Trò Chuyện

Một lát sau vị lão sư phụ trách kiểm tra trở lại đi cùng là chủ nhiệm Lâm Giai Nghị
" Gì vậy. Tiểu Hoắc, ai còng tay ngươi vậy? "
Lâm Giai Nghị mắt liếc nhìn cái còng tay của cô mặc dù đã biết nhưng vẫn giả đò
Cô lạnh nhạt nói
" Ngài nên hỏi người đi bên cạnh mình tôt hơn "
Lâm Giai Nghị liếc mắt tức giận nhìn vị lão sư kia
" Hồ đồ! Còn không mau cởi còng ta cho Tiểu Hoắc? "
Vị lão sư kia ngượng ngùng gật đầu đến mở còng tay, cô xoay người giấu đi hai tay
" Không được! Lâm chủ nhiệm không đươc mở còng tay lúc này. Ngài tới thì tốt rồi ta là trao đổi sinh học viện Sử Lai Khắc không phải tù nhân, vậy mà bị bắt đến hai lần. Chuyện lần đó do ta  thương nghị với đường chủ Kính Hồng Trần nên ta còn cắn răng nhịn nhục, phải nói là cắn rụng răng nanh rớt máu a! Mặc dù hai đại học viện chúng ta có tình hữu nghị nhưng việc này ta không thể nhịn được. Các ngươi dựa vào cái gì mà tra xét đồ dạc này kia của ta? Dựa vào cái gì mà đối xử với ta như tù nhân? Các người không thể cho ta ăn nói, còng tay ta thật là tốt a, cũng đỡ khiến các ngươi lo lắng ta làm cái vì đó bất lợi cho học viện Nhật Nguyệt các người "
Lâm Giai Nghị nghe xong méo vặn không ngờ cô lại khó đối phó như vậy, ho khan một tiếng, thanh minh vô tội
"  Tiểu Hoắc à, ngươi nên hiểu cho cái khó xử của bọn ta chứ. Mấy bữa trước bị một đám y nhân tập kích Minh Đức Đường, chúng ta tổn thất thảm trọng ngay cả viện trưởng bị điện hạ trừng phạt nghiêm khắc. Ngươi nói thế thì làm sao chúng ta không cẩn thận kiểm tra nội bội một phen được chứ? Hơn nữa món đồ hồn đạo khí cấp 9 tìm thấy của ngươi rõ ràng là sản phẩm của Minh Đức Đường. Chuyện mày ngươi cần trình bày rõ ràng, chỉ cân ngươi nói rõ chúng ta không làm khó ngươi làm gì "
Cô liếc xéo Lâm Giai Nghị giọng nói lạnh nhạt
" Nói vậy ngươi không tin ta?"
Lâm Giai Nghị xòe tay nhún vai ra vẻ bất đắc dĩ
" Không phải chúng ta không tin ngươi, mà sự việc xảy ra trước mắt chúng ta phải xử lý. Ngươi yên tâm chuyện này ta đã báo cho Phàm Vũ lão sư. Bất quá hiện tại cần ngươi giải thích rõ ràng mới được
Cô lạnh lùng gật đầu
" Được, các ngươi đã không biế xấu hổ ta đây cũng không cần che giấu các ngươi làm gì. Đi, ngươi dẫn ta đến gặp đường chủ,đối diện đường chủ, ta sẽ giải thích cho ngươi nghe "
Lâm Giai Nghị đối với cô cảm thấy thật hết cách, Kính Hồng Trần không chỉ một lần cảnh báo hắn về quan trò quan trọng của cậu thiếu niên này. Hiện tại hai huynh muội Tiếu Hồng Trần và Mộng Hồng Trần đều ở học viện Sử Lai Khắc bên kia, tuy nắm trong tay chứng có Hông Trần Tí Hữu hắn cũng không dễ dàng làm khó.  Chung quy vẫn không thể bắt cô được a! Hắn chỉ đang hoài nghi cô có quan hệ với Bản Thể Tông không thôi
" Được, được, chúng ta dẫn ngươi đi gặp đường chủ ngay "
Lâm Giai Nghị cuối cùng vẫn quyết định để cho Kính Hồng Trần đến giải quyết cô, thân phận của cô cực kỳ nhạy cảm hơn nửa tâm trạng của Kính Hồng Trần gần đây không ổn, bị hoàng gia trừng phạt không nhẹ, lại còn mất vật thí nghiệm số 1, còn may việc đó còn chưa bị lộ ra
Hiện tại bên chỗ phòng thí nghiệm số 1 kia,một đám hồn đạo sư cấp cao thân tín của Kính Hồng Trần đang gấp rút chế tạo lại vật thí nghiệm số 1. Đã có kinh nghiệm trước kia việc chế tạo lại rất nhanh chóng bất quá tài lực tiết kiệm của Minh Đức Đường mấy năm nay coi như vứt xuống biển
Cô vẫn đeo còng tay, ngẩn đầu ưỡn ngực bước khỏi phòng y tế, trên mặt lại rất lạnh lùng. Quả thật bộ dáng của cô làm cho Lâm Giai Nghị rất bồn chồn. Chắc chắn Hồng Trần Tí Hữu hồn đạo khí cấp 9 học viện Sử Lai Khắc không chế tạo ra nổi, huống chi trên mặt còn có ấn ký do Kính Hồng Trần lưu lại. Ấn ký này không có khả năng làm giả bất kể ra sao Lâm Giai Nghị không tin Kính Hồng Trần có thể tặng một kiện Hồn Đạo Khí cấp 9 cho người ngoài cho cô a!
Hắn càng không thể ngờ vật thí nghiệm số 1 khiến Minh Đức Đường một hồi bạo động, đúng lúc này ở bên cạnh, yên vị bên trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ bên hông của cô
Văn phòng Kính Hồng Trần ở Minh Đức Đường dường như đã dọn dẹp xong căn cứ cũng được gia cố vững vàng. Nhưng vì lý do an toàn nơi đó dĩ nhiên chua thích hợp để làm việc, mà Kính Hồng Trần bây giờ còn tâm trí nào chế tạo nghiên cứu Hồn Đạo Khí
Cô đi theo Lâm Giai Nghị đến văn phòng Kính Hồng Trần, lão đang nhắm mắt dưỡng thần. Chỉ vài ngày mà vị Minh Đức Đường đường chut phốp pháp khỏe mạnh như già đi thêm 10 năm, khí tức rõ ràng nghiêm nghị hơn vài phần
" Sao lại thế này? "
Nhìn thấy Lâm Giai Nghị dẫn cô bị còng tay đi vào, Kính Hồng Trần không khỏi tỏ ra nghi hoặc
Lâm Giai Nghị cung kính nói
" Đường chủ, chuyện là thế này. Hôm nay Hoắc Vũ Hạo đồng học ở phòng y tế tỉnh dậy, dựa vào quy định chúng ta bắt đầu kiểm tra, hầu hết chẳng có vấn đề gì thế nhưng trên người hắn phát hiện một món hồn đạo khí cấp 9 có chữ ký của ngài. Do có vài phần nghi vấn với hắn nên dẫn hắn đến đây mong ngài xử lý "
" Hồn Đạo Khí cấp 9 do ta ký tên? "
Kính Hồng Trần sửng sốt rồi nhìn thấy Hồng Trần Tí Hữu do Lâm Giai Nghị đưa qua
Nhìn xem sản phẩm đắc ý hình tròn kia, lại nhìn vẻ mặt lạnh lùng của cô, Kính Hồng Trần cảm thấy như bị mấy tên lô la ngu xuẩn này tát vào mặt một cái
" Hắn không nói cho các ngươi kiện Hồn Đạo Khí cấp chín như thế nào hắn có? "
Giọng nói của Kính Hồng Trần rõ ràng cao hơn vài phần nhìn chăm chăm vào Lâm Giai Nghị
Lâm Giai Nghị nhìn vẻ mặt của lão đã biết có chuyện không hay, chột dạ vội vàng đáp
" Tiểu Hoắc không chịu nói, hắn muốn gặp ngài, muốn ngài kiểm tra hắn "
Kính Hồng Trần vỗ mạnh lên bàn nổ giận nói
" Khốn khiếp! Ta đã dặn ngươi cái gì? Tiểu tử này chẳng những là những đệ tử trao đổi học viện Sử Lai Khắc lại còn là đệ tử môn quan của Hải Thần Các chủ Long Thần Đấu La Mục Lão. Mục Lão luôn là vị tiền bối ta kính trọng nhất. Hồng Trần Tí Hữu này là lần đầu tiên ta gặp Mục Lão mới kính tặng cho. Đối với Hoắc Vũ Hạo mà các ngươi lại có thể thẩm tra như người hắn sao? Cái đầu của các ngươi làm bằng cái gì? Nóng đầu rồi hả? "
Lâm Giai Nghị mù mịt bị lão mắng cho một trận té tát. Vậy mà lại đúng là người chủ tăng, nhưng đây là hồn đạo khí cấp 9 a!
Bất quá, bản thân là tâm phúc Kính Hồng Trần lại nghe lão nhắc đến Long Thần Đấu La Mục Lão. Lâm Giai Nghị đã lờ mờ hiểu được một chút. Lần trước Đường chủ gặp Mục Lão ỏ Hải Thần Các học viện Sử Lai Khắc,nói không chừng
" Ặc......Không ngờ là như vậy. Điều do ta, đường chủ, là ta sai, là ta rất lỗ mãng. Thật sự gần đây nhiều chuyện xảy ra, hơn nữa chuyện này lại quá bất ngờ nên chúng ta không dám qua loa a! Tiểu Hoắc đều là do ta sai lầm, ta xin ngươi thứ lỗi, ngươi tha lỗi ta cho ta nhé! "
Lâm Giai Nghị vội vội vàng vàng rối tít tỏ vẻ ăn năn hối lỗi trước mặt cô
" Lâm chủ nhiệm ngài làm gì sao chứ? Ngài cũng vì lo cho học viện Nhật Nguyệt mà thôi . Dù sao cũng không phải là lần đầu tiên ta bị còng tay. Chỉ đáng tiếc học viện Sử Lai Khắc của ta không có món đồ chơi này "
Kính Hồng Trần móe mặt lần trước đã bị cô xỏ mũi, bắt buộc phải đưa cô vào Minh Đức Đường học tập, mấy tháng ngay nghe báo cáo cô càn quét sạch sẽ hạn ngạch kim loại, hợp kim quý hiếm trong chừa lại chút nào. Lần này sơ sẩy bị cô nắm cán đao, hiển nhiên là muốn cái khác
Nhưng lần này hắn thật sự không có biện pháp với cô nha, ai bảo tôn tử, tôn nữ của hắn đều ở bên học viện của cô làm gì, gương mặt hiện ra nụ cười vội đi đến trước mặt cô vỗ về
" Cũng là do chúng ta làm việc cẩu thả ta quản lý không tốt. Còng tay ta tự mình mở ra đây này, vậy đi sau này ta sẽ tăng gấp đôi hạn ngạch kim loại cho ngươi có được không? "
Cô không tiếp tục diễn nữa, có trời mới biết Minh Đức Đường có bao nhiêu đồ chơi cao cấp gì có thể phân hình hồn đạo khí trữ vật hay không
Lập sức sắc mặt đã dịu đi vài phần
" Làm phiền Đường Chủ "
Vừa nói vừa hai tay qua
Kính Hồng Trần tự mở còng tay ra, dặn dò
" Giai Nghị,từ ngay về sau ngươi nhớ kỹ, tiểu Hoắc phải đối xử đặc biệt nếu còn xuất hiện vấn đề thế này, ngươi cũng không cần làm chủ nhiệm nữa đâu "
" Dạ,dạ "
Lâm Giai Nghị trong lòng yểu xìu, không hiểu sao lại dính phiền phức với tên tiểu tử này. Càng này càng thêm cẩn trọng mới an ổn
Cô nói
" Đường chủ nếu không còn dặn dò gì nữa ta cáo về trước. Hôm nay là tháng cuối, vừa mãy ngài nói thay đổi hạn ngạch cho ta, có lẽ bắt đầu từ tháng tới này nhỉ? "
Hạn ngạch kim loại hiếm ở Minh Đức Đường một tháng mà dem ra ngoài bán, cũng là một số tiền không nhỏ nha,thậm chí còn có vài thứ bên trong bên ngoài không bao giờ được thấy
Cơ mặt Kính Hồng Trần giật giậy khổ não nói
" Đương nhiên "
Cô lúc này mới hài lòng gật đầu nói
" Vậy đệ tử xin cáo lui "
Nói xong cô xoay người bước ra ngoài, ngay lúc cô mới bước chân ra khỏi cửa phòng, tiếng Kính Hồng Trần vội vàng gọi giật lại
" Chờ chút đỡ "
Cô thoáng nhíu mày nhưng nhanh chóng giãn ra,xoay người lại cung kính nói
" Đường chủ còn gì dặn dò "
Kính Hồng Trần trầm ngâm một lát nói
" Vũ Hạo, ta nhớ không lầm, lần trước Đấu Hồn Đại Tái ngươi là chiến đấu chủ lực có đúng không? "
Cô lắc đầu trả lời
" Cũng không phải lắm, cũng có thể nói là người đóng thế "
Kính Hồng Trần khóe mắt co giật. Đóng thế? Đóng thế mà chiến thắng tôn tử tôn nữ của ta? Không phải là lần công khai bêu xấu ta sao? Bất quá lão dĩ nhiên không thể hiện ra, ho khan nói
" Chuyện là như thế này. Chuyện là mấy hôm trước bị người ta tập kích đối với lão phu có chút kích động lớn. Sỡ dĩ kẻ địch có thể thành công công kích, gây cho trúng ta tổn thất nghiêm trọng cũng vì hồn đạo sư chúng ta kinh nghiệm chiến đấu quá kém. Bình thường cuộc sống của họ chỉ quanh quẩn trong hồn đạo khí có đối mặt với hồn đạo sư so tài hồn đạo khí là cùng. Ta vậy ta vừa nảy ra một ý tưởng "
Mà nhắc đến chuyện tập kích trong lòng lại cảm thấy có lỗi với Minh Đức Đường làm sao
" Ý tưởng của ngài là?......."
Kính Hồng Trần nói
" học viện Sử Lai Khắc các ngươi chính là học viện đệ nhất đại lục hay chính xác hơn là học viện đệ nhất hồn sư. Còn học viện Nhật Nguyệt chúng tôi ta gan mạo muội nhận danh hiệu học viện đệ nhất hồn đạo sư. Đối với phương diện chiến đấu việc ngươi có thể dại diện học viện Sử Lai Khắc xuất chiến ở Đấu Hồn Đại Tái đã hoàn toàn chứng minh thực lực của ngươi, do đó ta nghĩ ý tưởng thế này. Lấy ngươi là chính tổ chức cuộc giải lao luận bàn giữa hồn sư và hồn đạo sư. Để cho đệ tử hồn đạo sư học viện chúng tôi biết thêm một chút về phương thức chiến đấu của hồn sư. Cứ yên tâm ta chỉ chọn những đệ tử cùng tuổi với ngươi thôi, thực lực không vượt qua hồn đạo sư cấp 5 ngươi thấy thế nào hả? "
Cô lắc đầu nói
" Không được, ta không muốn "
Kính Hồng Trần nghi hoặc hỏi
" Tại sao? Việc này có thể tăng cường tinh nghiệm chiến đấu của ngươi và hồn đạo sư a! "
Cô lạnh nhạt cười
" kinh nghiệm chiến đấu của ta đã quá đầy đủ rồi không cần gia tăng, mong đường chủ tìm người khác giỏi giang hơn. Ta đến đây vì học tập chứ không muốn tranh đấu với ai cả "
Kính Hồng Trần sắc mặt nhất thời khó coi
" Được rồi, điều kiện là gì "
Cô suy ngẫm một lát rồi nói
" Hay là như thế này, trong quá trình tỷ thí ta sẽ không làm ai bị thương nặng hay tử vong, nếu ta thẳng chỉ cần cho ít phần thường là được. Ngài có thể tăng mức độ lên hồn đạo sư cấp 6 hay 7 đều được. Nếu ta thắng một trận ngày cho ta 1kg kim loại quý, tùy ta lựa chọn. Thế nào? "
Thắng 1 trận 1kg kim loại quý hiếm? Điều kiện này tính ra không quá hà khắc. Phần lớn kim loại đều có tỉ trọng khá cao, chỉ cần khối có thể tích nhưng khối lượng đã đến 1kg rồi
Kính Hồng Trần thoáng suy nghĩ trả lời
" Được! Cứ theo lời ngươi mà nói. Bất quá nếu ngươi thua ta không cần trả ngươi cái gì nhưng không được yêu cầu gì ta nữa "
" Vậy ta đa tạ Đường chủ, ta mới tỉnh dậy cơ thể có chút mệt. Ta cáo từ trước "
Cô nhanh chóng rời khỏi văn phòng của Kính Hồng Trần, nhanh chóng hướng về phía phòng của Hòa Thái Đầu và Phàm Vũ
Nhìn cô an ổn không có việc gì xảy ra vẻ mặt đang gấp giáp của cả hai nhẹ nhõm đi, vội bước đến phòng Hòa Thái Đầu đóng của lại
" Tiểu sư đệ, suýt nữa khiến ta và lão sư lo chế a! Ta nghe người khác nói, hôm đó sự tình cực kỳ nguy hiểm. Ngươi hôn mê một lần vài ngày dù học viện Nhật Nguyệt cho chúng ta thăm ngươi một lần, nhưng chúng ta cũng biết nguyên nhân do đâu. May mắn ngươi không có việc gì "
Cô mỉm cười nói
" Ta cũng không biết tại sao lại hôn mê, hôm đó tình hình cực kỳ nguy hiểm. Người của Bản Thể Tông quá cường đại bọn họ dường như biết rõ vị trí bên trong Minh Đức Đường , đột nhiên tập kích khiến Minh Đức Đường tổn thất nghiêm trọng "
Lập sức cô dem mọi chuyện ngày hôm đó kể lại dĩ nhiên sẽ không có khúc cô và địa đạo Minh Đức Đường chôm đi thí nghiệm số 1 quan trọng của bọn họ
Nghe xong tường thuật lại, Phàm Vũ cau mày lại
" Chuyện này có vẻ không hợp lý, mối xunh đột giữa hai bên vô cùng vô lý, Bản Thể Tông là muốn phôi thai hồn thú 10v năm vô giá mà tập kích Minh Đức Đường bất ngờ gây tổn hại nghiêm trọng. Mà Minh Đức Đường lại không có phôi thai hồn thú 10v năm bọn chúng cần, rõ ràng buổi tập kích này chỉ có Minh Đức Đường là lỗ nặng. Hơn nửa Bản Thể Tông đâu thiếu tiền, cần gì tốn nhiều năng lực đi cướp thứ mà Minh Đức Đường không có "
Hòa Thái Đầu nói
" Lão sư, cho dù lý dó gì đi nữa thì cái nào cũng không có hại cho ta đâu. Minh Đức Đường tổn thất nghiêm trọng trăm lợi không hại, nếu Minh Đức Đường tổn thất thời gian bùng nổ chiến tranh sẽ kéo dài hơn một chút "
Hòa Thái Đầu nói đến chiến tranh ánh mắt hắn dường như có vài tia kỳ dị, mà giọng điệu khi nói đến Minh Đức Đường hay đế quốc Nhật Nguyệt đều không liên quan đến hắn
Cô cũng không nói gì, cừu hận con người muốn thay đổi là thay đổi được đâu. Ngay cả mình cũng vậy, thù thận 20 năm đó cô vẫn không thể nào quên được. Mặc dù lòng thù hận đó đã vơi đi một phần
Nghĩ đến thù hận tầng mắt của cô xuất hiện một tầng u buồn. Cha ơi! Mẹ ơi! Con nhớ hai người
Phàm Vũ gật đầu nói
" Nói là như vậy, địa vị học viện Sử Lai Khắc chúng ta khá nhạy bén vẫn nên làm rõ các mối quan hệ trong phương diện mới nhất. Vũ Hạo, ngươi phân tích ta xem chuyện này là như thế nào? "
Nghe Phàm Vũ nói vậy cô suy nghĩ nói
" Bản Thể Tông tập kích như lại mặc y phục che đi thân phận không hề lộ diện chút nào ngay cả đồng đội bị chết trận cũng mang đi.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro