Chương 19
Con phố không quá chen chúc cũng không quá thưa thớt người qua lại, hai người sánh vai đi cùng nhau.
Đôi khi, người đẹp tóc dài, eo thon lại nhiệt tình dẫn chàng trai đi dạo quanh các cửa hàng; đôi khi, anh chàng điềm tĩnh, điển trai bên cạnh lại ngoan ngoãn đứng sang một bên, tay xách túi mua sắm và đủ loại đồ ăn vặt, chàng trai thử những món phụ kiện xinh xắn khác.
Tóm lại, tuy có vẻ hơi trái ngược, nhưng bầu không khí hẹn hò vẫn rất rõ ràng.
Hagiwara Kenji vô cùng hài lòng.
Đại khái là cảm giác giữa hai người quá thân mật và tự nhiên, những người gặp họ hầu như không ai gặp họ lại nghĩ họ không phải một cặp.
"Anh trai lớn!"
"Muốn mua hoa không ạ?"
Thiếu niên tóc bạc khựng bước chân, có chút mơ màng nhìn về phía cô bé bán hoa đang nhiệt tình chào hàng, lại nhìn về phía mỹ nhân tóc dài đang nhướng mày bên cạnh, cuối cùng chỉ vào chính mình.
"Em đang hỏi tôi sao?"
"Đương nhiên rồi ạ!"
Cô bé trừng lớn mắt, tràn đầy sức sống mà tiếp tục nói, "Hẹn hò thì rất thích hợp mua hoa hồng tặng cho người yêu đi ạ! Anh trai lớn có muốn mua một bó tặng cho chị gái xinh đẹp này không?"
"......"
Khác với vẻ muốn nói lại thôi của Shimayama Kiri, Hagiwara Kenji phụt cười một tiếng, nghiêng đầu nhìn cô.
Shimayama Kiri chậm rãi chớp chớp mắt.
"Làm sao bây giờ nha, Kiri-kun, em có mua hoa cho anh không?"
"Hửm......"
Shimayama Kiri liên tục tự hỏi.
Ngược lại, cô bé bán hoa dùng ánh mắt không thể tin lại giận sắt không thành thép nhìn cô.
Hagiwara Kenji thấy rõ biểu cảm của cô bé, cười đến không kềm chế được, cuối cùng vẫn không định trêu chọc hai người nữa, cười tủm tỉm chuẩn bị từ chối cô bé, sau đó dẫn Shimayama Kiri rời đi.
"Được rồi, thật ra chúng tôi......"
"Được."
Shimayama Kiri nói.
...
Hagiwara Kenji nhìn mái tóc ngắn bạc bồng bềnh của đối phương, chiếc khuyên tai đỏ đang lắc lư, quần áo của mình trên người đối phương, còn có đôi môi nhấp chặt của Shimayama Kiri, cùng một mảng nhỏ da thịt trắng nõn tinh xảo lộ ra từ cổ áo rộng thùng thình.
Rồi nhanh chóng dời tầm mắt, quay sang đánh giá bó hoa hồng cô đang nghịch và chọn lựa.
Thiếu niên tóc bạc ngồi xổm trước mặt cô bé, những ngón tay trắng nõn mảnh khảnh cẩn thận lại không nhanh không chậm chạm vào từng cụm hoa đỏ thẫm rực rỡ đến chói mắt.
Nghiêm túc chọn một bó hoa nở đẹp nhất.
Sau đó —
Bó hoa màu đỏ diễm lệ trông bắt mắt giữa mùa đông, thoảng mùi lạnh và nhạt nhẽo của hoa hồng, được đưa đến trước mặt Hagiwara Kenji.
Shimayama Kiri nhìn anh, giọng thiếu niên có chút thanh lãnh lại ôn hòa.
"Tặng cho anh."
Vì được đặt ở ngoài trời, và để giữ cho hoa luôn tươi đẹp bắt mắt, đại khái cô bé đã dùng bình nhỏ phun sương lên.
Hoa hồng được gói lại tùy ý bằng giấy plastic trong suốt và dây thừng trắng, trên lớp giấy còn đọng lại chút hơi nước mờ mịt.
Ướt át lại lạnh lẽo.
Hagiwara Kenji nhìn một hồi, mới chậm rãi nhận lấy bó hoa từ tay cô, không chớp mắt đánh giá mấy đóa hoa hồng thưa thớt trong lòng.
"Thật sự mua cho anh nha, Kiri là ngượng ngùng từ chối con nít sao."
"... Không phải."
"Ể — rõ ràng là có thể từ chối mà."
Anh khẽ cong môi, cũng không truy vấn, nhưng vẫn cười tủm tỉm nhìn cô với ánh mắt khó hiểu.
"......"
Shimayama Kiri có chút do dự lại không tự nhiên nhíu mày xoa xoa đầu.
Mỹ nhân tóc dài đưa ngón tay khẩy cánh hoa, hoa hồng diễm sắc rung lên làm rơi vài giọt sương sớm, văng vào lòng bàn tay Hagiwara Kenji.
Thiếu niên tóc bạc nhìn về phía người đang cúi đầu mỉm cười ôm bó hoa.
"Chỉ là cảm thấy... Vừa rồi Kenji-chan hình như rất mong đợi, nếu mua hoa, anh hẳn sẽ vui."
Khi cô bé kia nói với họ câu "Mua một bó hoa tặng bạn gái đi", Hagiwara Kenji theo bản năng nhìn lại, sau đó đối diện nói chuyện với Shimayama Kiri, ánh mắt cong cong tựa hồ đang nói đùa, nhưng rõ ràng rất mong đợi.
Cho nên liền mua.
"Cảm thấy anh sẽ vui, cho nên cứ làm như vậy sao?"
Hagiwara Kenji chậm rãi lặp lại.
"Ừm."
"Tuy rằng đích xác có suy nghĩ gì đó, bất quá không phải mong đợi cái này đâu."
Anh cười một lúc, rồi lại thở dài.
Chỉ là nghĩ, bó hoa hồng đầu tiên giữa hai người, nên là do anh dâng tặng mới phải.
"...... Không thích sao?"
Mùa hoa hồng nở rộ là tháng Tư, tháng Năm, tuy rằng vì nhu cầu thị trường, thấy hoa hồng quanh năm cũng không hiếm, nhưng dưới cái lạnh mùa đông, bó hoa đặt phẳng phiu trong giỏ của cô bé vẫn lộ ra vẻ héo úa mệt mỏi.
Cho dù đã cố gắng chọn bó xinh đẹp nhất, nhưng vẫn có thể thấy vài cánh hoa đỏ thẫm khô quắt cùng lá cây hơi vàng.
Kết quả đối phương lại không mong đợi sao?
Vậy chẳng phải ngược lại gây ra phiền toái cho đối phương?
Shimayama Kiri lâm vào trầm mặc.
"Không, anh thực thích nha."
Mỹ nhân tóc dài ôm bó hoa đỏ diễm lệ trong lòng, cúi đầu cười khẽ nói.
"Như vậy cũng không tồi."
"......"
"Thích hoa thì, chậu hoa nhỏ trong nhà kia tặng anh."
Shimayama Kiri có chút biệt nữu ấn cổ quay đầu đi, không tự nhiên nhìn sang nơi khác.
"Thực vật ma pháp, muốn nở hoa gì cũng được, sẽ đẹp hơn hoa hồng hôm nay."
"Phốc."
Sao lại đáng yêu như vậy a, Kiri.
"......"
Hagiwara Kenji vô tội đáp lại bằng một nụ cười ngọt ngào khi Shimayama Kiri cảnh giác nhìn lại.
"Hoa hồng hôm nay, chính là bó hoa hồng đẹp nhất rồi."
"...... Ừ."
Thiếu niên tóc bạc khẽ khàng đáp lời.
"Vậy cũng còn có những bông hoa khác."
"Tôi còn có thể tặng anh hoa hướng dương đẹp nhất, bách hợp đẹp nhất, linh lan đẹp nhất, tường vi, cát cánh......"
"......"
Nhận thấy người phía sau không đuổi kịp.
Shimayama Kiri có chút nghi hoặc quay đầu lại.
Đối phương đang ôm mặt ngồi xổm dừng lại tại chỗ, trên đỉnh đầu bốc lên một đám mây nấm hơi nước.
Shimayama Kiri nghiêng nghiêng đầu, đi vòng qua ngồi xổm xuống theo anh, đỡ đầu gối, chần chờ lại mơ hồ gọi tên anh.
"Kenji-chaan?"
Hagiwara Kenji phát ra một tiếng "Hửm" rầu rĩ, hơi nâng mặt lên, đôi mắt tím xinh đẹp long lanh nước, khuôn mặt lộ ra qua kẽ tay ửng hồng vì hoảng hốt.
Shimayama Kiri an an tĩnh tĩnh chờ anh mở lời, không chớp mắt nhìn vào đôi mắt nhấp nháy sáng ngời kia.
"Ô oa, làm sao bây giờ, anh thật sự sắp chết vì sự đáng yêu của Kiri rồi. Mình phải làm sao đây, Kiri dễ thương quá—"
Hagiwara Kenji bĩu môi lải nhải một câu, ánh mắt mơ hồ.
"Cái chết kiểu này......"
"Tốn kém sao?" (Ngụ ý: Tốn kém để phục hồi sau khi chết/ngất đi vì quá đáng yêu)
"............ Ah."
"Ít ra nói thêm lời nào khác để phản bác anh đi Kiri! Như vậy phá hỏng không khí quá!"
"Xin lỗi."
......
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro