Chương 109
Ran ở trong phòng của chính mình ngủ đến khi đói bụng mới tỉnh, vừa nhìn thời gian lúc này đã quá giờ ăn trưa. Gin không có ở chung cư, không biết là đi làm cái gì, khi Ran đi đến phòng khách, ở trên bàn trà thấy lưu lại tờ giấy.
Trên tờ giấy lời ít mà ý nhiều viết hắn có chuyện muốn xử lý, buổi tối sẽ trở về, nếu cô không có tinh lực nấu cơm thì đặt cơm.
Mấy câu nói ngắn ngủn Ran đọc lại mấy lần, cắn cắn móng tay có điểm hiểu ra. Có thể là bởi vì lần trước bọn họ cãi nhau, cô đối với hắn không từ mà biệt, cho nên lần này hắn mới để lại cho cô tờ giấy, hơn nữa ngày hôm qua hắn thái độ khác thường, đích thân làm cơm sáng, sau còn mang cô ra ngoài đi ăn cơm trưa và cơm tối, có thể cũng bởi vì lý do cô "không có tinh lực" nấu cơm?
Cái lý do này tuy là làm người xấu hố, nhưng là không thể không thừa nhận trong lòng có chút mừng thầm, hai người ở chung càng lâu, cô càng có thể nhìn ra được sự ôn nhu được hắn giấu dưới sự bá đạo hung ác.
Cô đã hoàn toàn ngủ đủ giấc, vì thế đi đến phòng bếp kiểm tra một chút nguyên liệu nấu ăn. Làm một bữa cơm đơn giản quấn cơm cùng salad cho chính mình, sau đó liền ở phòng khách vừa xem tin tức vừa ăn cơm.
Cơ bản trên các kênh tin tức, trang báo lúc này đều là vụ việc của ngày hôm qua chiếm cứ, kênh giải trí tin tức tất cả mọi người không ai là không biết.
Cảnh sát đưa ra một bản báo cáo công khai, nói là tư liệu bên trong Gutsuna tiết lộ ra ngoài, liên quan đến ma túy và giao dịch chính trị, trùng hợp bên dưới nhà xưởng phát hiện chôn giấu 15 cỗ thi thể của người lao động bất hợp pháp, tin tức chấn động, lập tức tiến hành bố trí cảnh lực niêm phong , lùng bắt.
Gutsuna Bang lựa chọn bỏ xe giữ tướng, tự thân đem nội tình cùng chứng cứ của phân hội nộp lên, hơn nữa tiếp thu chất vấn, từ kinh tế đến nội chính, toàn diện công khai mà cùng phân hội đoạn tuyệt quan hệ.
Tối hôm qua, thành viên phân hội bị cảnh sát cùng tổng bộ hai mặt công kích, không còn đường thối lui lựa chọn ngọc nát đá tan, mười mấy tên côn đồ cắn thuốc ý thức không thanh tỉnh đâm phá xe cảnh sát, khắp nơi va chạm, trả thù xã hội.
Trước khi bị Ran ngăn cản, đã gây ra 16 người vô tội tử vong, bao gồm bị nghiền nát, bắn phá trong đó còn có một vị cảnh sát vì bảo vệ hai đứa bé mà hy sinh. Sau khi xe tải bị dừng lại, trước khi bị cảnh sát khống chế, đám côn đồ xuống xe bắn phá, có thêm vài người qua đường trúng đạn tử vong.
Từ tối hôm qua, trong quá trình cứu chữa, có thêm 4 người bị hại không qua khỏi, sáng nay lại có thêm 2 người bởi vì thương thế quá nặng không thể cứu dẫn đến tử vong.
Cho đến hiện tại, tổng cộng đã xuất hiện 23 người tử vong, rất nhiều người bị thương còn ở bệnh viện chữa trị, sống chết chưa rõ.
Nếu không phải có người nổ súng ngăn cản tài xế kia, dựa vào số người dày đặc ở phố Shinjuku lúc đó , không biết sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng tới cỡ nào.
Có rất nhiều người suy đoán người nổ súng là ai, còn có rất nhiều hình ảnh hư hư thực thực, Ran lăn qua lộn lại các tấm ảnh, nhìn mấy lần xác nhận không có tấm nào chụp đến mình, chỉ có một nhân chứng ở đó nói giống như là một cô gái trẻ, nhưng bởi vì không có ảnh chụp cho nên vẫn chưa làm mọi người chú ý tới. Ran lúc này mới thở ra một hơi.
Vụ án này có thể nói là chấn kinh toàn bộ Nhật Bản, dư luận trong khoảng thời gian ngắn đồn đãi xôn xao, điều dân chúng nghi ngờ chính là dưới tình huống quản chế khắc nghiệt như thế từ phía chính phủ, một cái phân đội bị ngăn chặn đến đường cùng, cư nhiên lại có thể lấy ra tới mười khẩu súng, gây nên hậu quả như vậy.
Một mặt, Sở Cảnh Sát Tokyo xưa nay chưa từng có án phạt hay vụ án nào lưu dấn ấn của tàng trữ súng ống, dẫn đến bị nghi ngờ bên hành động và bên chấp hành. Mặt khác, không ít người bình tĩnh lại suy nghĩ sâu xa, cho rằng trong đó không có bút tích của giới chính trị, thật sự là khó có thể lý giải.
Bởi vì thập phần vi diệu ở chỗ, một đám nghiện ma túy phát cuồng đồ sát tàn ác bừa bãi mấy cái quảng trường, hấp dẫn lực chú ý của toàn bộ cảnh sát. Mà ở lúc này, tòa nhà tổ chức của phân hội đã bị người nào đó phóng hỏa, cho dù đội phòng chống cháy nổ chạy tới nơi thì tòa nhà đó cũng đã bị hoàn toàn đốt cháy, không còn sót lại một cái gì.
Điều này không thể không làm người hoài nghi, đám cuồng đồ kia rất có khả năng chỉ là mồi nhử, mục đích của hung thủ phía sau màn là vì muốn thủ tiêu cái chứng cứ nào đó.
Đến tột cùng là vì cái chứng cứ gì, có thể làm cho bọn họ không tiếc làm ra thảm án làm người nghe thôi cũng kinh sợ đến vậy. Rất nhiều truyền thông suy đoán, cái chứng cứ này nhất định là cái đủ đáng sợ, nói không chừng có thể sẽ làm điên đảo thế giới.
Ran bởi vì sự tình của Tada, đối với Gutsuna bang cũng có hiểu biết, hắc bang tại Nhật Bản tuy rằng có luật pháp đè nén nhưng là không có cái gọi là thật sự sạch sẽ, cô tổng cảm thấy cái tin tức này thực làm mình để ý, tựa như là một loại trực giác không nói được nên lời.
Bất quá không đợi cô tinh tế cân nhắc, một cái tin tức khác liền hấp dẫn đôi mắt của cô, nghe nói đám cuồng đồ đó nguyên bản chia làm hai tuyến đường, một con đường khác tuy rằng không có xe tải mở đầu, nhưng là mấy cái ô tô cũng trang bị súng ống, may mắn là bọn chúng thực mau đã bị ngăn chặn, cho nên không có gây ra hậu quả nghiêm trọng.
Có người chứng kiến nói là có một thiếu niên trượt ván cùng một thanh niên da đen, liên thủ ngăn chặn hai chiếc xe mở đường, từ bức ảnh chụp mơ hồ từ chiếc điện thoại kia, Ran liếc mắt một cái liền nhận ra Conan, theo tin tức cũng nhận ra được thân phận của Conan, theo như lời hắn nói, là thám tử lừng danh Mori Kogoro cùng thám tử miền tây Hattori Heiji phát hiện ra manh mối.
Phản ứng đầu tiên của Ran là lo lắng nhưng thực mau liền ý thức được, này không đơn thuần là em trai nhỏ Conan mà là Shinichi. Ran lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ, mặc dù trở thành một đứa trẻ, Shinichi quả nhiên vẫn là Shinichi, phỏng chừng cái danh hào thám tử ngủ gật của ba ba cũng là bút tích của hắn.
Cô còn chưa xem xong tin tức tiếp theo liền nhận được cuộc gọi video của Kazuha.
"Làm sao vậy, Kazuha?" Ran nhận điện thoại.
"Tớ đang thu thập hành lý cho ngày mai, muốn hỏi cậu mang theo đồ dùng sinh hoạt gì, chúng ta có thể xác nhận lại một chút xem quên gì không."
Kazuha đang ngồi thì thập hành lý, bên cạnh là Sonoko đang ôm điện thoại đi động chơi, Ran cảm thấy cái đề nghị này rất hợp lý, bất quá cô vẫn là kỳ quái Kazuha như thế nào mà giờ vẫn còn ở thu thập hành lý.
"Có thể a, nhưng cậu trước đó không phải đã đóng gói hoàn hảo đặt ở nhà tớ sao?"
Nghe vậy, Kazuha vẻ mặt đau khổ vẫy vẫy tay, "Cậu không hiểu, tối hôm qua vụ án tập kích ở Tokyo cậu khẳng định biết đi! Bọn Heiji cũng ở hiện trường, hắn bị thương một chút phải đi bệnh viện, làm hại tớ cho rằng xảy ra chuyện lớn, làm tớ sợ tới mức..."
Nói tới đây Kazuha cô nương liền có chút đi chệch vấn đề, chờ cô nói xong Heiji có bao nhiêu không quý trọng thân thể, cô ấy có bao nhiêu lo lắng hắn còn không cảm kích vân vân, cuối cùng mới nhớ tới mình muốn nói chính là cái gì.
"Trọng điểm là, Heiji ồn ào muốn thay một bộ quần áo, tớ vì tìm cái áo thun màu đen hắn "nhất định phải mặc" kia, liền đem hành lý lật đến rối loạn, hơn nữa hai ngày nay cùng Sonoko đi dạo phố mua không ít quần áo mới, tớ đều muốn mang theo a~"
"Cái sau mới là trọng điểm đi?" Ran cười khẽ mà nói "Sonoko gần đây thật sự rảnh rỗi sao? Còn có thể bồi cậu đi dạo phố?"
"Mới không phải__" Kazuha lặng lẽ tới gần điện thoại, cẩn thận nói "Cậu ấy tâm tình không tốt, là tới bồi cậu ấy đi giải sầu."
"Sonoko tâm tình không tốt?" Ran kinh ngạc, lúc này mới được mấy ngày tại sao lại thay đổi như thời tiết vậy "Sao lại thế này? Kyogoku tiên sinh bên kia có chuyện gì sao?" Kazuha vội vàng dựng lên ngón tay suỵt, nhưng là Sonoko đã nghe thấy được, vứt bỏ điện thoại đi động ngửa mặt lên trời kêu rên, Kazuha vẻ mặt bất đắc dĩ.
"Sonoko cậu làm sao vậy? Như thế nào lại không cùng tớ nói?"
Sonoko sử dụng tay chân cùng bò đến trước màn hình, vẻ mặt bi thương "Không phải tớ không muốn cùng cậu nói, mà là không biết như thế nào cùng với với thuần khiết ngây thơ hạ lời nói."
Ran nghiêm túc ngồi ngay ngắn, tỏ vẻ chăm chú lắng nghe.
Rối rắm nửa ngày, Sonoko rốt cuộc nuốt nước miếng nói "Lần trước chuyện tớ nói, cậu còn nhớ rõ sao? Chính là tớ cùng Makoto ~ ân, cái chuyện ấy."
Tay Ran run lên, từ bên cạnh cầm lên ly nước, uống một ngụm che giấu sự chột dạ "Nói qua nói qua, sau đó làm sao?"
"Đều là do tớ, mấy ngày sau đó liền cùng Makoto nói chuyện phiếm, liền nói tới cái này, kết quả chúng ta liền cãi nhau!" Sonoko ôm cánh tay Kazuha uất ức cực kỳ. Kazuha thập phần tự nhiên mà vỗ vỗ vai an ủi, vừa nhìn liền thấy phi thường thuần thục.
"A? Nói cái này vì cái gì sẽ cãi nhau?" Ran rất kỳ quái, việc này đều đã qua rất lâu rồi, trước khi Kyogoku quay trở lại nước mỹ "Bởi vì cậu nói ra ngoài, cho nên hắn thẹn thùng sao?"
"Không phải!" Sonoko muốn nói lại thôi, xấu hổ cực kỳ "Cái này còn có một cái vấn đề kỹ thuật, lúc đó không cùng hắn nói, kết quả là ngày ấy lỡ miệng."
Vấn đề kỹ thuật? Ran tỏ vẻ nghi hoặc.
Thấy thế, Sonoko nâng mặt bất đắc dĩ nói "Đây là cái chuyện tớ không biết như thế nào cùng cậu nói, loại sự tình nam nữ này cậu không hiểu a~ nhưng là hắn thực sự quá đáng, sao có thể như vậy hung dữ với tớ, chúng tớ đã xảy ra cái loại này quan hệ, trên mạng còn có chuyên gia tâm lý học đều nói, nam nhân lần đầu tiên phát sinh loại chuyện này, đều giống như mở ra một thế giới mới, hormone giống đực giống như bùng phát, hơn nữa đặc biệt dính người, kết quả hắn một chút cũng chưa biến, vẫn cứ là cứng nhắc như vậy."
"Kỳ thật không phải cái gì tớ cũng không hiểu, cái gì cần biết tớ cũng sẽ biết." Ran yếu ớt mà trả lời. Đổi lại là ánh mắt nói rõ ràng không tin của Sonoko, Ran lại một lần nữa uống nước không dám hé răng.
Cô thật là đối với cái gọi là tâm lý học nam nhân không hiểu rõ lắm, Gin cũng tuyệt đối không phải là lần đầu tiên, nhưng hai ngày này nhìn xem, hắn quả thực biến thành hormone giống đực di động, ánh mắt nhìn cô không lúc nào là không câu hồn, một khi tìm được cơ hội liền khi dễ người, càng đừng nói đến chuyện mà cả thể xác lần tinh thần của cô đều hoạt động, cho nên hiện tại Ran thực sự thực hiểu, hơn nữa dựa theo thực tiễn đã trải qua mà nói, cô hơn phân nửa so với Sonoko hiểu được càng nhiều, rốt cuộc cái tên lưu manh kia vừa thấy chính là kỹ thật thành thạo, không có giới hạn ...
Càng nghĩ mặt càng nóng, Ran vội vàng thu hồi suy nghĩ, lại che giấu mà giơ lên cái ly ngăn trở nửa khuôn mặt.
Một bên Kazuha nhịn không được mà ôm trán, bất đắc dĩ xen mồm nói "Sonoko, tớ cảm thấy chuyện này thật sự không phải là trọng điểm, thái độ của Kyogoku tiên sinh, cậu còn chưa nói cho Ran vì cái cái gì hung dữ với cậu a~"
Ran chạy nhanh gật gật đầu, sợ bị bạn thân nhìn ra cái gì, bất quá Sonoko đắm chìm ở suy nghĩ của chính mình, cũng không có chú ý tới dị thường của cô, "Kỳ thật nói thẳng với cậu cũng không có gì, chính là chuyện tớ uống thuốc lúc đó không có nói cho hắn, lần trước lỡ miệng hắn mới biết được, liền rất nổi nóng , đặc biệt nổi nóng."
Uống thuốc? Ran bưng cái ly không phản ứng lại đây, Sonoko bị biểu tình trì độn của bạn tốt làm cho bực mình, bất chấp tất cả mà rống to, "Thuốc tránh thai khẩn cấp a!"
"Phốc ——" Ran trực tiếp phun ra một ngụm nước, sặc đến ho khan không ngừng, ngay cả nước mắt liền trào ra, cô giơ tay hoảng loạn xoa xoa miệng "Khụ... Tránh, tránh thai?"
"Ran cậu làm sao vậy, việc này thực bình thường đi?" Thấy Ran phản ứng lớn như vậy, Sonoko có chút không hiểu "Tuy rằng một lần trúng thầu khả năng tính là rất thấp, nhưng là chúng ta hiện tại tổng không thể sinh được đứa bé đi."
"Cũng, cũng đúng!" Ran cười gượng, "Hahaha, chính là tớ có điểm quá giật mình."
Sonoko thực tự nhiên mà tin vào lý do thoái thác của Ran, không thèm để ý mà xua xua tay, một lần nữa ôm đầu của mình ai oán "Tớ cũng thực ủy khuất a, chính là lúc ấy bọn tớ đều uống quá nhiều, chỗ nào cũng không nhớ rõ ràng, nếu không uống thuốc nhỡ may mang thai thì làm sao bây giờ, không có khả năng tạm nghỉ học mà sinh bé con đi? Hắn thế nhưng vì cái này mà tức giận, vài ngày qua đều là lãnh lãnh đạm đạm, không có dấu hiệu mềm mỏng, tớ..."
Sonoko còn đang tiếp tục kêu than, ngoài mặt Ran vẫn là bình tĩnh duy trì nghiêm túc lắng nghe, kỳ thật nội tâm đã như trời sụt đất nứt ——"
Mang thai? Chuyện này thật sự khả năng có a!
Cô là một cái người học y, thế nhưng lại chưa từng nghĩ tới cái vấn đề bén nhọn này!"
Gin giống như đều không có dùng cái gì đi? Cô trước kia chưa từng ý thức được vấn đề này a! Giờ uống thuốc còn kịp sao? Một lần trúng xác xuất là thấp, chính là bọn họ không ngừng một lần a! Sẽ không đã có bé con đi?"
Chờ Sonoko oán giận xong, Kazuha mới tìm được cơ hội, chạy nhanh cùng Ran thẩm tra đối chiếu hành lý, chờ sau khi cúp máy, ngụy trang của Ran hoàn toàn vỡ nát, cô cơ hồ là té ngã lộn nhào chạy về phòng mở máy tính, tra xét rất nhiều tư liệu tương quan.
Cuối cùng được đến kết luận là, nếu không có bao an toàn, lấy tần suất của bọn họ cùng trạng thái thân thể hiện tại ở vào thời kỳ rụng trứng của cô, thật sự rất có khả năng làm ra sinh mệnh.
Liền là ở một tuần trước, đánh chết cô cũng không thể tưởng tượng được chính mình giờ phút này thế nhưng sẽ ngồi xổm trước máy tính đếm ngày tính thời kỳ rụng trứng, Ran đối với giới hạn của chính mình ngã nhanh như vậy, cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Cuối cùng làm mấy trăm lần xây dựng tâm lý, Ran lấy hết can đảm đội lên mũ lưỡi trai cùng khẩu trang, bắt xe đến một nơi mà ngày thường cô không thể nào đi, tìm một tiệm thuốc để mua thuốc. Đối mặt với người bán hàng lễ phép mỉm cười, Ran đều cảm thấy cặp mắt kia đã thấy rõ ràng sự chột dạ của cô, tức khắc đấu hổ đến không xong, không dám nhìn kỹ liền cất vào trong túi rời đi.
Chờ cô quay trở lại chung cư, lúc này mới lấy ra nhìn kỹ hướng dẫn sử dụng, hữu hiệu trong 72h, cô đếm trên đầu ngón tay đến ba lần, xác nhận chính mình còn trong thời gian hiệu lực, lúc này mới yên tâm.
Đang ở thời điểm cô rót ly nước lạnh chuổn bị uống thuốc, Gin rốt cuộc mở cửa đã trở lại.
Ran uỷ khuất thả phẫn nộ, buông cái ly dẫn lên dép lê lạch cạch lạch cạch bước tới cửa ra vào, chỉ vào cổ áo nam nhân lên án nói "Tra nam!"
Gin không thể hiểu được, liếc ánh mắt phảng phất như đang nhìn đứa trẻ thiểu năng trí tuệ làm nũng.
Ran tức khí nhưng lại không nói nên lời, những lời linh tinh như là "Ngươi không mang theo bảo hộ, làm hại ta uống thuốc." chỉ có thể ánh mắt đỏ lên hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, quay đầu quay trở lại ghế sofa, dựa theo hướng dẫn sử dụng lấy ra một viên thuốc.
Gin cởi áo khoác ra bước lại đây, sửa sang lại nút tay áo ở cổ tay, quét mắt liếc cô một cái "Cô đang uống thuốc gì?"
Ran đem thuốc bỏ vào trong miệng, ủy khuất đến căn bản không nghĩ để ý đến hắn, hàm hàm hồ hồ nói " Thuốc tránh thai khẩn cấp."
Gin động tác khựng lại, đáy mắt đột nhiên trở nên lạnh lùng, bước hai bước chụp bay ly nước trong tay Ran. Ran còn không kịp phản ứng, đã bị hắn nhéo cằm mở khớp hàm, động tác của nam nhân có thể nói là thô bạo, duỗi hai ngón tay tiến vào trong miệng cô, đem viên thuốc moi ra hung hăng ném sang một bên.
Gin nhéo gương mặt cô cưỡng bách cô ngẩng đầu, đôi mắt xanh sẫm dâng lên tức giận, cơ hồ đem cô nuốt sống "Ai nói cô uống?"
Ran lần đầu tiên nhìn thấy biểu tình bạo nộ như vậy của hắn, không rõ vì sao hắn cũng sẽ như vậy tức giận, cơn lạnh từ xương tràn ra, trong thanh âm mang theo hỗn loạn cùng một tia sợ hãi "Không, không có ai, bởi vì anh không có mang... cho nên ta mới..."
Nam nhân híp mắt tìm kiếm biểu tình của cô, xác nhận không có nói dối mới buông tay ra, ánh mắt dừng lại dấu tay lưu lại trên má của Ran, đáy mắt hung bạo của hắn ảm đạm đi vài phần.
"Julian......" Ran bất an mà giật nhẹ ống tay áo của hắn, "Chính là ta còn đang đọc sách, không thể mang thai a."
Gin đem hộp thuốc trên bàn trà lập tức ném vào thùng rác , lạnh như băng mà trả lời "Cô sẽ không mang thai."
"A? Vì cái gì?" Cái này làm Ran ngây ngẩn cả người, cô nhớ rõ ràng là hắn không có dùng biện pháp an toàn nào, chẳng lẽ... "Anh có cái gì ẩn__"
Nam nhân bị ánh mắt hoài nghi của cô chọc đến, tức khí cười, hắn kéo cổ áo ra, cười lạnh nói "Cô phải thử một chút sao?"
"Không không không!" Ran vội vàng ôm chân rúc vào sofa "Ta tin tưởng anh tin tưởng anh, nhưng anh vì cái gì mà khẳng định như vậy?"
Gin xoa bóp giữa mày, tính không để ý tới cô, nhưng lại sợ cô miên man suy nghĩ, giấu hắn uống thuốc "Ta dùng bao."
"Anh gạt ta! Ta không thấy được a?" Ran đỏ mặt nhớ lại.
Nam nhân cười lạnh đè lại chân cô, đem ngốc cô nương đang co rúm kéo lại đây, nhéo cằm cô nói "Cô muốn đi kiểm tra thùng rác tối qua một chút sao?"
Ran không nghĩ tới là cái đáp án này, cô nghĩ tới tối hôm qua cảm xúc của mình đích xác là thực hỏng mất, xác thực không có chú ý đến động tác nhỏ của Gin, "Chính là, liền tính là tối qua anh dùng, nhưng còn buổi tối hôm trước thì sao? Buổi tối hôm trước ta nhớ rõ ràng anh không có ___" Ran đỏ mặt cắn cắn môi, đôi mắt nhìn sang một bên không nói.
Gin càng là bất đắc dĩ, "Buổi tối hôm trước không có lưu tại trong thân thể cô."
Ran tuy rằng đã xấu hổ đến bốc cháy, chính là vấn đề này quá nghiêm trọng, cô nhịn không được xác nhận, "Anh xác định sao? Vì cái gì ta không nhớ rõ?"
Nam nhân hừ lạnh một tiếng, hung hăng ở trên mông cô chụp một chưởng, "Cô nhớ rõ cái gì?"
Ran bị đánh đến đau, giãy giụa tránh né tay hắn, lúc này mới nhớ tới ngày đầu tiên mình căn bản không trụ được đến cuối cùng, nửa đường bị đánh đến tơi bời thấy Chu Công.
Gin thấy người trong ngực rốt cuộc đã thành thật, tức giận trong ngực lúc này mới tiêu giảm, "Baker nói qua, tác dụng của thuốc giải dựa vào sự cân bằng giữa tính kích thích của độc dược, cho nên kích thích tố ổn định đối với cô mà nói là chuyện liên quan đến sinh tử, không cần tùy tiện ăn loạn."
Hắn nhéo nhéo giữa mày, tính tình nhẫn nại mà giải thích, nếu không nói rõ ràng với cô nương ngốc, không biết sau lưng hắn cô lại sẽ làm ra cái chuyện xấu gì.
Ran biết cái gọi là thuốc tránh thai khẩn cấp kỳ thật chính là hiệu suất tính kích thích cao, cô lúc trước xem qua luận văn dược học đối với cái này có điều hiểu biết, nhưng là cũng không có liên hệ tới thể trạng hiện tại của thân thể mình. Trước đây thời điểm Baker tiên sinh cùng cô thảo luận, cũng có nói qua cơ chế của thuốc giải độc, chính là lúc ấy cô chỉ chú ý tới hiệu lực của độc dược thần bí, không nghĩ tới Gin lại nhớ rõ ràng như vậy.
"Chính là, Julian," Ran dựa vào trong lòng ngực hắn, do dự nói, "Nghe nói liền tính không...... Ở bên trong, cũng có tỷ lệ mang thai."
Gin lộ ra hàm răng mà cười nói, "Vậy liền sinh ra"
Người xấu! Túng quẫn Ran cắn khăn tay nhỏ ô ô ô khóc, tra nam.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro