Chap 16
Trận chiến bùng nổ dữ dội. Không gian mộ huyệt tối tăm, lạnh lẽo nhanh chóng trở thành chiến trường, ánh sáng từ vũ khí lóe lên liên tục, hòa với tiếng gầm gừ của những kẻ bị thi luyện và tiếng kim loại va chạm. Đông Phương Ly là người đầu tiên lao lên, thanh Tuyết Nguyệt Kiếm trong tay nàng xé toạc không khí, tạo thành một đường chém sắc bén nhắm thẳng vào Triệu Nghĩa. Kiếm quang trắng bạc tỏa ra sát khí mãnh liệt, đâm thẳng về phía ngực hắn. Triệu Nghĩa không hề né tránh, chỉ nhấc cánh tay lên, lớp vảy đen cứng như thép trên cơ thể hắn cản lại lưỡi kiếm.
" Ha! Nguyệt Thần? Chỉ có thế này thôi sao? " Hắn bật cười đầy khinh thường, vung tay đẩy nàng lùi lại vài bước. Đông Phương Ly trượt chân, nhưng không nao núng. Đôi mắt nàng ánh lên sự tinh quái, đôi môi nhếch thành nụ cười lạnh lùng.
" Vẫn còn nhiều bất ngờ dành cho ngươi. "
Nàng bất ngờ xoay người, dùng tốc độ cực nhanh lao tới, thanh kiếm trong tay nàng bỗng tỏa ra luồng hàn khí lạnh thấu xương, vạch ra một đường kiếm phức tạp nhưng chuẩn xác nhắm vào cổ Triệu Nghĩa. Triệu Nghĩa không hề nao núng. Cơ thể hắn, giờ đây là sự kết hợp giữa sống và chết, đã vượt xa giới hạn của con người bình thường. Hắn nghiêng người né đòn, rồi bất ngờ tung một cú đấm với sức mạnh kinh hoàng về phía Đông Phương Ly. Nàng chỉ kịp xoay người đỡ đòn bằng thanh kiếm. Lực từ cú đấm khiến nàng bật ngược ra xa, chân cắm xuống nền đất để giữ thăng bằng. Cảm giác tê buốt lan khắp cánh tay, nhưng nàng không lùi bước.
" Ngươi mạnh đấy, " nàng nói, giọng pha chút trêu chọc, dù máu đã rỉ ra nơi khóe miệng.
" Nhưng chỉ cần là một sinh vật biết chết, ta đều có thể giết. "
Triệu Nghĩa nheo mắt, lần đầu tiên vẻ mặt hắn mất đi chút tự tin.
" Ta xem ngươi còn cứng miệng được bao lâu? "
Trong khi đó, nhóm của Trương Khởi Linh phải đối mặt với đám thi nhân và sáu tên thi chủ. Những tên thi chủ này có ý thức chiến đấu mạnh mẽ, di chuyển linh hoạt và phối hợp chặt chẽ với nhau, khiến họ trở thành một mối đe dọa thực sự. Trương Khởi Linh vung thanh Hắc Kim Cổ Đao, từng đường chém dứt khoát mang theo lực đạo mạnh mẽ đánh văng hai tên thi nhân. Nhưng khi đối mặt với một tên thi chủ, anh phải dốc toàn lực. Tên thi chủ lao tới, tay vung một thanh trường kiếm đen sì, kiếm khí sắc lạnh đánh thẳng về phía Trương Khởi Linh. Anh nghiêng người né đòn, rồi phản công bằng một đường chém từ trên xuống. Lưỡi đao và thanh kiếm đen va chạm tạo ra tia lửa tóe sáng, khiến cả hai đều bị đẩy lùi.
" Chúng không giống những tên bên ngoài... " Trương Khởi Linh thầm nghĩ, ánh mắt sắc lạnh nhìn đối thủ trước mặt. Cao Đức Hải ở một góc khác đang chiến đấu với hai tên thi chủ cùng một lúc. Chiếc đại đao trong tay anh xoay chuyển linh hoạt, chặn đứng những đòn tấn công từ hai phía. Mồ hôi chảy ròng trên trán, nhưng anh vẫn nở một nụ cười đầy thách thức.
" Hai tên các ngươi còn chưa đủ để làm ta gục đâu! "
Tề Thiên Vũ đứng lặng một chỗ, dường như thong thả, nhưng từng đường đoản đao của hắn lại sắc bén đến chết người. Một tên thi chủ lao tới, nhưng hắn chỉ nhẹ nhàng lách người, đoản đao chém mạnh vào khớp cổ tay của đối phương, khiến thanh kiếm trên tay nó rơi xuống. Hắn cười nhạt:
" Chậm quá. "
Triệu Uyển Ngọc thì khác, nàng dùng Trung Nguyên Nhất Kiếm, từng đường kiếm của nàng toát lên vẻ thanh tao nhưng cũng không kém phần mạnh mẽ. Một tên thi nhân lao tới, nhưng nàng nhanh chóng đâm thẳng vào cổ họng nó, rút kiếm ra một cách dứt khoát.
" Những kẻ này quả thực phiền phức... " nàng nói nhỏ, ánh mắt vẫn không rời khỏi trận chiến. Ba tên thuộc hạ của nàng cũng không hề yếu thế, mỗi người dùng một loại vũ khí khác nhau, phối hợp với nhau để ngăn chặn đám thi nhân, bảo vệ tiểu thư của mình. Cuộc chiến trở nên hỗn loạn, nhưng mọi người đều biết rằng, tâm điểm của trận chiến chính là Đông Phương Ly và Triệu Nghĩa. Những ánh mắt đều dồn về phía họ, nơi mà cuộc đối đầu giữa hai kẻ ngạo mạn nhất đang diễn ra. Triệu Nghĩa bật cười lớn, giọng nói vang vọng khắp mộ huyệt.
" Ngươi không đủ sức để giết ta, Nguyệt Thần! Sức mạnh này, ngươi chưa từng đối mặt bao giờ! "
Đông Phương Ly siết chặt thanh kiếm, đôi mắt nàng lóe lên ánh sáng lạnh lùng và kiên định.
" Vậy để xem... hôm nay, ai mới là kẻ ngã xuống! " Nàng lao tới một lần nữa, kiếm trong tay xoay chuyển tạo thành một cơn lốc băng giá, nhắm thẳng vào Triệu Nghĩa. Cuộc chiến giữa hai người bắt đầu bước vào giai đoạn căng thẳng nhất!
Thanh Tuyết Nguyệt Kiếm trong tay Đông Phương Ly vạch nên những đường kiếm đầy uyển chuyển nhưng ẩn chứa sát khí lạnh lẽo. Nàng di chuyển như một cơn gió, nhanh nhẹn và khó nắm bắt. Từng chiêu kiếm mang theo hàn khí như đông cứng cả không gian, nhưng đối thủ của nàng không phải là kẻ tầm thường. Triệu Nghĩa bật cười, giọng cười của hắn vang vọng trong không gian chật hẹp.
" Ngươi có thể nhanh, nhưng sức mạnh đó chẳng khác gì đâm vào tảng đá đâu, tiểu nha đầu! "
Hắn vung cánh tay khổng lồ, móng vuốt sắc nhọn quét ngang, tạo ra luồng gió mạnh thổi bay những mảnh vụn đá xung quanh. Đông Phương Ly xoay người tránh đòn, nhưng lực gió vẫn khiến nàng mất thăng bằng trong thoáng chốc. Triệu Nghĩa không bỏ qua cơ hội, lao tới như một con mãnh thú. Hắn đánh mạnh một quyền xuống, tạo nên một vết nứt lớn trên nền đá. Đông Phương Ly kịp nhảy lên không trung, lưỡi kiếm trong tay nàng phát ra ánh sáng lạnh, nhắm thẳng vào đầu Triệu Nghĩa.
" Ngươi nghĩ ta sẽ để yên? " Triệu Nghĩa hét lớn, cánh tay đầy vảy của hắn vung lên, chặn đứng thanh kiếm ngay trước mặt. Lưỡi kiếm va chạm với lớp vảy cứng như thép, phát ra âm thanh chói tai. Đông Phương Ly bị đẩy lùi, chân đáp xuống đất trong tư thế phòng thủ.
" Ngươi đúng là khó chịu, " nàng lẩm bẩm, đưa tay lau vết máu rỉ nơi khóe môi. Nhưng ánh mắt nàng vẫn rực sáng, không hề có ý định lùi bước. Triệu Nghĩa cười nhạo, hắn bước tới, thân hình khổng lồ như một ngọn núi chắn ngang trước mặt nàng.
" Nguyệt Thần, ngươi cũng chỉ có thế thôi sao? Ta đã mong chờ một điều gì đó thú vị hơn từ một sát thủ lừng danh như ngươi. "
" Vậy ta sẽ không làm ngươi thất vọng. " Đông Phương Ly nói, giọng nói mang theo sự lạnh lùng pha chút ngạo mạn. Tay phải nàng cằm chắc Tuyết Nguyệt Kiếm, tay trái rút ra thanh Lãnh Diệm Diêm La Đao bên hông. Lưỡi đao đen tuyền, tỏa ra ngọn lửa ma quái xanh nhạt, đối lập hoàn toàn với ánh sáng băng giá của Tuyết Nguyệt Kiếm.
" Song vũ khí? " Triệu Nghĩa thoáng sững người, rồi phá lên cười.
" Tốt, để ta xem ngươi có thể làm gì! "
Đông Phương Ly không trả lời, chỉ lao lên một lần nữa, cả hai tay cùng vung kiếm và đao. Tuyết Nguyệt Kiếm tấn công bằng những đường chém sắc bén, chính xác, trong khi Lãnh Diệm Diêm La Đao tung ra những đòn mạnh mẽ, đầy uy lực. Triệu Nghĩa bị áp đảo bởi sự phối hợp nhịp nhàng giữa hai vũ khí của nàng. Mỗi đòn chém của nàng đều có mục tiêu rõ ràng, nhắm vào những điểm yếu trên cơ thể hắn. Dù lớp vảy của hắn cứng cáp, nhưng dần dần, những vết cắt nhỏ bắt đầu xuất hiện, máu đen rỉ ra từ các khớp nối.
" Khốn kiếp! Ngươi dám làm tổn thương ta? " Triệu Nghĩa gầm lên, sức mạnh thi vương bùng phát. Hắn tung một cú đấm mạnh về phía nàng, nhưng Đông Phương Ly đã kịp lùi lại, nở một nụ cười khinh thường.
" Ta không chỉ làm tổn thương ngươi, " nàng nói, giọng lạnh lùng.
" Ta sẽ giết ngươi. "
Triệu Nghĩa tức giận đến cực điểm, toàn bộ cơ thể hắn bốc lên làn khói đen, như một loại sức mạnh hắc ám đang tràn ra.
" Để ta xem ngươi có thể chịu được bao lâu! "
Hai kẻ mạnh nhất tiếp tục lao vào nhau. Kiếm băng giá đối đầu với sức mạnh hắc ám. Đao lửa quỷ đối đầu với lớp vảy thi luyện. Cả không gian mộ huyệt dường như rung chuyển trước cuộc chiến kinh hoàng này.
Ở một góc khác, Trương Khởi Linh và những người trong nhóm vẫn đang chiến đấu với đám thi chủ. Ánh mắt anh, dù đang tập trung vào trận chiến của mình, vẫn không ngừng liếc về phía Đông Phương Ly. Một sự lo lắng ẩn sâu trong đôi mắt lạnh lùng của anh... Liệu nàng có vượt qua được con quái vật trước mặt?
Trương Khởi Linh đứng giữa trận chiến hỗn loạn, ánh sáng từ thanh Hắc Kim Cổ Đao lóe lên mỗi khi vung xuống, kết liễu một thi chủ. Đối thủ của anh là những kẻ mạnh mẽ và khó lường, với đôi mắt đỏ rực và tốc độ không thua kém gì con người khi còn sống. Tuy nhiên, sự điềm tĩnh và kinh nghiệm của Trương Khởi Linh đã chứng minh rằng anh là một chiến binh đáng gờm. Lưỡi dao đen sắc lẹm bổ xuống, chém thẳng vào một thi chủ đang lao tới với chiếc vuốt sắc nhọn. Đòn tấn công chuẩn xác đến mức chặt đứt cả cánh tay của nó, khiến nó gào lên trong cơn đau đớn. Nhưng Trương Khởi Linh không dừng lại. Anh xoay người, đưa đao lên cao và chém mạnh xuống đỉnh đầu kẻ đó, kết liễu ngay lập tức. Dù vậy, ánh mắt của anh không ngừng liếc về phía Đông Phương Ly đang đối đầu với Triệu Nghĩa. Nhìn thấy nàng bị ép lùi trước sức mạnh áp đảo của hắn, ánh mắt anh lóe lên sự lo lắng.
" Đừng để xảy ra chuyện gì... " anh lẩm bẩm, trước khi một thi chủ khác lao đến, buộc anh phải tập trung vào trận chiến của mình.
Thi chủ thứ hai nhanh nhẹn hơn, di chuyển bằng tốc độ kinh người, những cú đánh của nó tạo nên áp lực lớn. Nhưng Trương Khởi Linh vẫn giữ bình tĩnh, mỗi bước chân của anh như đã tính toán trước. Khi nó nhảy lên tấn công từ trên cao, anh nghiêng người, lưỡi dao đâm thẳng vào bụng nó rồi xoay mạnh, cắt đôi cơ thể. Cao Đức Hải, với thanh đại đao khổng lồ, đang chật vật đối phó với một thi chủ khác. Mồ hôi chảy ròng trên khuôn mặt rắn rỏi của anh.
" Chết tiệt, bọn này cứng đầu quá! " Anh hét lớn, vung đao mạnh mẽ, nhưng đối thủ của anh cũng chẳng dễ đối phó. Thi chủ lao tới, vung móng vuốt sắc nhọn nhắm thẳng vào cổ của Cao Đức Hải. Anh lùi lại, xoay người, dùng toàn lực chém mạnh. Lưỡi đao nặng nề cắt ngang người thi chủ, tạo nên một vết thương chí mạng.
" Chết chưa, đồ quái vật! " anh hét, giọng đầy phấn khích khi kẻ địch ngã xuống. Tề Thiên Vũ, dù thường ngày hay cợt nhả, lúc này lại nghiêm túc đến lạ thường. Với đôi đoản đao, anh di chuyển linh hoạt như một cái bóng, né tránh những cú đánh của thi chủ đang áp sát mình.
" Nhanh quá nhỉ? " anh cười khẽ, nhưng đôi mắt đầy sự tập trung. Một cú xoay người, đoản đao bên trái của anh đâm thẳng vào cổ của thi chủ, khiến nó loạng choạng.
" Nhưng không đủ nhanh đâu, " anh nói, đoản đao thứ hai cắm sâu vào tim kẻ địch, kết thúc trận chiến của mình.
Ở phía sau, Triệu Uyển Ngọc cùng ba tên thuộc hạ đang dồn sức đối phó với nhóm thi nhân. Dù không mạnh bằng những người khác, nhưng cô vẫn không hề yếu đuối. Thanh Trung Nguyên Nhất Kiếm trong tay cô tỏa ra sự uyển chuyển và chính xác. Mỗi nhát kiếm của Triệu Uyển Ngọc đều nhắm vào những điểm yếu, chặt đứt đầu thi nhân với những đòn dứt khoát. Các thuộc hạ của cô, dù không xuất sắc, nhưng cũng phối hợp tốt, hạ gục không ít kẻ địch. Cả nhóm đang dần dần giành được ưu thế. Nhưng ánh mắt của mọi người vẫn không khỏi hướng về phía Đông Phương Ly, nơi nàng đang đối đầu với kẻ mạnh nhất – Triệu Nghĩa.
Trương Khởi Linh, sau khi kết liễu tên thi chủ thứ hai, ánh mắt sắc lạnh, chậm rãi tiến về phía trận chiến của nàng.
" Ly, đừng để hắn áp đảo, " anh lẩm bẩm, lòng dấy lên quyết tâm sẽ bảo vệ nàng bằng mọi giá, dù kẻ trước mặt có mạnh đến đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro