Hiro 5. Tình Chi Hải
Đêm nguyệt hắc phong cao.
Nhất thích hợp cho việc giết người phóng hỏa.
Hôm nay cũng là ngày mà Hắc Y tổ chức tiến hành nhiệm vụ xét duyệt danh hiệu cho 3 cái tân nhân.
Furuya Rei, không, hiện tại nên gọi hắn là Amuro Tooru, là một trong số 3 tân nhân đó.
Hắn vốn dĩ mang theo tâm thái vượt ba ải chém sáu tướng đã đánh lên 200% tinh thần để chuẩn bị cho nhiệm vụ lần này.
Ai ngờ rằng chưa rõ nhiệm vụ có bao nhiêu khó đâu, việc khó khăn đầu tiên chính là bảo trì thái độ bình tĩnh khi gặp lại đã mấy tháng không có liên hệ trúc mã.
Mới đầu gặp được mặt lạnh căm căm, biểu tình không dễ chọc, nhìn liền một bộ không phải người tốt Midorikawa Hikaru (Morofushi Hiromitsu), tóc vàng công an nằm vùng suýt nữa bị dọa nhảy dựng.
Morofushi Hiromitsu phát hiện Furuya Rei cũng là sửng sốt lông mày thẳng nhảy sau mới có thể bình tĩnh lại.
Thật cảm ơn mấy tháng nay thực hiện khóa huấn luyện nằm vùng, nếu không biểu cảm trên mặt cả hai hẳn đều băng rồi.
Hai người trúc mã bọn họ sau khi tốt nghiệp trường cảnh sát lựa chọn hai cái bộ môn khác nhau, kết quả lại làm cùng một cái công tác. Cả hai trong lòng vừa tức vừa bất đắc dĩ, không khỏi đồng loạt thở dài.
Nếu không phải chỗ này còn có một tên mà bọn họ cho rằng là 'thật ' tội phạm (thực tế là FBI) Moroboshi Dai (Akai Shuichi), hai người thật muốn tiến lên nắm cổ áo của đối phương chất vấn một câu.
'Ngu ngốc, thế nào lại chạy tới nằm vùng rồi?'
Lúc đầu lựa chọn làm nằm vùng, thừa biết đây là công việc trăm ngàn khó khăn và nguy hiểm, bản thân mỗi người sớm làm tốt xây dựng tâm lý, nghĩa vô phản cố dấn thân vào. Ấy vậy mà hiện tại biết được trúc mã nhà mình cũng đang đi trên con đường này, chợt cảm thấy rất khó chấp nhận, mỗi người quả thật chỉ muốn đem đối phương đá ra khỏi đây càng nhanh càng tốt.
Akai Shuichi ở bên cạnh như suy tư gì, cảm thấy bầu không khí có chút vi diệu. Hắn nghĩ: 'Hai tên tội phạm này không phải là định đánh nhau đi? So giờ hẹn đã trễ hơn 1 tiếng rồi mà giám sát quan còn chưa xuất hiện, có khi nào là đang ở nơi đâu đó quan sát? Nếu như thật đánh lên tới, hắn nên một bên bàng quan hay giả ý ngăn cản một chút vẫn là tham gia vào phân cao thấp đâu? Khảo sát rốt cuộc là thế nào, có phải hay không đã bắt đầu rồi?'
Akai Shuichi dáng vẻ bình tĩnh đạm nhiên, trong đầu xoay chuyển mười tám khúc cong. Hiển nhiên, người thông minh thường suy nghĩ nhiều!
Ba vị tân nhân đến nơi tập hợp chờ đợi. Hai vị trúc mã gặp nhau lại vờ như không quen biết. Một người khác còn đang bận âm mưu luận. Mỗi người có suy nghĩ của riêng mình.
Mà bọn họ đều không biết được, giám sát quan lần này của bọn họ, cũng tức là thành viên tổ chức được phái tới làm công tác khảo sát cho điểm nhiệm vụ lần này hiện đang ở phòng điều hành thông qua camera ẩn quan sát bọn họ nhất cử nhất động.
Hắn một bên quan sát, một bên vắt óc nghĩ xem nên như thế nào mới có thể đem cả ba tên kia đồng loạt bình yên mà tống cổ ra khỏi đây.
Thế giới rộng lớn như vậy, mắc quái gì toàn bộ đều chạy đến tổ chức làm chi?
Giám sát quan _ danh hiệu thành viên William Lawson's hiện tại rốt cuộc biết được vì cái gì trong đóng đồ vật Courvoisier gửi đến cho hắn sẽ kèm theo kháng áp dược.
Này không phải áp lực so đại sao? Áp lực×3!!!
Courvoisier ngươi quả nhiên là cẩu bức!
Kỳ thật mà nói công tác lần này lẽ ra là không đến phiên William Lawson's hắn, Courvoisier mới là chân chính giám khảo. Ai biết tên kia lại chạy đi đâu lêu lổng rồi bỏ lại cho hắn cục diện rối rắm này. Đáng giận chính là hắn bị tên kia nắm thóp, chỉ có thể nhận mệnh tới tiếp mâm.
Có điều thế này thì kích thích quá rồi!
Tổ chức ba vị tân nhân, trong đó có hai đứa bạn cùng phòng kiêm bạn tốt thời đại học của hắn, hiện tại có lẽ đã là công an hay cảnh sát gì đó. Người còn lại là anh trai nhà bên mà hắn cho rằng là người mặt lạnh tâm nhiệt từng giúp đỡ hắn lúc còn ở nước ngoài, sau lại được Courvoisier cho biết là một người đang trong quá trình hoàn thiện thân phận tạo giả để đi nằm vùng FBI vương bài.
Gin mỗi ngày luôn mồm muốn diệt sạch tổ chức lão thử, kết quả một tuyển tân nhân liền từ trong muôn vàng tội ác mầm tinh chuẩn chọn trúng ba cái hồng phương.
Quan trọng nhất là một, hai, ba tên. Nhìn thế nào đều ra người quen của hắn cả!
Đang lúc William rối rắm sắp sửa cắn nhừ móng tay cái vừa mới bỏ thời gian cắt gọn gàn xong không lâu, chuông điện thoại của hắn bỗng nhiên vang lên.
Thấy người gọi đến là ai, William vô cùng kháng cự không muốn tiếp nghe, nhưng điện thoại đã tự động chuyển được, còn tự động phát ngoại phóng.
Đó là thanh âm mang theo 3 phần ác liệt cợt nhã, 3 phần xem việc vui không chê đại sự cùng bốn phần vui sướng khi người gặp họa của Courvoisier.
"Thân ái William, vui vẻ không? Bất ngờ không?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro