Chương 129

Gin vừa rồi ở trong khu vực tín hiệu bắt được tín hiệu từ vòng tay của Ran, đại khái biết được phương hướng của cô, ở trong ba lô của Ran không có súng lục, điều này nói lên Ran lần này không có phạm vào tật xấu thiên chân của mình, hơn nữa ba lô kia, hơn phân nửa là cô muốn giảm bớt trói buộc nên tùy tay ném, căn bản không phải là cái gì lưu lại ký hiệu chỉ đường.

Nếu không phải bởi vì tên tiểu quỷ kia, hắn mới không có khả năng lâu như vậy mới phát hiện ra tín hiệu, Ran là do hắn đích thân huấn luyện, chỉ cần cô ấy không đại ý, cùng Nicole đấu sẽ không bị rơi xuống thế hạ phong, cho nên hắn mới thả lỏng cảnh giác, chỉ là hắn không nghĩ tới, trước sau nhất quán độc lai độc vãn Nicole lần này sẽ mang thêm trợ thủ.

Cái gọi là dẫn đường Sanue kia, hơn phân nửa là tâm phúc của Nicole. Mặc dù là Gin cũng sẽ không gặp qua từng người trong tổ chức, cho nên mới không có thể nhận ra người nọ.

Nicole sẽ nhúng tay vào chuyện của người khác, chỉ có thể là vì Cynar, hơn nữa Sanue trực thuộc dưới quyền Nicole cùng Maccallan, Nicole lần này điều động toàn bộ thế lực, thật đúng là hạ thấp danh tiếng.

Khí chất quanh thân của nam nhân hỗn loạn lạnh băng lại ẩn ẩn tức giận, dục vọng khát máu làm đáy mắt của hắn phiếm hồng. Tuy rằng rõ ràng, Nicole cố ý chờ ở trong rừng rậm mới hạ thủ, tất nhiên không chỉ vì muốn lấy mạng của Ran, cho nên tạm thời cô ấy sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng là Gin phi thường chán ghét cảm giác kế hoạch bị thoát ly khỏi tầm kiểm soát.

Hắn đem đóng chốt bảo hiểm của súng lục, thực mau liền nhìn đến ba thân ảnh cách đó không xa, môi mỏng của hắn gợn lên một độ cong lãnh khốc.

Thân thủ của Nicole cực kỳ nhanh nhẹn quỷ dị, có pha trộn giữa kỹ thuật thi đấu của Brazil cùng bóng dáng thái quyền, cực kỳ tàn nhẫn.

Ran giờ phút này cực kỳ cảm tạ Gin cho tới nay vẫn không lơi lỏng huấn luyện mình, khiến cho cô ứng đối một đối thủ như vậy cũng không đến mức quá hoảng loạn. Cả hai người đều là cao thủ, lại có cây rừng thấp thoáng, cho nên nhất thời không phân biệt được thắng bại.

Nói đến cùng, Nicole càng là âm độc vài phần, nhưng lại bị Ran đánh phủ đầu trước, bị thương bả vai phải, làm hạ thấp lực uy hiếp của cô ta. Hiển nhiên Nicole quen dùng tay phải, bả vai sau khi bị thương tuy rằng vẫn như cũ có thể đánh nhau, nhưng là đã không chịu được sức giật của súng lục, sau khi bị tước đi súng ống, thời gian đấu nhau của hai người kéo ra càng lúc càng dài, Nicole liền càng rơi xuống thế hạ phong.

Ran nhân cơ hội Nicole mất máu hoảng thần, trong chớp mắt nổ súng bắn xuyên đầu gối bên trái của cô ta, Nicole chợt ngã xuống đất. Ran thấy ngón tay của cô ta che lại đầu gối đang chảy ra vết máu, sắc mặt trắng bệch, cô liền biết Nicole không còn sức lực phản kích. Nhưng là Ran vẫn như cũ không dám thả lỏng cảnh giác, dùng súng chỉ thẳng giữa trán, cẩn thận đá văng súng của cô ta ra xa.

"Mori Ran, ngươi thật sự cùng Cynar nói được không quá giống nhau." Nicole mặc dù bị súng chỉ vào đầu, trên mặt lãnh đạm cũng không chút nào bất biến, chỉ là chống thân thể, không trộn lẫn cảm tình gì mà bình luận.

"Cynar không có lừa ngươi, bất quá cô ta nói, là ta của lúc trước. Nói đến, quả thực là ta muốn cảm tạ cô ta, dạy ta làm người không cần thiên chân như vậy." Ran cũng là lạnh băng nói, mặc cho là ai bị Cynar tra tấn như vậy một chuyến, đều tuyệt không khả năng lại lần nữa xem thường bất luận một cái nữ nhân nào.

Nicole bỗng nhiên lộ ra một mặt ý cười, trên mặt lạnh như băng sương nháy mắt bị nhiễm một mạt diễm sắc, có thể nói tuyệt lệ xinh đẹp, "Ngươi thật sự không thiên chân, chỉ là thủ đoạn vẫn còn quá non, nhưng cái này không thể trách ngươi."

"Ngươi nói cái gì?" Ran bỗng nhiên cảm thấy sau gáy truyền đến một trận sợ hãi, loại độc cấy vào cơ thể của cô đã cải tạo mở rộng mấy lần trực giác lại một lần nữa phát huy tác dụng, cô nhanh chóng cúi người quay cuồng tránh đi được hai viên đạn.

Phát súng thứ ba xuất hiện ở ngay sau vị trí mà cô vừa đứng, gương mặt cương nghị chính trực kia lúc này đã bị sắc mặt ngoan độc vặn vẹo, "Ngươi trốn cũng thật mau."

Ran trong lòng trĩu xuống, "Các ngươi quả nhiên là một đám."
Sanue tàn nhẫn cười, "Đại danh đỉnh đỉnh Mori Ran tiểu thư, làm ta lại làm một lần tự giới thiệu đi, ta là Calallo."

Calallo, cũng là người trong tổ chức của Gin?

Ran sửng sốt một cái chớp mắt, "Cynar muốn giết ta, ta có thể lý giải, nhưng vì cái gì các ngươi vẫn luôn đối với ta theo đuổi không bỏ, ta tự nhận không có làm cái gì trở ngại đến các người."

Calallo cười khẩy một tiếng, súng lục vẫn luôn chỉ vào Ran, "Ngươi cùng ta là không có mối thù riêng gì, bất quá Nicole là lão đại của ta, trừ bỏ BOSS ta phải nghe theo cô ấy, cô ấy muốn ngươi chết, ta chỉ là nghe lệnh mà hành sự."

Nicole lạnh nhạt nói, "Ngươi ảnh hưởng Gin chính là gây trở ngại BOSS, hắn muốn mạng của ngươi, nếu không phải BOSS đối với ngươi có an bài khác, thì ngay từ ánh mắt đầu tiên ta nhìn thấy ngươi liền sẽ diệt trừ ngươi —— Người Cynar chán ghét, thì không cần phải sống ở trên thế giới này."

Calallo ha ha cười, "Ngươi xem, về công về tư ngươi đều làm ảnh hưởng đến cô ấy, còn chọc đến Cynar phiền chán, lão đại muốn lột da ngươi làm một thân đệm da cao cấp cho Cynar, ta xem da ngươi trắng nõn tinh tế như vậy, làm đệm khả năng là lãng phí."

Nói xong hắn trên dưới đánh giá Ran, tựa hồ suy xét phải dùng da cô làm cái gì mới không tính lãng phí, "Bất quá, người kia đối với ngươi có an bài khác, lão đại khả năng muốn nhẫn nhịn."

Ran không biết lời nói của Calallo là ý muốn đe dọa hay vẫn là thực sự có chuyện như vậy, cô không dám tưởng tượng lột da người là cái dạng gì hình ảnh, chỉ cảm thấy hai người trước mắt thật là khiến người hết sức buồn nôn.

Nicole dựa vào Calallo đứng lên, lại lấy ra cái băng dán cuốn màu đen kia cuốn lấy miệng vết thương ở trên đầu gối, Calallo mang cơn tức giận đảo qua Ran "Cái nữ nhân xấu này hại ngươi bị thương nghiêm trọng như vậy! Cái băng keo này không thể dùng, người đã ___"

"Không cần ngươi nhiều lời!" Nicole lạnh băng mà ngắt lời hắn, "Cái Mori Ran này không thể xem thường, phế đi khả năng hành động của cô ta."

Nghe thấy cái mệnh lệnh này, Calallo bị ngắt lời tức giận hơn nữa là đối Nicole lo lắng, nháy mắt biến thành độc ác, hắn dùng súng nhắm chuẩn đầu gối bên trái của Ran, ý đồ vì Nicole báo thù thập phần rõ ràng, "Tuân mệnh."

Ngay tại lúc nghìn cân treo sợi tóc, Ran bỗng nhiên nở nụ cười.

"Nữ nhân xấu, ngươi cười cái gì?"

"Ta cười nhóm người của các ngươi, mỗi người đều có bệnh." Ran nhìn chằm chằm vào Calallo gằn từng chữ một nói, "Cynar đối ta động thủ là bởi vì cô ta thích Gin, Nicole đối ta động thủ là bởi vì cô ta thích Cynar, ngươi đối ta động thủ lại là vì cái gì? Ngươi thích Nicole?"

"Lột bỏ da người khác làm đệm, rõ ràng là ma quỷ, lại cố tình giả thành một bộ dáng tình thâm không cạn, các ngươi là quái vật như vậy, cũng biết cái gì gọi là tình yêu sao?"

Giống như bị Ran nói trúng tâm sự, Calallo da mặt căng thẳng, biểu tình dữ tợn đến đáng sợ, "Nữ nhân xấu, ngươi nói chúng ta là ma quỷ, ngươi còn không phải thích cái kia Gin, a~ ta từng nghe nói qua hắn, cái nam nhân kia mới thật là ——"

"Đừng để cô ta nắm cái mũi dắt đi!" Nicole bình tĩnh đến cực điểm, "Cô ta là đang kéo dài thời gian."

Calallo nghe vậy giận cười, "Nữ nhân xấu, ta quyết định, ta muốn bắn xuyên qua mỗi một cái khớp xương ở trên tay chân ngươi, dù sao người nọ cũng chỉ cần ngươi tồn tại là được."

Ran thoáng nhìn thấy một hình bóng quen thuộc, cô âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Ta quả thật là kéo dài thời gian, tuy rằng các ngươi đã nhìn ra, chính là thủ đoạn của các ngươi vẫn là quá non," Ran châm chọc mà lặp lại lời nói vừa rồi của Nicole, sửa bớt để hợp với tình hình, "Nhưng này chỉ có thể trách các ngươi, so với vai ác, lời nói lại càng nhiều!"

Ran vừa dứt lời, tay cầm súng của Calallo đã bị một viên đạn bắn lén thình lình xuyên qua, ngay sau đó là mắt cá chân, đầu gối lần lượt trúng đạn, Calallo theo tiếng súng ngã xuống đất, lại vô pháp chống đỡ Nicole, cô ta cũng ngay sau đó ngã ngồi xuống, Nicole quay đầu lại nhìn về phía ngọn nguồn của viên đạn.

Ishikawa cầm súng chậm rãi từ trong rừng rậm dạo bước ra ngoài, ngũ quan bình phàm của hắn giờ phút này lộ ra nhè nhẹ hung ác, nhìn qua cực kỳ nguy hiểm.

"Ishikawa?" Trước đây Nicole cũng không nhận thức Ishikawa, trước khi gia nhập Aomori có xem qua tư liệu của Ishikawa cùng Matsumoto, hai người kia đích đích xác là thành viên tư cảnh của Maccallan, nhưng là người trước mắt này tuyệt đối không thể là người bình thường tốt bụng chịu khó được.

"Ngươi rốt cuộc là ai?"

Ishikawa nâng môi cười lạnh, hắn kéo ra cổ của áo khoác lộ ra máy thay đổi giọng nói, ngón tay tùy ý nhấn một cái, tiếng nói nháy mắt trở nên trầm thấp như tơ nhung, "Nicole, ngươi thật đúng là làm ta thất vọng." Hắn cười lạnh nói, vừa nói lại ở trên cánh tay của Calallo chậm rì rì mà bổ thêm hai phát súng, hiển nhiên là nghe thấy được lời nói tàn nhẫn vừa rồi của hắn nói với Ran, chính là đang dùng hành động đánh xuyên qua mỗi một cái khớp xương trên tay chân của hắn.

Gin!

Trên khuôn mặt không chút gợn sóng của Nicole rốt cuộc cũng lộ ra gợn sóng, "Cải trang? Vermouth ở sau lưng giúp ngươi? Chuyện này không có khả năng, cô ta làm sao dám?"

Gin không có trả lời vấn đề của cô ta, chỉ châm chọc nói, "Bằng trình độ của ngươi, ta còn chờ mong ngươi sẽ thiết hạ ra cái dạng bẫy rập gì, bỏ ra vốn lớn tâm tư như vậy liền chỉ có trình độ như vậy? Hứng thú từ tiết mục còn lại đều không tính a."

Calallo đã đau đến không nói ra lời, nhưng hắn vẫn như cũ chặt chẽ che chở Nicole, mà Nicole vẫn không có cho hắn một ánh mắt, chỉ là nhìn chằm chằm Gin, thấy Gin không chút nào che giấu thân phận của chính mình, dứt khoát mà đối với cô ta đều là thành viên của tổ chức động thủ, liền lường trước được, hôm nay hắn sẽ không để cho mình còn sống rời đi.

Cô ta thực mau liền tiếp nhận tình thế trước mắt, như cũ lạnh nhạt nói, "Chuyện này là do ta sắp xếp, cùng Cynar không có quan hệ."

Gin nhướng mày, "Nicole, ngươi cảm thấy ta thực ngu xuẩn?"

Nicole thấy thái độ khịt mũi coi thường của hắn, liền biết hắn đã biết được sự tình hạ dược thông qua Maccallan, cắn răng nói, "Dược trong tay Cynar là ta cho cô ấy, ngươi không thể tính đến trên đầu cô ấy."

"Cái này đã cùng ngươi không quan hệ." Gin rũ mắt nhàn nhạt nói, "Có lẽ, ngươi thực mau liền sẽ nhìn thấy cô ta."

Nicole rốt cuộc mất đi bình tĩnh, không màng miệng vết thương ở trên người đẩy ra Calallo, giãy giụa bắt được chân Gin, "Ngươi không thể giết cô ấy, ngươi bảo đảm qua sẽ bảo hộ Cynar, cô ấy vì cái gì tiến vào tổ chức, ngươi đã quên sao?"

Gin thong dong mà tránh thoát khỏi tay Nicole, đá văng hai người trên mặt đất đang chật vật đến cực điểm.

Calallo bị đụng đến miệng vết thương, đau đến mặt không có chút máu, Ran nhìn hai người vừa rồi còn cùng cực hung ác giờ phút này tê liệt ngã xuống trên mặt đất, bỗng nhiên sinh ra một trận mệt mỏi mãnh liệt, cô không biết chính mình mỏi mệt cái gì, có lẽ là bộ dáng thật đáng buồn của Calallo, có lẽ là toàn bộ cảnh tượng trước mắt.

Ran lui về phía sau một bước, "Ta phải về khu cắm trại."

Gin nhíu mày, "Chờ một lát, ta đưa cô trở về."

"Không cần," Ran đem súng trong tay giao cho hắn, cự tuyệt nói, "Anh còn muốn giải quyết nơi này không phải sao? Ta sẽ bảo mật."

Nam nhân không có trả lời, chỉ là bình tĩnh mà nhìn nàng, Ran tránh né ánh mắt của hắn, từ trong túi áo móc ra khăn tay, dùng sức lau bụi bặm trên mặt, càng lau đôi mắt càng hồng, cuối cùng Gin nắm lấy tay cô ngăn lại.

"Đủ rồi." Hắn thấp giọng nói.

Ran giật mình, nắm tay của hai người giao nhau đâm vào đôi mắt của cô nóng lên, cô rũ xuống lông mi nghẹn nói, "Ta đi trước."

Tay cô gái rút ra từ trong lòng bàn tay của hắn, xoay người rời đi, bóng dáng dần dần biến mất ở trong rừng cây thấp thoáng, ngón tay Gin nắm lại thật chặt, môi khẽ nhấp mở.

Tên ngã xuống đất Calallo thô nặng mà thở dốc nói, "Gin, ngươi nghe được lời nói vừa rồi của cô ta đi, người ma quỷ giống như chúng ta, như thế nào hiểu được tình yêu? Ngươi yêu cô ta sao? Cô ta biết ngươi rốt cuộc là cái dạng ma quỷ gì sao? Gin yêu một cái con gái của thám tử, đây là chuyện cười lớn nhất mà trong mấy năm qua ta nghe thấy."

Gin lẳng lặng nhìn hắn, Calallo càng nói càng bén nhọn, nam nhân lại một chút cũng không dao động, ở lúc Calallo nóng nảy động thủ, trong một khắc hắn hung hăng dẫm trụ ngực của hắn, sau đó thong thả ung dung từ trong túi áo lấy ra loại bom nhỏ dự bị.

"Ta thực thưởng thức sự trung thành của ngươi, đáng tiếc Nicole ngay ở hôm này liền phải chết."

Ý đồ đã bị nhìn thấu, trong mắt Gin là thương hại cùng miệt thị làm Calallo đau đớn, hắn hai mắt mở trừng trừng, "Gin, ngươi cho rằng ta, Nicole, Cynar, đều thực ngu xuẩn, đều thực đáng buồn có phải hay không? Thế giới của ngươi, cô ta không hiểu. Thế giới của cô ta, ngươi không thể bước vào.. Thích phải loại nữ nhân này, ngươi mới là kẻ thực đáng buồn!"

Lực đạo dưới chân Gin càng ngày càng nặng, gương mặt trắng bệch mất máu của Calallo vì hít thở không thông trở nên xanh tím, hắn nghẹn ngào nói, "Ta chờ, chờ một ngày kia, Gin, ta chờ một ngày kia ngươi tự chịu phải diệt vong!"

"Ngươi chờ không được." Nam nhân lãnh khốc nói, lại là một tiếng súng vang, quanh quẩn sâu ở bên trong Aomori.

Mặc dù Calallo là vì Nicole mà chết, cũng không có kích mở trong mắt Nicole một tia gợn sóng, cô ta ôm vai chống thân thể, mắt xám lạnh băng nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu xanh lục của nam nhân, "Gin, ta không cầu ngươi buông tha ta, chỉ cần ngươi thề không thương tổn Cynar, làm trao đổi, ta có thể nói cho ngươi một cái bí mật có quan hệ đến sự sống chết của Mori Ran."

Gin đem khăn tay của Ran bỏ vào túi áo, khinh thường nói, "Không cần, ngươi ta đều rõ ràng, Cynar đã quan hệ đến sống chết của cô ấy."

Cynar cá tính cố chấp điên cuồng, chấp nhất duy nhất của cô ta chính là Gin, cho nên tuyệt đối sẽ không bỏ qua Mori Ran, chỉ cần cô ta còn một hơi thở liền nhất định sẽ lại tới tìm Ran, đến lúc đó Gin cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta, lưu lại một tai họa ngầm tùy thời có khả năng uy hiếp đến Mori Ran.

Nicole nở nụ cười, mỹ nhân lạnh lùng trong tổ chức tiếng tăm lừng lẫy trừ bỏ đối mặt với Cynar khó lắm mới nở ra tươi cười, Gin lẳng lặng nhìn nữ nhân cười đến cơ hồ rơi lệ.

"Gin, ngươi luôn là cho người khác một hy vọng, chờ thời điểm đối phương thiêu thân lao đầu vào lửa không màng tất cả, lại tàn nhẫn mà bóp nát thứ đồ trân quý nhất." Ánh mắt cô ta nháy mắt lạnh thấu xương lên, "Ha hả, ngươi không phải chờ mong bẫy rập của ta sao? Ngươi đã đang ở trong đó, ngươi sẽ hối hận."

Nói xong Nicole bình tĩnh mà nhắm mắt, môi vừa động, cắn viên thuốc nhộng trong miệng, không đến một lát liền mất đi hô hấp.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro