Chương 131

Ran không đợi được tới chân tướng, nhưng lại đợi được tin tức bát quái đến từ Kazuha.

Cô vừa mới uống thuốc xong đang định nằm xuống nghỉ ngơi, liền thấy cửa phòng lặng lẽ mở ra, lộ ra một cái đầu nhỏ nhìn xung quanh.

"Kazuha?"

Kazuha bị gọi tên, theo tiếng nhìn thấy Ran đã tỉnh, lập tức thè lưỡi lách người tiến vào, "Ran, cậu không có ngủ a?"

Ran nỗi lòng nổi lên, xụ mặt cực kỳ nghiêm túc nói, "Ngủ bốn ngày, có điểm ngủ không được."

"Cậu là thật sự có thể ngủ," Kazuha nhịn không được xì cười, "Nhưng làm chúng ta lo lắng muốn hỏng rồi, Dì Eri nhận một vụ án ở nước ngoài, vội vã liền muốn trở về."

"Giữa trưa ở trong điện thoại đã phê bình tớ cùng ba ba một giờ."

Ran nhớ tới mẹ ở trong điện thoại thương giận đan xen mà dạy bảo, ba ba đứng ở một bên ủ rũ cụp đuôi lắng nghe, vẻ mặt không cam lòng lại không lời nói ra lời phản bác, bộ dáng ủy khuất cực kỳ, làm cô nhớ tới không khỏi muốn cười rộ lên.

"Bất quá Kazuha, Hattori-kun bọn họ rốt cuộc điều tra ra cái gì?"

"A, điều tra ra sự tình có điểm nhiều, chỉ có thể nói nhân tâm thật sự đáng sợ." Kazuha nhíu nhíu mi, tựa hồ đối với chân tướng bọn họ điều tra ra cực kỳ chán ghét, mơ hồ còn có chút sợ hãi, "Trước không nói đến mấy chuyện kia, cậu sớm muộn gì đều sẽ biết, hơn nữa hiện tại nghe thấy, không tốt cho tâm tình hồi phục của cậu lúc này."

"...... Cái gì kêu không tốt tới tâm tình hồi phục của tớ."

"Chính là cái vụ án này dù sao sau này cậu cũng sẽ biết, nó lại vừa ghê tởm lại biến thái, cậu nghe liền không tốt," Kazuha dứt khoát nói, "Tớ tới là có một chuyện khác muốn hỏi cậu a —— Cậu cùng cái kia Ishikawa trước kia có nhận thức sao?"

Ran nghe vậy tay liền run lên, nước trong ly văng ra một ít, cô vội vàng chà lau, "Không, không quen biết a, làm sao vậy?"

"Tớ cũng cảm thấy hai người khẳng định không quen biết, nhưng là tớ tổng luôn cảm thấy hắn không đúng chỗ nào," Kazuha không chú ý Ran hoảng loạn, đối với đáp án của cô cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, "Hắn sẽ không đối với cậu nhất kiến chung tình đi? Nhưng là tuổi tác của hắn lớn hơn cậu rất nhiều, hơn nữa vẫn là một cái tư cảnh, cái này không được đi!"

Ran mãnh liệt hoài nghi trong khoảng thời gian mình hôn mê này rốt cuộc đã xảy ra cái gì, như thế nào lời nói của mọi người cô đều không thể hoàn toàn lý giải, "...... Cậu đang nói cái gì? Ishikawa tiên sinh rốt cuộc làm cái gì?"

Kazuha kinh ngạc, "Cậu còn không biết?"

"Biết cái gì?" Ran ngốc nói, "Tớ tỉnh lại cũng chỉ gặp qua ba ba, cái gì cũng không biết a?"

"A, Heiji cùng Conan-kun còn không có kịp gấp trở về, cậu đại khái đêm nay là có thể nhìn thấy mọi người."

Kazuha tư duy thực linh hoạt, thời điểm nói chuyện phiếm thực dễ dàng thay đổi chủ đề, ngày trước Ran đều rất có kiên nhẫn mà theo tư duy của cô ấy nghe Kazuha tùy tiện nói, bất quá Ran hiện tại nóng lòng muốn biết Ishikawa rốt cuộc là làm sao, cho nên thúc giục Kazuha quay trở lại vấn đề chính.

"Cậu còn chưa nói sự tình của Ishikawa tiên sinh, rốt cuộc đã xảy ra cái gì?"

Kazuha bị Ran nhắc nhở, lúc này mới nhớ tới chủ đề chính của mình, nắm tay nói, "Đúng đúng đúng, hắn thiếu chút nữa bị bác Mori đánh, cậu biết không?"

"Ha?!" Ran kinh hoảng, "Đánh hắn? Vì cái gì? Ba ba hôm nay còn hung hăng mà khen hắn một trận."

"Tớ biết, Bác Mori lúc sau lại cảm tạ hắn, bất quá thái độ ngay lúc đó hoàn toàn không phải như thế, đem tớ đều dọa sợ." Kazuha từ mâm đựng trái cây từ đầu giường của Ran chọn lấy quả anh đào nhét vào trong miệng, nhai kỹ nuốt chậm nói, "Oa, anh đào này của cậu ăn thật sự ngon ai! Quả nhiên đãi ngộ với người bệnh chính là bất đồng."

Ran nhịn rồi lại nhịn, thật sự không nhịn xuống được, nắm lấy cằm Kazuha kéo đến trước mặt, cong cong mặt mày gằn từng chữ một nói, "Kazuha, mời cậu bắt đầu nói chuyện chính, không phân tâm, đừng cài thêm văn nghị luận, hãy nói rõ ràng, được không?"

Kazuha bị gương mặt đầy tươi cười của Ran dọa sợ tới mức ngay cả hạt anh đào cũng cùng nhau nuốt xuống, vội vàng ngoan ngoãn gật đầu, "Được, sự tình là chuyện từ bốn ngày trước, sau khi cậu trở lại khu cắm trại."

"Ngày đó thời điểm khi cậu trở về mệt đến không chịu nổi, liền trực tiếp về lều trại ngủ nhớ sao, lúc ấy cảnh sát còn chưa có chạy tới, bọn Heiji cũng chưa có quay về, bộ dạng của bác Mori lại suy yếu, cho nên chúng ta đều thật lo lắng, thấy cậu ngủ rồi liền không để ý nhiều."

"Về sau sau khi cảnh sát tới, hỏi bác Mori tình huống cụ thể, vừa nghe 'ngủ gật Kogoro' nói trong rừng rậm khả năng có vụ án giết người, lập tức tổ chức đội ngũ muốn đi vào rừng rậm tìm tòi, liền ở ngay lúc này bọn Heiji trở về gấp, nghe nói cậu đã an toàn trở về đều yên tâm rất nhiều, Conan-kun nguyên bản đều muốn phát điên rồi, muốn thủ ở bên người cậu, nhưng lúc ấy nguyên nhân Ido như thế nào không rõ, mọi người đều không dám đại ý, Heiji liền lại mang theo hắn, lần thứ hai đi vào rừng rậm."

"Trong cái quá trình này, tớ đi xem qua cậu hai lần, đều là ngủ đến nặng nề, cũng không có phát sốt, nhịp tim cũng bình thường, tớ cho rằng cậu chỉ là đơn thuần ngủ, cũng không biết cậu lúc ấy đã không quá thích hợp. Mãi cho đến khi trời sắp tối rồi, cảnh sát bọn họ mới tra khảo ra Ido, còn có di thể của Sanue cũng được khoa giám định mang theo ra. Sau khi Ishikawa khống chế được Ido, di thể của Sanue không thể tự tiện di chuyển, hắn liền ngồi ở tại chỗ chờ đợi, cho nên cuối cùng, Ishikawa cùng với bọn Heiji là cùng nhau trở lại khu cắm trại."

"Lúc ấy trạng thái của Ido đã lên cơn sốc vì mất máu, hỏi không ra cái gì, cảnh sát bọn họ thấy án này rất nghiêm trọng, liền vẫn luôn dò hỏi bọn Heiji tình huống."

Ran thấy Kazuha thật sự bắt đầu kể mọi chuyện còn thực chi tiết lên, không khỏi có chút đau đầu, cô nhắc nhở nói, "Cậu còn không có nói đến Ishikawa."

Kazuha gật gật đầu, "Lập tức liền nói tới rồi —— Ishikawa hắn nhìn khắp nơi đều không thấy thân ảnh của cậu, trực tiếp đẩy ra cảnh sát, tiến đến hỏi tớ cậu đang ở chỗ nào, tớ trả lời cậu quá mệt nên vẫn đang ngủ, Ishikawa biết được cậu từ khi trở về liền vẫn luôn ngủ sắc mặt liền có điểm khó coi."

"Hắn cũng mặc kệ cảnh sát bọn họ nói cái gì, trực tiếp đi nhanh đi đến lều trại bên kia của cậu, xốc lên rèm cửa liền đi vào," Kazuha cường điệu miêu tả một chút Ishikawa lúc ấy khí thế toát ra có bao nhiêu cường, vóc dáng nhỏ nhắn của cảnh sát tiên sinh chính là bị ánh mắt sắc bén của hắn dọa sợ tới mức không dám dị nghị gì,

"Bác Mori lúc ấy khôi phục không sai biệt lắm, nguyên bản thực cảm tạ Ishikawa kịp thời cứu được cậu, kết quả thấy hắn lập tức đi vào lều trại của cậu quả thực là trợn mắt há hốc mồm, không đợi ông bác nhảy dựng lên đem Ishikawa bắt được, hắn liền ôm cậu ra ngoài."

"Ôm, ôm tớ?" Ran nuốt nuốt nước miếng, gian nan hỏi, "Ở trước mặt tất cả mọi người?"

Kazuha mãnh liệt gật đầu "Đúng vậy! Còn là kiểu ôm công chúa, thực ôn nhu mà đem đầu cậu dựa vào trong lòng ngực hắn, động tác kia thật sự là tiêu sái, soái khí a. Cậu đừng nhìn Ishikawa tuy rằng lớn lên trông bình thường một chút, nhưng dáng người thật sự là tốt a, cao lớn đĩnh bạt!" Kazuha chống cằm hồi ức lại cái hình ảnh kia, thập phần ngưỡng mộ nói, "Lúc ấy hoàng hôn đều đã đi xuống, ánh sáng thực hơi u ám, hắn ngược sáng mà đứng, nhẹ nhàng mà ôm cậu trong lòng, quả thực giống công chúa điện hạ cùng võ thần —— a, bất quá hắn vừa đi gần, gương mặt bình phàm kia liền hủy đi cái ảo giác này."

Ran tựa hồ minh bạch Kazuha vì cái gì học khoa văn, "Võ thần là cái quỷ gì? Vì cái gì không phải công chúa điện hạ cùng vương tử?"

Cô chỉ là thuận miệng phun ra một câu, Kazuha lại sợ ngây người, "Ran? cậu chẳng lẽ thật sự thích Ishikawa đi??"

"......" Ran phát giác chính mình coi thường Kazuha, gia hỏa này quan sát vẫn là thực nhạy bén, "Tớ chẳng qua thuận miệng nói nói mà thôi."

Kazuha đầy mặt hồ nghi, "Nói như vậy, nếu không phải là đối tượng mà mình thích, ai cũng sẽ không như vậy thuận miệng đi? Vương tử nha kỵ sĩ nha, đều thực ái muội a...... Ran, cậu sẽ không ——"

"Sẽ không cái gì?" Tiếng chuông cảnh báo trong lòng Ran kêu vang, mặt ngoài lại là một bộ dáng bình tĩnh.

"Sẽ không ở thời điểm nguy cấp tuyệt vọng nhất, Ishikawa từ trên trời giáng xuống, giá trị vũ lực liền vượt qua thử thách, ra tay cứu người, làm cậu rốt cuộc cảm nhận được sự bảo hộ ấm áp, trong nháy mắt đối với bóng dáng này sinh ra cảm giác động tâm? —— Ran, đây là ảo giác! Cậu không thể bởi vì nháy mắt cảm kích liền cho rằng chính mình thích hắn, cậu không phải có một cái người để thích rồi sao? Cũng không thể hoa tâm a!"

Nhìn khuôn mặt thập phần nghiêm túc của Kazuha, Ran tự đáy lòng cảm thấy chuông cảnh báo của chính mình liên tục vang lên, "Xin yên tâm đi Kazuha, tớ sẽ không bởi vì cảm kích liền di tình biệt luyến. Còn có —— cậu nói ba ba thiếu chút nữa đánh Ishikawa tiên sinh, chính là bởi vì cái này sao?"

"Không phải, bác Mori khi đó là thiếu chút nữa bùng nổ, nhưng còn bị cảnh sát đè lại. Kết quả Ishikawa đem cậu ôm đến dưới ánh đèn, thẳng tay, trực tiếp, kéo mở cổ áo của cậu, cúi người nghe âm thanh trong lồng ngực của cậu—— cậu có thể tưởng tượng cái động tác kia đi?"

Cái tay Ran nắm cái ly lại run run, sức tưởng tượng của cô thật tốt, cho nên trong đầu rõ ràng mà hiện lên cảnh tượng Kazuha miêu tả. Tuy rằng biết Gin chỉ là lo lắng độc dược của cô phát tác, động cơ thực thần khiết, nhưng là trường hợp bị mọi người vây xem như vậy, vẫn là có điểm tiếp thu không nổi.

Kazuha không biết suy nghĩa của Ran, lo nói chuyện của mình, "Lúc ấy mọi người không biết thân thể của cậu không đúng, chỉ thấy hắn đem đầu đặt ở trước ngực của cậu, chúng ta biết hắn không phải bị bệnh tâm thần, không có khả năng khoa trương quấy rối tình dục như vậy, hẳn là có nguyên nhân, nhưng hai người bác Mori cùng Conan lúc đó liền muốn động thủ, nhảy lên liền muốn đánh hắn a! Cảnh sát đáng thương căn bản không cản được không nói, còn bị vứt đi xa tới 1 mét!"

"Sau đó như thế nào...... Ba ba thật sự đánh hắn sao?" Ran cứng đờ hỏi, bên ngoài giả bộ bình tĩnh nhưng bên trong cô đã rơi vào trạng thái vặn vẹo đến không được.

"Kia thật sự không có, Ishikawa dù sao cũng là tư cảnh chuyên nghiệp, thân thủ so với bác Mori mạnh gấp mấy lần, hắn không ngừng một chút, chỉ rút ra một tay liền có thể ngăn chặn được bác Mori, giải thích nói cậu không phải ngủ mà là lâm vào hôn mê. Bác Mori gây ra tiếng động lớn như vậy nhưng cậu thật sự một chút phản ứng cũng đều không có, liền cũng phát hiện ra bất thường. Sau lại nghe Ishikawa nói, cậu lúc ở trong rừng rậm liền đã không quá thích hợp, cho nên hắn có điểm để ý, một lần kiểm tra quả nhiên cậu cũng bị hạ dược."

"Ishikawa không chỉ có ở trong rừng rậm cứu cậu, lại còn là người đầu tiên phát hiện thân thể của cậu không đúng, bác Mori thực cảm tạ hắn, lúc sau liền vẫn luôn ở khắp nơi khích lệ hắn. Bất quá nói thật, ngay cả tớ đều cảm thấy Ishikawa người này có điểm soái, cùng mặt không có quan hệ với cái loại soái này!" Kazuha lần thứ hai đỡ mặt ảo tưởng, "Nếu là hắn lớn lên lại soái một chút, khốc một chút, quả thực tuyệt!"

"Kazuha, cậu đã có Hattori-kun." Ran nghiêm túc mà nhắc nhở nói, tuy rằng trước kia cô thường xuyên cùng Kazuha cùng nhau truy tinh, nghệ sĩ anh tuấn soái khí, ảo thuật gia linh tinh, nhưng hiện tại nghe cô ấy nói như vậy, cô trong lòng lại có một chút không thoải mái, nghĩ nghĩ lại bổ sung nói, "Không cần tùy tiện hoa si nam nhân của người khác."

"......" Rốt cuộc đổi thành Kazuha hết chỗ nói, "Tớ không phải hoa si Ishikawa, người ta chỉ là ở ảo tưởng Ishikawa bản cao cấp, hơn nữa 'nam nhân của người khác' là cái quỷ gì?"

Ran quyết định làm một cái người bệnh an tĩnh, ít nói thiếu sai, vì thế duỗi tay cầm lên quả anh đào bỏ vào trong miệng.

"Ngô, hảo ngọt!"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro