Chap 3 Khởi hành lên đường

___Vài tháng sau khi ở nhà Thiên Cốt Cha của Thiên Cốt qua đời _______________

"Cha, cha, cha tỉnh lại đi cha!" Đến khi Hoa Sinh mất đi ý thức, đến khi nghe tiếng khóc thê lương của Thiên Cốt.

Thiên Băng mới thôi im lặng, bước đến ôm lấy Thiên Cốt.

Mạc Băng(Bạch Tử Họa) nhìn Thiên Cốt ôm cha khóc thét, nỗi buồn loé qua trong mắt, hắn không thể ích kỷ, hắn còn sứ mệnh quan trong hơn.

Thiên Băng khấu đầu cúi lạy trước mộ Hoa Sinh, lại nhìn tên Mạc Băng mặt than đang nhìn Thiên Cốt nghĩ: ' Tên đáng chết khi về Trường Lưu sẽ cho ngươi biết tay ta'

Cô gọi Thiên Cốt đến bên ngoài:
"Thiên Cốt muội phải về rồi, tỷ phải cẩn thận!"

"Muội không cùng ta đón sinh thần sao?" Giọng nói đượm nỗi buồn, Thiên Cốt đáng thương nhìn Thiên Băng hàng năm phụ thân luôn cùng nàng đón sinh thần, nay... chỉ còn mình nàng.

"Mạc đại ca của tỷ rất rảnh nha! Kêu hắn đón sinh thần cùng tỷ. Muội tuy không thể đón sinh cùng tỷ, nhưng sẽ tặng tỷ món quà bất ngờ." Thiên Băng

"Thấy áy náy, vì lựa chọn của mình? Nếu thế thì hãy ở lại vài ngày cùng Thiên Cốt đi Mạc Băng hay tôi nên gọi là.... Bạch...Tử....Họa đây" Cô dùng truyền âm nói với Bạch Tử Họa.

Bạch Tử Họa có chút ngạc nhiên lạnh mặt nhìn Thiên Băng, cô cũng không sợ đón ánh mắt hắn.

Bạch Tử Họa nhìn người trước mắt, hắn không đoán sai, cô ta quả thật kỳ lạ biết hắn là ai, nhưng hắn không nhìn ra cô ta là ma hay yêu, cô ta chỉ như một con người bình thường.

"Mạc đại ca, Mạc đại ca." Thiên Cốt tỉnh lại nhìn quanh căn phòng không có ai hốt hoảng gọi.

"Mạc đại ca của tỷ đi rồi!" Thiên Băng một thân trang phục như mọi ngày, dựa vào cửa nhìn Thiên Cốt.

"Sao muội biết?" Thiên Cốt xuống giường chạy đến trước mặt Thiên Băng.

"Trên đường đến đây muội có gặp huynh ấy." Thiên Băng nói dối, lách qua Thiên Cốt, đi vào trong rót một ly trà đầy.

"Mà muội định đi đâu?" Thiên Cốt cúi đầu khẽ cười rồi chợt nhìn Thiên Băng hỏi.
"Cùng tỷ đi Thục Sơn!" Thiên Băng vỗ vỗ khuôn mặt của Thiên Cốt, thích thú nhìn Thiên Cốt đang tròn mắt nhìn mình.
"Quà sinh thần, thích không. Bây giờ mau đi rửa mặt thu dọn, chúng ta lên đường." Thiên Băng nói tiếp

____________Tại Trường Lưu___________

"Tử Họa ta giao lại chức trưởng môn cho con, con thay ta bảo vệ chúng sinh thiên hạ" Thiên tôn

"Sư phụ con sẽ không phụ kì vọng của người" Bạch Tử Họa

" Tốt vậy ta an tâm rồi, còn nữa nếu Thiên Băng về hãy chăm sóc nó giúp ta" Thiên tôn liền biến mất vào núi ẩn tu.

_______Trở lại với Thiên Băng ________
_____________^.^__^.^__^.^_____________

"Thật kỳ lạ, đầu óc tỷ càng lúc càng kém, bây giờ đến hình dáng của Mạc đại ca tỷ sắp không nhớ nổi nữa." Thiên Cốt vỗ vỗ trán.

Thiên Băng không đáp, hắn bây giờ đã là chưởng môn của trường lưu rồi!

Á" Cả hai mỗi người một ý nghĩ đi về phía trước, không biết va phải thứ gì mà ngã ra đất, Thiên Cốt ngã đè lên Thiên Băng, vội vàng bò dậy. Thiên Băng biết đó là cái gì, nhưng lúc này cô đau điếng chẳng còn sức để nói. Đến khi thấy Thiên Cốt lui về sau lấy đà, cô vội hét lên:"Dừng lại."

"Hả? Thiên Băng muội không sao chứ?" Thiên Cốt nhìn Thiên Băng nhăn nhó trên đất vội vàng đỡ muội muội đứng lên.

"Đó là kết giới, chúng ta không qua được đâu!" Thiên Băng nói.
"Sao muội biết?" Thiên Cốt kinh ngạc hỏi.

"Muội không dự sinh thần cùng tỷ là vì phải tìm hiểu đường đến Thục Sơn đấy!" Chi Quân thở dài, bước đến chỗ đất trống gần đó ngồi xuống.

"Vậy phải làm sao?" Thiên Cốt theo chân muội muội ngồi xuống.

"A, suối kìa muội có muốn tắm không?" Thiên Cốt kéo Chi Quân đến bên con suối trong hỏi.

Thiên Băng khẽ cười, cô sẽ tắm nhưng trước khi tắm phải bắt tên dâm tặc kia đã.

"Tỷ tắm đi, muội ăn chút bánh đã, giờ đến muội đói rồi."

Thiên Cốt đáp một tiếng chạy đến con suối vui vẻ tắm rửa đến khi đứng lên xoay người lên bờ thì thấy, chàng trên trên bờ suối đang nhìn mình, cô hét lớn một tiếng xoay người ngồi sụp xuống nước. 

"Á." Tiếp theo tiếng hét của Thiên Cốt là tiếng hét của tên nam nhân kia.

Cảm thấy kỳ quái Thiên Cốt xoay đầu hé mắt chỉ thấy, Thiên Băng mà tên nam nhân kia đã bất tỉnh dưới chân muội ấy.

Thiên Băng nhìn Thiên Cốt co rúm người như chuột nhỏ dưới nước, không hài lòng nói:
"Tỷ muốn cảm sao? Mau lên bờ!"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro