Chương 6
Shimayama Kiri là người thừa kế chính thống của Bạch ma pháp, có mối quan hệ rất tốt với gia đình Koizumi, người thừa kế của Xích ma pháp. Vào ngày sinh nhật của mình, cô thường mời đối phương cùng liên hoan. Vào ngày sinh nhật 6 tuổi, dưới ánh mắt hiền từ của cha mẹ và vợ chồng Koizumi, Shimayama Kiri đã ước một điều ước.
Cô ước có được một người vợ hiền huệ lại xinh đẹp.
Ký ức của Shimayama Kiri dừng lại ở thời điểm cô nhắm mắt lại trên giường sau khi ước xong và ăn bánh kem sinh nhật 6 tuổi.
Khi cô mở mắt ra lần nữa, trước mặt nằm một thanh niên tuấn tú, đẹp trai. Làn da trắng nõn, mày mắt như tranh vẽ, lông mi dài và rậm rạp, mái tóc nhu thuận xinh đẹp như mực in dán trên má, vẻ mặt khi ngủ an tĩnh duy mỹ như một nàng công chúa trong truyện cổ tích đang chờ được đánh thức...
Ể? Tại sao cô lại cảm thấy là công chúa?
Ký ức dừng lại ở tuổi lên 6, Shimayama Kiri lâm vào nan đề nhân sinh.
...
Đối với Hagiwara Kenji mà nói, ngày 7 tháng 11 là một ngày vô cùng kỳ diệu.
Ví dụ như suýt chút nữa trở thành ngày giỗ của chính mình.
Ví dụ như gặp gỡ cô ma nữ tiểu thư thần bí.
Mặc dù anh thực sự rất muốn dùng tư duy tỉnh táo và logic để sắp xếp mọi chuyện, nhưng những việc xảy ra ngày hôm qua quá mức chấn động và phức tạp.
Cơ thể yếu ớt và thói quen có lẽ cũng là một vấn đề. Cảm giác buồn ngủ và mệt mỏi quá nặng nề khiến anh khó lòng suy nghĩ. Ngay cả khi ngủ chung chăn gối với cô ma nữ tiểu thư trong cơ thể mình, anh cũng nhắm mắt lại không lâu liền rất nhanh chìm vào giấc ngủ sâu.
Giấc ngủ của anh sâu hơn mọi khi. Hương nến và xông hương trong phòng ngủ của cô gái, ga trải giường ấm áp thoang thoảng mùi nắng, mùi hương nhẹ nhàng không nồng trên quần áo, tất cả đều mang đến cho Hagiwara Kenji một giấc ngủ ngon.
Chỉ là vào buổi sáng, cảm giác bị nghẹt ngực, giống như các cô gái ở Sở Cảnh sát Đô thị nuôi thú cưng đã nói, cảm giác như một con mèo đang ngồi xổm trên ngực mình khi ngủ.
Mặc dù đồng hồ sinh học không đánh thức anh, nhưng Hagiwara Kenji đã bị con "mèo" đè trên ngực làm cho tỉnh giấc.
Anh mơ màng mở mắt.
Trong con ngươi đối phương in bóng khuôn mặt có chút mơ màng và sững sờ vì buồn ngủ của chính mình. Đúng thật là khuôn mặt ban đầu của anh, nhưng anh căn bản không rảnh nghĩ tại sao mình đột nhiên khôi phục, ngược lại đại não như cỗ máy bị kẹt mà trắng trợn quan sát và phân tích đối phương.
Tóc màu bạc nhu thuận xinh đẹp, đôi mắt màu hồng nhạt hơi mở to tròn xoe. Tay cô chống trên ngực thanh niên, sợi tóc mềm mại màu nhạt mang theo cảm giác ngứa nhẹ nhàng rũ xuống bên cổ Hagiwara Kenji.
Đối phương đang nhìn xuống từ trên cao, dùng ánh mắt trong suốt sáng ngời tò mò đánh giá anh.
"Shimayama... Kiri?" Giọng thanh niên vẫn còn chút khàn khàn vì vừa ngủ dậy, ngực cũng nhấp nhô theo hơi thở đều đặn, lại rung lên vài cái khi anh mở lời.
"Ừm." Cô gái đáp lời.
Hagiwara Kenji tỉnh táo lại.
Shimayama Kiri mới lạ nhìn về phía cơ ngực cách một lớp vải quần áo dưới tay mình, rồi ấn xuống thêm. Rất có độ đàn hồi. Cảm giác chạm thật tuyệt.
"... Lại đổi về rồi."
Hagiwara Kenji bật cười vài tiếng, đưa cánh tay rộng lớn vịn lấy lưng cô gái gầy gò mảnh khảnh, cố định cô trên nửa thân trên của mình. Anh dùng một chút lực, chống giường ngồi dậy, và vững vàng chuyển cô gái sang khuỷu tay quen dùng của mình, ôm cô lên một cách vững chắc.
"Tiểu thư Shimayama, biến thành trẻ con rồi." Hagiwara Kenji cảm thán một câu đầy ẩn ý.
Shimayama Kiri ngồi trên cánh tay nhìn có vẻ gầy nhưng săn chắc, đầy những đường cơ bắp lưu loát và sức bật của thanh niên, ôm lấy cổ anh, ngoan ngoãn không động đậy.
Cô gái nghiêng đầu.
Anh rũ mắt xuống, rất có hứng thú đối diện với ánh mắt cô gái.
Vì ngày hôm qua đã biết về di chứng và tác dụng phụ của việc ma lực không ổn định, cô gái cũng đã đưa ra cảnh báo và giải thích trước. Đối với tình huống có chút ngoài ý muốn này, Hagiwara Kenji chỉ sau một thoáng kinh ngạc ngắn ngủi, liền rất nhanh chấp nhận.
Mặc dù có chút tác động mạnh, nhưng rất thú vị, rất bất ngờ phải không?
"Ngươi là quà sinh nhật của ta sao?" Cô gái đưa tay sờ khuôn mặt trơn mềm của anh, hỏi.
"Quà sinh nhật?" Hagiwara Kenji trầm tư.
Ngày hôm qua quả thực là sinh nhật của cô ma nữ tiểu thư. Cô ma nữ tiểu thư cũng không hề cảm thấy phiền toái vì việc hoán đổi thân xác. Hóa ra cô coi chính mình, coi phép ma pháp kỳ tích vốn là sai lầm đó là một món quà sao?
Shimayama Kiri buông lọn tóc dài màu tím đen xinh đẹp ra, dùng con ngươi sạch sẽ sáng ngời nghiêm túc nhìn anh. "Ngươi lớn lên đẹp trai như vậy, cơ ngực cũng rất lớn, là hình mẫu lý tưởng của ta."
"... À."
Hagiwara Kenji không tự nhiên gãi gãi mặt, lẩm bẩm nói gì đó, rồi nhìn về phía cô ma nữ tiểu thư vẫn luôn nhìn anh.
Trong đôi mắt màu hồng nhạt của cô gái lấp lánh những tia sáng nhỏ vụn.
Vui vẻ đến vậy sao?
Anh đột nhiên cảm thấy lòng mình trở nên mềm mại. Thanh niên ôn nhu cười, nắm lấy bàn tay mềm mại nhỏ bé của cô gái, thực hiện một nghi thức hôn tay.
"Ừm, tôi là."
"Vợ ơi!" Shimayama Kiri ôm lấy anh.
"Khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ!!!"
Hagiwara Kenji cảm thấy không ổn, dường như có điều gì đó nằm ngoài dự kiến của anh đã xảy ra. Sẽ không phải không chỉ cơ thể, mà cả ký ức của cô ma nữ tiểu thư cũng trở về thời thơ ấu đi?
"Khoan đã! Tôi không phải!"
"Ngươi vừa mới còn nói là."
"À... Là hiểu lầm thôi."
"Nếu không phải người vợ ta ước có được, vậy ngươi tại sao lại xuất hiện trên giường ta?" Shimayama Kiri sờ sờ mái tóc dài nửa bên mặt của anh, mắt sáng như đuốc.
Hagiwara Kenji: ...
Hagiwara Kenji đuối lý lâm vào im lặng.
Rõ ràng mình là một cảnh sát chính nghĩa, nhưng từ ngày hôm qua bắt đầu, cảm giác quen thuộc của việc dụ dỗ cô gái nhỏ không hiểu chuyện lại càng ngày càng mạnh.
"Shimayama... Kiri."
Đối với Shimayama Kiri có vẻ ngoài chỉ khoảng năm sáu tuổi, xưng hô "tiểu thư Shimayama" quá gượng gạo và không thích hợp. Hagiwara Kenji nhanh chóng sửa miệng giải thích.
"Thực ra người tôi quen biết là cô ma nữ tiểu thư 18 tuổi, nhưng hôm nay vừa mở mắt thì cô đã bị thu nhỏ."
"Đó chính là vấn đề của ma pháp."
Hagiwara Kenji ngạc nhiên nhìn cô. "Cô tiếp thu thật sự nhanh a."
"Ma nữ xung quanh vô luận xảy ra chuyện kỳ quái gì đều sẽ không làm ta kinh ngạc." Cô gái trấn định nhìn anh.
Thanh niên chớp chớp mắt, "Nếu hiện tại cô không nhớ rõ và không quen biết tôi, chẳng lẽ không nghĩ đến khả năng tôi đang lừa cô sao? Trẻ con vẫn nên có chút cảnh giác lạp."
Việc không có cảnh giác này cũng giống hệt cô ma nữ tiểu thư khi đã lớn.
"Mặc dù hiện tại trong đầu ta không có chút ấn tượng nào, nhưng trên người ngươi còn tàn dư dấu vết ma lực của ta, chúng ta hẳn là có mối quan hệ rất thân mật mới đúng." Shimayama Kiri nói năng hùng hồn đầy lý lẽ. "Ma lực sẽ không lừa người."
"Thì ra là như vậy à..."
Thực ra họ mới quen nhau ngày thứ hai.
"Cho nên ngươi là vợ tương lai của ta đúng không?" Chủ đề này không thể né tránh được sao.
"Ai, gì — không phải đâu." Hagiwara Kenji có chút buồn cười phủ định cô.
Nếu cô ma nữ tiểu thư khôi phục ký ức sau nhớ lại đoạn đối thoại này, anh sẽ không bị đối phương thẹn quá hóa giận mà diệt khẩu chứ.
"Là bởi vì một số vấn đề ma pháp, chúng ta đã hoán đổi thân xác, nên trên người tôi mới có ma lực của cô đó."
Hai người đối diện im lặng một lúc.
"Ồ." Giọng cô gái lộ ra một sự mất mát.
Thanh niên tuấn tú, đẹp trai lại lần nữa nở nụ cười, "Nếu cô trưởng thành vẫn nghĩ như vậy, tôi rất sẵn lòng nha ~"
Shimayama Kiri chớp chớp mắt.
...
Hagiwara Kenji ở nhận thức cô ma nữ tiểu thư ngày thứ hai cảm nhận được cuộc sống ấm áp của một ông bố đơn thân nuôi con.
Cô gái vẻ mặt dung túng nhìn đối phương hào hứng rửa mặt và cột tóc cho cô, lấy từ tủ quần áo ra chiếc váy và phụ kiện dây buộc tóc hồi nhỏ của cô.
"Đáng yêu quá đi —" Thanh niên độc thân Hagiwara Kenji cảm nhận được niềm vui của trò chơi hóa trang.
...
"Ngươi muốn ra ngoài sao?" Shimayama Kiri nhìn thanh niên đứng trước gương chỉnh sửa tóc hỏi.
"Vì phải ở đây vài ngày, nên tôi phải về nơi tôi ở trước đây để thu xếp một ít đồ mang đến." Thanh niên nửa ngồi xổm xuống, đối diện với cô bé mặc váy nhỏ, điều này cũng làm cô bé không có cảm giác bị áp bức. "Cô ở nhà chờ tôi nhé?"
"Chẳng lẽ ta không nhận ra người sao." Rõ ràng là cơ thể 6 tuổi, nhưng cô gái mở to đôi mắt hạnh tròn xoe, ánh mắt sắc như dao. Ngay cả là cô ma nữ tiểu thư lúc nhỏ, cũng vẫn rất có lực uy hiếp.
"Kiri, cách dùng từ của cô thật là..." Hagiwara Kenji đỡ trán thở dài, khóe miệng nhếch lên, rồi xoa xoa đầu cô. "Vậy cùng đi đi."
...
Shimayama Kiri được thanh niên ôm vững vàng đi trên đường, tò mò nhìn xung quanh những con phố xa lạ. Sau đó đột nhiên nhạy cảm ý thức được điều gì, quay đầu lại, thấy một bóng người lén lút rẽ vào đầu hẻm.
Cô ôm cổ Hagiwara Kenji, ghé sát vào, nói nhỏ với anh. "Hagiwara, hình như có người theo dõi chúng ta."
"Cô chắc không Kiri?" Bước chân Hagiwara Kenji dừng lại một chút, rồi lại cảm thấy dường như không nên nghi ngờ cảm giác của ma nữ, cho dù là ma nữ phiên bản mini. Anh tăng nhanh bước chân. "Không sao đâu, chúng ta đi ký túc xá cảnh sát, đối phương không dám theo kịp đâu."
...
"Zero?" Thanh niên tóc nâu mắt mèo đội mũ trùm đầu, nhẹ giọng hỏi một người khác rẽ vào góc tường.
Thanh niên lai có dáng người mạnh mẽ linh hoạt dùng mũ lưỡi trai che đi mái tóc vàng, ngón tay đặt lên môi ra hiệu im lặng. Sau một lúc lâu mới thò đầu ra, nhìn về phía đầu hẻm đã không còn bóng người.
"Vừa rồi hình như bị phát hiện."
Thanh niên mắt mèo kinh ngạc hỏi: "Thật sao?"
Hai người họ đã thấy tin tức thời sự ngày hôm qua, nhưng lúc đó đang trong khóa huấn luyện nằm vùng nên không thể thoát thân, hiện tại cũng là lén lút đến.
"Ừm... Vừa nãy bước chân cậu ấy dừng lại một chút, rồi tăng tốc, còn có động tác muốn quay đầu, hẳn là đã phát hiện bị theo dõi."
Furuya Rei có chút thất bại nhụt chí xoa xoa đầu, bắt đầu tự hỏi có phải huấn luyện của mình đã bị chậm trễ, nếu không tại sao lại nhanh như vậy đã bị đối phương nhận ra có điều không ổn.
"Khả năng quan sát của Hagiwara luôn rất mạnh." Morufushi Hiromitsu an ủi một câu, "Nếu xác định cậu ấy không gặp vấn đề lớn gì, chúng ta về thôi."
"Không vội." Thanh niên tóc vàng móc ra hai cái tai nghe nhỏ xíu từ trong túi.
"Zero cậu..."
"Tôi cũng lo lắng cho Hagiwara."
Đón ánh mắt kinh ngạc lại thương xót của bạn thanh mai trúc mã, Furuya Rei có chút không tự nhiên ho nhẹ một tiếng. "Tôi đã gắn máy nghe trộm ở đèn hành lang bên cạnh ký túc xá Hagiwara... Hơn nữa, Hiro cậu lẽ nào không tò mò, không muốn biết thêm điều gì khác sao? Hơn nữa Hagiwara cậu ấy lại còn ôm một đứa trẻ mà chúng ta chưa từng gặp qua..."
"Ừm... Rất giống một trong ba nhân vật chính trong chuyện bát quái đột nhiên lan truyền trong Đội Cơ Động ngày hôm qua."
Anh im lặng nhận lấy một chiếc tai nghe, sắc mặt cũng trở nên phức tạp. Morufushi Hiromitsu nhớ lại một loạt thông tin tìm hiểu được sau khi cải trang ngày hôm qua.
Tình tay ba trong Đội Cơ Động.
Anh yêu cô, cô yêu hắn.
Đội trưởng Matsuda đánh Đội trưởng Hagiwara.
Cô gái thần bí tiếp xúc thân mật với song át chủ bài của Đội Cơ Động.
Đội trưởng Hagiwara vì tình yêu hèn mọn cam làm lốp xe dự phòng.
Quan hệ giữa Đội trưởng Hagiwara và Đội trưởng Matsuda giảm xuống mức đóng băng, Hagiwara ôm cô gái thần bí cô độc rời khỏi hiện trường.
Morufushi Hiromitsu: ...
Morufushi Hiromitsu: ............
Furuya Rei: "Không thể nào!!!"
Morufushi Hiromitsu: "Ừm... Những lời đồn này quả thực có chút quá đáng."
...
Bên kia, Hagiwara Kenji vừa lên lầu dừng lại trước cửa ký túc xá của mình, cắm chìa khóa vào ổ khóa, cánh cửa bên cạnh đã đột nhiên bị một lực mạnh mở ra.
"Hagi!"
"Ô oa!" Thanh niên đang ôm cô gái bị giật mình, xoay người nhìn về phía thủ phạm.
"... Jinpei-chan?"
Thanh niên tóc xoăn trước mắt mang theo quầng thâm mắt rất nặng, tạo thành sự đối lập rõ rệt với Hagiwara Kenji vừa có được một giấc ngủ ngon chung chăn gối với mỹ thiếu nữ.
Anh ta tức giận nói. "Cái tên này còn biết quay về sao."
"Jinpei-chan cậu nói lời này nghe cứ như tôi là một tên tra nam bỏ vợ bỏ con vậy —"
Matsuda Jinpei đầu tiên là không cân bằng một hồi khi nhìn thấy vẻ mặt rạng rỡ của bạn thanh mai trúc mã, sau đó nhanh chóng chú ý đến cô bé mà đối phương đang ôm. Cô bé có cùng màu tóc và đồng tử với cô gái xâm nhập hiện trường ngày hôm qua, biểu cảm cũng tương tự, căn bản chính là phiên bản thu nhỏ.
Anh ta mở to hai mắt. "... Khoan đã."
Giọng Matsuda Jinpei run rẩy. "Đây là...?"
Hagiwara Kenji cũng theo tầm mắt anh ta quay đầu nhìn về phía Shimayama Kiri đầy vẻ tò mò. "À..."
"Hagi cậu... Sẽ không thật sự làm cái hành vi tra nam bỏ vợ bỏ con nào đấy chứ." tinh thần của Matsuda Jinpei sụp đổ rồi.
Hagiwara Kenji: "Mới không phải nha!"
"Đứa trẻ này và cô gái hôm qua lớn lên giống nhau như đúc mà!"
"Cho nên cậu nghe tôi giải thích đã!"
"Được." Matsuda Jinpei biết điều khoanh tay, dáng vẻ tôi xem cậu làm sao ngụy biện.
"À nha, hình như không dễ giải thích lắm." Hagiwara Kenji, người luôn ăn nói không tồi, bị kẹt lại. "Cô bé thực ra là..."
"Là một sai lầm mà cậu từng phạm phải?"
Hagiwara Kenji: "Đã nói không phải mà!!!"
"À." Thanh niên tóc dài nửa bên xoa xoa đầu, có chút bất đắc dĩ. "Thực ra đứa trẻ này là em gái của cô gái hôm qua, người ta mới vừa tròn 18 tuổi, sao có thể có con gái với tôi được chứ —"
Matsuda Jinpei hoàn toàn không vì lời giải thích hợp lý này mà thu lại ánh mắt vi diệu, ngược lại biểu cảm càng thêm phức tạp.
"Người ta vừa mới 18 tuổi, cậu liền cùng cô ta về nhà, còn ngủ không về xin nghỉ một tuần?"
"Ách..."
"Tra nam!"
"Tôi không phải mà —!"
...
Bên kia, Morufushi Hiromitsu và Furuya Rei đang nghe lén.
Vừa lúc tai nghe của họ truyền đến tiếng đối thoại xì xì nhưng không quá rõ ràng.
Hai người ngồi xổm ở góc tường bình tĩnh.
"...Hagi... bỏ vợ bỏ con..."
Furuya Rei: ...
Morufushi Hiromitsu: ...
"Đứa trẻ này... cô gái hôm qua... cậu... nghe tôi giải thích..."
Furuya Rei: ............
Morufushi Hiromitsu: ............
"... Sai lầm... vừa mới 18 tuổi... con gái... ngủ không về... tra nam!"
Furuya Rei: ................
Morufushi Hiromitsu: ................
Furuya Rei hít một hơi sâu, tháo tai nghe ra, vẻ mặt chính trực nhìn về phía Morufushi Hiromitsu đang mất đi sắc màu bên cạnh.
"Vẫn là báo cảnh sát đi."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro