Chương 15
Mùa đông, mèo Shimayama rụt móng vuốt cuộn tròn thành một cục nhung trắng, ngoan ngoãn được chàng trai trẻ ôm trong lòng.
Phần lưng lông mềm mại xinh đẹp được Hagiwara Kenji vuốt ve nhẹ nhàng và vừa phải, thủ pháp chuyên nghiệp, kỹ thuật thành thạo. Bị vuốt lông đến mức vô cùng thoải mái, mèo Shimayama ngã vật ra, biến thành một chiếc bánh kép mèo mềm oặt và tan chảy.
Chàng trai trẻ tóc hơi dài với vẻ mặt đầy hạnh phúc, vừa vuốt mèo vừa điên cuồng khen ngợi đôi mắt xinh đẹp và bộ lông của cô mèo, không tiếc lời tán thưởng sự đáng yêu và xinh đẹp của bé Ragdoll nỏ bé.
Mèo Shimayama liếc anh một cái, rụt rè lắc lắc cái đuôi, sau đó cái đuôi xù xù dày dặn lại bị đối phương theo bản năng mà nắm lấy vuốt ve.
Nhưng vị trí bị nắm giữ hơi gần với rễ đuôi nhạy cảm.
Cô mèo mở to hai mắt.
Cô mèo phát ra tiếng kêu bén nhọn.
Cô mèo xù lông và vung móng vuốt về phía thanh niên còn chưa kịp phản ứng.
"Bốp!"
Cái tát vào mặt vẫn là đệm thịt hoa mai mềm mại chưa vươn móng vuốt, nhưng lại biến thành bàn tay con gái, phát ra tiếng động giòn giã.
Cả hai người đồng thời ngây người.
Shimayama Kiri nhìn trên khuôn mặt trắng nõn tuấn tú của thanh niên bị cô tát đến hơi ửng hồng, trầm mặc mà chột dạ thu tay lại.
Hagiwara Kenji: ...
Không phải bị cô ma nữ tiểu thư đánh đau, cảm giác đau đớn trên mặt này so với cảm giác đau đớn bầm tím do thường xuyên bị nắm đấm của Jinpei-chan đánh tới, quả thực nhẹ đến mức có thể xem nhẹ.
Chỉ là, chú mèo Ragdoll vốn dĩ nằm trên đầu gối anh "Phanh" một tiếng biến trở lại thành người, tư thế liền biến thành cô gái đang ngồi một cách hơi ái muội trên đùi Hagiwara Kenji đang căng thẳng cứng đờ, cái đuôi xù xù đang nhẹ nhàng lắc lư trong tay thanh niên sắc mặt đỏ bừng lại đơ cứng.
Cái đuôi mèo hơi nhếch lên, vén làn váy lên một chút, mà tay anh vẫn đang nắm giữ rễ đuôi của cô ma nữ tiểu thư, vì thế tay cũng bị làn váy che lại. Nhìn từ góc độ của anh, hệt như anh chủ động đưa tay vào phía dưới váy cô gái vậy.
...
Vậy nê, ngay từ ngày đầu tiên phát hiện ra, anh đã nói rằng nó trông giống hệt một cốt truyện doujinshi 18+.
Anh đã không còn cách nào nói một cách đường hoàng rằng mình là một cảnh sát chính trực nữa.
Hagiwara Kenji cảm thấy mình như sắp phát điên rồi.
"... Hagiwara, anh có thể buông cái đuôi của tôi ra không meo meo."
Shimayama Kiri hơi ngượng ngùng cử động, mở lời với chàng trai trẻ đang đơ cứng hóa đá.
Khẩu khí mèo!
Dễ thương quá đi mất!
Không, bây giờ không phải lúc để ý chuyện này.
"A a a a a rất xin lỗi Kiri!"
Hagiwara Kenji phản ứng lại nhanh chóng rút tay về, luống cuống tay chân giúp cô gái sửa sang lại làn váy, rồi nhìn cô thiếu nữ tai mèo đang ngồi trên đùi mình có chút bối rối, cuối cùng rối rắm một hồi, vẫn cứng ngắc ngồi ngay ngắn.
"Không sao meo."
Cô gái bình tĩnh nắm tay đặt ở đỉnh đầu, dùng tai cọ cọ cổ tay, sau đó chống lên đùi thanh niên, cái đuôi dựng đứng bình tĩnh bò sang phía bên kia sô pha.
Bắt đầu vươn lưỡi liếm mu bàn tay.
Hagiwara Kenji: ...
Ngay cả cô ma nữ tiểu thư cũng không thể kháng cự bản tính họ mèo a.
"Kiri." Anh nhịn không được trầm mặc một hồi, vẫn là vươn tay về phía Shimayama Kiri.
"Meo —?"
Cô gái dừng động tác, nghi hoặc nghiêng đầu nhìn anh, đôi tai mèo xù xù trên đỉnh đầu cũng đi theo run run.
"Vẫn là nên lau một chút đi?"
Tuy rằng cô mèo đích xác có tập tính tự liếm mình, nhưng vẫn nên chú ý một chút và thực hiện các biện pháp khắc phục thì tốt hơn. Hagiwara Kenji cười giơ giơ tay, quyết định chuyển hoạt động hàng ngày từ lau lông thành lau chân.
Shimayama Kiri suy nghĩ hai giây, vẫn nắm tay mèo đặt vào lòng bàn tay anh đang mở ra.
...
Dokidoki!
Dễ thương quá đi mất, Kiri.
...
Sau khi dùng khăn giấy ướt lau tay giúp cô, anh đặt tay lên đỉnh đầu cô gái vuốt ve.
Cô thiếu nữ tai mèo híp mắt lại, ngẩng mặt nhìn anh, dùng tai mình nhẹ nhàng cọ cọ thanh niên, đầu dán vào lòng bàn tay ấm áp lại chai sạn của anh.
Thanh niên tóc hơi dài phát ra vài tiếng cười khẽ, lại cưng chiều vuốt ve thêm vài cái, những sợi tóc màu bạch ngân mềm mại xinh đẹp xoắn lại trên đầu ngón tay thon dài của anh.
Bất quá.
Khi tay anh rút ra, cánh tay bị ôm lại.
Hagiwara Kenji hơi nghi hoặc nhìn đôi tay trắng mềm đang ôm lấy cánh tay và cổ tay mình, đưa ánh mắt hơi khó hiểu và hoài nghi sang.
Làm sao vậy... sao?
Shimayama Kiri không tự nhiên quay đầu đi, mái tóc màu bạch ngân chảy xuống từ vai đến trước ngực, nhưng lại mở miệng một cách đường hoàng:
"Còn muốn."
Sờ sờ đầu.
Thanh niên tóc hơi dài ngây dại.
"Không được thì thôi meo."
Không nhận được phản hồi, cô gái vẫn quay đầu, dường như vừa rồi chỉ thuận miệng nói ra, bất kỳ câu trả lời nào của thanh niên đều là có cũng được, không có cũng không sao đối với cô.
Chỉ là chiếc tay mèo đặt trên cánh tay anh vẫn không buông ra, hơn nữa đôi tai mèo nhỏ nhắn mềm mại rũ xuống, đã biến thành tai máy bay.
...
"Hoàn toàn không thành vấn đề!"
Cảm giác tội lỗi và cảm giác rung động đồng thời tăng vọt, Hagiwara Kenji nhanh chóng đặt tay trở lại đỉnh đầu Shimayama Kiri bắt đầu vuốt lông cho cô mèo, tay còn lại che ngực, cố gắng làm dịu tần suất tim đập thình thịch thình thịch.
Đáng ghét! Lấy lại tinh thần đi tên nhóc này!
Tim đập quá nhanh!
...
Tuy rằng hình thái thú hóa của Shimayama Kiri là giống mèo Ragdoll nổi tiếng rất bám người trong truyền thuyết.
Nhưng trừ việc đôi khi sẽ thò qua cọ cọ và yêu cầu sờ sờ đầu ra, mèo Shimayama đều không quá thích lại gần Hagiwara Kenji.
Cô mèo ngạo kiều rụt rè như thể nhớ ra trong nhà có một người có thể giúp giải quyết tập tính mèo liền vẫy tay dán một chút, sau khi được vuốt lông hài lòng hoặc không kiên nhẫn liền lập tức bỏ chạy.
Vô cùng vô tình.
À, không sai.
Là công cụ người đây.
Hagiwara Kenji phiền muộn đè sau gáy mèo Shimayama, trong tay còn cầm một chiếc lược nhỏ.
Vừa nãy đã chải tóc cho cô thiếu nữ tai mèo hai mươi phút, cô mèo muốn chạy đi chơi một mình, nhưng hiện tại vì bàn tay dày rộng của thanh niên đặt ở sau gáy, cô đang cứng đờ mở to đôi mắt tròn xoe nhìn anh.
"Meo—"
"Hôm nay đã đánh vỡ rất nhiều đồ rồi, Kiri."
Thanh niên thở dài có chút buồn rầu, "Cái thiên tính họ mèo này quá nguy hiểm, mảnh vỡ găm vào thì làm sao... Này này, không phải không cho em chơi nha — anh có thể buông em ra, nhưng, không được nhảy lên tủ nữa đó nha."
Cô thiếu nữ tai mèo gật gật đầu.
Hagiwara Kenji bán tín bán nghi từ từ buông tay ra, "Thật sự đó nha Kiri, chúng ta có thể chơi những trò chơi an toàn khác, mèo nhỏ hẳn là thích cuộn len đi... Kiri?!"
Mèo Shimayama vèo một cái nhảy lên cửa sổ, trước ánh mắt thất sắc kinh hãi và cánh tay vươn ra của thanh niên.
Cô nhảy xuống.
"Kiri — ???!!!"
【 Diễn đàn Nhà Thú Cưng Yêu Quý 】
【 — LOVE YOUR PET ~ ☆☆☆ 】
【 Nhắc nhở ấm áp: Gia đình nuôi mèo nhất định phải nhớ kỹ đóng kín ban công và đóng cửa sổ nha, nếu không mèo nghịch ngợm sẽ biến mất khi chủ nhân không chú ý đó ~~ 】
Nửa giờ sau.
Hagiwara Kenji cuối cùng ở trên ngọn cây cành lá sum suê dưới lầu phát hiện cô thiếu nữ tai mèo đang ngồi xổm hàng đôi với một chú mèo hoang nhỏ màu đen khác.
Chú mèo hoang nhỏ: "Meo."
Mèo Shimayama: "Meow meow."
Hagiwara Kenji: "..."
Hagiwara Kenji: "............ Đây là kết bạn mới sao, Kiri."
Hagiwara Kenji ngẩng đầu nhìn hai chú mèo kẻ xướng người họa meo meo meo nói chuyện phiếm.
Shimayama Kiri liếm liếm mu bàn tay, cái đuôi ở phía sau chậm rãi vểnh lên.
"Không sai meo."
"Con mèo mà tôi mới quen này đang khen bộ lông và đôi mắt của tôi."
"Còn nói thân hình tôi hơi lớn, có thể giúp cậu ấy đánh nhau giành địa bàn với những chú mèo hoang xung quanh meo."
"Meow —"
Chú mèo đen nhỏ kêu lên vẻ đồng tình.
Thanh niên mặt đen bắt đầu leo cây.
Sau khi bị con mèo đạp vài phát, dưới ánh mắt tiếc nuối, cảm khái lại luyến tiếc không rời của hai con mèo, anh dùng áo choàng che khuất tai mèo và đuôi của cô gái, ôm cô nhanh chóng rời đi.
Hagiwara Kenji ôm chặt cô mèo trong lòng, "Kiri, nhảy cửa sổ là hành vi còn nguy hiểm hơn đi? Sớm biết em sẽ nhảy cửa sổ, chi bằng để em ở trong nhà đập đĩa chơi còn hơn."
Anh lên án nhìn cô thiếu nữ tai mèo vẻ mặt bình tĩnh. "Kiri vừa rồi thực sự làm anh sợ."
Trái tim anh suýt nhảy ra ngoài.
Vẫn là vì tim đập quá nhanh.
Gan lớn quá, cô ma nữ tiểu thư.
Khi nhìn thấy bóng dáng cô gái nhảy xuống từ cửa sổ, cảm giác tim ngừng đập, hồn lìa khỏi xác gì đó anh đều đã trải qua, thậm chí không dám thò đầu ra nhìn xem dưới lầu có cảnh tượng đáng sợ nào không.
Nhưng anh vẫn là vọt qua ngay lập tức, sau đó nhìn Shimayama Kiri linh hoạt dẫm lên cục nóng điều hòa và ban công an toàn nhảy xuống mặt đất, nhanh chóng vớt lấy một chiếc áo choàng rộng thùng thình xông cửa chạy ra.
Bắt đầu tìm mèo.
Tuy cô không chạy loạn đến những nơi có xe cộ hoặc đông người, Hagiwara Kenji vẫn cảm thấy rùng mình sợ hãi khi nghĩ lại.
Anh thực sự có lập trường gì để nói một cô ma nữ tiểu thư hóa thành mèo sao?
Không, cho dù sẽ bị cảm thấy lắm lời và đáng ghét, cho dù là vì tập tính mèo, khi trở về cũng nhất định phải giáo dục cô thật tốt mới được.
Hagiwara Kenji suy nghĩ với tâm trạng phức tạp, bàn tay đặt ở eo cô gái lại vô thức dùng thêm vài phần sức.
"Meow—"
Thanh niên ngây người.
Shimayama Kiri vô tội nhìn anh, cái đuôi xù xù dưới lớp áo choàng nhẹ nhàng quấn lấy cổ tay thanh niên, giống như làm nũng mà run run.
"Đừng giận, Hagiwara."
Cô gái áp đầu vào ngực anh, ngoan ngoãn nói. "Hôm nay sẽ ngoan ngoãn ở bên cạnh Hagiwara, bảo đảm không chạy loạn nữa meow."
...
Thật là.
Như vậy thì làm sao có thể nhẫn tâm giáo dục cô được.
Dựa vào sự đáng yêu, cô mèo hoàn toàn là đang muốn làm gì thì làm sao.
Hagiwara Kenji thở dài.
"Anh sẽ rất lo lắng cho em đó, Kiri."
"Hôm nay tôi nhất định theo sát Hagiwara!"
Cô mèo biết mình đã làm sai chuyện chột dạ thề thốt với anh.
...
Ngay từ đầu, quả thực đúng theo ý tưởng của Shimayama Kiri.
Bất kể Hagiwara Kenji tưới hoa, nấu cơm, rèn luyện, hay đọc sách, dọn dẹp, giúp cô giặt áo choàng.
Cô đều sẽ tích cực biểu lộ ra bộ dạng của một vật trang trí mèo ngoan ngoãn đủ tiêu chuẩn.
"Cùng nhau."
"Mang theo tôi."
"Tôi cũng phải đi."
Nhưng mà.
Hagiwara Kenji không lâu sau khi bày tỏ sự vui vẻ và hài lòng dường như đã chán.
Đây là quả báo sao?
Khi Hagiwara Kenji là một chú chó Border Collie, cô sẽ cảm thấy anh hơi bám người.
Hiện tại khi cô biến thành mèo Ragdoll, Hagiwara Kenji cũng sẽ cảm thấy chán ngấy vì cô luôn theo sát bên cạnh sao?
Đáng ghét!
"Bốp!"
Mèo Shimayama phẫn nộ móc ra tay mèo vỗ vào cánh cửa đang đóng chặt, phát ra tiếng động giòn giã.
Tiếng nước róc rách bên trong cánh cửa cũng ngừng lại.
Mèo Shimayama bắt đầu cào cửa.
"... Kiri?" Bên trong cánh cửa truyền ra giọng Hagiwara Kenji dễ nghe nhưng có chút nghi hoặc mơ hồ, xuyên qua bức tường phòng và tấm ván cửa, có chút trầm thấp và khàn nhẹ.
"Mở cửa, Hagiwara."
"... Không được đâu."
"Tôi không muốn ở bên ngoài meo."
"Lúc này cho dù là làm nũng cũng vô dụng đâu, không được, Kiri."
"Hagiwara —"
"Hagi — wara ———— cho tôi đi vào meo —"
Shimayama Kiri kéo dài ngữ điệu kêu như lúc anh thỉnh thoảng đùa giỡn, nhưng âm sắc cô gái lại đáng yêu và mềm mại hơn nhiều.
"Hagiwara vừa mới nói chỉ có đi vệ sinh tuyệt đối không được."
Hagiwara Kenji nghe tiếng cào cửa, tưởng tượng ra vẻ mặt hầm hừ lại không kiên nhẫn hất đuôi của cô gái.
Anh sửa lại mái tóc ướt đẫm còn dính bọt biển, bàn tay dính nước vô lực bụm mặt.
"Tắm rửa cũng không được."
"Anh mở cửa ra."
Cô chỉ là lo lắng mà thôi, không có ý tưởng không an phận nào.
"Mở cửa cũng không được đâu!"
Hagiwara Kenji dựa lưng vào thành bồn tắm, có chút buồn cười mà lớn tiếng từ chối.
Bên ngoài cửa trầm mặc hai giây.
Bỏ cuộc rồi sao?
Hagiwara Kenji thở ra một hơi.
Lúc tắm, cô gái có thiện cảm đứng bên ngoài cửa muốn anh mở cửa, nói muốn vào xem gì đó.
Cũng kích thích quá một chút.
"Hagiwara, anh sẽ chết đuối trong bồn tắm sao?" Giọng cô gái lại đột ngột vang lên.
"Mở cửa ra thì tôi có thể kịp thời cứu anh khi anh chết đuối."
Hagiwara Kenji: ...
"Trước hết chưa nói đến chuyện lúc học ở trường cảnh sát thành tích khóa bơi lội của anh là số một nghe có vẻ như đang khoe khoang."
Hagiwara Kenji hít sâu một hơi.
"Khả năng một cảnh sát khỏe mạnh, thể trạng cường tráng, tình trạng cơ thể tốt lại chết đuối khi tắm trong bồn tắm thực sự là rất nhỏ."
"Thế chẳng phải là có khả năng sao meo —"
"Trên thực tế, nửa thân trên của anh vẫn cao hơn mặt nước đó, Kiri."
Hai bên lại lần nữa trầm mặc.
"Thật sự không thể cho tôi nhìn anh tắm sao?"
"Không được."
"..."
... Tuy bị cực lực khuyên can, nhưng mèo Shimayama vẫn ngồi ngay ngắn canh giữ ở cửa phòng tắm, chờ Hagiwara Kenji tắm xong.
"Hagiwara."
"Anh đây."
"Hagiwara?"
"Không có chết đuối trong bồn tắm đâu."
"Đã qua ba phút meo —"
"Cảm ơn quan tâm — nhưng mà anh thực sự còn sống đó Kiri!" Thanh niên che mặt thở dài, vô lực lên tiếng.
=================
Editor: Ỏ đáng yêu quá. Ahhhhhhhhhhh!!!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro