Chương 134

Lúc sau Mori Kogoro còn mang theo một người cùng nhau trở về, từ xa đã nghe thấy tiếng nói chuyện của hắn, bộ dáng tựa hồ thật cao hứng. Ran  còn đang tò mò hắn mang theo ai trở về, không ngờ chờ hắn tiến vào lộ ra người ở phía sau, mọi người vừa nhìn thấy mỗi người đều lộ ra các kiểu biểu tình, thập phần xuất sắc.

"Ishikawa tiên sinh?" Kazuha dẫn đầu đánh vỡ trầm mặc, "Sao tiên sinh cũng cùng tới đây?"

Mori Kogoro ha ha cười, "Ishikawa là do Jido tiên sinh điều tới, ở đây hai ngày bảo hộ chúng ta an toàn."

Ishikawa hơi hơi gật đầu, ánh mắt xẹt qua Ran dừng lại một lát, ngay sau đó lại không mang theo độ ấm mà đảo qua mọi người.

Ran từ khi nhìn thấy hắn liền cả kinh vẫn luôn chưa nói một lời, giờ phút này càng là như chim cút giống nhau rụt rụt cổ, Conan thấy thế càng là bực mình.

"Vì cái gì yêu cầu hắn bảo hộ? Jido Haki có phải hay không có vấn đề còn không thể xác định đâu, vạn nhất là tới giám thị chúng ta mới là đúng đi?"

Mori Kogoro xấu hổ một giây, thấy Ishikawa cũng không để ý, hắn liền hướng Conan vẫy vẫy nắm tay, "Tiểu quỷ đừng nói bậy, sự tình của kho báu đã hạ màn, Jido tiên sinh ủy thác cũng tra ra manh mối."

Ý tứ của Mori Kogoro mọi người đều rõ ràng, Jido Haki nguyên bản chính là hướng về phía kho báu mà tới, hiện tại chứng minh căn bản không có bất luận cái kho báu gì, hắn tự nhiên không có cái gì để phải nhắm vào bọn họ, phái Ishikawa tới hơn phân nửa chính là cho bọn họ một cái an tâm, chính là Conan nhìn người nam nhân này không vừa mắt.

Trong cuộc sống của hắn, về an nguy của Ran, hắn chưa bao giờ là một con người lạc hậu, nhưng sự thật chính là lúc này đây so với dĩ vãng không giống nhau. Người nam nhân này không chỉ nhân cơ hội thử thách mà hôn Ran, so với hắn càng mau tìm thấy được Ran, cứu Ran mà cho đến tận bây giờ, hắn vẫn không rõ được nguyên do.

Mori Kogoro cùng Ishikawa bước vào nhà ăn, Mori Kogoro luôn ngồi ở chỗ hắn luôn ngồi, Ishikawa thực tự nhiên mà kéo ra ghế dựa đối diện với Ran ngồi xuống.

"Lại nói đến, lúc trước ở Aomori, Ishikawa tiên sinh là như thế nào phán đoán ra Ran tiểu thư ở trên con đường kia?" Hattori Heiji tuy rằng không biết Conan trong lòng rối rắm cái gì, bất quá bản nhân hắn là thực rối rắm quá trình điều tra của Ishikawa, rốt cuộc liền là Kudo đều cùng hắn đưa ra phán đoán giống nhau, nhưng cố tình lại là hắn tìm được Ran.

Ran vừa nghe vấn đề này, ngực liền cứng lại, cô  trộm ngắm nhìn Ishikawa, ánh mắt vừa rồi của hắn đã làm cô xác định người này vẫn là Gin, cô muốn ám chỉ hắn đừng ăn ngay nói thật, nhưng là trước mắt bao nhiêu người, liền nhìn nhiều thêm một cái ánh mắt cô cũng không dám đảo qua.

"Rất đơn giản," Ishikawa giương mắt nhìn nhìn Ran, "Các ngươi thoạt nhìn muốn chạy đường bên trái, ta liền chọn bên phải."

Cái đáp án này làm Ran yên tâm, nhưng mà cô không chú ý tới Conan cùng Hattori nghe được lời này lại hơi hơi nhíu mày.

Một loạt hành vi của Ishikawa lúc ấy không giống như là tùy tiện chọn, hiện tại hắn rõ ràng chính là tránh nặng tìm nhẹ, thái độ như vậy ngược lại chọc đến hai người tâm sinh hoài nghi.

"Chú Ishikawa lúc ấy vì cái gì mà sờ sờ ba lô của chị Ran?" Conan ra vẻ ngây thơ hỏi, "Chẳng lẽ không phải phán đoán nơi chị Ran đang ở?"

Ishikawa liếc liếc mắt một cái cô gái đang cúi đầu làm bộ nghe không thấy, "Trước khi tiến vào rừng rậm ta có cho Ran tiểu thư một cây đèn pin phòng thân, ta kiểm tra một chút xem cô ấy có hay không mang trên người, để phán đoán cấp độ tình huống nguy cấp, chỉ thế mà thôi."

Conan cười tủm tỉm nói, "Chú Ishikawa vì cái gì không cho chúng ta a? Cũng không có cho bác Mori, mà chỉ cho một mình chị Ran."

Ishikawa rốt cuộc nhìn thẳng vào đôi mắt của Conan, hắn hơi hơi mỉm cười chậm rãi nói, "Bởi vì theo ý của ta, Ran tiểu thư là nữ tính, một đội của cô ấy cùng Mori tiên sinh đã thiếu một cái máy tín hiệu, cho nên càng cần phải thêm nhiều đồ bảo hộ, mà bên này của các ngươi___ ta ở nơi đó không phải sao? Bất quá nhìn kết quả mà nói, nếu ngay từ đầu cô ấy không cùng một đội với Ido, có lẽ cũng không cần dùng tới cái đèn pin này."

Ishikawa một phen nói cho hết lời, trong lòng Hattori Heiji lập tức sáng tỏ, đối phương đây là âm thầm chỉ trích bọn họ lâm thời quấy rối phân tổ, cho nên Ido mới có thể dễ dàng xuống tay như vậy, may mắn bác Mori đường cong đủ thô, mặc dù Ishikawa nói đến như vậy, cũng không nghĩ tới một tầng ý nghĩa này, còn thập phần tán thưởng Ishikawa thận trọng.

Conan nghe vậy theo bản năng nhìn về phía Ran, chỉ thấy đáy mắt của cô gái không có một tia oán hận, hắn dừng một chút nói, "Xin lỗi, chị Ran là em tính sai suy xét không chu toàn."

Trên thực tế Ran cũng là không hề có ý trách cứ bọn họ, ở góc nhìn của cô mà xem, cho dù không suy xét đến mục tiêu của Nicole vốn chính là cô, chẳng sợ chính là âm mưu của nhà Hojo, bọn họ thật muốn bắt cóc con tin uy hiếp Mori Kogoro, mục tiêu để động thủ trăm phần trăm sẽ là ở trên người của cô.

"Đừng để ý chuyện này," Ran hướng tới Conan cười cười, "Bọn họ vốn dĩ chính là muốn áp chế con gái của Mori Kogoro, vô luận ta ở nơi nào bọn họ đều sẽ nghĩ cách động thủ, huống chi Conan-kun bảo hộ Ai-chan, cái này như thế nào có thể nói là tính sai đây?"

Lời nói này thực phù hợp với cá tính của Ran, nhưng thái độ đương nhiên là như vậy của cô làm trong lòng Conan không hiểu tại sao có một chút bất an, mà một giây sau cô thực tự nhiên mà ngẩng đầu trừng mắt liếc nhìn một cái nam nhân ngồi ở đối diện Ishikawa, "Conan lại không biết ta bị theo dõi."

Ý tứ của Ran đương nhiên là ám chỉ Gin, Nicole động thủ với cô không có bất luận cái gì liên quan tới người khác, mà một màn này dừng ở trong mắt người khác liền có chút vi diệu.

Conan đánh giá qua lại hai người này, chỉ thấy Ishikawa đối với lời nói hơi mang ý trách cứ của Ran một từ cũng không nói, nhưng động tác rũ xuống ánh mắt của hắn nhìn như thế nào cũng thấy, bộ dáng giống như là đang nhượng bộ.

Hắn đương nhiên biết Ran không có khả năng cùng một cái tư cảnh ở huyện Yamanashi có cái gì, nhưng trực giác của hắn đối với màn này thập phần thấy chói mắt, trình độ kháng cự của hắn đối với nam nhân này, thậm chí vượt qua Kurosawa cùng Gojuro.

Sau một lúc lâu hắn chỉ có thể nghẹn ra được một câu, "Chị Ran cùng chú Ishikawa quan hệ thật đúng là tốt."

Ran sửng sốt, ý thức được lời nói vừa rồi của chính mình có chút quá mức thân mật, vì thế ho khan một chút, giải thích nói, "Ishikawa tiên sinh đã cứu chị, cho nên tự nhiên là thân thiết một ít."

Bên này Conan đang chọc chọc khó chịu, thái độ của Haibara Ai bỗng nhiên lại khác thường, đột nhiên hỏi chuyện của Ran cùng Shinichi, "Ran tiểu thư, chuyện xảy ra lần này, chị có hỏi ý kiến của vị Shinichi Kudo kia sao?"

Tiếng nói vừa dứt, Kazuha cùng Ayumi hai người bỗng nhiên ho khan lên, một cái thì uống nước sặc, một cái ăn cái gì nghẹn họng, khụ khụ thật sự là kịch liệt, đặc biệt là Kazuha một bên khụ khụ còn một bên nhìn trộm xem Ran.

Ran sắc mặt bất biến, mỉm cười nói, "Không có a, làm sao vậy?"

"Không có gì," Haibara Ai đưa cho Ayumi một tờ khăn giấy, đôi mắt nhìn thẳng vào Ran, rất là tự nhiên, "Chỉ là hắn cũng là thám tử nổi tiếng, muốn hỏi một chút hắn có hay không có kinh nghiệm cho lời khuyên gì hữu ích."

Ran rất kỳ quái lời nói của Haibara Ai, cô ấy rõ ràng chính là Miyano tiểu thư, nếu cô ấy muốn biết suy nghĩ của Shinichi, trực tiếp hỏi Conan không phải là được rồi sao, vì cái gì muốn vòng quanh một vòng chạy tới hỏi mình. Một bên Hattori-kun, tiến sĩ Agasa đều biết chân tướng thân phận thật của Shinichi, làm trò trước mặt bọn họ, loại vấn đề này hơi mang tính muốn thử cô, càng làm cho Ran rõ ràng mà cảm nhận được chính mình bị bài trừ ở bên ngoài.

Còn chưa chờ Ran điều chỉnh tốt tâm tình, Conan ở một bên tựa hồ bị vấn đề của Haibara hấp dẫn lực chú ý, hắn cầm lấy bộ đồ ăn có vài phần ngẩn ngơ nhìn Ran nói, "Vì cái gì chị Ran không có gọi điện nói với anh Shinichi?"

Nếu nói vừa rồi Ran chỉ là có chút không thoải mái, hiện tại bị Conan ngữ khí rõ ràng mang theo chất vấn tự nhiên có vài phần tức giận. Lần trước sự tình ở Shinjuku, hắn cũng hỏi qua vấn đề tương tự, chẳng lẽ một hai lần phải lần lượt đi nghe âm thanh lạnh lẽo của điện thoại báo lại, đấy mới hẳn là Mori Ran sao?

Cô nắm chặt dao nĩa trong tay, "Cái này có cái gì kỳ lạ, Shinichi không biết đang ở chỗ nào, điện thoại rất khó liên lạc, thời điểm phát sinh sự tình không thể liên hệ, liên hệ được thì thời điểm cũng đã được giải quyết, còn cái gì cần thiết phải gọi điện thoại cho hắn?"

Nói xong cô lại nói, "Conan-kun cùng Hattori-kun có hai người, như vậy là đủ rồi, vụ án không phải giải quyết thật sự tốt đẹp sao?"

Conan cúi đầu nhìn chằm chằm mâm bò bít tết, "Chính là, chị Ran trước kia có chuyện gì đều sẽ cùng anh Shinichi nói."

Ran cười cười, "Trước kia là trước kia, sau này điện thoại của Shinichi đều không liên lạc được."

Ayumi thấy thế thật nhanh lau khô miệng, cô cùng Conan không giống nhau, chuyện giữa chị Ran cùng anh Shinichi, cô quyết đoán đứng về phía bên này của chị Ran.

"Conan-kun, anh Shinichi lại không phải bạn trai của chị Ran, vì cái gì chị Ran đều phải gọi báo, đấy hẳn là đãi ngộ giữa người yêu đi? Hơn nữa lần trước chúng ta thấy, ở mấy tháng trước, bên cạnh anh Shinichi đã có một chị gái xinh đẹp." Nói xong cô nhìn về phía Mitsuhiko cùng Genta, "Đúng không?"

Mitsuhiko cùng Genta gật gật đầu, "Đúng vậy, thật xinh đẹp."

Conan không rảnh lo điểm mất mát này của chính mình, vội vàng nói, "Không có khả năng, nhất định là hiểu lầm ——"

Nhưng mà, cao thủ bổ đao Mitsuhiko lần thứ hai online, "Là sự thật, Conan cùng Haibara xin nghỉ cho nên không biết, ngày đó chúng ta chuẩn bị đi nhà tiến sĩ xem hai người, ở trên đường Beika nhìn thấy anh Shinichi cùng chị gái xinh đẹp, hơn nữa cô ấy còn nói anh Shinichi chơi lưu manh đâu!"

Mori Kogoro vừa nghe lập tức tức giận, "Chơi lưu manh? Tên tiểu tử thám tử kia thật sự ở bên ngoài ngoại tình?"

Ran buông nĩa, mỉm cười nói, "Ba ba, xin ba đừng dùng lời nói ngoại tình này, Shinichi không phải bạn trai của con, giữa chúng ta chỉ là quan hệ thanh mai trúc mã, hắn có quan hệ tốt với nữ tử khác cũng không phải là ngoại tình."

Mori Kogoro nguyên bản còn tưởng con gái "khẩu thị tâm phi" khịt mũi coi thường, nhưng mà vừa quay đầu lại nhìn đến trên mặt Ran có thể nói là nụ cười tiêu chuẩn, nhưng đáy mắt lại không có một chút ý cười, hắn thoáng chốc nhớ tới bà vợ của chính mình Eri Kisaki, bộ dáng cực giận mà cười rất là đáng sợ, lông tơ trên cổ đều dựng thẳng đứng lên, "Ta, ta đã biết......"

Conan ngây ngẩn cả người, hắn nhìn Ran nhất thời không biết nên nói cái gì, bởi vì thời điểm Ran nói những lời này, một chút ngượng ngùng cùng giận dữ đều không có, cho dù Miítuhiko nói những cái đó, cô nghe xong cũng không có một tia ghen tuông, tư thái này cùng với trước kia tựa như là hai người khác nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro