Cậu chính là ánh sáng của tớ

- Lão sư!

Cô lẳng lặng đáp, nhưng lại không có phản hồi, thân ảnh Y Lai Khắc Tư hoàn toàn biến mất không một dấu vết

Cô có thể cảm nhận rõ trong lòng lại mất đi một người nữa rồi, một người thầy vĩ đại và quan trọng. Cô có thể thấy được một phần trí ức của Y Lai Khắc Tư đang chậm rãi truyền vào Tinh Thần Thức Hải, trong đó bao gồm phương pháp phong linh chế tạo Tuyết Đế hồn linh, những chú ngữ và kinh nghiệm Vong Linh Ma Pháp do Y Lai Khắc Tư hội ngộ được

Cô không khóc, ánh mắt kiên định nhìn hướng mà thân ảnh Y Lai Khắc Tư biến mất, trong ánh mắt xuất hiện một tia buồn bã, bởi vì cô biết không có tác dụng gì, nếu khóc có thể làm cho Y Lai Khắc Tư sống dậy cô đã khóc từ lâu rồi. Thay vì khóc tại trong không nhìn lên tương lai phía trước. Không được khóc

Lúc cô tỉnh dậy Tinh Thần Hải gần như đã khôi phục nhưng nó yên tĩnh một lạ thường,tiếng cười đùa nói chuyện vui vẻ đã biến mất thay vào đó là sự âm u khó tả

Thứ đầu tiên dập vào mắt khiến cho cô ngẩn người nhưng sau đó lại mỉm cười, ánh mắt buồn bã đã nhu hòa hơn

A Đồng, cậu lúc nào cũng vậy, cũng xuất hiện vào những thời điểm mà tớ buồn nhất, giúp tâm trạng của tớ đỡ hơn nhiều. Đúng là, càng ngày càng không thể buông tay cậu nữa mà

Cô vương tay muốn chạm vào gương mặt anh tuấn đang say ngủ kia, nhưng bàn tay mới đến trước mặt A Đồng thì đã bị một bàn tay ấm áp khác bắt lấy, đôi mắt màu xanh lam tuyệt đẹp kia từ từ mở ra, sự lạnh lùng trong đó đã thay bằng một sự trêu chọc và ý cười khó giấu

- Sao? Muốn hôn trộm sao?

Hôn trộm? Nghe hai chữ này lòng cô cảm thấy ngứa ngứa sao ấy, trong đầu lại xuất hiện hình ảnh mình hôn trộm cấu ấy khi rời khỏi học viện Sử Lai Khắc đến học viện Nhật Nguyệt. Bất quá trong lòng nổi lên tia chột dạ. Cô mỉm cười nói

- Tớ......tớ không có

Đường Vũ Đồng mỉm cười buông tay cô ra, ngồi dậy ánh mắt nhìn khắp thân thể của cô nói

- Đã đỡ hơn chưa?

Cô cũng nhanh chóng ngồi dậy, đáp

- Tớ ổn, rất khỏe mạnh

Đường Vũ Đồng giật đầu

Cô nhỏ giọng nói
- A Đồng

Đường Vũ Đồng nhướng mày hỏi
- Sao?

Cô xấu hổ nói, giọng nói càng ngày càng nhỏ đi
- Tớ đói bụng

Đường Vũ Đồng mỉm cười, chân bước xuống giường, mang giày vào, quay đầu lại nhìn cô nói

- Tớ sẽ đi chuẩn bị, chúng ta sẽ ăn cơm

- Ân

Đường Vũ Đồng nhanh chóng rời khỏi phòng đi kêu vài người chuẩn bị đồ ăn, sau đó hướng đến Hạo Thiên Tông tầng 3 dặn dò đại tông chủ và nhị tông chủ cái gì đó

Cô rời khỏi phòng, lấy cái áo khoác mặc vào, thả lỏng cà vạt đang đeo, bước chân hướng đến nơi cửa sổ nhìn khung cảnh biển mây bao la

" Sư phụ, con nhất định sẽ khôi phục lại thần thức của người một lần nữa. Hãy đợi con "

Dần dần hai mắt của cô hóa thành màu xám trắng khí tức cũng biến đổi quang mang nhàn nhạt cũng lóe lên, lạnh lõe như băng tinh không thấy đao động một chút tình cảm nào
Một hồn hoàn màu xám hiện lên so với hồn hoàn bình thường thể tích của nó lớn hơn 50% chuyển động quanh người cô, sau lưng một quang ảnh nhàn nhạt hiện lên, đó không phải là Y lão sao?

Đôi mắt màu xám trắng dần trở nên trắng đục khiến kẻ khác nhìn vào bất giác sinh ra sợ hãi, cô chậm rãi quay người lại đối mặt với hư ảnh mơ hồ kia- Lão sư ta nhất định sẽ làm cho ngài càng hiện rõ hơn,khiến cho Vong Linh Ma Pháp tỏa ánh hào quang trên thế giới này, ta sẽ dùng vong linh ma pháp chiến đấu với cái ác, dùng sức mạnh của mình để xoa dịu bi thương trên thế giới.

Cô cũng nhanh chóng thu lại hồn hoàn màu xám rồi,cởi bỏ chiếc áo khoắc đang đeo tháo luôn chiếc cà vạt đi ra trước cửa nơi mà A Đồng đang đứng

- Đi ăn cơm thôi

- Ân

Cô nhìn nụ cười trên gương mặt của Vũ Đồng cảm giác mất mát đã giảm đi nhiều, ánh mắt nhìn bóng lưng trước mắt mình mà mỉm cười. A Đồng cậu chính là ánh sáng của tớ, là người đặc biệt nhất đối với tớ. Không ai có thể sánh bằng

Ẩm thực của Hạo Thiên Bảo vô cùng giản dị, không có đặc sản miền núi cũng không phải nguyên liệu quý hiếm chỉ nấm đậm hương vị khiến cho cô vô cùng thưởng thức. Bởi vì ông bà nội cô sống ở miền núi như thế này nên mỗi khi về thăm ông bà cô thật sự rất thích ăn mấy món này, là chính tay bà nội làm

A Đồng nói đây là canh nấm hầm canh gà cách thủy, giã nát nấm ra thành nước pha vào canh, đây là món ăn hằng ngày ở đây

Cô sau khi ăn xong một chén cơm chuẩn bị sang chén thứ hai thì ngẩn đầu lên nhìn Vũ Đồng hỏi

- A Đồng, cậu đã đột phá Hồn Vương đã liệt sát Hồn Thú thích hợp chưa?

Đường Vũ Đồng cũng đặt chén cơm xuống nói

- Đương nhiên là chưa, tình trạng của cậu khiến ta rất lo lắng sao mà đi được

Cô nghe vậy một cổ khó chịu xuất hiện trong lòng, cô không phải khó chịu khi A Đồng không hoàn toàn tin mình mà khó chịu chính cảm thân mình, đã hứa với cậu ấy là sẽ nói cho cậu ấy biết tất cả bí mật của mình vậy mà mình không làm được. Mình có rất nhiều bí mật có trời mới biết

- A Đồng, cậu sẽ không giận tớ, khi tớ còn chưa cho cậu biết hết bí mật của mình

Đường Vũ Đồng chóng cằm, ánh mắt nhìn cô khẽ cười nói

- Không sao, dù sao tớ cũng cũng có vài bí mật chưa cho cậu biết

Cô nghe vậy chồm người lên ghé mặt đến sát mặt A Đồng nói

- Ể, cậu có biết mật sau, nói cho tớ nghe đi?

- Không được

Đường Vũ Đồng vương tay đẩy cái mặt gần sát của cô ra

- Nếu có một ngày nào đó tớ muốn nói ra bí mật của mình cậu sẽ là người đầu tiên biết trước

Không biết hai người có tâm linh tương thông không nữa mà nói ra một câu nói giống y chang nhau, nhưng cảm xúc tràn ngập trong đó là sự tin tưởng và sủng nịnh

Cả hai ngẩn người một lát rồi cùng mỉm cười. Đây chính là định ước trong tương lai của họ, một định ước không thể bá bỏ

Cả hai nhanh chóng tiếp tục trò chuyện rồi cùng nhau tu luyện. Đường Vũ Đồng nói ngày mai sẽ đi thu thập hồn hoàn thứ năm. Sáng sớm hôm sau Đường Vũ Đồng tạm biệt cô và hai vị tông chủ rồi mới rời đi

- Người trẻ tuổi, chúng ta nói chuyện được không?

Thấy Đường Vũ Đồng rời đi Đại tông chủ vỗ vai cô

- Dạ

Cô mỉm cười đáp
Đại tông chủ và nhị tông chủ trực tiếp dẫn cô lên Hạo Hạo Bảo tầng 3

- Ngôi đi

Đại tông chủ chỉ chiếc ghế trong phòng khách
Cô không vội ngồi xuống, đi đến trước mặt đại tông chủ và nhị tông chủ khẽ cúi đầu xuống nói

- Đại tông chủ, nhị tông chủ, thật sự xin lỗi ta lại gây ra phiền toái lớn cho các vị. Hàn băng ngọc tủy sàng bị hủy sau này ta sẽ nghĩ biện pháp bồi thường. Thật xin lỗi

Đại tông chủ mỉm cười nói
- Hàn băng ngọc tủy sàng rất quý giá nhưng với người trong tông môn chúng ta chưa ai dám dùng nó, thật ra cũng không cần bồi thường, chúng ta hôm nay gọi ngươi đến đây cũng không vì bồi thường. Chúng ta tán gẫu một chúng kể cho chúng ta nghe ngươi gặp Vương Đông thế nào đi, bình thường sống ra sao. Hai lão già như ta muốn biết 

Cô nghi hoặc nhìn hai vị tông chủ nói
- A Đồng không kể cho hai vị nghe sao?

Đại tông chủ sầu não nói
- Nó thật sự quá lạnh lùng ngay cả chuyện riêng tư của nó chúng ta còn không biết một chút, hôm nay nó đi ta mới dám hỏi ngươi đo chứ

Cô giật giật khóe môi, A Đồng lạnh lùng vậy sao, nhưng cũng nhanh chóng bỏ qua chuyện đó nhẹ nhàng nói
- Lúc xa gia nhập vào học viện Sử Lai Khắc, chúng ta ở chung một phòng

- Cái gì?

Hai vị tông chủ đồng thanh hô lớn làm cho cô giật mình
Nhị tông chủ giật mình hỏi lại

- Không phải mỗi người một phòng sao?

Cô gật đầu
- Đương nhiên là một phòng

Hai vị tông chủ sắc mặt đại biến, nhị tông chủ gấp giọng truy vấn
- Phòng có mấy giường?

Cô đáp
- Đương nhiên là hai giường

- Ha
Hai vị tông chủ lúc này mới thở ra thật dài, cả hai liếc nhau, đều nhìn thấy vẻ bất đắc dĩ, run run.......
- Hai vị tông chủ có chuyện gì?

Đại tông chủ nói
- Không có gì. Lúc nhỏ Tiểu Đông mắc bệnh sạch sẽ, chúng ta nghĩ nó muốn ở một phòng ai ngờ lại ở chung với ngươi. Tiểu Đông có dem lại phiền phức cho ngươi không?

Cô lắc đầu
- À không, cậu rất không dem lại phiền phức cho ta đâu, rất tốt với ta

Tiếp theo đó cô kể lại một loạt quá trình xảy ra cùng Vũ Đồng từ việc phối hợp chiến đấu tại cuộc thi sát hạch tân sinh sau đó là hàng loạt chuyện diễn ra thi đến cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái và kết thúc khi đến học viện Nhật Nguyệt. Và đương nhiên cô đã bỏ qua mấy cảnh hai người ngủ chung với nhau trên một chiếc giường và vụ hôn trộm A Đồng lần đầu tiên nữa

Hai vị tông chủ ngoại trừ lần đầu tiên ngắt lời thì lúc sau hoàn toàn chăm chú lắng nghe không bỏ soát một chữ

- Đại khái là như vậy
Cô kể xong cảm thấy cổ họng mình hơi khô khô rồi

- Vũ Hạo không ngờ ngươi và Tiểu Đông trải qua nhiều chuyện đặc sắc như vậy a! Khó trách nó tốt với ngươi như vậy
Đại tông chủ mỉm cười

Cô nói
- Có thể gặp được A Đồng là phúc ba đời của ta mới đúng

Đúng vậy! Nếu cậu không xuất hiện tớ chắc chắn cuộc đời mình sẽ toàn một màu đen không đó A Đồng

Đại tông chủ khoát tay cô nói
- Đừng có gọi cái gì mà tổng chủ nữa. Ta họ Ngưu tên Thiên, nhị đệ ta họ Thái gọi là Thái Thản, gọi chúng ta là thúc thúc đi

- Dạ, Ngưu thúc thúc
Cô vội vàng đáp, ngay là lần đầu tiên gặp gia đình của A Đồng phải tạo ấn tượng thật tốt để truy " thụ " tương lai không gian nan vất vả

Đại tông chủ Ngưu Thiên trầm giọng nói
- Vũ Hạo tình huống hôm đó của ngươi ta và nhị đệ đều thấy rõ. Trong cơ thể của ngươi ẩn chứa một lực lượng khổng lồ, vị lão sư của ngươi.....ta rất tiếc

Cô ánh mắt thoáng qua tia buồn bã nhưng nhanh chóng áp chế nó xuống giọng nói rõ ràng có chút khàn

- Lão sư vì cứu ta mà hi sinh, xin lỗi Ngưu thúc thúc chúng ta không bàn luận chuyện này được không?

Ngưu Thiên giật đầu
- Mỗi người đều có bí mật riêng, chúng ta không hỏi nữa nhưng hôm đó ngươi bị thương không nhẹ. Cổ lực kia đối với ngươi rất áp lực ngươi bây giờ thế này rồi?

Cô nói
- Thân thể ta rất ổn, mặc dù Tinh Thần Hải bị tổn thương và thu nhỏ lại một chút. Nếu ta không ngừng tu luyện sẽ khôi phục lại thôi

Ngưu Thiên cả kinh
- Tinh Thần Hải tổn thương?

Thái Thản bên cạnh bộc trực hơn
- Tiểu tử, ngươi thật là không nói dóc, nếu Tinh Thần Hải tổn thương ngươi bây giờ cũng không đưng sở đây đâu

Cô nói
- Tinh Thần Hải của ta thật sự bị tổn thương a! Bất quá linh hồn căn nguyên khong bị tổn thương, chỉ có tinh thần lực giảm đi mà thôi

Thái Thản nghi hoặc
- Tinh Thần Hải và linh hồn căn nguyên vốn là một, không lẽ ngươi nói, ngươi đã tách nó ra?

Cô lắc đầu nói
- Ta không có tách ra. Nhưng Tinh Thần Hải của ta bị thương quả thật không ảnh hưởng đến linh hồn căn nguyên

Ngưu Thiên nói
- Có thể cho ta xem Tinh Thần Hải của ngươi một chút được không? Ta không có ý khác, chỉ muốn xem thử có thể giúp ngươi hay không?

- Được, vậy nhờ Ngưu thúc thúc
Cô nhanh chóng đáp, tạo ấn tượng tốt là mục tiêu hàng đầu trong vấn đề tương lai sau này

Ngưu Thiên đứng lên đi đến trước mặt cô đặt tay phải lên trán
Hai mắt Ngưu Thiên hóa thành màu xanh, một khí tức ôn hòa mà mãnh mẽ tiến vào não của cô, nhất thời một cảm giác ấm áp vui vẻ truyền khắp toàn thân, vô cùng thoải mái những kinh mạch bị trùng kích lúc trước mơ hồ đau nhức cũng dần khôi phục
Dòng khí ôn hòa kia trở về trong đầu chậm rãi tiến vào Tinh Thần Hải. Dòng khí xanh tiến vào Tinh Thần Hải lơ lửng qua lại trên đó. Kỳ lạ là dòng khí màu xanh đó không khiến Tinh Thần Hải gợn sóng chút nào

Khí xanh lưu chuyển bắt đầu khuếch tán trên trán truyền về từ trận mát lạnh,thế giới tinh thần như đang được rửa sạch, Tinh Thần Hải đang bị tổn thương cũng dần dần khôi phục lại. Tinh thần lực cũng thăng hoa cảm giác thật kỳ diệu

Không biết qua bao lâu khí tức mát lạnh từ từ rút đi, Tinh Thần Hải tổn thương đã hoàn toàn lành lặn. Dù chưa hồi phục về trình trạng hãn hải vô nhai nhưng sau khi lượng tinh thần lực đã hoàn toàn bình thường. Nói cách khác chỉ cần minh tưởng một ngày tinh thần lực sẽ nhanh chóng trở về đỉnh phong
Mở hai mắt ra thần sắc rõ ràng cường thịnh hơn
Ngưu Thiên vẫn đứng trước mặt

- Đa tạ, Ngưu thúc thúc
Cô cúi đầu cung kính cảm tạ, cô thật sự kính phục rồi đang là người đầu tiên cô gặp có thể chữa trị Tinh Thần Hải. Nếu Mục Lão còn sống có lẽ còn có lẽ......

Ngưu Thiên mỉm cười nói
- Vũ Hạo tinh thần lực của ngươi so với ta đoán cường đại hơn nhiều. Hơn nữa ta cảm nhận được ngươi có thể khống chế tinh thần lực ở một tầm cao hoàn toàn mới. Tinh thần của ngươi ta còn cảm nhận được sự tồn tại  của Nhị Thức Hải. Nhờ có Nhị Thức Hải bảo vệ linh hồn căn nguyên khi Tinh Thần Hải tổn thương linh hồn căn nguyên liền được Nhị Thức Hải bao bọc. Khi Tinh Thần Lực bao bọc nó sẽ tự động trở về. Điểm này ta nghĩ ngươi không biết được

Cô mỉm cười nói
- Ngưu thúc thúc tinh thần lực của ngài thật cường đại chỉ cần dò xét qua một lần là biết chuyện gì xảy ra, quả thật ta cũng không biết lúc đó xảy ra chuyện gì

Ngưu Thiên nói
- Vũ Hạo, ta có một yêu cầu hi vọng ngươi sẽ đồng ý

- Nếu nằm trong khả năng của ta, ta có thể làm được

Đối với Ngưu Thiên không còn là lấy lòng bá phụ tương lai nữa mà còn cung kính tôn trọng. Nếu không đồng ý thì kỳ lắm dù sau người ta chữa trị xong mới ra yêu cầu mà

Ngưu Thiên nói
- Ta có thể cảm thấy rõ, ngày đó ngươi và sư phụ ngươi phong ấn rõ ràng là một hồn thú cường đại, hoàn nguyên nó thành một hình thái  phôi thai lại là năng lượng tinh khiết. Ta muốn biết, phôi thai kia sẽ trở thành cái dạng gì sẽ biến hóa như thế nào. Ta mơ hồ cảm nhận nó là hình thái hồn thú xuất hiện đầu tiên trên đại lục. Do đó nếu phôi thai trong Nhị Thức Hải của ngươi có biến hóa thế nào, hi vọng ngươi sẽ nói cho ta biết. Nếu ngươi có vấn đề ta sẽ giúp ngươi,ít nhất không để ngươi bị thương tổn gì, ngươi thấy sao?

Cô suy nghĩ một lát rồi mỉm cười nói.
- Được, ta đồng ý 

Đại tông chủ Ngưu Thiên vui mừng nói
- Vậy thì tốt quá, ngươi mau lui đi trời không còn sớm nữa nghỉ ngơi cho tốt đi

Cô trở về phòng, Ngưu Thiên quay qua nói với Thái Thản
- Nhị đệ, ngươi cảm thấy hắn thế nào?
Thái Thản nói

- Còn tưởng cái gì, hắn quả thật không tầm thường. Không biết hắn có bảo vệ được Tiểu Đông nhà chúng ta nổi không đây?

Ngưu Thiên bật cười
- Cũng không hẳn nói thế, hắn hiện giờ bao nhiêu tuổi? Thêm vài năm nữa hắn sẽ nổi danh khắp đại lục cho mà cô, với lại ta cảm nhận được Tinh Thần Hải trước khi bị tổn hại của hắn có thể sánh ngang với hồn thú 50v năm. Với lại tận tâm trong Tinh Thần Hải của hắn có một năng lượng khổng lồ đang bị phong ấn, ta không thể dò xét ra cái gì nhưng nó mang lại cho ta cảm giác rất quen thuộc, giống với " người ấy "

Khi nói đến" Người ấy " rõ ràng Ngưu Thiên xuất hiện một sự cung kính khó hình dung, trong ánh mắt xuất hiện một bóng người mơ ảo không thấy rõ dung mạo

Thái Thản nghe ca ca mình nhắc đến " người ấy " chỉ thở dài. Trong lòng hắn cũng xuất hiện bóng dáng của người ấy, ân nhân của bọn họ. Người mà họ suốt đời cung kính

- Đại ca, " người ấy " không thể là cậu ta được đâu. Ngay cả " hắn " và " muội muội " cũng không biết " người ấy " hiện đang ở đâu -

Tâm trạng hai người rơi vào u buồn khó hình dung đột nhiên Ngưu Thiên biến sắc giật mình

- Sao nhanh như vậy, phôi thai sắp nở, nhị đệ mau

Vừa nói lão đã phóng đi
Đúng vậy! Khi về phòng không đợi cô ngồi xuống tu luyện, đột nhiên đại não nhức nhói đến chóng mặt, thân thể trao đổi vội ngồi xuống giường tập trung tinh thần cảm nhận

Vừa chữa trị Tinh Thần Hải, tinh thần lực mãnh liệt mênh mông, một cổ khí tức kỳ dị trong đó, sóng gió nổi lên
Nhị Thức Hải, Vận Mệnh Nhãn! Cô việc đầu tiên làm là tìm ra nơi đang nổi sóng, phát hiện phôi thai Tuyết Nữ đang nhúc nhích, kéo dài ra một hình thể trẻ con kéo dài ra ẩn hiện mơ hồ đưa chân chòi chòi đạp đạp như muốn thoát ra khỏi kén. Phôi Thai Tuyết Đế động dậy khiến cho tinh thần lực trong Nhị Thức Hải khỏi động, Tinh Thần Hải lại sinh ra cộng hưởng mãnh liệt

Chuyện này....Nó sắp được sinh ra?



Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro