Bị Bắt
Cô làm đúng như lời mình đã nói tùy lúc thích hợp mà hóa thân thành đầu bếp. Kha Kha phụ trách kiếm thức ăn Quất Tử canh phòng, cô ngoại trừ nấu ăn thì ngồi tu luyện nhanh chóng hồi phục vết thương
Chỉ chớp mắt ba ngày đã trôi qua
Thụ thương trí mạng của cô căn bản chỉ cần sáu ngày ngắn ngủi để khôi phục hoàn toàn, thực lực có tinh tiến không nhỏ: hồn lực tăng lên không quá lớn nhunge năng lực hồn kỹ thì tăng rõ rệt, tinh thần lực cũng tăng trưởng không ít
Sáng sớm
Không khí trong lành mang theo sương núi ướt át khiến người ta hít thở cũng cảm thấy vô cùng thoải mái. Vết thương trên lưng toàn bộ đã tốt hơn nhiều, đáng kinh ngạc các vết thương hình sẹo sau lưng chỉ vài ngày kết vảy tróc da. Phần lưng lúc này hoàn toàn được bao bọc bởi một lớp da non mủm mủn. Xem ra chỉ cần một thời gian ngắn nữa một chút dấu vết cũng không còn để lại. Điều này khiến lòng thiếu kì của Quất Tử và Kha Kha tăng lên vài phần
Cô đương nhiên không nói roc bản thân từng hấp thụ Sinh Linh Kim, với nghi vấn của các nàng cũng chỉ giả ngu......Một khu vực trống trãi nọ,tinh quang trong mắt chợt lóe, cô giơ tay phải lên làm động tác muốn vồ tới. Sát khí lặng lẽ toát lên, một bóng trảo ánh kim xuất hiện dài khoảng 6m
Bất quá Ám Kim Khủng Trảo không chỉ dài khoảng 6m như Hồn Tông đâu. Nhưng cô đã điều khiển nó về độ dài thích hợp với vỏ bộc của một Hồn Tông bây giờ
Vận Mệnh Nhãn cũng có chút biến hóa, tuy cô chưa khẳng định ra quá nhiều. Tinh Thần Thức Hải và Nhị Thức Hải cũng mở rộng ra rất nhiều, phạm vi dò xét đã tăng lên, có thể dò xét một nửa cái Đấu La Đại Lục này
Hồn Lực đã đột phá cấp 71 rồi, đúng là ảnh hưởng đến từ Cực Hạn Chi Băng quá khinh khủng mà. Nếu không giờ mình đã đột phá cấp 75 rồi. Tuy là vậy nhưng cô cảm thấy rất may mắn khi có được vũ hồn Cực Hạn Chi Băng này nha. Chắc giờ A Đồng đã đột phá cấp 50 trở thành Hồn Vương rồi. Cậu ấy có song sinh vũ hồn giống mình, lại có bốn võ hồn dung hợp kỹ, cộng thêm khả năng chiến đấu khỏi cần của cậu ây cộng thêm việc Tinh Thần Lực và Hồn Lực dồi dào của cậu ấy có thể dư sức uy hiếp Hồn Thánh Thất Hoàn a!
Tại sao lại có võ hồn dung hợp kỹ thì hai nhân hai bằng bốn
Giờ chúng ta bàn về cô một chutd. Cấp 71 Hồn Lực, Hồn Thánh. Ok, cái này là quá nghịch Thiên rồi. Cộng thêm nguồn Hồn Lực có thể nói là không bao giờ cạn, Tinh Thần Lực vô cùng mạnh mẽ, thể lực cực kỳ tốt, hồn kỹ giết người, khả năng phán đoán tốt, chiến thuật tuyệt vời, độ phản xạ miễn bàn, tốc độ ánh sáng, bình tĩnh trong mọi tình huống, khả năng chiến đấu cận chiến tầm xa không ai bằng. Ok, anh có thể đánh ngang với Phong Hào Đấu La Cửu Hoàn được rồi thậm chí còn muốn hơn cơ
Mà nghĩ đến A Đồng cô lại nhìn về phía học viện Sử Lai Khắc
" Sao vậy? Muốn quay về học viện Sử Lai Khắc sao? "
Giọng nói của Quất Tử quay lên bên tai khiến cô chợt tỉnh
Cô vẫn nhìn về phía học viện Sử Lai Khắc, ánh mắt lộ ra vẻ u buồn, nói
" Không có, chỉ nhớ một người thôi "
" Con gái? "
Quất Tử nhạy cảm hỏi
Cô lắc đầu
Quất Tử đứng bên cạnh cô cũng nhìn về phía học viện Sử Lai Khắc thản nhiên nói
" Vũ Hạo, ta hi vọng trên chiến trường không phải gặp phải ngươi "
Cô lạnh nhạt nói
" Con gái như ngươi, nhất quyết lên chiến trường sao? "
Quất Tử nói
" Chiến tranh nam nữ có mối quan hệ sao? Chẳng lẽ trên chiến trường kẻ địch vì lý do ta là con gái mà nương tay? Ta nói rồi, cừu hận của ba mẹ, chính là động lực cho ta sống tiếp "
Cô lạnh nhạt nói
" Ta cũng hi vọng không trên chiến trường "
Giọng nói của Quất Tử trở nên quái lạ
" Nếu gặp nhau trên chiến trường thì sao? "
Cô âm trầm nói
" Ít nhất có lẽ ta sẽ tha cho ngươi ba lần "
Quất Tử nở nụ cười, một nụ cười rực rỡ sáng lạn
" Ngươi tin thế à? Ngươi làm sao biết không phải là ta tha cho ngươi?
Cô lạnh nhạt nói
" Căn bản ngươi không có khả năng đó. Ta đến học viện Nhật Nguyệt các ngươi học tập chứ không phải lãng phí thời gian nói chuyện "
Nói xong cô hướng về lều trại dọn dẹp đồ đạc
Quất Tử nhìn bóng lưng cô trong mắt toát ra tia bâng khuâng, thì thào lẩm bẩm
" Thật sự sẽ vĩnh viễn sao? Chiến trường! Chiến trường! "
Rồi nàng đột nhiên la lớn
" Vũ Hạo, lại làm bữa sáng cho chúng ta ăn "
Cô không quay đầu lại nhưng cũng đáp lại
" Được "
Hiên Tử Văn chăm chú nhìn ba người phong trần mệt mỏi, à chỉ có hai thôi, không biết nói gì cho phải, thật khó thốt lên lời
" Ngay cả mảnh vụn cũng không còn lại chút nào sao? "
" Không........."
Quất Tử cúi đầu nói
Trước đó nửa canh giờ ba người rốt cuộc đã về học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, hồn đạo khí Toàn Địa Hình Tham Trắc biến mất, cả bọn thậm chí không thể nào gom được một mảnh vụn nào, đầu tiên đến gắp Hiên Tử Văn
Hiên Tử Văn tiếp tục không nói gì, sau khi bình tĩnh hơn mới nói
" Các ngươi có biết hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc quý giá thế nào cỡ nào không hả? Bao phí bao nhiêu lad tâm của học viện? Nếu không phải ví hơn một phần ba hạch tâm trận pháp trong đó do ta chế tạo ra, các ngươi nghic mình có cơ hội tham gia vào thử nghiệm này sao? Các người khẳng định không còn bất cứ thứ gì, nhất là hạch tâm trận pháp lưu lại sao? "
Quất Tử khẳng định
" Lão sư, nhất định không có đâu,tất cả đều tan nát thành bụi,cái hố khổng lồ ta tin chắc vẫn còn nguyên trạng ở đó "
Hiên Tử Văn vỗ trán, đau khổ liếc mắt nhìn người đứng một bên, bộ dáng ngoan ngoãn vâng lời, vâng chính là cô chứ ai, nổi giận
" Hoắc Vũ Hạo, ngươi nói cho ta biết, vì cái gì từ khi ngươi tới đây lại mang đến cho ta hết phiền phức này lại cai chuyện bực mình khác vậy? "
Cô cười gượng nói
" Ta cũng không biết a! "
Kha Kha ưỡn ngực hiên ngang
" Hiên lão sư, lần này xảy ra chuyện không trách bọn họ được, mọi việc đều lo ta. Một người làm một người chịu, nếu không phải do ta tuyệt vọng liên kết tất cả hạch tâm trận pháp hồn đạo khí, cũng sẽ không có chuyện như vậy. Lúc ấy nếu không có Vũ Hạo, ta và Quất Tử tỷ chắc chắn bỏ mạng tại đó. Ngài cứ trừng phạt ta đi, dù sao bây giờ ta cũng nghèo trắng tay, cũng chỉ còn chịu trách nhiệm bị trừ điểm thôi "
Nhìn Kha Kha chẳng những không đòi bồi thường thiệt hại của nàng,lại còn bày ra cái khí thế lẫm liệt không sợ chết. Hiên Tử Văn cố gắng nhịn không được bật cười
" Thôi, thôi, ba tên phá hoại các ngươi đừng có trước mặt ta kẻ xướng người họa. Lăn đi tắm thay đồ cho ta. Ngửi cái mùi mà muốn ói, cút đi cho mau "
Kha Kha cười hì hì,nhảy lên cổ Hiên Tử Văn, hôn lên mặt hắn một cái
" Hiên lão sư ngài thật tốt bụng "
Nịnh xong kéo Quất Tử bỏ chạy ra bên ngoài
Cô dừng lại, ánh mắt tràn ngập ý cười nhìn Hiên Tử Văn đỏ mặt, hơn nữa còn đỏ mặt một cách lợi hại
" Hiên lão sư ngài không sao chứ? "
Cô dò hỏi
Hiên Tử Văn giơ chân lên muốn đạp vào mông cô,xấu hổ nói
" Cút mau "
Cô cười cười vội đi ra khỏi căn phòng, Quất Tử thốt lê lời từ tận đáy lòng
" Hiên lão sư thật sự là người tốt a! "
Cô nghi hoặc
" Sao lại nói thế? "
Quất Tử thì thầm
" Vừa rồi thái độ của hắn như vậy, nghĩa là chuyện này hắn đang muốn bao che cho chúng ta. Hủy điệt một kiện Hồn Đạo Khí Toàn Hình Tham Trắc phải nói chính xác là hủy diệt ngay cả một mảnh vụn cungc không còn a! Chuyện nghiêm trọng thế này mà Hiên lão sư vẫn bênh vực cho chúng ta,ta làm sao không nói như vậy cho được "
Kha Kha cười mỉm
" Nếu không sao ta lại thưởng cho hắn một cái thơm môi chứ! Cái mặt đỏ của Hiên lão sư thật là đáng yêu quá đi. Ngươi đừng thấy hắn già đầu nhưng ta đoán chắc vẫn còn xữ nam đó nha, chưa từng nghe hắn có chuyện xấu mặt nào cả "
Cô im lặng không nói gì nghĩ thầm" cái đó là thưởng sao? Rõ ràng là đang đùa giỡn với Hiên lão sư a! "
Từ biệt xong, cô nhanh chóng trở về ký túc xá của mình
Mấy khoảng 30 phút để tắm và thay quần áo, toàn thân nhẹ nhàng thoải mái. Sau đó ngồi khoang chân trên giường ký túc xá vừa mở Tinh Thần Thám Trắc vừa tu luyện
Đi ra ngoài hơn 10 ngày vừa về phải chào sư huynh một tiếng, không biết mấy ngày nay hắn học tập ra sau
Nhưng ngoài dự kiến thậm chí đến đêm khuya Hòa Thái Đầu còn chưa về. Cảm giác lo lắng, cô vội vàng hỏi nhưng học viên trao đổi học viện Sử Lai Khắc mới biết. Hòa Thái Đầu đã vượt qua khảo hạch Minh Đức Đường bắt đầu học tập và tu luyện tại đó
Tin gật gân này khiến cho cô rất vui mừng, Phàm Vũ lão sư cùng Hòa Thái Đầu cùng thi vào Minh Đức Đường để học tập trong đó
Mệt đêm nghỉ ngơi và hồi phục, mệt mỏi tan biết
Cô theo thói quen tu luyện buổi sáng liền rời khỏi ký túc xá chuẩn bị đến phòng thí nghiệm sớm một chút bắt đầu chế tạo mấy kiện Hồn Đạo Khí mà bản thân đã suy nghĩ và thông suốt
Bất quá chưa ra khỏi ký túc xá cô đã dừng lại
" Là hắn, bắn hắn lại "
Vương Thiểu Kiệt sắc mặt trắng nhách đựa trước cửa ký túc xá từ khi nào, giơ ngón tay chỉ về phía cô, bên cạnh hắn 30 - 40 tên mặc giáp trụ quân đội chế tạo. Sáu người cùng lúc giải phóng võ hồn, hai Hồn Đế và bốn Hồn Vương. Một trung niên dẫn đầu xông lên trước mặt cô, giơ ra thẻ bài lạnh lùng quát
" Đội anh ninh Hoàng gia, ngươi là Hoắc Vũ Hạo? "
Cô biết là mình gặp phiền toái rồi, tuy vậy không ngại đối mặt với những người này, mấy người này căn bản không phải là đối thủ của cô, muốn vòng vây rất dễ nhưng như vậy là mình đang có hành động tạo phản đó a!
Ngươi trung niên vẫn lạnh lùng
" Ngươi là nghi can tập kích, tổn thương thành viên hoàng thất,cần ngươi đi với chúng ta, hợp tác điều tra "
Vừa đọc lệnh bắt hắn vừa lấy ra một cái còng tay màu vàng, Hồn Lực đao động trong người hắn rõ ràng cường thịnh hơn, chỉ cần cô ngông cuồng phản kháng sáu người trong đội lập tức công kích
Không ngờ sau khi trở về lại đối diện với bốn tên ngày. Thân thể cường tráng oai phong thì ra chỉ là tiểu nhân
Cô cười nhạt thong dong đưa hai tay ra
" Ta là học viên trao đổi của học viện Sử Lai Khắc mong các vị báo trước với lão sư của ra. Nếu không, e rằng trách nhiệm các vị đây khó nhận nổi "
Cách Cách
Cái còng tay màu vàng nháy mắt chụp lên cổ tay của cô, nhất thời một lượng lớn cấm chế lan ra toàn thân. Đây hẳn cũng là một kiện Hồn Đạo Khí, có tác dụng ngăn cản vận chuyển hồn lực khá tốt
Vương Thiểu Kiệt đến trước mặt cô trong mắt lộ vẻ ngoan độc, nắm lấy đầu cô, tay phải tung một quyền nặng nề đánh vào bụng cô. Cô bị đánh đến mức gập bụng lại đầu cúi xuống đất, trong nháy mắt tròng mắt cô tràn ngập sự lãnh khốc và lạnh lùng. Cũng mà cô lấy đại cuộc làm trọng nếu không đã ra tay giết người từ nãy giờ rồi
" Không phải ngươi đánh giỏi lắm sao? Lão tử sẽ cho ngươi ném thử uy phong Nhật Nguyệt thập đại khốc hình, mang đi " Gương mặt Vương Thiểu Kiệt hắc ám toát ra vẻ dương dương tự đắc, cuối cùng cũng vào ra tay
Tên này tỉnh lại bất quá chưa đến ba ngày, nhưng không khổ mà y cho lại sâu trong bộ não. Còn may ngoại trừ việc thỉnh thoảng cảm thấy hoảng hốt ra, cái tên này không có gì bị thương quá nặng
Tịnh dưỡng ăn uống hai ngày trình trạng cơ thể đã tốt hơn lúc đó lại nghe nói cô cùng Quất Tử và Kha Kha đã trở về
Hiên Tử Văn đúng là sắp xếp mọi chuyện xích mích ổn thoải. Vương Thiểu Kiệt cũng không đáng lo ngại, bên phía Hoàng Gia nể măt vị nghiên cứu viên nổi tiếng đệ nhất Minh Đức Đường. Nhưng Hiên Tử Văn không ngờ Vương Thiểu Kiệt lòng dạ tiểu nhân có thù tất báo, không quan tâm đến sự nhắc nhở của lão gọi ngay đội an ninh hoàng gia tới. Nhưng bọn họ không có quyền nên không dám làm càn bên trong ký túc xá học viện, đành ôm cây đợi thỏ, ngay lúc cô bước ra từ ký túc xá xông đến bắt người
Kỳ thật Vương Thiểu Kiệt hi vọng cô có thể phản kháng, nếu y đủ ngông cuồng như hôm trước công kích đội an ninh hoàng gia. Vậy thì dù y có bị giết ở đây cũng không ai có thể nói được gì. Thế nhưng cô cực kỳ thông minh ngoan ngoãn cho họ bắt, khiến hắn thất vọng lòng mà phát tiết
Vị trung niên dẫn đầu ngăn cản Vương Thiểu Kiệt không cho ý đồ tiếp tục đanh cô, nghiêm giọng quát
" Người này ta sẽ mang về đội an ninh làm việc,sẽ chăm sóc hắn thật tốt cho ngươi. Nhưng trong mày thì không được,đừng quên nơi này là chỗ nào "
Vương Thiểu Kiệt xoa xoa hai tay nói
" Được, biểu ca nhất định phải xuống tay hết sức tàn nhẫn, ta đi với biểu ca "
Vị trung niên nọ lắc đầu
" Không được! Ngươi cứ ở lại học viện là được. Làm vậy chuyện này sẽ không dính dáng gì đến ngươi nữa. Ngươi cũng đã trưởng thành rồi, sao cứ ngu ngốc như thế? Hiên Tử Văn còn ra mặt nói giúp cho tiểu tử này, cấp trên cũng đã đáp ứng rồi, ngươi lại dính vào muốn liên can lắm hả? Cư xử cho phải một chút, xem như không biết chuyện này thì hơn, việc gì ta biết tự làm "
" Thôi được rồi
Vương Thiểu Kiệt mặc dù không cam lòng, nhưng vẫn đáp ứng, xem ra hắn không phải ngu ngốc hết thuốc chữa. Nhìn ngó láo liên xunh quanh thấy không ai thấy lập tức quay đầu bỏ đi
Vị trung niên đến trước mặt cô nở nụ cười nhạt nói
" Thật xin lôi, tiểu huynh đệ, chỉ có thể trách ngươi vận khí không tốt. Người của Hoàng thất vậy mà ngươi cũng dám động tới? Đến từ học viện Sử Lai Khắc thì sao, chúng ta trở về tâm tự một chút "
Cô có thể nhận ra hàn khí lạnh lùng trong nụ cười giả tạo kia, trong lòng âm thầm cười lạnh một cái, Vương Thiểu Kiệt đừng để trên chiến trường ra gặp ngươi. Nếu không ta không biết ngươi sẽ chết theo kiều gì nữa
" Ta hi vọng các ngươi sẽ không hối hận về việc này "
Một gã Hồn Vương bên cạnh tát một cái lên đầu của cô, sẵn giọng nói
" Còn dám ngang tàn giỡn mặt với đội an ninh Hoàng Gia chúng ta, chán sống rồi à? Đội trưởng, lúc về cứ giao hắn cho ta "
Vị trung niên được Vương Thiểu Kiệt gọi là biểu ca vung tay lên nói
" Đi, về rồi tính "
Hai gã Hồn Vương xô đẩy cô, cô lạnh nhạt bước đi
Đội an ninh hoàng gia thực ra ngày thường chẳng đụng chạm gì đến người ngoài, chủ yếu giám sát thành viên hoàng tộc, cùng với những việc này kia của các chủ nhân trong hoàng thành, trực tiếp chịu trách nhiệm trước Hoàng tộc đế quốc Nhật Nguyệt. Đội trưởng an ninh này tên là Từ Mặc Trầm, y cũng phụ trách các thân vương trong hoàng tộc, cung có thể nói là nắm quyền trên bọn họ. Bản thân y là thành viên trực thuộc hệ chân chính hoàng tộc. Còn Vương Thiểu Kiệt bất quá chỉ là một nhánh phụ trong hoàng gia mà thôi nhưng cũng vì có một ít quan hệ với Từ Mặc Trầm nên mới có thể mời y đến
Từ Mặc Trầm có thể bước lên làm đội trưởng đội an ninh hoàng gia, hoàn toàn là tự nhiên bằng chính tu vi khá tốt chứ không dựa vào thế lực gia tộc. Hơn nữa y là một hồn sư, một hồn sư am hiểu sử dụng hồn đạo khí chứ không phải là hồn đạo sự. Bởi vì, y thừa hưởng võ hồn cường đại do huyết mạch trực hệ hoàng tộc truyền xuống. Trong đội an ninh hoàng gia y có thể nói là người nổi bật có thực lực đứng đầu.
Nhìn vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh của cô, Từ Mặc Trầm cảm thấy hơi lo lắng. Dù sao thì thanh niên trước mặt cũng đến từ học viện Sử Lai Khắc
Khi Vương Thiểu Kiệt tìm đến nói là bị một thiếu niên đến từ học viện Sử Lai Khắc đánh lén, tên thiếu niên kia có lẽ là hồn sư hệ tinh thần khá hiếm thấy, căn bản hắn không kịp phát huy ra hết năng lực
Học viện Sử Lai Khắc có ảnh hưởng đến bất kỳ quốc gia hàng đầu trên đại lục. Từ Mặc Trầm tham gia vào việc này xuất phát từ tính tò mò, y muốn xem coi học viên học viện Sử Lai Khắc vĩ đại đến mức nào, nếu không, Vương Thiểu Kiệt có bị đánh nặng hơn y cũng không quan tâm
Từ Mặc Trầm nhìn qua quả thật tuổi rất trẻ nhưng Từ Mặc Trầm lại tinh trường thấy rõ người thanh niên này không đơn giản. Đối diện với nhiều người đến bắt mình mà không hề kích động, ngay cả việc Vương Thiểu Kiệt đánh cũng không tức giận chửi ầm lên, thần sắc phong thái hờ hững, quả nhiên là có chỗ dựa nào đó
Nghĩ đến đây, y phóng mắt, gọi một gã dưới tay nói
" ngươi đến báo cho học viện Nhật Nguyệt một tiếng, bảo chúng ta mời đệ tử tên Hoắc Vũ Hạo đi hỗ trợ điều tra "
Tên đó ngơ ngác nghi hoặc nhưng nhìn thấy ánh mắt Từ Mặc Trầm lạnh lùng cũng không dám hỏi nhiều, vội vàng quay đi
Cô im lặng không nói gì, âm thầm bước đi cùng lắm là bin tra tấn vài ngày thôi. Nhưng cô dám chắc một điều tên đường chủ Kính Hồng Trần của Minh Đức Đường sau khi nghe mình bị bắt. Sẽ đến sự an toàn của cháu trai, cháu gái mình mà ra tay giải quyết
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro