Chương 37
"Người kia mà anh nói ở đây sao?" Flora và Vic đứng trước một cánh cửa gỗ dày, Illumi đã bị bà gọi đi vì một số chuyện, nên chỉ có hai người họ ở đây.
"Chúng ta vào thôi." Vic dùng một tay ấn vào nắm cửa và xoay cổ tay, cánh cửa cọt kẹt mở ra, Flora thấy đồ đạc bên trong phòng rất đơn giản, ngoài giường, tủ, bàn học và vài chiếc ghế thì không còn gì khác. Trước bàn học, có một người phụ nữ với mái tóc vàng dài ngồi quay lưng về phía họ, khi nghe thấy tiếng mở cửa, cô ta quay lại đối mặt với họ.
"Vic, đây là người anh muốn đón đó sao?" Giọng cô ta nghe có cảm giác rất đặc biệt, một cảm giác rất dễ tạo thiện cảm với người khác. Flora không biết nên mô tả cảm giác này như thế nào, nhưng cô cảm thấy nó rất không hợp lý.
"Đủ rồi, Karen!" Vic nhíu chặt mày, trong lời nói chứa đựng sự bất mãn cùng cảnh báo. Cô ta đang dùng sức mạnh của mình lên Flora.
"Rồi, rồi, tôi biết rồi." Kallen nhún vai, tóc vàng mắt xanh thoạt nhìn cô ta trông rất an tĩnh, vui vẻ lè lưỡi. Cô ta nháy mắt phải với Flora rồi nói, "Xin lỗi, tôi đùa thôi, tha lỗi cho tôi nhé."
Cô gái này tâm tư rất đơn thuần, chỉ là một đơn giản chạm mặt, Kallen đã biết được tính cách của Flora. Năng lực của cô đối với những người có nội tâm càng thuần khiết thì càng kém hiệu quả, cho nên cô ta mới thành công lăn lộn được ở Phố Sao Băng, bởi những người như vậy ở đây khá hiếm.
Liên tục xua tay tỏ ý mình không bận tâm, Flora chỉ muốn biết tình trạng của Phinks, bởi vậy cô không nhịn được mà hỏi "Tiểu thư Kallen, cô có biết tình hình của Phinks không?"
"Tôi chỉ biết một chút thông tin về anh ta, không biết có giúp gì được cho các người không nữa." Vic đã hỏi cô câu này, nhưng chưa kịp nghe câu trả lời thì đã vội vội vàng vàng chạy đi đón cô gái này. Cảm giác bị bỏ rơi thật không tốt, đặc biệt còn là bị Vic bỏ rơi, nên cô ta cảm thấy có chút khó chịu.
Kallen giơ tay ra hiệu cho Vic và Flora ngồi xuống, bắt đầu kể những gì cô biết, "Sáng qua, người của Hội đã đưa Phinks đến chỗ tôi, theo thông lệ thì những người được đưa đến đều phải chịu sự thao túng sau đó trở thành hàng hóa và giao cho người khác, nhưng Phinks thì không giống vậy, hắn ta được chỉ định phải giao cho Andrei."
"Andrei?" Flora lẩm bẩm lặp lại cái tên này, cô nhìn về phía Kallen đang gác chân vuốt tóc, hành động và cử chỉ hoàn toàn trái ngược với vẻ bề ngoài yên tĩnh của cô ấy.
"Một trong những nguyên lão của Hội Đồng, người chủ yếu phụ trách vấn đề gọi là 'trao đổi nhân tài' Viktor giải thích, sau đó còn hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên hắn đối với người của Hội Đồng rất phản cảm.
"Vậy có nghĩa là chú Phinks sẽ bị họ bán đi ư? Nếu bây giờ chúng ta lao vào cứu chú ấy còn kịp không?" Flora lo lắng nếu Phinks bị họ đưa ra khỏi Phố Sao Băng, sau này sẽ càng khó tìm hơn.
"Không, Andrei sẽ không bán hắn đi đâu." Kallen lười biếng duỗi người, "Cái loại Nhai tí có thù tất báo chắc là sẽ đem Phinks biến thành con chó mà sai bảo." Cô rất hiểu tính cách của Andrei, không gì tốt hơn việc để người luôn đối đầu với mình về dưới quyền kiểm soát của mình mà sai khiến. Không cần đoán cũng biết Andrei chắc chắn sẽ làm như vậy."
"Ah, tôi cũng thấy suy đoán của Kallen không sai." Vic gật đầu đồng ý, đối đầu với đám người đó lâu như vậy, hắn vẫn khá hiểu rõ tính cách của chúng. "Cho nên, Flora, bây giờ cô không cần quá lo lắng, Phinks tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng."
Biết được Phinks tạm thời không gặp nguy hiểm, Flora trong lòng hơi thả lỏng, sau đó, cô nghiêm túc nhìn thẳng vào Kallen, "Mặc dù không biết mình có nên hỏi như vậy không, nhưng tiểu thư Kallen, vì cái gì cô lại làm việc cho Hội đồng?" Trong hai ngày ngắn ngủi này, Flora từ chỗ Lữ đoàn liên tục nghe được rất nhiệu về có liên quan đến Trưởng lão. Cô rất chán ghét những gì họ làm, đặc biệt là sau khi Phinks bị bắt đi, cô càng hận bọn chúng.
Kallen xuất hiện ở đây, có vẻ còn rất thân quen với Vic, còn Phinks không phải cũng là bạn của Vic sao? Vậy tại sao Kallen lại thao túng Phinks và giao cho người khác?
Đối mặt với câu hỏi của Flora, sắc mặt Kallen bỗng trở nên khó coi, cô im lặng đứng dậy đi đến bên cửa sổ, khuỷu tay chống lên bệ cửa sổ, vén mái tóc ra sau tai, quay lưng về phía Flora, bằng hành động thể hiện rằng cô từ chối giải thích bất kỳ điều gì.
"Được rồi, Flora cũng đừng hỏi nữa, nói chung Kallen không phải là tự nguyện làm việc cho chúng." Thấy vậy, Vic chỉ thở dài ngăn câu hỏi của Flora, có một số việc không phải là muốn làm hay không mà là bắt buộc phải làm.
"Xin lỗi, cô gái nhỏ, tôi hơi mệt." Không quay đầu lại, ý định đuổi khách của Kallen khá rõ ràng, đối với điều này, Flora cũng không nhất quyết muốn biết nguyên nhân. Theo cô, nếu Kallen không phải là tự nguyện làm việc cho Hội đồng, thì có một số chuyện cũng không nên cố gắng đào sâu.
Khi Flora rời đi, trong phòng chỉ còn lại một khoảng lặng. Vic nhiều lần muốn nói nhưng lại thôi, một lúc sau, hắn cuối cùng cũng từ từ bước lại gần phía sau Kallen, vẻ mặt đầy hối hận, hai tay đặt lên vai cô, "Xin lỗi, Kallen. Nếu lúc đó tôi mạnh hơn, thì cô cũng sẽ không bị bắt làm việc cho chúng."
"Chuyện này không phải lỗi của anh." Lắc đầu, Kallen quay lại ôm chặt lấy hông Vic, vùi đầu vào lòng hắn, giọng nói kìm nén cảm xúc của Kallen từ bên trong truyền ra. "Không sao cả, anh đã rất cố gắng rồi."
Bàn tay đó lơ lửng giữa không trung, nắm chặt thành nắm đấm rồi mở ra, cuối cùng Vic vẫn là cái gì cũng không nói, chỉ siết chặt ôm lấy Kallen. Đối mặt với Kallen, hắn luôn cảm thấy hối hận, vài năm trước, khi còn chưa phải là thủ lĩnh quận 8, hắn cũng có một số đồng đội, nhưng hiện tại chỉ còn lại hắn và Kallen còn sống còn được tự do, những người còn lại không phải đã chết thì cũng bị Hội bắt mang đi như hàng hóa. Nếu không phải vì khả năng của Kallen quá hữu dụng, hắn nghĩ cô sẽ bị đưa đi nơi khác thay vì ở Hội đồng.
Chỉ còn lại duy nhất một người, hắn đã luôn muốn cứu Karen ra ngoài, vì vậy sau khi trở thành lãnh đạo của Khu vực 8, anh ta liên tục đối đầu với những người trong Hội đồng trưởng lão. Ngoài việc cực kỳ ghét cách làm của bọn họ ra, còn một lý do nữa, là vì muốn cứu Kallen. Nhưng, lần này hắn trúng niệm, bị bắt, trái lại lại để Kallen tìm cách cứu mình. Cô tạm thời thao túng người đã sử dụng niệm lên hắn đưa hắn trở về trạng thái ban đầu, cuối cùng còn dẫn hắn trốn thoát khỏi ngục giam của Hội.
Quá trình trốn chạy không hề suôn sẻ, nhưng họ đã thoát được. Quận 8 có Gal, hiển nhiên không thể quay lại. Khi họ không biết nên chạy đi đâu, họ nghĩ đến phu nhân Lottie. Toàn bộ Lưu Tinh Phố, ngoài Lottie phu nhân ra trung lập ra, còn ai có thể chống lại Hội Đồng? Kể cả Lữ đoàn đang nổi danh cũng không thể. Vì vậy, họ không do dự mà chạy đến quận 5, nhưng điều hắn không ngờ là lại có thể gặp lại Flora ở đây.
"Victor, anh nghĩ chúng ta có nên đồng ý với yêu cầu của phu nhân Lottie không?" Kallen lo lắng hỏi, cô không còn gì để mất nữa cả nhưng Vic thì sao, liệu có quá sức với hắn không.
"Tôi..." Còn chưa kịp nói hết câu, Vic đứng đối diện cửa sổ bỗng thấy từ xa lóe lên một điểm sáng, vội vàng ôm chặt Kallen nhảy sang một bên, tránh xa cửa sổ.
Một tiếng nổ lớn vang lên, cửa kính bị người bên ngoài đâm thủng, mảnh kính văng tứ tung, một chiếc ô từ bên ngoài xuyên qua kính cắm thẳng xuống đất. Nếu không phải vừa rồi phản ứng đủ nhanh, thì chiếc ô này không chỉ đơn giản là cắm xuống đất.
"Bang chủ nói đúng, Kallen quả thật ở đây." Đôi mắt vàng dài hẹp ánh lên tia tàn bạo, tỏa ra ánh sáng khát máu, khi Victor ôm Kallen nhảy đi, Feitan đã xuất hiện trong phòng. Hắn một tay cầm chiếc ô cắm trên sàn, sau đó rút ra một thanh kiếm dài từ giữa khung ô, tay trái khẽ búng vào thân kiếm, chĩa mũi kiếm thẳng vào Kallen đang được Vic ôm.
"Rửa cổ sạch chưa?" Cái miệng bị cổ cao che lại nở một nụ cười háo hức. Hắn đã nghe nói Vic của Quận 8 rất lợi hại, nhưng tiếc là hôm mới có cơ hội gặp mặt.
"Đừng quên đây là địa bàn của Lottie phu nhân." Vic cố gắng lấy danh nghĩa phu nhân khiến Feitan dừng tay, hắn không phải không dám đấu với Feitan, nếu là bình thường hắn rất hoan nghênh, nhưng bây giờ thì không. Tin tức về Kallen ở đây không thể bị lộ ra ngoài, nếu để Hội đồng biết được chắc chắn sẽ rất rắc rối, cho nên hắn không muốn đánh nhau ở đây.
"Ai thèm quan tâm, chuyện này liên quan đến ta quái đâu." Câu trả lời duy nhất Vic nhận được là loạt tấn tới từ Feitan. Lưỡi kiếm sáng loáng tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo trong tay hắn, đảo tay một cái, tiếng kiếm vút lên bên tai Vic, ngay sau đó là vài sợi tóc bị cắt rơi xuống trước trán.
Tên này căn bản không coi phu nhân Lottie ra gì! Đẩy Kallen ra khỏi vòng tay, một chiếc roi dài xuất hiện trong tay Vic, cây roi linh hoạt như thể là một phần của cơ thể hắn, bay lượn theo từng cử động. Ban đầu, hắn chỉ định sử dụng nó để ngăn cản Feitan, nhưng Feitan lại khéo léo tránh được. Không chỉ vậy, hắn còn cố tình di chuyển về phía Kallen, mục tiêu duy nhất của hắn là muốn giết chết cô ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro