Chương 36
"Cái thằng nhóc Chrollo một bụng mưu mô xảo quyệt đó, bây giờ lại còn muốn tính kế cả bà già này ." Lottie phu nhân lắc đầu, thở dài với giọng điệu của một trưởng bối có phần bao dung, "Không nghĩ chỉ mới vài năm, thằng nhóc đó lại trưởng thành đến mức này rồi."
Đối với đánh giá của bà về tên Chrollo một bụng mưu mô kia , Illumi gật đầu đồng ý. Hắn cũng cảm thấy tên Chrollo này trong lòng luôn có rất nhiều mưu kế vòng vèo, so với hắn ta, Flora lại đơn giản đến mức chỉ cần nhìn qua là biết, hơn nữa còn rất dễ bị lừa. Nghĩ đến, hắn cảm thấy mình cần phải nhắc nhở Flora một chút. Dù sao cô ấy cũng là của hắn, nếu cứ như vậy mà bị Chrollo lừa đi, hắn sẽ rất phiền não. "Sau này nên ít tiếp xúc với Chrollo thì tốt hơn".
"Hả?" Flora nhìn Illumi với vẻ không hiểu, hắn nói vậy là có ý gì.
Thú vị nhìn sự tương tác của hai đứa nhỏ ở trong mắt, phu nhân Lottie chỉ khẽ che miệng cười. Về chuyện của Flora, bà cũng không phải là hoàn toàn không có tìm hiểu, dù sao cô bé cũng hợp tác với con cáo già của Hiệp hội Thợ Săn, làm sao có thể không biết được? Hơn nữa, Netero cũng đã đích thân nhờ bà đưa cô bé ra khỏi Phố Sao Băng.
Bởi vậy, lúc Flora đi theo Phinks một đoạn thời gian, bà đã sớm nhận được thông tin liên quan, nhưng không có lập tức đi tìm vì bà nghĩ đứa nhỏ đơn thuần này vẫn là nên trải qua một chút thử thách ở Phố Sao Băng, bằng không sau này làm sao con bé có thể ở bên cạnh cháu trai bà? Ánh mắt không biết lừa người, bà nhìn ra được cô bé thích cháu trai mình. Hơn nữa, năng lực của cô bé cũng rất đặc biệt, chỉ riêng với năng lực đó, nếu muốn ở bên Illumi, với tư cách là một trưởng bối, bà không có gì phản đối.
"Illumi, đây là lý do vì sao trước đó cháu không tự tay mang đồ đến, mà lại để Chrollo mang đến sao?" Lottie phu nhân kín đáo quan sát, dù cho cháu trai luôn giữ khuôn mặt vô cảm, luôn không biểu lộ cảm xúc. Nhưng từ một vài chi tiết, bà vẫn có thể đoán ra suy nghĩ của hắn.
Thứ đó có ý nghĩa đặc biệt quan trọng đối với gia đình họ, điều này liên quan đến tương lai của đứa trẻ, điều mà Illumi cũng hiểu rõ. Dù quyết định để Chrollo mang thứ đó đến cũng không sai, nhưng đối với một người siêu có trách nhiệm như hắn, việc không tự mình mang đến đã là một điều bất ngờ. Để nhanh chóng cứu đứa bé kia, hắn đã phá vỡ nguyên tắc của mình. Có vẻ như cô bé này trong lòng hắn vẫn có vị trí nhất định.
Đối mặt với câu hỏi của bà, Illumi chỉ lạnh mặt im lặng, dường như không muốn trả lời.
Phu nhân Lottie che miệng cười không nói gì thêm, ngược lại là Flora lại cảm thấy rất ngạc nhiên. Cô không ngờ Illumi lại bỏ công bỏ việc của mình để cứu cô, thời gian quen biết không dài cũng không ngắn, nhưng đủ để cô biết Illumi là một người rất có trách nhiệm.
"Phu nhân Lottie." Giọng nam trầm ấm đầy sức hút từ phía trước truyền tới, thanh âm bất ngờ đó cũng khiến họ chuyển sự chú ý sang hướng khác. Nương theo hướng thanh âm, cách đó không xa từ phía sau cánh cổng đá hình vòm một bóng người bước ra. Đó là một người đàn ông rất cao, ước chừng ít nhất cũng phải 1m90. Hắn đứng ngược sáng, ánh nắng chiếu vào khiến người ta không thể nhìn rõ khuôn mặt, chỉ có thể thấy mái tóc nâu hơi rối của hắn ta.
Từ xa đi về phía Flora và những người khác, khi đến gần hơn, Flora nhận ra đây là một người đàn ông rất đẹp trai. Khóe miệng người đàn ông đó nở một nụ cười, có vẻ rất quen thuộc với cô. "Cô không làm sao cả, thật tốt quá, Flora."
Không rõ ràng cho lắm mà nhìn chòng chọc hắn, tìm kiếm trong phần ký ức của mình, trong trí nhớ của cô hoàn toàn không có một chút thông tin nào về người đàn ông này. Nếu có thì chỉ có mái tóc nâu của anh ta, nhìn kỹ lại, cô lại cảm thấy người đàn ông này có kiểu tóc và màu tóc giống Vic, ngoại hình cũng giống đến bảy tám phần, người này không phải là cha của Vic đấy chứ?
"Không nhận ra sao? Là tôi, Vic." Vẻ mặt của Flora rất dễ hiểu, không cần phải nói, hắn cũng biết cô đang nghĩ gì, đặc biệt là khi tiết lộ danh tính của mình, biểu cảm của cô càng trở nên ngốc nghếch hơn.
"Vic! Cậu không phải chỉ mới chín tuổi sao? Nếu cậu ở đây, vậy chú Phinks đâu? Chú ấy cũng ở đây sao?" Liên tiếp hỏi vài câu, sự xuất hiện của Vic khiến Flora tràn đầy hy vọng, khi đó bọn họ là cùng một chỗ bị tấn công, nếu giờ Vic có thể xuất hiện ở đây, phải chăng chú Phinks cũng đang ở đây?
Nghe vậy, ánh mắt Victrở nên u ám, hắn hung hăng đưa tay lau mặt, khi hạ tay xuống lại thở một hơi dài. Từ biểu hiện của hắn, Flora đã biết đáp án, ánh mắt tràn đầy hy vọng cũng vì vậy mà trở nên ảm đạm, căng thẳng trên mặt cũng dần dần phai nhạt, không biết là thất vọng hay buồn bã, cô lẩm bẩm, "Đúng vậy, chú Phinks sao có thể ở đây."
"Xin lỗi, sau khi bị bắt thì chúng tôi bị tách ra, nên tôi cũng không biết tình hình của Phinks ra sao." Vic cũng muốn cứu Phinks, nhưng tình hình lúc đó không cho phép, với lại hắn không biết Phinks bị giam ở đâu, cho nên hắn cũng cảm thấy rất có lỗi, dù sao chuyện lần này chung quy cũng là do hắn liên lụy Phinks "Về ngoại hình thì đây vốn dĩ là hình dạng của tôi, lúc trước do trúng Niệm lực nên mới biến thành hình dáng chín tuổi, bây giờ chỉ là khôi phục nguyên hình dạng."
"Trở lại là tốt rồi." Mặc dù biết Vic đã hồi phục là điều đáng mừng, nhưng Flora vẫn mặt ủ mày chau, đã bốn ngày trôi qua kể từ khi bị tấn công, không biết Phinks còn sống hay không?
Một tay đặt lên đỉnh đầu vuốt vuốt mái tóc đen của Flora, ánh mắt chạm vào ánh nhìn của cô khi ngẩng đầu lên, Vic rốt cuộc cũng hiểu tại sao trước đây Phinks lại thích xoa đầu Flora đến vậy. Đứa trẻ này thật sự rất lo lắng cho Phinks, ở Lưu Tinh Phố hoàn toàn không thể thấy được ánh mắt trong trẻo như thế này. Dù hơi ngốc nghếch một chút, nhưng khi nhìn vào lại khiến người ta cảm thấy tâm trạng tốt hơn.
"Đừng lo, mặc dù không biết Phinks ở đâu, hiện tại ra sao, nhưng tôi chắc chắn có người sẽ biết." Đúng, những người khác có thể không biết, nhưng người đó nhất định phải biết về tin tức của Phinks.
Cùng lúc, ở một khu phố thuộc quận 5, Phantom Troupe, được dẫn đường bởi người mà Lottie phu nhân phái đến, đang tiến về một ngôi nhà nhỏ. Cả đoàn người đi từng nhóm lẻ tẻ trên đường, ngoài Uvogin còn có chút hứng thú quan sát xung quanh, những người khác đều im lặng bước đi.
"Bang chủ, tôi cảm thấy phu nhân Lottie không có nói thật." Machi tiến lại gần người đang đi ở vị trí cuối cùng, Chrollo. Mặc dù vừa rồi Lottie phu nhân đã đồng ý để họ tìm kiếm Kallen ở khu vực quận 5, rõ ràng không hề sợ họ sẽ tìm được, nhưng Machi vẫn cảm thấy không đúng, giống như phu nhân Lottie đang giấu giếm điều gì đó.
"Là trực giác sao?" Chrollo tỏ vẻ thoải mái, thực ra khi nói chuyện với Lottie phu nhân, hắn đã sớm nghi ngờ. Ha, tin chắc dù họ có lật tung cả quận 5 lên cũng sẽ không tìm thấy nơi ẩn náu của Kallen. Một tay che miệng, Chrollo bắt đầu suy nghĩ một lúc, đột nhiên hắn nhìn về phía Pakunoda.
Từ lúc bắt đầu, Pakunoda đã đứng cạnh người dẫn đường đẫn đầu đội hình, hai người vừa nói vừa cười, trò chuyện về những chủ đề không quan trọng, ngay lúc Chrollo nhìn về phía bên này, vừa lúc Pakunoda đang nói chuyện với người dẫn đường về một vài chuyện vui vẻ. Pakunoda vẻ mặt hào hứng tự nhiên vỗ mạnh lên vai người dẫn đường, người kia lập tức phản ứng bằng một tiếng cười vui vẻ tương tự.
"Pakunoda." Giọng nói không lớn, nhưng đủ để hai người đang trò chuyện ở phía trước nghe rõ. Cũng vì tiếng gọi của Chrollo, Pakunoda lại vỗ vai đối phương lần nữa rồi đặt tay lên đó, nói thêm vài câu, cuối cùng mới có chút lưu luyến quay lại hướng Chrollo. Người dẫn đường không nhận ra rằng nụ cười trên mặt Pakunoda đã từ vui vẻ chuyển thành có chút kỳ lạ.
"Bang chủ, có vẻ như anh ta cũng không biết thông tin về Kallen, nhưng tôi đã thấy Vic, hắn hiện đang ở chỗ phu nhân Lottie." Nói xong, Pakunoda có chút khó hiểu hỏi: "Nhưng Vic không phải đã bị người của Hội bắt rồi sao, sao lại có thể xuất hiện ở đây?"
Nói thật cô không tin chỉ một mình Vic có thể trốn thoát khỏi Hội. Thuộc hạ cũ của hắn kẻ chết đã chết, người tàn đã tàn, ngay cả bản thân hắn cũng bị thương và mất đi năng lực, vậy làm sao có thể trốn thoát và phục hồi lại như trước, điều này khiến Pakunoda cảm thấy rất khó tin.
"Ha, một mình hắn chắc chắn không thể trốn thoát khỏi đám Hội đồng, nhưng nếu... Machi, theo trực giác của cậu, chúng ta nên đi theo hướng nào để tìm kiếm Kallen đây."
Kỳ thật Chrollo trong lòng đã đoán được, Pakunoda đã lấy được rất nhiều thông tin từ Gal, thông tin này đã được đưa vào đầu hắn dưới dạng viên đạn. Dựa vào ký ức của Gal, hắn cũng đoán được nơi ẩn náu hiện tại của Kallen. Hiện tại, Pakunoda biết được từ người của Lottie phu nhân rằng Vic đã lấy lại được cơ thể và tự do, hắn gần như đã xác định được nơi ẩn náu của Kallen. Sở dĩ hỏi Machi là vì trực giác của cô rất tốt, hắn có thể đưa ra quyết định cuối cùng
"Cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm, nhưng luôn cảm thấy sẽ ở hướng này." Cô quay lại chỉ về một hướng, đó chính là nơi bọn họ vừa rời đi - nhà thờ của Lottie phu nhân.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro