Chương 19: Tiếp tục cuộc chiến (2)

Phanh, 1 tiếng nổ, kim quang tán loạn, chẳng những tránh thoát xích băng đang trói buộc, mà còn đánh bay 6 trụ tiễn.
Đường Tam am hiểu nhất thứ gì?
Trước kia không chỉ là phóng ám khí mà là các loại ám khí.
Đột nhiên nỏ tiễn phát ra, Triệu Vô Cực cả người phát lạnh, hắn, Bất Động Minh Vương mặc dù đánh bay được trụ tiễn, nhưng cũng biến sắc, lực tụ tiễn thật là cường đại.
Đường Thiên dùng 2 tay, sử dụng Khổng Hạc Cầm Long cản trở tấn công của Triệu Vô Cực, 1 bên Đường Tam cũng đồng thời nhảy lùi, nhưng chưởng phách không của Triệu Vô Cực đánh vào tay Đường Thiên.
Song chưởng thu lại, ngực chuyển động, 1 loạt tiếng ong...ong vang lên, 1 chùm hàn quang lòe lòe của cương châm từ Đường Thiên tay áo xuất ra, đón nhận chiêu thức của Triệu Vô Cực, đồng thời băng năng lực phát động theo hắn trên người đánh úp vào mang theo sương mê hoặc khiến Triệu Vô Cực không thể thấy rõ được tình hình và bị ảo giác.
Phòng ngự của Bất Động Minh Vương thân tự nhiên giảm xuống 1 nửa. Cũng ngay lúc ấy, Triệu Vô Cực rõ ràng cảm giác được trên ngực 1 trận đau đớn. Hắn cúi đầu nhìn xuống, hoảng sợ phát hiện 1 chùm cương châm do Đường Thiên bắn ra đã xuyên qua phòng ngự của Bất Động Minh Vương thân, toàn bộ đâm vào trên ngực hắn. Chính là hắn cơ quan ám khí có độc cực mạnh 1 trong hàm xa xạ ảnh.
Cảm giác tê liệt và đau nhức trong nháy mắt thông qua hệ thống thần kinh truyền vào trong não Triệu Vô Cực.
"Có độc."
Triệu Vô Cực trong lòng chấn động. Nhanh chóng thúc động Bất Động Minh Vương thân của mình, mạnh mẽ chấn rơi toàn bộ cương châm ra ngoài cơ thể. Nhưng độc tố đã theo hơi thở cùng với máu truyền vào trong cơ thể hắn.
Đường Môn không chỉ có ám khí, độc dược của Đường Môn cũng là nhất tuyệt. Mà ngoại môn chính là chính là chuyên gia chế tạo ám khí cùng chế  độc dược, nội môn Đường Môn với uy lực ám khí căn bản không cần dụng độc.
Tiểu Thiên từ nhỏ cũng được Đường Tam dốc túi truyền thụ, chỉ có điều hắn đối độc không có quá lớn hứng thú, Đường Tam đó là từng than rằng đáng tiếc hắn 1 thân bách độc bất xâm chi thể.
Đương nhiên, với phòng ngự quá mạnh mẽ Bất Động Minh Vương thân của Triệu Vô Cực, 64 thanh cương châm mà hàm xa xạ ảnh bắn ra cũng chỉ có thể miễn cưỡng làm xướt da hắn mà thôi.
Nhưng như vậy là đã đủ rồi, tốc độ của chất độc mặc dù không đủ để làm cho Triệu Vô Cực mất đi năng lực chống cự, nhưng làm cho hắn phải chia bớt 1 bộ phận hồn lực ra ngăn cản chất độc lan tràn. Điều này đã làm cho Đường Tam cùng Đường Thiên có được thời gian thở dốc.
Bất quá, thân hình Triệu Vô Cực tuy dừng lại nhưng cũng không để bọn họ tiếp tục đào thoát. Ngược lại, lúc này Đường Tam đón Triệu Vô Cực vọt lên. 10 ngón tay đồng thời bắn ra, 10 đạo kim quang tại không trung chợt lóe lên rồi biến mất. Nếu không nhìn kĩ, thậm chí không thể phát hiện sự tồn tại của chúng. Chính là Đường Tam mới lấy được tân phi châm, cũng là hắn mạnh nhất thủ đoạn hiện tại Long Tu Châm.
Nhờ vào khả năng nhìn rõ ràng của Tử Cực Đồng, Đường Tam không những có thể nhìn thấy rõ ràng mỗi động tác của đối thủ, thậm chí có thể thấy được dao động mạnh yếu của hồn lực xung quanh người Triệu Vô Cực kể cả tử mạch nhược điểm của đối phương.
10 đạo kim sắc hào quang mạnh mẽ xuyên thấu phòng ngự của Bất Động Minh Vương thân, lặng lẽ đâm sâu vào thân thể Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực chỉ cảm thấy trên người từng đợt đau nhức đồng thời truyền đến. Với tinh thần kiên cường của hắn mà cũng không nhịn được hít sâu 1 hơi, toàn thân bùng lên sự đau đớn.
"Ngươi..."
Triệu Vô Cực có chút phẫn nộ, miệng gầm nhẹ 1 tiếng, đệ ngũ hồn hoàn, hồn hoàn màu đen lấp lánh thần bí kia chợt sáng bừng lên. Tiếng gầm mạnh mẽ khiến cho cả học viện Sử Lai Khắc run rẩy Đường Thiên chỉ cảm thấy 4 phương 8 hướng đồng thời truyền đến áp lực thật lớn, thân thể không chịu khống chế phóng về phía Triệu Vô Cực. Xung quanh thân thể truyền đến áp lực tựa hồ nghiền nát thân thể của mình. Cỗ lực lượng này đã nằm ngoài khả năng chống lại của hắn. Băng xích bám chặt lấy cây cối, Đường Thiên 2 tay nắm chặt xích băng.
Triệu Vô Cực ra sức dùng kim cương hùng đệ ngũ hồn kĩ: trọng lực đè ép.
Đường Thiên trên tay hồn lực vận chuyển, cực hạn chi băng phóng ra bắn về phía Triệu Vô Cực. Đích đến chính là cái miệng đang gầm lớn của Triệu Vô Cực. Trong tình huống thân thể đã bị đối phương khống chế mà vẫn có thể giữ được sự chính xác như thế, thật khiến cho người khác phải vỗ tay hoan hô.
Cùng lúc đó, mặc dù 2 tay lôi lại Đường Thiên, Đường Tam 2 chân giao nhau, ở mũi chân lộ ra lưỡi dao sắc bén dài khoảng 3 tấc. 1 chân bay lên đâm vào cổ họng Triệu Vô Cực, chân còn lại nhẹ nhàng không 1 tiếng động đâm vào vị trí yếu hại bên dưới. Dưới tình huống rơi vào thế kém, hắn vẫn có thể làm ra phản ứng công kích như thế thì tuyệt đối là kinh khủng.
Cực hạn chi băng tốc độ cực nhanh, tay của Triệu Vô Cực thậm chí còn chưa kịp đưa lên thì phòng ngự của Bất Động Minh Vương thân đã bị Cực hạn chi băng phân tán thành sương mà xuyên qua, hướng vào miệng của hắn mà bay đến.
Trong nguy cấp, Triệu Vô Cực biểu hiện ra kinh nghiệm thực chiến của 1 hồn thánh cường đại. Hắn không 1 chút hoảng loạn, 2 hàm răng cắn chặt, hắn răng cũng là cường hóa cùng lắm thì gãy vài cái còn hơn để cực hạn chi băng đánh vào cổ họng.
Cực hạn chi băng mặt dù đánh gãy 2 răng cửa nhưng vẫn bị chặn lại, tuy nhiên 1 phần theo kẽ răng lọt vào bụng của Triệu Vô Cực.
"Phi."
Triệu Vô Cực nhổ 1 miếng nước bọt xuống đất, 2 tay đồng thời hóa giải công kích của 2 chân Đường Tam. Lúc này, Đường Tam đã bị đè ép đến trước mặt hắn, mà hắn 2 tay đang bóp cổ Đường Thiên.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro