Phần 48
"Haz...haz...a!" Tiếng rên rỉ êm tai vang vọng trong phòng tối. Tách tách! Tiếng mồ hôi rơi xuống.
Đường Lạc đôi mắt nhắm chặt, ôm lấy cổ Đường Tam.
"Lạc Lạc, đau lắm sao?" Đường Tam nhìn hắn trắng bệch sắc mặt, lo lắng hỏi.
"Không... không sao, ta còn có thể." Hoà hoãn một hơi hắn nói.
Đường Tam nhẫn đến mắt đều mau đỏ lên rồi, nhưng hắn vẫn không muốn làm Đường Lạc bị thương.
Đau dài không bằng đau ngắn. Hạ quyết tâm, Đường Tam trầm eo, thật mạnh đâm đi xuống.
Đường Lạc đầu một ngưỡng, đôi mắt mở lớn, nước mắt trào ra. Móng tay ở Đường Tam trên lưng để lại vài đường tơ máu.
Hắn đau đến mức phát không ra tiếng. Đường Tam tương tiếc cực kì mà cho hắn lau lau mồ hôi trên trán. Hôn hôn hắn gương mặt nhỏ. Sử mọi thủ đoạn làm hắn rời đi lực chú ý để không như vậy đau.
Hòa hoãn một lúc, Đường Lạc mặt cũng không còn trắng bệch nữa mà thay vào đó là dạng mây đỏ. Theo đó là hồng biến toàn thân.
Tiểu mỹ nhân eo thon chân trường, làn da trắng sứ nhiễm màu hồng nhạt. Dung mạo họa quốc yêu phi xinh đẹp tuyệt luân đỏ lên, đáng yêu lại quyến rũ. Đôi mắt xinh xinh đẹp đẹp ngậm nước nhìn hắn, đôi mắt ngây thơ (ngươi xác định???) lại ngâm nước tản ra vô hạn phong tình, quả thật đem hắn mê đến thần hồn điên đảo.
Chưa hết, kia chỗ mềm mại hồng hồng đương căng ra hết cỡ bao lấy hắn đồ vật, thoải mái vô cùng. Cùng với người yêu cự ly âm tiếp xúc quả thật là một kiện vô cũng hạnh phúc sự tình.
Sau đó nếm tới rồi ngon ngọt Đường Tam cùng với tác dụng của tình dược liền bắt đầu động lên, nhanh như vũ bão cái loại này.
"Ưm...haz... haz!" Trong phòng ngập tràn tiếng rên rỉ câu nhân của Đường Lạc, tiếng thở dốc trầm thấp gợi cảm của Đường Tam, tiếng cơ thể va chạm của xác thịt, mùi hương tình dục khiến người ta xa đọa.
Thật không nghĩ tới loại chuyện này làm lên lại như vậy vui sướng. Ban đầu có điểm đau nhưng sau lại thoải mái cực kì. Nếu như Tam ca không làm như vậy nhanh như vậy mạnh thì lại càng thích.
"Ca...ca ca! Ngươi nhẹ điểm... chịu không nổi...chịu... chịu không nổi!" Đường Lạc như một con rơi vào trong nước hồ điệp, phập phập phồng phồng, không biết này là nơi nào, này là năm bao nhiêu, hắn đang làm gì.
Đường Tam cười nhẹ, cắn cắn vành tai nói: "Lạc Lạc, ngươi không phải rất thích sao? Nói thật đi, có thích hay không? Nói thật ca thưởng cho ngươi." sau đó là một trận cuồng cắm mãnh thao.
"Ca...ca! Tha mạng a! Thích... ta thực... thích...." Đường Lạc dưới thế công của hắn nhanh chóng đầu hàng, nói ra thấy thẹn lời nói.
Đường Tam thấp thấp cười một tiếng nói: "Ta còn có thể làm ngươi càng thích hơn." Còn chưa hết câu hắn liền làm mạnh hơn nữa, càng ngày càng mạnh cái loại này.
"Ca...ca... ngươi chậm điểm.....nhẹ... nhẹ một chút.... a! Sâu.... sâu quá!" Đường Lạc cảm giác chính mình muốn bị đâm bay rồi. Ca ca ôn nhu của hắn đâu mất rồi a! Tên này là ai vậy?!!!
Vậy là hai người cuốn lấy nhau thật chặt.
Đường Lạc say đám nhìn Đường Tam khuôn mặt đẹp. Có vẻ như ca ca đã thức tỉnh huyết mạch Lam Ngân hoàng rồi. Ca ca thật đẹp mắt.
Đường Tam sau khi thức tỉnh huyết mạch mọi người hẳn là biết rồi, đẹp hơn, yêu nghiệt hơn. Tóc chuyển thành màu Lam, mắt cũng vậy.
Đường Lạc đôi tay vòng lấy nam nhân cổ, đầu vùi vào hắn hõm vai. thon dài hai chân vòng lên khoanh lấy hắn eo, cả người hướng hắn dựa sát. Đường Tam cũng một tay ôm lấy hắn eo, một tay nâng nâng hắn sau cổ, làm hai người càng dựa sát.
Mái tóc lam dài của hắn xõa tung xuống gối, cùng với mái tóc bạc dài của Đường Lạc cuốn lấy nhau, dường như muốn kết vào nhau giống như kết tóc phu thê như vậy, không rời không bỏ.
Không chỉ xác thịt hoan lạc mà linh hồn của bọn họ cũng được đến cực độ khoái lạc. Do tác dụng của Tinh Mang Song Tử Thiên Diệp thảo làm cho bọn họ linh hồn dường như muốn hòa quyện vào nhau, vui thích vô cùng. Chính bọn họ cũng không ngờ tới Tinh Mang Song Tử Thiên Diệp thảo còn có tác dụng này.
"Ta ta muốn bán! Ca ca!" Đường Lạc đôi mắt mở lớn, hắn muốn chịu không nổi rồi!
"Đợi một chút, đợi ta!" Đường Tam đẩy nhanh tốc độ, ra sức khuấy đảo nhục bích, mạnh mẽ hướng Đường Lạc mẫn cảm điểm công kích. Đường Lạc sảng phiên thiên rồi.
Hắn cảm nhận cái thứ trong cơ thể lớn hơn một vòng, giật giật liên hồi. Cũng một lúc, hai người đều bắn ra.
Khoái cảm của thứ nong nóng phun trào trong cơ mang lại quả thực lại mang đến cho Đường Lạc một sóng triều khoái cảm mới. Đường Tam bắn rất lâu, bao nhiêu năm trữ hàng trong một lúc đều bắn vào tới. Đường Lạc nho nhỏ tiểu huyệt căn bản chứa không được nhiều như vậy tinh dịch. Cho dù tiểu huyệt có bị vật to lớn của Đường Tam chặn lại thì vẫn là có không ít lưu ra ngoài.
Hai người như vậy ôm nhau, cảm nhận dư nhiệt của khoái cảm. Sau một lúc, Đường Lạc nói:
"Thật... thật trướng."
Đường Tam cười, hơi nâng lên thân mình, nhìn dưới thân thảm trạng.
Đường Lạc trên thấp đỏ ửng, lớn lớn bé bé dấu hôn, khóe mắt còn vương nước mắt còn chưa lau. Lông mi đậm dài kẽ run. Thảm nhất chính là nơi tư mật mà hai người đang cự ly âm tiếp xúc kia. Tiểu huyệt sưng đỏ, căng ra hết cỡ mấp máy theo Đường Lạc nhịp thở nuốt trọn cự vật.
Đường Tam đôi mắt lại đỏ. Thật không thương hoa tiếc ngọc mà lật người hắn lại, từ đằng sau tiếp tục luật động lên.
"Haz..... haz..... a.......!" Đường Lạc thật sau cảm nhận được cự vật trong cơ thể, nó to lớn làm tiểu huyệt căng ra hết cỡ mới có thể thừa nhận. Rồi từng đường gân xanh thình thịch gõ vào thành huyệt làm Đường Lạc cả người nóng lên.
Cái thứ vừa to vừa nóng lại cứng như sắt đó không ngừng chọc phá tiểu huyệt. Tiểu huyệt vừa mới trải qua khoái cảm nào chịu được sự công kích của hắn? Rất nhanh đã buông vũ khí đầu hàng, thật phối hợp vật lớn động tác, khép khép mở mở hầu hạ vật lớn sảng vô cùng.
Đường Tam từ đằng sau làm hắn, tư thế này làm dương vật đi vào càng sâu hơn. Hắn một tay bắt lấy Lạc Lạc eo, một tay luồn đến trước ngực, xoa nắn hồng anh. Hắn thì thật chuyên tâm lưu ở Đường Lạc trên lưng thật nhiều, thật nhiều dấu vết chứng minh đây là hắn người.
"Ca...ca ca..haz.... haz.....! Ta..ta muốn hôn...muốn hôn...." Đường Lạc bắt lấy Đường Tam tay, quay đầu lại gian nan nói.
Thỏa hắn ý, Đường Tam hôn hôn hắn. Hai người môi lưỡi giao triền, không phân mình ta, thân mật khăng khít. Đường Tam nụ hôn này có bao nhiêu ôn nhu thâm tình thì dưới thân động tác có bao nhiêu mạnh mẽ bất cập nhân tình.
Cứ như vậy căn phòng tràn ngập hương vị của tình dục, âm thanh rên rỉ câu nhân, tiếng cơ thể va chạm, tiếng khóc lóc cầu xin, tiếng giường lay động kéo dài đến khi trời sáng mới có điều dừng lại. Một đêm mưa rền gió giữ tràn đầy sắc tình trôi qua.
( Lần đầu viết h như vậy, có điều thiếu xót mong mọi người bỏ qua (^v^) lần sau mình sẽ cố viết hay hơn. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.)
_hết chương 48_
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro