Chương 27: Thoát khỏi Rừng Cấm (1)
"...Có ba người đi bộ từ bệnh thất về - tất cả họ đều hóa đá." Giọng Hermione đã bình tĩnh lại, nhớ lại rằng khi cô trở lại ký túc xá vào buổi sáng, cô thấy các bạn cùng phòng trong bộ đồ ngủ bất động trên giường, trên môi vẫn như cũ nụ cười, nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ sợ hãi, "Nếu như tối hôm qua mình ở ký túc xá..." Hermione lúc này không khỏi rùng mình.
Ron dừng lại, cầm cuốn nhật ký của Riddle trong tay và im lặng lắng nghe.
Harry an ủi cô nói: "Nhưng bồ không sao mà, mình và Ron cũng hỏi Malfoy một số chuyện - gia đình bọn họ chắc chắn có liên quan đến sự việc này, ba của Malfoy đang tìm cuốn nhật ký..." Harry liếc nhìn cuốn nhật ký và mái tóc đỏ xuất hiện trên cầu thang, "Ron, Neville ổn chứ?"
Ron bước lên bậc thang cuối cùng và gật đầu, vẻ mặt nghiêm nghị.
Harry hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Ron do dự, sau đó giơ cuốn nhật ký trong tay lên: "Mình tìm thấy cuốn nhật ký của Riddle, nó ở trên bàn. Nhưng mình thề, tối qua nó không hề có ở đó!"
Hermione đã biết được từ Harry rằng cuốn nhật ký luôn nằm trong tay Ron, do tình thế cấp bách nên cô không đi sâu tìm hiểu lý do tại sao cậu lại che giấu sự tồn tại của cuốn nhật ký. Hermione nhìn cuốn nhật ký trong tay cậu rồi nói: "Nếu những gì cậu nói là sự thật thì có người đã đánh cắp nó, sau đó con Tử Xà bắt đầu tấn công học sinh." Cô nhìn Ron, nheo mắt hỏi:" Mình nhớ năm ngoái khi khai trường, bồ cũng đã lạc mất nó một lần. Lần đó là nói dối chúng ta hay là thật sự tìm không ra?"
"Mình không hề nói dối cậu, mình thực sự tưởng nó đã mất, nhưng ngày hôm sau..." Ron ngập ngừng, chậm rãi nói: "Mình tìm thấy nó, phía sau bàn... Mình tưởng mình vô tình làm rơi, nhưng bây giờ xem ra có lẽ nó thực sự đã bị đánh cắp."
"Bồ tìm thấy nó khi nào?"
" Ngày Filch hóa đá và Căn phòng Bí mật đã được mở ra..." Ron im lặng, chìm đắm trong suy nghĩ.
Hermione đã đoán trước được câu trả lời và trực tiếp nói ra điều cậu đang nghĩ: "Điều đó có nghĩa là bất cứ khi nào cuốn nhật ký của Riddle bị mất, Phòng chứa Bí mật - hay còn gọi là Basilisk - sẽ bắt đầu hành động. Cuốn nhật ký đó chính là chìa khóa ..."
"Đợi một phút đã." Ron đột nhiên ngắt lời cô, "Nếu nhật ký của Riddle là chìa khóa căn phòng bí mật thì chỉ cần trộm một lần là đủ rồi. Tại sao lại phải trộm nó lần thứ hai?"
"Bồ nghe mình nói xong chưa? " Hermione có chút bất mãn hỏi.
Ron sửng sốt nói: "Xin lỗi..."
"Đây chỉ là một ẩn dụ, không phải thật sự 'Chìa khoá'." Hermione nói, "Ý mình là, nhật ký của Riddle rất quan trọng, ít nhất là dùng để điều khiển Tử Xà. Đừng quên rằng nếu phân tích của tụi mình là chính xác thì con Tử Xà có lẽ đã ở trong Rừng Cấm suốt sáu tháng qua, nhưng bây giờ có người lợi dụng nó để ra lệnh cho Tử Xà tấn công học sinh - Tom Riddle cũng tuyệt đối có vấn đề, nếu không hắn sẽ không để lại một cuốn nhật ký đáng ngờ như vậy và để Lucius mang nó vào trường học."
Harry nhìn khuôn mặt Ron càng ngày càng tái nhợt rồi quay đầu lại hỏi Hermione: "Nhưng bồ còn chưa giải thích tại sao người đàn ông muốn trả lại cuốn nhật ký. Nếu hắn để lại cuốn nhật ký, hắn không thể kiểm soát được con Tử Xà. Tại sao hắn lại không giữ nó cho riêng mình?"
Cô cúi đầu và tự nhủ: "Đây là mục đích của hắn."
"Cái gì?" Harry không nghe rõ những gì cô nói,
"Nghe này." Hermione ngẩng đầu lên và nghiêm túc nói với hai người họ: "Cái này. Có lẽ là cuộc tấn công cuối cùng. Với rất nhiều học sinh bị tấn công, họ chắc chắn sẽ đóng cửa trường học, và người thả con Tử Xà chắc chắn đã lường trước được điều đó, vì vậy - hắn cố tình gây ra vụ náo động này."
"Nếu mục đích của hắn là đóng cửa trường Hogwarts thì không cần phải đợi đến lúc này." Harry nói: "Chính xác thì hắn muốn làm gì?"
"Mình chưa nghĩ ra, nhưng chắc chắn rằng hắn đã thay đổi kế hoạch của mình. Tình hình hiện tại hẳn không phải là những gì hắn đã sắp xếp ban đầu," Hermione cay đắng nói, "Nhưng tụi mình biết quá ít - đúng rồi, tối qua anh đã hỏi cái gì?"
Thấy Ron vẫn im lặng. Harry giải thích ngắn gọn chuyện gì đã xảy ra trong căn phòng bí mật cách đây 50 năm.
"Năm mươi năm trước?" Hermione nhìn Ron trong tay cầm cuốn nhật ký, càng ngày càng nghi hoặc, "Quên đi, ở đây tụi mình đoán cũng vô dụng. Tụi mình trực tiếp hỏi người có liên quan xem hắn có thể thành thật nói cho tụi mình hay không." Cô nhìn thấy Ron còn đang ngơ ngác, vươn tay lấy cuốn nhật ký trong tay cậu, khi cô đang định lấy nó ra thì Ron đột nhiên ôm chặt cuốn nhật ký, ngẩng đầu nhìn cô.
Hermione sửng sốt một chút, sau đó nói: "Tụi mình muốn hỏi Riddle một chuyện."
Do dự một lát, Ron thấp giọng nói: "Để mình hỏi." Hermione nhún nhún vai, rút tay về.
Ron ngồi trên mặt đất, mở nhật ký ra, sau đó ngẩng đầu nhìn hai người: "Các bồ muốn hỏi cái gì?"
Hermione không nói nên lời, dùng giọng điệu cũng lười tranh cãi với cậu: "Trước hỏi xem ai đã lấy trộm cuốn nhật ký."
Ron cầm bút lên, mực biến thành một dòng chữ trên mặt giấy: [Riddle, tôi có thể hỏi anh một chuyện được không? ]
Harry và Hermione đứng ở phía sau cậu, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy Ron dùng nhật ký cùng "Tom Riddle" giao lưu, không khỏi có chút tò mò nhìn thấy Ron viết xong một cái thư, mực dường như đã bị giấy hút vào và biến mất không dấu vết, sau đó câu trả lời của Riddle hiện ra:
[Có những người khác ở xung quanh cậu]
Harry và Hermione sửng sốt một lúc, còn Ron thì nhanh chóng viết:
[Là Harry và Hermione. —— Tôi đã đề cập với anh rồi]
[Tôi xin lỗi, tôi không cố ý phá vỡ thỏa thuận]
"Anh ta biết tụi mình ở đây?" Hermione cau mày.
[Hãy thư giãn đi cô bé, ngay cả khi tôi biết cô ở đó, tôi cũng không thể làm gì được. ]
Hermione sắc mặt thay đổi, Riddle theo sát nói:
[Vậy Ron, bọn họ muốn hỏi cái gì? ]
"Hỏi anh ta ai đã đánh cắp cuốn nhật ký." Hermione thẳng thắn nói.
Ron suy nghĩ một lúc, thay đổi câu hỏi và viết: [Có ai lấy trộm nhật ký của anh không? 】
Hermione cau mày, cô đang định nói gì đó thì bị Harry chặn lại, cô quay người lại thấy nó lắc đầu với cô, nên cô mím môi không nói gì.
[Có]
Trái tim Ron chùng xuống trước khi cậu hỏi câu hỏi của Hermione: [Đó là ai? ]
[Đó là cùng một người]
"Đó là cùng một người khi bắt đầu năm học?" Harry nói.
[Đúng vậy]
Ron đang muốn viết, Hermione sốt ruột nói: "Anh ấy có thể nghe thấy, bồ còn viết gì nữa?"
Ron xấu hổ đặt bút xuống.
Hermione nhìn thẳng vào cuốn nhật ký và hỏi với giọng điệu mỉa mai: "Anh đang giấu tôi điều gì đó khi không cho tôi biết tên người đó?"
[Nếu tôi thực sự muốn giấu nó, thì câu hỏi này có ý nghĩa gì? ]
"Vậy là anh thực sự đang giấu hắn à?" Hermione nói.
[Chỉ là giả thuyết, bởi vì câu hỏi của bạn quá ngây thơ]
Mặt Hermione lập tức đỏ bừng, cô đang định phản bác điều gì đó, "Làm ơn, Riddle, hãy nói cho chúng tôi biết." Ron cúi đầu, đột nhiên nói với cuốn nhật ký, giọng nói của cậu có vẻ nghẹn ngào. , Hermione khịt mũi nhẹ nhàng.
Không khí dường như im lặng một lúc, phải một lúc sau mới có câu trả lời trong nhật ký.
[Được rồi]
Đây có vẻ như là một sự thỏa hiệp, Harry chợt nghĩ trong đầu.
[Cô bé, tôi không hề che giấu cho nó. Khi bạn xem câu trả lời, bạn sẽ hiểu.]
Ba người họ không hiểu ý nghĩa trong lời nói của Riddle. Họ nhìn thấy cuốn nhật ký trên tay Ron tự lật lạivà cuối cùng dừng lại. Một trang trống ghi ngày: 13 tháng 6 năm 1942. Sau đó, một dòng chữ nhanh chóng xuất hiện trên tờ giấy.
[Lúc đó là hoàng hôn, bầu trời đầy mây đỏ, tôi lo lắng đến gõ cửa giáo sư Dippet [1]. Sau khi bước vào, tôi nhận thấy có một lá thư của tôi trên bàn làm việc của ông ấy, và tôi tự hỏi liệu nó có liên quan gì đến việc đến gặp tôi không. Ông nói với tôi rằng họ không thể giữ tôi ở trường trong mùa hè, nhưng nghĩ rằng tôi muốn về "nhà" trong kỳ nghỉ. Thực sự là buồn cười, nếu muốn quay lại nơi đó, tại sao tôi lại viết lá thư này yêu cầu ở lại? Đó là những gì tôi đã trả lời ông. Dippet dường như đã nhầm tưởng rằng tôi là một đứa trẻ gốc Muggle, bởi vì tôi từng là một đứa trẻ mồ côi Muggle trong những kỳ nghỉ trước đó. Nhưng chủng tộc hỗn hợp cũng không khá hơn là bao, nhưng ông rất quan tâm đến sự kết hợp giữa phù thuỷ và con người, nhưng thật đáng tiếc, người mẹ phù thủy của tôi đã chết sau khi sinh ra tôi, nên bà chỉ có thời gian để đặt cho tôi cái tên tầm thường và tẻ nhạt này.., nghe có vẻ như một Muggle. Dippet giải thích rằng tôi không thể ở lại trường vì sự cố đó - vì vậy nếu vấn đề đó được giải quyết, có lẽ tôi có thể ở lại Hogwarts trong kỳ nghỉ này, điều mà tôi phải làm, và điều đó sẽ đáng giá. 】
Thấy vậy, Ron và những người khác lập tức ý thức được, thứ bọn họ đang nói chính là "Căn phòng Bí mật" và "Con Tử Xà".
[Tôi phải thừa nhận rằng tôi có chút phấn khích, và ngay cả Dippet cũng gần như nhận ra điều gì đó, nhưng ông ấy có thể xử lý nó dễ dàng - so với cụ Dumbledore. Và cụ ấy nhìn thấy tôi ở đầu cầu thang và nói xin chào. Cụ nhìn tôi chằm chằm với ánh mắt luôn xuyên thấu đến nỗi đôi khi tôi cảm thấy như ông có thể nhìn thấu tất cả mọi người ngoại trừ tôi (hoặc có thể cụ không tìm được bằng chứng). May mắn thay, cụ Dumbledore không hỏi gì cả. Tất cả những gì tôi nghe được là một tiếng thở dài nặng nề từ cụ, và chúng tôi nói lời chúc ngủ ngon. ]
"Nghe có vẻ không thân thiện lắm." Hermione nhận xét.
"Mình cá là Fred và George trước mặt cụ Dumbledore chơi khăm cũng nghĩ như vậy." Mặc dù Ron nói ra một cách thờ ơ, nhưng trong lòng cậu thật sự cũng giống như Hermione. Cuốn nhật ký này đã bộc lộ hết mọi thứ.
[Mặc dù cụ Dumbledore là một người cao quý (như nhiều người đã nói về cụ), nhưng tôi vẫn không rời đi cho đến khi cụ đi khuất. Nếu muốn giải quyết chuyện này, tối nay nhất định phải hành động. May mắn thay, tôi biết thời gian và địa điểm hoàn hảo. Thật là một điều may mắn khi tình cờ gặp được nó và "sinh vật". Nhưng đối với điều này, tôi đã đợi hơn một giờ trong lớp học dưới lòng đất, sau đó nó xuất hiện và lặng lẽ bước qua lối đi như thường lệ. Sau khi xác nhận rằng nó sẽ nhìn thấy sinh vật đó, tôi đi theo nó. ]
[Người khổng lồ ngu ngốc Rubeus Hagrid rất thích nói chuyện với động vật, nhưng thật không may, nó không nhận ra rằng những sinh vật trong hộp thực sự rất kinh tởm và nguy hiểm (buồn cười phải không). 】
Khi nhìn thấy tên của Hagrid xuất hiện ở câu cuối cùng trong nhật ký của Riddle, ba người đều cứng đờ.
Sau khi bản ghi trên trang này biến mất, Riddle chậm rãi in ra một câu trước mặt Ron: [ tôi nghĩ cậu không vui khi nhìn thấy cái tên này và câu trả lời. 】
"Không thể nào!" Hermione hét lên, "Hắn đang nói dối, không thể là Hagrid!"
[Ngươi có thể hỏi cụ Dumbledore tại sao năm 1942 lại trao cho ta giải thưởng cống hiến đặc biệt]
[Hoặc, hỏi bạn của ngươi tại sao hắn bị đuổi học. ]
Hơi thở của Hermione trở nên tệ hơn, cô nhăn mũi chỉ vào nhật ký của Riddle, lạnh lùng nói một lúc: "Tôi sẽ không tin những gì bạn nói."
" Nhưng, Hermione, bác Hagrid không tham dự bữa tối tối qua..." giọng nói Harry có chút run rẩy.
Hermione không nhìn nó, liếc nhìn Ron, tức giận hỏi: "Bồ nghĩ thế nào? Bồ cũng cho rằng chính là bác Hagrid thả Tử Xà để thanh tẩy nguồn gốc Muggle phù thủy và đóng cửa Hogwarts sao?"
" Mình..." Ron không biết phải nói gì. Cậu không thích động cơ báo cáo của Riddle về Hagrid - có vẻ như đó là điều Percy sẽ làm - và cậu không thích những nhận xét của Riddle về Hagrid, điều đó khiến cậu cảm thấy lạnh lùng. Cuốn nhật ký này mang lại cho anh một cảm giác hoàn toàn khác với "Riddle".
Trong ấn tượng của Ron, Riddle ban đầu quả thực mang đến cho cậu cảm giác lạnh lùng, thậm chí xa cách, đôi khi hắn có chút kiêu ngạo nhưng cũng là một người rất dịu dàng và kiên nhẫn. Cảm giác trong cuốn nhật ký này kiêu ngạo và tự cho mình là đúng hơn - nghe giống Percy hơn. Nhưng khác với Percy, Riddle không phải là người thiếu linh hoạt, điềm tĩnh và luôn cảnh giác, chế giễu mọi người một cách ác ý.
Nếu cả hai thứ này đều có thật thì cái nào là Riddle thực sự.
Đó là người của năm mươi năm trước hay người mà cậu gặp trong nhật ký bây giờ?
"Mình tin Riddle." Ron nói. Hermione trừng mắt nhìn cậu một cách giận dữ. Ron tiếp tục, "Nhưng mình không tin bác Hagrid là người kế vị."
"Ý cậu là gì?"
"Hãy hỏi bác Hagrid. Có lẽ Riddle đã hiểu lầm gì đó." Ron nhìn cô và Harry, cuối cùng nhìn xuống cuốn nhật ký trong tay mình. "Nếu điều đó chứng minh được là tôi đúng, tôi hy vọng bạn có thể xin lỗi bác Hagrid, Riddle."
[Đợi cậu trở lại]
_____________
Tác giả có điều muốn nói :
Cảm ơn các thiên thần nhỏ vì 1 phiếu bầu chúa tể của các bạn
[1] Dippet: Hiệu trưởng trường Hogwarts vào thời điểm đó.
Tất cả những gì tôi có thể nói trong chương này là tình địch vô cùng ghen tị khi gặp cô ấy.
Và một phát biểu không mấy hay ho: Tác giả Zhazha quyết định thi tuyển sinh sau đại học - nên từ khoảng ngày 7, Ron sẽ ngừng cập nhật QAQ. Trước đó, tôi sẽ cố gắng kể hết câu chuyện của học kỳ 2. Về phần cập nhật thì có lẽ phải đến tháng 3 năm sau, tôi thực sự xin lỗi!
Và một phát biểu hay hơn một chút: đã có đề cương (đề cương chi tiết cho học kỳ 3 đã được sắp xếp gần đây) nên bài viết này chắc chắn sẽ không gây nhầm lẫn.
Tôi mong rằng khi cập nhật lại, tôi có thể dùng từ ngữ hay hơn để kể cho mọi người nghe về câu chuyện tình yêu của Ron và Riddle.
Cảm ơn tất cả!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro