Cô...... thấy được tôi?"

30 phút nói dài không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, Fujitani Ichika đang vội thời gian, thực không kiên nhẫn, "Không thì tôi đang nói chuyện với ma chắc?"
"Ơ? Tôi đúng là đang nói chuyện với ma mà."

Nói được nửa câu, Fujitani Ichika tự làm mình buồn cười, "phì" một tiếng bật cười.

Anh chàng ma: "......"

Giây tiếp theo, khuôn mặt thanh tú của anh chàng ma lập tức trở nên đáng sợ, âm trầm trừng mắt nhìn Fujitani Ichika một cái, "Cút ngay!"
Đương nhiên không phải lần nào ma bị hại và nhân chứng ma cũng tích cực phối hợp, lúc này thì cần ——

Fujitani Ichika mím môi, lộ ra lúm đồng tiền ngọt ngào, sau đó giơ nắm đấm đấm cho con ma một trận.

Không có con ma nào mà không giải quyết được bằng một trận đòn.
Nếu có, thì hai trận.

Anh chàng ma: "???"

"Anh vẫn còn là người sao?!"

Anh chàng ma lại khôi phục vẻ thanh tú ban đầu, bị đánh cho một phen nước mắt nước mũi tèm lem, "Được rồi, dựa vào cái gì đánh tôi? Còn có lẽ phải không!"

Fujitani Ichika: "Vậy thì hết cách, tôi không nói lý."

Anh chàng ma: "???"

Người sống 37 độ sao có thể nói ra chuyện ma quỷ lạnh băng như vậy???

Nhất thời cũng không biết ai mới là ma.

Bất quá từ lâu đến giờ, đây vẫn là lần đầu tiên có người có thể thấy hắn, thật ra vẫn có chút vui vẻ......
Fujitani Ichika: "Để tiện nói chuyện, tôi tạm thời đặt cho anh một cái tên. Tóc anh còn đen lắm, vậy tôi gọi anh là Raifuku đi."

Anh chàng ma: "......"

...... Vui vẻ cái quỷ!

Nước mắt của anh chàng ma lập tức bị nghẹn trở lại, "Xin hỏi giữa hai bên có logic gì không?"

"Nhanh trả lời câu hỏi, hỏi anh đấy Raifuku!"

Fujitani Ichika vung vung nắm đấm, uy hiếp nói: "Người vừa nãy anh có thấy không?"

Anh chàng ma: "???"

Ai là Raifuku hả!

Raifuku rất tức giận, Raifuku không dám nói.

Raifuku nghẹn khuất trả lời: "Thấy rồi......"

Fujitani Ichika gật gật đầu, hài lòng nắm lấy sợi dây vẫn còn treo cổ hắn, chạy ra ngoài.

Raifuku: "???"

Raifuku: "Khoan đã! Cô làm gì vậy!"

Fujitani Ichika: "Lôi ma đi chứ, anh không nhìn ra sao?"

Raifuku: "???"

Cô mới là chó!

Fujitani Ichika trực tiếp lôi con ma đến phòng điều khiển bên cạnh, đưa thẻ cảnh sát ra, an ủi một chút đám nhân viên công tác đang hoảng sợ vì tên đánh bom, nhờ họ xem lại camera giám sát.

Sau khi mọi người ra ngoài, Fujitani Ichika một tay ấn Raifuku vào màn hình giám sát, ra lệnh: "Tìm đi. Tôi hơi vội thời gian, nên chỉ cho anh năm phút."

Raifuku: Tôi nhịn.

Raifuku tức giận không dám nói gì mà nhìn camera giám sát tìm tên tội phạm, Fujitani Ichika thì ngồi một bên nắm dây thừng, vừa nhàn nhã ăn hết que kẹo mút trong hộp đồ ăn vặt trên bàn.

Raifuku: Vài lời thô tục.

Fujitani Ichika tỏ vẻ, giải mật mã gì chứ?

Cô ấy chọn trực tiếp trộm nhà, cảm ơn : )

Fujitani Ichika ăn một cây vị dâu tây, một cây vị táo, khi cô ấy ăn đến cây thứ ba vị quýt thì Raifuku lên tiếng.

"Tìm thấy rồi! Chính là người đàn ông này!"

Cùng lúc đó, tai nghe cũng vang lên giọng của Date Wataru, "Mật mã giải ra rồi Fujitani, là tàu lượn siêu tốc! Xem ra là đang dẫn cảnh sát đến địa điểm đó, bên kia tám chín phần mười lại là mật mã khác......"

Fujitani Ichika ừ một tiếng, thu hồi tầm mắt khỏi màn hình giám sát, kéo Raifuku chạy ra ngoài, "Tôi đại khái đoán ra được ngoại hình tên đánh bom, đã tìm thấy người phù hợp trong camera giám sát......"

"Từ từ, Fujitani."

Megure Juzo tuy rằng sớm đã quen với năng lực trinh thám kinh người của Fujitani Ichika, nhưng vẫn không nhịn được hỏi: "Cái này cô trinh thám ra thế nào vậy?"

Chỉ có một tờ giấy mật mã, có phải là quá đáng lắm không???

Fujitani Ichika cắn que kẹo mút trong miệng, nghĩ nghĩ lần này tình huống hình như thật sự hơi khó giải thích, cô ấy nhớ lại bộ phim trinh thám tối qua xem, khẽ hắng giọng, bắt đầu nói bừa,

"Là thế này, mấy chữ trong mật mã này viết đầu nặng chân nhẹ, chứng tỏ người viết coi trọng tư tưởng tinh thần hơn hành động thực tế, thường chỉ nói không làm. Bên trong có một chữ viết sai nét, còn có một chữ giản thể, chứng tỏ phạm nhân nghĩ một đằng nói một nẻo, cũng không thật lòng tin tưởng vào việc mình làm......"

Khụ, Fujitani Ichika không bịa nổi nữa, trực tiếp kết luận, "Tóm lại là như vậy, từ những quan sát trên có thể suy đoán ra ngoại hình nghi phạm, rất trùng hợp là camera giám sát gần tàu lượn siêu tốc cũng chụp được hình ảnh người này, nên chắc chắn là hắn không sai!"

Raifuku: "......"

Lời này ma cũng không tin.

Megure Juzo: "???"

Date Wataru: "???"

Megure Juzo và Date Wataru ngơ ngác, cùng ngơ ngác còn có nhóm cảnh sát đang vây xem khổ sở suy nghĩ mật mã.

【Là tôi quá ngu ngốc sao? Vì sao cảnh sát Fujitani nói trinh thám, tôi không hiểu gì cả.】

【Nói ra thật xấu hổ, tôi cũng không hiểu. Lần trước khó hiểu như vậy, vẫn là vụ trộm ở thư viện thành phố, cảnh sát Fujitani chỉ dựa vào mấy thứ rác rưởi rơi vãi mà trinh thám ra diện mạo phạm nhân!】

【Còn có vụ cướp tiệm trang sức lần đó, cảnh sát Fujitani thế mà lại trinh thám ra chỗ ẩn náu của bọn cướp từ mùi hương! Thật sự mạnh vô địch!】

【Vì sao tôi cảm thấy những gì tiền bối Fujitani nói, nghe thế nào cũng chỉ là đoán mò......】

【Cậu quá ngây thơ rồi, tân binh! Đây là thế giới của thiên tài! Cậu cứ chờ xem kết quả đi.】

【Nhớ năm đó chúng ta không biết bị vả mặt bao nhiêu lần rồi......】

Megure Juzo tuy rằng cũng không hiểu cái kiểu trinh thám này, nhưng chuyện này cũng không phải lần đầu.

Thiên tài trinh thám Fujitani Ichika này rất khó nắm bắt, đôi khi trinh thám cực kỳ chính xác, lợi hại đến mức có thể trinh thám ra tâm trạng của người bị hại, sau đó nói mấy câu khiến người nhà khóc lóc thảm thiết.

Đôi khi, thì lại giống như lần này, mù mờ như lạc vào sương.

Vừa hay mọi người đội một cũng cùng đội xử lý bom đến công viên Toropika, Date Wataru xuống xe cảm thán nói: "Trinh thám Fujitani vẫn lợi hại như vậy."

"Tôi trực tiếp đi tìm tên đánh bom, các anh phái người đến ba chỗ tàu lượn siêu tốc, vòng đu quay và nhà ma xem sao."

Fujitani Ichika vừa chạy về phía quảng trường phun nước nơi con tin tập trung, vừa dặn dò: "Camera giám sát ở ba chỗ này đều xuất hiện bóng dáng tên đánh bom, mấy chỗ này có khả năng đều có mật mã, nói không chừng còn có bom."

"Tốt." Date Wataru tỏ vẻ đã hiểu, lại có chút lo lắng hỏi: "Cô muốn một mình đi tìm tên đánh bom sao?"

Rất trùng hợp là, tân binh kia trong nhóm chat cũng gửi một tin nhắn lo lắng tương tự.

【Tiền bối Fujitani muốn một mình đối đầu với tên đánh bom sao? Nguy hiểm quá!】

【......?】

【......?】

【......?】

Trong nhóm chat lập tức tràn ngập dấu chấm hỏi.

Date Wataru muốn nói lại thôi, "Tìm được phạm nhân rồi, cô định làm gì?"

Fujitani Ichika cắn que kẹo mút, môi dính đầy vị quýt, nói chuyện cũng ngọt ngào, "Giả vờ là khách bình thường tiếp cận phạm nhân, sau đó, đánh hắn!"

Date Wataru: Tôi đau đầu.

"Fujitani!!!"

Megure Juzo cũng đau đầu không kém, đỡ trán cảnh cáo: "Chỉ được đánh ngất! Không được lỡ tay đánh chết phạm nhân!"

Fujitani Ichika: Xì.

【Tân binh trên kia, cậu đi xem lại sổ ghi biên bản phê bình trong phòng thông báo đi, sẽ biết nên lo lắng cho ai [mèo vẫy đuôi]】

【Nói ra thì xấu hổ, hình như tôi chưa từng thấy cảnh sát Fujitani không bắt được phạm nhân.】

【Khách quan mà nói, từ khi cảnh sát Date và cảnh sát Fujitani vào đội điều tra số một, hiệu suất phá án của đội đúng là tăng vọt, ngay cả thời gian tăng ca cũng ngắn lại.】

【Nói đến tăng ca, hôm nay tên tội phạm cũng thật xui xẻo, gặp phải cảnh sát Fujitani đang hẹn hò mà đột nhiên bị bắt tăng ca......】

【Các người đừng nói bậy! Cảnh sát Fujitani chỉ là sức hơi mạnh một chút thôi, lúc bắt phạm nhân đều là tình thế ngàn cân treo sợi tóc, lỡ tay dùng sức quá đà cũng là chuyện bình thường! Cảnh sát Fujitani đáng yêu như vậy, sao có thể cố ý!】

【Cảnh sát Fujitani đáng yêu như vậy, sao có thể cố ý!】

【Cảnh sát Fujitani đáng yêu như vậy, sao có thể cố ý!】

【Cảnh sát Fujitani đáng yêu như vậy, sao có thể cố ý!】

......

Dặn dò xong, Fujitani Ichika tắt micro, cắn que kẹo mút rồi túm lấy sợi dây, "Raifuku, chúng ta đi!"

Bị kéo cho lảo đảo, suýt ngã quỵ Raifuku: Hừ hừ.

Raifuku mặt đầy nghẹn khuất, "Sao lại có cảnh sát như cô......"

"Anh không phải tự sát sao?"

Fujitani Ichika đột nhiên đánh vào câu chuyện, hỏi một câu, Raifuku giật mình, quay lại chỉ thấy mái tóc dài của cô gái bị gió đêm thổi bay.

Ma quỷ chết bình thường, dài nhất cũng không quá ba ngày là sẽ tan biến, vụ tự tử của Raifuku xảy ra từ một tuần trước, loại vẫn luôn quanh quẩn ở nơi chết này, phần lớn là có oán hận, hoặc có tâm nguyện chưa xong.

Fujitani Ichika ngậm nốt miếng kẹo cuối cùng, hứa hẹn: "Yên tâm đi, đợi giải quyết xong vụ án hôm nay, cảnh sát Fujitani ưu tú vô địch · vũ trụ đệ nhất · đáng yêu mê người này, sẽ giúp anh điều tra ra chân tướng."

Raifuku ngẩn người một lúc lâu, nhẹ giọng nói: "Hóa ra cô đã sớm phát hiện rồi sao...... Vậy lúc nãy cô không nói là không muốn dùng chuyện này để ép buộc tôi sao?"

...... Không ngờ cái cô gái hư hỏng này, thật ra người cũng không tệ lắm.

Fujitani Ichika: "Không phải, bởi vì tôi muốn chọc tức anh."

Raifuku: mmp! Nghe thấy không? mmp!

"Ichika!!!"

Ở phòng phát thanh không tìm thấy ai, thật vất vả mới tìm được Furuya Rei, thở hồng hộc túm lấy tay Fujitani Ichika, "Cuối cùng cũng tìm được em, em đừng hành động một mình xốc nổi......"

"Anh đến vừa lúc!"

Mắt hạnh Fujitani Ichika cong lên, ôm chặt cánh tay Furuya Rei, "Em tìm thấy tên tội phạm trong camera rồi, đi bắt hắn thôi. Chúng ta giả làm tình nhân, có thể làm giảm cảnh giác của hắn."

Furuya Rei nhíu mày, "Em gặp tên tội phạm ở phòng phát thanh?"

"Ừm, gần như vậy đi."

Fujitani Ichika nói lấp lửng, ôm cánh tay hắn định chạy về phía trước, "Được rồi, thời gian gấp lắm, có gì lát nữa nói sau!"

Furuya Rei suy nghĩ một lát, hiện tại những người đeo vòng tay bom đều đang chạy về quảng trường phun nước, bọn họ trà trộn vào đó thật sự không dễ bị phát hiện.

Quyết định xong, Furuya Rei dứt khoát giơ tay ôm lấy vai Fujitani Ichika, kéo cô ấy sát vào lòng, "Diễn cho giống sợ hãi một chút."

Kết quả chưa đi được hai bước, bước chân Furuya Rei khựng lại một thoáng, nhưng rất nhanh lại tiếp tục đi.

Fujitani Ichika nghi hoặc ngẩng đầu nhìn thoáng qua, vừa lúc chạm mắt với mọi người đội điều tra số một đang ngơ ngác cách đó không xa, cùng với một người mặc đồng phục đội đặc nhiệm.

?!

Matsuda Jinpei?!

Có lẽ thật sự là lâu lắm không gặp, Fujitani Ichika khẽ sững người một chút, ngay sau đó liền không chút ngại ngần dựa vào bộ ngực rắn chắc của Furuya Rei, cười đến lộ ra lúm đồng tiền,

"Chúng ta đi nhanh thôi ~"

......

......

Bạn trai số 3: Matsuda Jinpei (đã chia tay)

Tính tình không tốt, nhưng đặc biệt thích bắt nạt tôi!

Đặc biệt là sau khi tôi nói chia tay, ngược lại càng hung dữ hơn.

—《Hồ sơ tuyệt mật X của Ichika》

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro