Chương 113
Sau khi Jido Haki kể xong câu chuyện này, tất cả mọi người đều im lặng, ai cũng không nghĩ tới trấn nhỏ của huyện Yamanashi lại ẩn chứa một câu chuyện xưa như vậy.
Lão tiên sinh uống một ngụm trà, chậm rãi nói: "Chuyện này, lúc đầu ta tìm một vài vị thám tử nổi tiếng, cảm thấy rõ ràng cũng không phải là cái việc gì khó, không ngờ gia tộc Hojo so với ta tưởng tượng càng thêm thần bí hơn, bọn họ đều thất bại trở về, hơn nữa con gái ta còn bị thương không rõ, ta còn nhận được những lời uy hiếp đe dọa."
Nói xong, hắn giơ tay ra hiệu cho người quản gia, quản gia lấy ra một cái khay, bên trên có lá thư và một cái bát trà, hắn đưa lá thư cho mọi người chuyền tay đọc, chỉ thấy trên thư vẽ một khuôn mặt đen to lớn đáng sợ, tựa như một con mèo, tựa như một con ma, với những chiếc răng nanh nhe dài, hai cái đuôi phía sau dựng đứng lên. Bên dưới bức tranh chỉ có một câu hàm chứa lời uy hiếp tiềm ẩn __ tính toán của ngươi, muốn trả một cái giá lớn.
"Đây là cái quái vật gì vậy?" Ayumi kinh hách mà đem là thư đẩy ra, Haibara Ai chỉ nhìn thoáng qua "Đây là Nekomata, con yêu quái mèo đen có hai đuôi trong truyền thuyết."
Conan chống cằm, nhớ lại câu chuyện xưa mà ông Jido kể "Lão tiên sinh, ông nói quốc huy của gia tộc Hojo là Nekomata phải không?"
Jido tiên sinh gật đầu, lật bát trà trên khay mà người quản gia đang cầm, ý bảo mọi người xem. Chiếc bát trà kia có khắc một cái hình tròn, là một con mèo yêu mặt đen, có rang nanh, hai đuôi dựng đứng.
"Đây là huy hiệu của gia tộc Hojo."
Sau đó, bát trà được truyền cho mọi người. Con mèo trên huy hiệu không hung dữ như trên thư, nhưng có thể thấy được bức tranh cũng giống như vậy.
"Bức thư không đề cập đến điều gì khác, lời lẽ mơ hồ, cũng không có lời đe dọa rõ ràng. Sau khi khởi tố vụ án, cảnh sát không tìm thấy gì cho nên đến nay vẫn không biết là ai đã gửi nó. Hơn nữa, đại tiểu thư đã bị thương một năm trước đó, lão gia không có chứng cứ chứng minh đây là một chuyện." Quản gia nói.
Sau khi Conan đưa bát trà cho Hattori, cậu lại hỏi gia tộc Hojo từng bị đánh bại trước đó có còn ở huyện Yamanashi hay không.
Lão tiên sinh Jido tựa hồ thực thích cậu bé thông minh đầu óc linh hoạt này, kiên nhẫn mà trả lời "Không phải tất cả đều ở lại đây. Lúc ấy phân cách tài sản của gia tộc Hojo lúc đó đã rời đi, chỉ còn lại một nhánh dòng dõi gia tộc lưu lại. Mấy năm qua đi, hiện tại ở lại chỉ còn cháu trai của Sakuhime và gia đình bà."
"Lão gia rất tốt bụng, để lại một số tài sản cho họ, bọn họ dựa vào một công ty nhỏ, cuộc sống cũng không tệ lắm." Quản gia tiếp tục giải thích "Bất quá vị Hojo tiên sinh này không giỏi kinh doanh, còn thích đánh bạc, cho nên ngày tháng càng ngày càng khẩn trương, mấy năm trước còn thường xuyên tới cửa vay tiền, sao lão gia nhiều lần từ chối nên không lui tới nữa."
Nghe vậy, Ran có điểm kinh ngạc, rốt cuộc đã qua vài chục năm, cha của Jido lão tiên sinh còn có thù oán sâu đậm với nhà Hojo, chính là Sakusuke tiên sinh đoạt gia sản của nhà Hojo, mà Jido tiên sinh còn cho nhà Hojo lưu lại tài sản, như vậy tổng làm người cảm giác rất là kỳ quái.
Jido Haki tựa hồ nhìn ra sự nghi vấn của Ran, cười khổ nói "Kỳ thật, ta không muốn liên quan gì đến gia tộc Hojo, chẳng qua nhìn đến ảnh chụp của phu nhân Sakuhime....Haizz"
Mấy người lớn đều hiểu lời nói chưa hết ý của ông ấy, Mori Kogoro một đấm vào lòng bàn tay "Cho nên điều này rất có khả năng là người nhà Hojo làm, bọn họ muốn lừa tiền ông, cho nên mới phát thư đe dọa như vậy."
"Cái này không có khả năng." Jido Haki lắc đầu "Kỳ thật những thám tử lúc trước cũng hoài nghi qua, nhưng sau khi tra xuống, không có ai trong gia đình Hojo bị tình nghi gây án."
Mori Kogoro trên mặt ngượng ngùng, lẩm bẩm nói "Có lẽ là điều tra không ra." Lúc này Conan lại hỏi "Lão tiên sinh, nhà Jido còn có người thân nào khác không? Ví dụ như mẹ ngài có anh em trai nào khác không?"
"Này thật không có, nếu có anh em, cũng không tới lượt cha ta ở rể." Jido lão tiên sinh lắc đầu nói "Bất quá, mẹ ta có một em gái, nhỏ hơn bà ấy rất nhiều tuổi, dựa theo bối phận ta phải gọi bằng dì, sau này bà ấy lấy chồng gả tới nơi khác."
"Kia cha ngài khi nào cùng mẹ ngài kết hôn? Ngài khi còn nhỏ vẫn luôn cùng mẹ ở một chỗ sao? Người dì đó của Ngài có biết không?"
Mori Kogoro không kiên nhẫn Conan hỏi đông hỏi tây, vẫy vẫy tay thô bạo nói "Trẻ con hỏi nhiều như vậy để làm gì!"
"Ba ba! Conan hỏi như vậy khẳng định là có lý do, ba đừng ngắt lời."
Ran nhẹ giọng gọi lại hắn, trước kia cô đem Conan đối xử như đứa trẻ con, tự nhiên sợ hắn quấy rầy người lớn phá án, hiện tại biết thân phận của hắn, cô trong lòng biết năng lực phá án của Shinichi mạnh hơn ba cô rất nhiều, trái lại liền không nghĩ Ba ba gây trở ngại cho hắn.
Nói xong, cô quay đầu lại nhìn Conan "Đúng rồi, Conan! Em vì cái gì để ý vấn đề này a?"
Conan không nghĩ tới Ran sẽ hướng về hắn, nhìn đôi mắt tin tưởng của cô, hắn nhất thời có điểm ngơ ngác, không lưu ý liền đem lời nói trong lòng đều nói ra.
"Là bởi vì nếu phu nhân Sakuhime là mẹ của lão tiên sinh, thì ông ấy không phải là huyết mạch của gia tộc Jido. Về lý thuyết, em gái của Jido phu nhân liền có quyền lực để đoạt lại quyền điều hành gia tộc Jido, cho nên em cảm thấy, không nhất định là người nhà Hojo làm, cũng có khả năng..."
"Đại tiểu thư Sakuhime là mẹ của lão tiên sinh ?" Ba người nhóm Ayumi khiếp sợ không thôi "Làm sao mà cậu biết được?"
"..." Conan không nói nên lời, Haibara Ai khẽ cười một tiếng, trả lời thay hắn "Không phải vừa rồi Jido tiên sinh đã nói sao? Ông ấy phát hiện ông ấy lớn lên rất giống phu nhân Sakuhime, nhưng phu nhân Sakuhime cùng phu nhân Jido lại không giống, điều này cho thấy ông ấy rất có khả năng là con của phu nhân Sakuhime, huống chi còn có lời đồn phu nhân Sakuhime kết hôn cùng quan viên chưa tới một năm liền xảy ra một vụ bê bối, bọn họ vì vậy mà phải dọn ly khỏi huyện Yamanashi. Tính ra thời gian, không đến một năm cũng không sai biệt lắm là mười tháng cô ấy đã có thai."
Ba người trợn mắt há mồm gật gật đầu, nhưng Genta thực mau lại cảm thấy không thích hợp, hắn gãi gãi sau đầu "Nhưng không phải, cha của lão tiên sinh luôn oán hận nhà Hojo, và đã rời đi từ lâu rồi sao?"
"Đúng vậy." Conan kiên nhẫn giải thích "Cho nên ta mới hỏi cha mẹ lão tiên sinh, kết hôn từ khi nào, có phải ông ấy vẫn luôn lớn lên ở bên cạnh mẹ hay không?"
Kazuha nghe được lời này vẻ mặt như đang mơ "Em là nói, có khả năng là Sakusuke lão tiên sinh đã đem con của phu nhân Sakuhime về nhà mình, coi như là con của phu nhân Jido mà nuôi nấng lớn lên? Loại chuyện này làm sao có thể, Jido phu nhân như thế nào có thể không phát hiện?"
Jido lão tiên sinh cười khổ một tiếng "Kỳ thật, chuyện này trong lòng ta cũng có hoài nghi, cho nên mới mời các vị thám tử đến điều tra. Bởi vì khi ta còn nhỏ, thân thể của mẹ ta yếu đuối, ta đích xác là thường xuyên cùng cha ra bên ngoài buôn bán, hơn nữa thời điểm cha mẹ ta kết hôn là sau khi cha ta rời đi huyện Yamanashi không lâu, cho nên tuổi tác thật dễ lẫn lộn."
Conan trầm tư nói "Hiện tại công nghệ DNA không thể phát hiện chính xác lão tiên sinh cùng dì có quan hệ huyết thống hay không, nhà Hojo hiện tại cũng là cháu trai của phu nhân Sakuhime. Mối quan hệ huyết thống quá xa, nên không có cách nào kiểm tra chính xác được."
"Hơn nữa, dì ta mấy năm trước cũng đã qua đời, con trai của bà cũng không cùng ta lui tới." Jido lão tiên sinh tiếp lời "Ta hiện tại muốn mọi người điều tra, chính là chân tướng sau lưng phu nhân Sakuhime, đến tột cùng mẹ của ta là ai."
"Ở thị trấn nhỏ này, trong vài chục năm số người di chuyển cũng không lớn, năm đó có rất nhiều người già đã qua đời nhưng mà con cháu của bọn họ vẫn còn sinh sống ở đây, ta ở huyện Yamanashi cũng có chút lực ảnh hưởng, có thể cố gắng hết sức hỗ trợ mọi người điều tra, chỉ là có điều này, hy vọng mọi người có thể giữ kín bảo mật."
Mọi người tự nhiên gật đầu đồng ý. Thể lực của Jido tiên sinh có chút yếu ớt, phất tay ý bảo người giúp việc đẩy ông về phòng nghỉ ngơi, mọi người cũng không muốn tiếp tục ngồi ăn nên quản gia chỉ nói ngắn gọn vài chuyện, liền kêu người giúp việc đưa mọi người về nơi nghỉ ngơi.
-------------------------------------
Nơi ở có suối nước nóng là một tòa nhà có cùng phong cách kiến trúc giống như biệt quán, ở giữa có một dãy hành lang dài gấp khúc, đem phân tách là hai khu vực riêng biệt, nửa vây quanh nhà, nửa vây quanh suối nước nóng. Bên ngoài biệt quán hoa anh đào đã sớm tàn, nhưng bên trong là một mảng rừng lá phong đó rực như ngọn lửa an tĩnh thiêu đốt chung quanh nơi này, cũng là một phen ý ảnh.
Mọi người theo chân người giúp việc đi trên con đường nhỏ bằng đá cuội, đi vào trong nhà. Bên trong biệt quán trang hoàng so với nhà chính xa hoa bất đồng, thập phần tú lệ tinh xảo, những cái như đèn điện, điều hòa, các sản phẩm khoa học kỹ thuật đều được giấu ở mặt sau những bức trang trí phục cổ, khiến người cơ hồ khó có thể phát hiện.
Người giúp việc rất lễ phép hướng về phía họ giới thiệu về cấu tạo của biệt quán, hành lang dài dẫn tới hai nơi, một nơi dẫn tới phòng ốc canh lâu, một nơi đưa lưng về suối nước nóng phong lâu.
Phong lâu là một sảnh bên ngoài, canh lâu là nơi họ nghỉ ngơi. Mỗi một lầu đều có hành lang hợp với canh lâu, ở lầu một theo hành lang dài chính là dẫn ra suối nước nóng phong lâu, ngày thường suối nước nóng là một thể, nếu có yêu cầu cũng có thể dùng bình phong để tách ra làm hai, một cho khách nam, một cho khách nữ. Canh lâu ở tầng hai tương đối ẩm ướt không thích hợp để ở, cho nên sắp xếp dùng làm phòng ăn, buổi tối mọi người có thể một bên dùng cơm, một bên thưởng thức phong cảnh.
"Đương nhiên, mọi người cũng có thể ở suối nước nóng dùng cơm, thực thoải mái." Người giúp việc bổ sung nói, "Ta trước mang mọi người dừng chân ở cầu thang lên lầu hai, hành lý của mỗi người đã chuyển hết vào các phòng, nếu có gì muốn thay đổi, xin hãy nói cho chúng tôi, chúng tôi sẽ sắp xếp lại."
Dứt lời, liền dẫn dắt bọn họ đến cạnh chân cầu thang, bên cạnh hành lang là một rừng phong thật dài, xa xa còn có thể nhìn thấy mặt khác kiến trúc của nhà chính, một mặt còn lại là mấy tấm cửa đẩy.
Người giúp việc đem đống chìa khóa phân chia cho mọi người, còn ngồi xổm xuống hướng dẫn cửa mở và khóa lại như thế nào.
"Suối nước nóng ở nơi này tuy rằng bởi vì của tư nhân cho nên không có trang bị camera theo dõi, nhưng là trong bảo trạch gia tộc Jido cho nên bảo an vô cùng nghiêm mật, nên mọi người có thể yên tâm về vấn đề tài sản an toàn, nhưng ở đây buổi tối gió khá lớn, nên trước khi ngủ mọi người vẫn nên cài cửa cẩn thận thì tốt hơn."
Ran đem chìa khóa như cổ xưa tin xảo, mặt trên có khắc chữ "Nguyệt", cô lại ngẩng mặt lên nhìn tấm thẻ bài trên cửa có hoa văn đồng dạng, mặt trên có khắc chữ "Thổ"
"Căn phòng đặt tên dựa theo phong thủy nhật tử sao?" Cô hỏi. Nữ giúp việc gật đầu "Đúng vậy, Mori tiểu thư, ngài cùng Toyama tiểu thư ở phòng cuối cùng, phân biệt là Nhật cùng Nguyệt."
Một tuần có bảy ngày cho nên có bảy gian phòng, dựa theo sự bố trí của quản gia, Mori Kogoro, bác tiến sĩ, Hattori Heiji cùng Ran và Kazuha mỗi người ở một gian phòng, Haibara Ai cùng Ayumi ở cùng 1 gian phòng, ba thanh niên ở một phòng lớn nhất, cũng chính là phòng 'Thổ" gần cầu thang nhất.
Kazuha vừa nghe nói mỗi người ở một phòng sắc mặt lập tức có điểm tái nhợt "Ran, có thể hay không tớ với cậu ở chung một chỗ a, nơi này đẹp thì đúng đẹp, nhưng là buổi tối ngủ một mình có điểm sợ a."
Ran nhìn dãy hành lang chạy dài, thời tiết còn có điểm âm trầm, chỗ sâu trong hành lang chìm trong bóng tối, bên kia là lá phong đỏ rực gió thổi ào ào, nghĩ đến ngoài của sổ chính là sương mù của suối nước nóng, lộ ra một loại mỹ cảm thảm thiết thê lương, một người ngủ đúng là rất có áp lực.
Cô chợt có điểm ngượng ngùng mà nhìn về phía nữ giúp việc, đối phương cười một chút rồi gật đầu "Có thể, ta sẽ đem hành lý của Toyama tiểu thư dọn về phòng ngài sau."
"Nếu thế, ta đây cũng muốn cùng tiểu quỷ này chung một phòng." Hattori Heiji rất là quen thuộc mà túm cổ Conan, trước kia Ran rất lo lắng Conan sẽ không thoải mái, hiện tại tưởng tượng đến hắn là Shinichi liền nhịn không được nhấp môi cười khẽ, Conan thấy thế sắc mặt đen đến không được "Buông ra, ta vì cái gì muốn ở cùng anh!"
"Vậy ngươi muốn cùng hai người bọn họ ở cùng nhau? Cái phòng này ở ba cái nam nhân có chút chặt chội nha!" Hattori Heiji như vậy đương nhiên nói, bất quá Genta cùng Mitsuhiki hiển nhiên không cho rằng như vậy, bọn họ vẫn muốn Conan trở về bên đội thiếu niên trinh thám đoàn.
"Conan cậu luôn hành động đơn độc, chúng ta là một cái đoàn thể, đây là tinh thần đoàn đội a!"
Genta phi thường bất mãn. Bất quá bọn họ còn đang kháng nghị, Hattori Heiji phiêu phiêu một tiếng nói "Mấy đứa còn muốn tranh cướp một cái toilet nga!" Nhanh chóng đánh bại. Hai cái tiểu học sinh liếc nhìn nhau một cái, ở trong mắt nhau khẳng định thấy được đáp án.
"Conan, cậu ở cùng anh Heiji đi, tớ ở chiếm diện tích khá lớn, không còn chỗ cho cậu." Genta thập phần dứt khoát mà vứt bỏ tinh thần đoàn đội.
Conan: Ha hả.
Cuối cùng cũng ra quyết định, Ran cùng Kazuha ở cùng phòng "Nguyệt" , Conan cùng Hattori ở phòng bên cạnh "Hỏa", kết tiếp là phòng của hai vị cô nương tiểu học, bác tiến sĩ và ông Mori Kogoro mỗi người một phòng. Phòng "Thổ" chính là của Mitsuhiko cùng Genta.
Chờ sau khi hành lý được sắp xếp lại vào mỗi phòng, nữ giúp việc nói thêm một chút, suối nước nóng dưới lầu bọn họ đều được tùy ý sử dụng, yukata cũng đã chuổn bị tốt, bên trong lầu một canh lâu là nhà suối nước nóng, bên ngoài là suối nước nóng lộ thiên, bình phong cũng đã mang tới sắp xếp ổn thỏa, buổi tối bọn họ có thể đi ngâm suối nước nóng.
Tuy là nói là để bọn họ tùy ý sử dụng, nhưng trừ bỏ mấy đứa trẻ hưng phấn ra, mọi người đều rất rõ ràng, sau khi ngày mai bắt đầu tra án, liền sẽ không có cơ hội nhàn hạ thoải mái hưởng thụ suối nước nóng, cho nên đêm nay là cơ hội tốt nhất.
Jido lão tiên sinh tuổi già lại sinh bệnh, buổi gặp mặt hôm này đã làm hắn thực mệt mỏi, cho nên mấy ngày kế tiếp không thể cùng mọi người ăn cơm, quản gia thay lão tiên sinh chuyển đạt lời xin lỗi, liền tỏ vẻ để cho tiện nên ba bữa cơm mọi người đều sẽ sắp xếp ăn ở biệt quán.
Đi đường mệt nhọc, mọi người đều từng người trở về phòng sắp xếp đồ đạc nghỉ ngơi, chờ Ran cùng Kazuha đem quần áo ra khỏi vali treo ra, hai cô nương nhìn quần áo treo đầy tủ quần áo, ánh mắt trao đổi chỉ có nữ sinh với nhau mới có thể hiểu được.
"Ran, cái váy này thật hợp với cậu a." Kazuha liếc mắt một cái liền coi trọng một cái váy kia "Ngày mai cậu mặc cái này đi."
Ran xoa xoa làn váy, nhớ tới hắc bang lão đại, hắn nghiêm trang gọi cô là bạn gái, nhịn không được cong cong mặt mày, đang định chuổn bị trả lời được thì bỗng nhiên choáng váng đầu óc một chút.
Trước mắt cô hiện lên một hình ảnh mà mình chưa bao giờ gặp qua, ngoài cửa lộ ra một góc áo trắng, còn chưa kịp thấy rõ người nọ là ai, giây tiếp theo cô đã khôi phục lại bình thường.
"Ran? Cậu ngẩn người làm gì?"
Ran xoa xoa cái trán, mới vừa rồi cái loại cảm giác này cũng không giống phát ngốc, mà tựa như là nơi sâu thẳm trong ký ức nhớ tới cái gì, nhưng là cô xác định chưa từng gặp qua cánh cửa như vậy mới đúng, nghĩ vậy động tác Ran khựng lại, cô quay đầu nhìn về phía cửa phòng này.
"Kazuha, loại cửa kéo này thực thường thấy sao?"
Kazuha theo tầm mắt của Ran nhìn qua, "Có thường thấy hay không khó mà nói, tuy rằng hình thức của cái cửa này không phải là cái gì đặc biệt nhưng chỉ có những kiến trúc trước kia mới có, làm sao vậy?"
"...... Không có gì, tớ giống như có điểm mệt mỏi."
----------------------------------------
Từ chiều cho đến trước bữa tối, mọi người thu dọn xong hành lý, đều ngồi tập trung tại sảnh trước tầng một của phong lâu, từ chối lời mời pha trà của người giúp việc, ngồi quanh bên nhau thảo luận về nơi bắt đầu cuộc điều tra vào ngày mai. Trước khi đi Ran đã nhận lời giúp Hojo hiệu chỉnh lại luận văn cho nên mang theo máy tính laptop bên người, hiện tại vừa lúc giúp ích, ở một bên tra cứu một số thông tin.
"Nói đến, cuộc đời của ông Jido Sakusuke cũng thật truyền kỳ, công ty thuộc quyền sở hữu của gia tộc Jido lúc đầu không lớn lắm. Ước chừng khoảng năm mươi năm về trước, họ đã nắm bắt được cơ hội tái thiết sau chiến tranh, làm giàu từ lĩnh vực thiết bị y tế." Ran một bên đem tư liệu gửi vào trong nhóm, một bên thở dài "Nhưng hầu như không có ảnh của ông ấy trên Internet vì ông ấy đã qua đời hơn ba mươi năm trước."
"Hơn ba mươi năm trước?" Conan nhạy bén nắm bắt con số này, "Chị Ran, cụ thể là năm nào?"
Ran tuy không biết tại sao hắn lại quan tâm đến con số này đến vậy, nhưng cô vẫn cẩn thận tìm kiếm một phen. "Trên mạng không có năm cụ thể, nhưng gia đình Kurosawa-kun điều hành một bệnh viện tư nhân. Chị có hỏi qua anh ấy có biết gia tộc Jido không, anh ấy nói đợi hắn sửa sang phân loại một chút tư liệu, chút nữa liên hệ lại với chị sau."
Conan gật gật đầu, lại nhịn không được chua chát nói "Chị Ran, chị cùng vị Kurosawa-kun kia quan hệ thật đúng là tốt."
Ran từ màn hình máy tính quét mắt liếc hắn một cái "Đúng vậy, Kurosawa-kun và những người khác là bạn tốt ở trường đại học của chị, giống như Conan và mọi người trong đội thiếu niên trinh thám đoàn vậy."
Conan trừng mắt liếc nhìn ly trà trước mặt của mình, mang theo giọng mũi lẩm bẩm nói "Tên đó vừa nhìn là biết hắn đối với chị có ý đồ."
Ayumi nghe thấy giọng điệu ghen tị rõ ràng, không thể hiểu được mà nhìn thoáng qua Ran, lại nhìn người đang ngồi cạnh bên Conan mặt không đổi sắc Haibara Ai, khuôn mặt nhỏ tràn ngập mơ màng "Conan-kun, cậu đây là ăn giấm với chị Ran sao?"
Hattori đầu cũng không nâng mà vỗ bả vai Conan, Conan quyết đoán lắc đầu "Không phải, Tớ chỉ là, chỉ là thay anh Shinichi..."
Ayumi càng là bối rối hơn nữa, cô nhìn về phía Ran, dùng khẩu hình không tiếng động hỏi:" Cậu ấy vẫn chưa biết?"
Ran khẽ gật đầu, ý bảo Ayumi không cần nói gì nữa, chuyện này cô vẫn muốn tìm một cơ hội để nói chuyện nghiêm túc với Shinichi.
Kazuha thấy thế nhún nhún vai, việc riêng tư của Ran cô tin rằng Ran có thể tự mình giải quyết, chẳng qua tên tiểu tử Conan này nhưng thật ra rất xảo quyệt, nghĩ đến đây, cô nhịn không được hoài nghi mà quét nhìn hắn từ trên xuống dưới.
"Conan-kun, chắc không phải em thích tình chị em đấy chứ? Cho nên mới lấy Kudo-kun làm cái cớ."
Không ngờ Conan cùng Ran đồng thời dứt khoát mà trả lời "Không phải"
Nói xong hai người đều sửng sốt một lúc, Ran không để ý đến ánh mắt đang nhìn mình đầy kỳ quái của Conan, cầm lấy cốc nước thực tự nhiên mà nói "Tớ lớn hơn Conan mười một tuổi, chuyện này sao có thể? Conan-kun thích bạn cùng tuổi."
Lời nói này thập phần chắc chắn, Conan trước nay ở phương diện này luôn chậm hiểu, không nhận thấy có gì kỳ quái , Haibara Ai lại mẫn cảm mà ngẩng đầu, bất động thanh sắc mà đánh giá Ran. Xem một lúc lâu cũng không thấy vẻ mặt Ran có gì bất thường, cô có vẻ không chắc chắn, liệu lời nói của Ran chỉ là đơn thuần nói Conan thích cũng là trẻ con, hay là cô ấy đã biết cái gì.
Hattori Heiji cũng giống như bạn tốt của mình, không hề có cảm giác về vụ kiện trước mặt, chỉ liếc nhìn Kazuha với vẻ mặt ghét bỏ, "Đầu óc cậu suy nghĩ cái gì vậy? Tiểu quỷ này mới không phải thích tình chị em. Ran tiểu thư chính là Shinichi..."
"Ahem," Mori Kogoro cầm tách trà, trán nổi đầy gân xanh, ngắt lời nói "Ta vì cái gì ngồi ở chỗ này nghe các ngươi thảo luận là cái tiểu tử thúi nào thích Ran? Nói chính sự."
Mori Kogoro hiếm khi tập trung vào công vệc, thành công trấn trụ các vị ở đây, lúc này điện thoại của Ran vang lên, cô cầm lấy đi động nhìn thoáng qua, rồi mở hòm thư trên máy tính.
"Kurosawa-kun đã chuyển thông tin đến. Là thời gian phát triển công ty của gia tộc Jido. Đầu tiên họ bắt đầu mua bán các sản phẩm y tế khẩn cấp trong và sau chiến tranh. Sau đó bắt đầu tham gia vào việc nhập khẩu và sản xuất các thiết bị y tế khoảng năm mươi năm năm trước, năm mươi năm trước, họ đã mở rộng ra khắp Nhật Bản. Bởi vì phạm vi phục vụ rộng lớn nên họ đã hợp tác với bệnh viện của nhà Kurosawa-kun."
Ran nhanh chóng xem qua thông tin Kurosawa gửi cho cô, tìm kiếm thông tin quan trọng, "Chỗ này! Vợ chồng Jido Sakusuke rất kín đáo, đặc biệt là Jido Sakusuke tiên sinh cơ hồ không xuất hiện trước mặt công chúng. Kurosawa-kun tuy rằng cũng không rõ ràng lắm ông ấy qua đời từ khi nào, nhưng ước chừng bốn mươi năm trước, tập đoàn Jido đã chính thức tuyên bố, ông Jido Haki trước đây luôn phụ trách công việc ở nước ngoài về nước, nay đã trở thành chủ tịch tập đoàn."
Haibara Ai nói "Nói như vậy, đây là loại hình kinh doanh gia tộc, ngay cả khi con trai tiếp nhận công việc kinh doanh thực tế của công ty, người cha vẫn sẽ luôn đảm nhiệm chức vụ chủ tịch để duy trì sự ổn định, chứ đừng nói đến việc người đột nhiên từ nước ngoài trở về liền trực tiếp tiếp nhận chức vụ chủ tịch, rất có khả năng Jido Sakusuke chính là ở trong thời điểm đó qua đời."
Conan nói "Bất quá xét theo miêu tả của Jido Haki tiên sinh thì đúng là như vậy. Nhiều khả năng là cha ông ấy bị bệnh nặng không thể tiếp tục duy trì. Bất luận nói như thế nào, thời gian cha ông ấy qua đời không sai biệt lắm chính là vào khoảng thời gian đó. Chị Ran, Jido phu nhân là qua đời khi nào chị biết không?"
Tầm mắt Ran quay trở lại màn hình, tiếp tục xem tư liệu "Nơi này có nhắc tới" cô đọc lên "Phu nhân của ông Jido Sakusuke qua đời vị bệnh vào mùa thu cách đây bốn ba năm trước. Khi ấy gia đình Kurosawa-kun nhận được thư mời cho nên hắn biết rõ thời gian này, nhưng Jido Sakusuke tiên sinh giống như không có tổ chức tang lễ long trọng, điều này khiến cho Jido Haki tiên sinh cùng cha mình tựa hồ có ngăn cách, từ đó về sau vẫn luôn chuyên tâm sử lý công việc bên nước ngoài, thẳng đến khi tiếp nhận vị trí chủ tịch cũng chưa từng trở về một lần.
"Tuy nhiên, vợ của Jido Haki tiên sinh không phải là con gái của gia tộc lớn, thời điểm ông ấy làm việc ở Tokyo quen biết, giữa họ có một cô con gái, bởi vì sinh non nên thân thể rất yếu ớt. Đang dưỡng bệnh ở nước ngoài." Nhìn thấy thông tin này, sắc mặt Ran đột nhiên có chút kỳ lạ "Haki tiên sinh___ phu nhân của ông ấy tên thật là Hojo Riki, là người của gia tộc Hojo ở huyện Yamanashi đã phân gia."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro