Chương 120

Ran vừa mới thu thập xong ba lô, liền nghe thấy tiếng gõ cửa, cô biết người tới sẽ là ai, cũng biết bọn họ muốn hỏi cái gì.

Cô nhắc nhở Kazuha đang trong phòng tắm một chút, sau đó đi mở cửa, quả nhiên là Conan cùng Hattori đang cười tủm tỉm đứng ở trước cửa.

Sau khi vào phòng ngồi xuống, Hattori cũng không vòng vo, hỏi thẳng cô về tin tức, cụ thể là Kurosawa đã nói những gì về Jido tiên sinh.

Conan cùng Hattori hai con người phi thường cẩn thận, khác hoàn toàn với Mori Kogoro tùy tiện, bọn họ sẽ không bỏ qua bất luận một cái chi tiết gì, nhất định sẽ dò hỏi tới cùng, cho nên Ran đã sớm có chuẩn bị, lấy ra lý do đã sớm chuổn bị tốt từ trước .

"Kurosawa-kun sau giúp ta điều tra một chút sinh hoạt cá nhân của Jido Haki, kết quả, ngoài những nhân tình đông đảo mà chúng ta biết đến, bên trong người này còn tương đối thích những cô gái trẻ tuổi_ khụ... đặc biệt rất trẻ tuổi. Mấy năm trước còn dính vào mua bán người, đã vượt qua giới hạn của phong lưu, căn bản chính là hành vi phạm tội, nhưng sau không biết vì nguyên nhân gì, mà chuyện này đã bị áp xuống."

Gia tộc Kurosawa chủ yếu là kinh doanh bệnh viện tư nhân, đối với hắc ám không có khả năng biết được thực kỹ càng tỉ mỉ, cho nên Ran cố ý nói mơ hồ một số chi tiết, vì để người khác dễ tin hơn, cô lại bổ sung nói, "Hình như là có quen biết với tổ chức hắc bang nào đấy, Kurosawa-kun cũng là dùng con đường riêng mới biết được."

Ở Nhật Bản phàm là mua bán con người, tám chín phần trở lên đều là hắc bang phía sau màn thao túng. Giống như công ty Sebara lúc trước, cưỡng bách nhà Tada, đều là loại gián tiếp mua bán này.

Bao gồm cả buôn bán ra nước ngoài, kiếm lợi một cách không chính đáng, Jido Haki mua bé gái, không có khả năng không qua tay hắc bang. Ran tính toán đẩy hết tội lên đầu hắc bang không biết tên, liền không cần giải thích quá nhiều, không ngờ Hattori nghe xong liền chấn động, sắc mặt Conan càng là trong nháy mắt trắng vài phần.

"Làm sao vậy? Có cái gì không đúng sao?" Ran không khỏi chột dạ.

"Không có gì......" Conan cứng đờ nói, "Chỉ là chúng ta ở phía trước phương hướng hoài nghi vẫn luôn là gia tộc Hojo, không nghĩ tới Jido Haki cùng hắc __ tổ chức có quan hệ."

Conan nói thực miễn cưỡng, trên thực tế, trước đây bọn họ vẫn luôn hoài nghi Jido Haki cùng tổ chức áo đen có quan hệ, sau khi tới huyện Yamanashi, điều tra nhiều mặt mới thoáng đánh mất nghi ngờ.

Jido Haki làm người thập phần phô trương, vô luận là tuổi trẻ phong lưu hay là sau khi lớn tuổi đem gia tộc Jido khống chế chính trị kinh tế của huyện Yamanashi.

Theo lời nói của Haibara Ai cùng Akai Shuichi, thành viên của tổ chức áo đen phần lớn đều giấu đi thân phận, ẩn mình trong bóng đêm, chỉ có số ít giống với Vermouth, phải có đủ thực lực như vậy mới có thể đứng ở dưới ánh mặt trời.

Chủ tịch của tập đoàn Jido, tuy không giống như siêu sao quốc tế Sharon, nhưng ở huyện Yamanashi cũng là nhân vật có thực quyền có một không hai, luôn mãi điều tra, vẫn chưa phát hiện hắn cùng tổ chức có cái gì liên hệ, cho nên bọn họ dần dần đánh mất hoài nghi, nhưng tin tức của Ran, gần như là một đạo sét đánh giữa trời quang.

Thấy hai người bọn họ đều là một bộ biểu tình trầm trọng, không khỏi có chút lo lắng lý do của mình sẽ làm phán đoán của bọn họ đi sai lệch "Cái tin tức ta nói vừa rồi, không nhất định cùng vụ án này có liên quan, chỉ là muốn nói thủ đoạn của người này quá dơ bẩn, ta có chút mâu thuẫn xung đột, cho nên có chút lo lắng cho chuyện Aomori."

"Sẽ không, Ran tiểu thư, cái tin tức này của cậu rất quan trọng, so với cậu tưởng tượng càng quan trọng hơn." Sau một lúc lâu, Hattori Heiji thấp giọng nói.
---------------
Ngày hôm sau, tất cả mọi người đều ngồi trên chiếc xe đã đến Tokyo đón bọn họ, chẳng qua lần này là Mori Kogoro lái xe. Ngoài chiếc xe này ra, bên ngoài còn có một chiếc xe cải trang việt dã chạy trước, bên trong chiếc xe đó là đội trưởng tư cảnh cùng hai gã tư cảnh.

Trước khi ra cửa, bọn họ đã đơn giản nhận thức một phen. Hai gã tư cảnh một vị họ là Matsumoto, một vị họ là Ishikawa, nhìn qua đều là người thực đáng tin cậy, tính cách tựa hồ cũng không tồi, bình dị gần gũi. Đặc biệt là Matsumoto tiên sinh còn giúp Ran để hành lý vào trong xe.

Mà sắp cùng bọn họ vào rừng Aomori, nghe nói là đội tưởng của đội cảnh vệ tư nhân gia tộc Jido, dưới trướng có 50 người, tên là Ido Raina, là một vị mỹ nhân lạnh lùng, ánh mắt sắc bén.

Nguyên bản bởi vì say rượu nên uể oải-Mori Kogoro, ở ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô ấy, lập tức nét mặt đều tỏa sáng, bày ra năm sáu kiểu tạo dáng, Ran quả thực không dám mở mắt.

Bất quá hắn cũng  không đẹp trai được lâu lắm, đôi mắt lạnh băng của Ido đội trưởng, cơ hồ có thể đông lạnh người tại chỗ, ánh mắt đảo qua Mori Kogoro tựa như đảo qua một cái thân cây, không hề dừng lại.

Không biết có phải do tâm lý của mình hay không, Ran tổng cảm thấy, tầm mắt của Ido đội trưởng nhìn qua cô cùng Kazuha, ở giữa có dao động trong chớp mắt, cô không biết vì sao cảm thấy một trận lạnh lẽo.

Sau khi tới Aomori, bọn họ dừng chân ở một chỗ cao cách rừng rậm không xa. Ran sau khi bước xuống xe, chỉ ngẩng đầu nhìn thoáng qua, đã bị cảnh tượng vô cùng vô tận của biển rừng trước mắt làm cho chấn động.

Ở tầm nhìn xa mà cô có thể nhìn thấy đều là một màu xanh lục, thẳng đến cuối chân trời cũng là một đoàn ở trong sương mù, cơn gió thổi tới cũng mang theo là mùi hơi thở của bùn đất cùng cây cối.

Không khí ở nơi này khác hoàn toàn với công viên rừng Kanagawa, rừng rậm nơi này tràn ngập dã tính,   với những nguy hiểm không nhìn thấy.

Sau khi mọi người mang hành lý xuống, Ran cùng Kazuha giúp đỡ bác tiến sĩ dựng giá thu tín hiệu, bác tiến sĩ vẫn luôn cúi đầu chỉnh thử tín hiệu, mấy người Ayumi giúp đỡ bọn Hattori cố định lều trại.

Ran lưu ý đến không biết vì sao, hôm nay Haibara Ai vẫn luôn ở trong trạng thái như người mất hồn, chính xác hơn là thực khẩn trương, vẫn luôn gắt gao đi theo Conan cùng bác tiến sĩ, buổi sáng không đợi mọi người tới đông đủ đã ngồi trước vào trong xe, giờ phút này cũng một người lưu tại trong xe.

Ran sắp xếp xong cái giá của bác tiến sĩ liền lên xe tìm cô ấy, không ngờ vừa bước lên xe, tình cảnh trước mắt dọa cô nhảy dựng. Haibara Ai gắt gao ôm chặt lấy bả vai của chính mình, rúc vào trong góc. Cô ấy vốn dĩ đang cúi đầu, nghe thấy tiếng bước chân của Ran, đột nhiên ngẩng đầu lên, bên trong đôi mắt tràn ngập kinh sợ.

"Ai-chan, em làm sao vậy?"

Ran vội vàng bước lên vài bước, duỗi tay sờ cái trán của cô ấy "Chỗ nào không khỏe sao?"

Haibara Ai cắn môi dưới lắc đầu, Ran lại hỏi "Vậy em muốn xuống xe không? Lều trại cũng đã dựng xong."

Cô ấy lại lắc đầu, như cũ không nói một lời, Ran vô pháp chỉ có thể vỗ vỗ bả vai của cô "Chị xuống xe tìm Conan lại đây."

Nhưng mà Ran vừa mới bước một bước, người phía sau liền vươn tay túm lấy góc áo của cô "Đừng đi."

Ran xoay người lại, Haibara Ai không có ngẩng đầu lên, nhưng cô có thể nhìn thấy đôi tay của cô ấy đang run rẩy, cô nghĩ đến cô ấy giống như Shinichi, đang ở độ tuổi thanh xuân lại bị biến thành đứa trẻ con, bị người đuổi giết, bị bắt rời xa người thân bạn bè, trong lòng liền mềm nhũn.

"Ai-chan, em đang sợ hãi cái gì sao?" Ran ngồi ở bên người cô ấy, nắm lấy đôi tay đang lạnh lẽo của cô. Đầu ngón tay của Haibara Ai hơi rụt lại một chút, tựa hồ như muốn rút tay ra, nhưng cuối cùng vẫn là để mặc Ran nắm lấy.

Thấy cô ấy cúi đầu không trả lời, Ran thở dài, tạm thời quên Haibara Ai kỳ thực đã là một cô nương trưởng thành, đem bả vai gầy của cô ôm chặt vào trong lòng "Đừng lo lắng, chị nhất định sẽ bảo vệ em."

Cô gái trong lòng ngực chấn động một chút, thật lâu sau đem mặt dán ở trên vai Ran, hơi không thể nghe thấy mà lẩm bẩm một câu.

"Chị"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro