Chương 5

Mặc dù không thể sử dụng Niệm , nhưng những lọ thuốc cô ta tạo ra lại toát ra một thứ sức mạnh kỳ lạ.  Sức mạnh này có vẻ hơi giống Niệm nhưng lại có phần khác biệt, đưa tay nhận lấy lọ thuốc trong tay đối phương, xem xét cẩn thận không có gì sai sót, tuy rất tò mò nhưng Illumi vẫn tôn trọng người kia, không tiếp tục truy hỏi thêm nữa, mở nắp dốc ngược, không nói một lời, một hơi uống sạch.

Nuốt xong thuốc, một cảm giác nóng rát từ xương sườn bị gãy bốc lên. Việc mọc lại xương khiến phần bị thương đau dữ dội. Đưa tay ấn nhẹ vào hai chiếc xương sườn bị gãy, nhận thấy những chiếc xương gãy đang có dấu hiệu hồi phục và kết nối lại, ánh mắt Illumi nhìn Flora có chút vi diệu.

"Sao vậy? Đau lắm phải không? Tốt nhất là anh nên ngồi xuống và đừng cử động. Nếu cử động, xương sẽ dễ bị lệch khỏi vị trí." Bị Illumi nhìn chằm chằm có chút thấp thỏm, Flora không tự nhiên nắm lấy vạt váy mình, thường sau khi uống Skele-Gro, vết thương của sẽ lành hẳn chỉ sau một giờ. Hắn cứ nhìn chằm chằm cô như thế vậy, chẳng lẽ thuốc có vấn đề gì à? Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện, , cô lập tức lắc đầu phủ nhận. Không thể nào.

"Ừ, có thể chịu được." Theo lời khuyên đầy quyền uy của Flora, Illumi ngồi xuống bàn ăn tiếp tục cắt sườn cừu trước mặt một cách thanh lịch.

Ngập ngừng muốn nói lại thôi, việc gấp rút chữa lành vết thương cho Illumi đã làm gián đoạn tâm trạng khóc lóc của Flora. Sau một thời gian trút bỏ cảm xúc, cô đã nhẹ nhõm hơn. Theo động tác của Illumi, cô cũng ngồi vào chỗ của mình, tuy nhiên, khi kéo ghế lần nữa ngồi xuống, trong tay cầm dao và nĩa, cô lại phải lo lắng cho tương lai.

Cô không có tiền, không nơi ở, ở đây cô không quan biết ai cả, ngoài việc có thể nói chuyện được với người khác, cô thậm chí còn không biết chữ viết, cũng không có khả năng tự bảo vệ mình lúc nguy hiểm khi không có đũa phép... Cô nên đi đâu bây giờ?

Món ngon trước mặt bỗng chỗ trở nên vô vị. Mấy lần ngẩng đầu lên muốn nói điều gì đó với Illumi nhưng đều không thể. Flora biết, mặc dù chàng trai trước mặt là người cô quen thuộc nhất ở thế giới này nhưng thực tế họ cũng chỉ là những người xa lạ mới gặp nhau có hai lần. Còn chưa đầy 24 giờ kể từ lần đầu bọn họ gặp nhau. Trong mắt hắn, có lẽ cô cũng chỉ là một người lạ không hơn không kém, cô thấy xấu hổ khi khóc trước mặt hắn như vậy, hắn không có nghĩa vụ phải giúp đỡ cô.

"Cô vừa gọi nó là ma dược, ý cô là lọ thuốc này do cô làm?" Sau khi dùng khăn ăn nhẹ nhàng lau miệng, Illumi đã bắt đầu đặt một số câu hỏi, nếu cô ta không muốn trả lời cũng không sao, hắn sẽ không ép.

"Đúng vậy, là tôi làm." Tùy ý nhét một ít đồ vào miệng, còn quá nhiều việc phải nghĩ đến, Flora cũng không còn tâm tình thưởng thức đồ ăn nữa.

"Là dùng Niệm làm ra sao?" Illumi ngập ngừng hỏi. Tuy phát hiện trên người cô dường như không có dấu vết của Niệm, nhưng thứ sức mạnh gần giống với Niệm đó vẫn khiến hắn có chút tò mò, đồng thời hắn cũng rất quan tâm đến những thứ thuốc thần kỳ đó. Là con trưởng của gia tộc Zoldyck, tất nhiên hắn biết giá trị của loại thuốc này, nó nhanh hơn, hiệu quả hơn và kỳ diệu hơn bất kỳ loại thuốc nào trên thế giới hiện nay. Hừm... ..Không biết liệu cô ta có sẵn lòng hợp tác lâu dài, cung cấp cho hắn loại thuốc giống vậy hay không.

"Niệm...?" không biết vì sao mà lặp lại những gì hắn vừa nói, Flora không biết Niệm mà hắn nhắc đến là cái gì.

Vẻ mặt bối rối đó nói cho Illumi biết rằng cô ta thậm chí còn không biết Niệm là cái gì. Đúng như hắn đoán, cô gái này hoàn toàn không biết về Niệm, điều đó có nghĩa là khả năng của cô ta là một thứ khác.

"Tôi không biết Niệm là gì, nhưng không phải thuốc thường được làm từ ma thuật sao?"

Flora, cô cứ vậy mà nói cho người ta biết về con át chủ bài của mình vậy?

"Ma thuật?" Hắn nghiêng đầu. Đây là lần đầu tiên Illumi nghe nói đến loại sức mạnh này, mặc dù trong lòng vô cùng tò mò, nhưng trên mặt vẫn không có biểu cảm gì.

"Đúng vậy, ma thuật là... ma thuật..." Mặc dù muốn giải thích cho đối phương biết ma thuật là gì, nhưng Flora, đứa ngoại trừ trừ độc dược tất cả kiến thứ ma thuật còn lại đều kém toàn diện, thực sự không biết nên giải thích thế nào, thậm chí hiện tại còn không có đũa phép cho nên không thể sử dụng bất kỳ loại phép nào, vừa rồi dù thành công độn thổ. Nhưng cô nghĩ có thể là do tình huống quá khẩn cấp cho nên mới ngẫu nhiên có tác dụng.

Illumi vẫn nhìn cô không chớp mắt, chờ đợi lời giải thích tiếp theo của cô.

Bị Illumi chằm chằm nhìn, Flora phải nói có chút căng thẳng, không hiểu sao cô lại có vẻ không muốn làm hắn thất vọng. Cảm thấy không thoải mái khi cứ bị nhìn như vậy, cô tiếp tục giải thích : "Việc làm phép của tôi chỉ dùng được khi thông qua đũa phép, ví dụ như có thể dọn dẹp những thứ không phải động tay..." Cố gắng sắp xếp ngôn ngữ và các từ phù hợp để diễn đạt ý mình muốn nói, nhưng không thể diễn đạt được ý mình, cô giơ tay lên vẫy vẫy, khua khua trong tuyệt vọng.

Bàn tay vẫy vẫy vô tình chỉ vào hướng chiếc đĩa trên bàn. Thực ra, Flora thực ra không cố ý chỉ vào đĩa, nhưng khi cô chỉ tay vào, tất cả bộ đồ ăn trên bàn đều biến mất! Trên bàn ăn sạch sẽ chỉ còn lại chiếc khăn trải bàn màu trắng và một chiếc bình hoa. Tất cả những dụng cụ ăn đặt trên đó một giây sau đều biến mất như thể chúng chưa từng xuất hiện vậy. Tình huống trước mắt giống hệt như khi cô sử dụng 'Scouring Charm*' vậy. (Bùa tẩy rửa)

Nhìn vào bàn tay phải mà mình vừa vẫy tay với vẻ hoài nghi. Chuyện này sao có thể xảy ra, Wandless magic*? Với sức mạnh của cô, không thể dùng phép không có đũa được. Chuyện gì đang xảy ra? Với vẻ mặt không thể tin được cùng với một chút mong chờ, Flora chỉ ngón tay vào vị trí của chiếc bình ở giữa bàn ăn: "Wingardium Leviosar**." ( *Phép thuật không cần đũa ) (**Bùa bay)

Chiếc bình giữa bàn ăn đột nhiên tự di chuyển sang trái sang phải mà không có bất kỳ ai tác động đến, sau đó từ từ bay lên với độ cao chưa đầy 10cm so với bàn ăn, cuối cùng nó bay về phía Flora như một mũi tên, vươn tay ra giữ chiếc bình. Chỉ sau đó Flora mới tin rằng mình có thể sử dụng phép thuật không cần đũa phép. Tiếp tục giơ tay chỉ về hướng chiếc ghế, niệm chú chiếc ghế và nhìn chiếc ghế từ từ co lại dưới phép thuật của mình, đến khi kích thước của nó chỉ nhỏ bằng lòng bàn tay, cô liền biến chiếc ghế trở lại hình dạng ban đầu. Sau khi cảm nhận được đủ sức mạnh ma thuật trong cơ thể và cảm giác phối hợp khi sử dụng phép, Flora chắc chắn rằng cô có thể sử dụng Wandless magic. Hóa ra là như vậy. Chẳng trách vào thời điểm đó cô lại có thể dùng Độn thổ. Phải chăng vì đang ở một thế giới khác, cho nên mới có thể dùng phép không cần đũa? Thực ra, kể từ khi đến đây, cô cũng cảm thấy thể mình dường như dồi dào ma lực hơn trước.

"Anh có nhìn thấy không? Đây là ma thuật. Merlin ơi, không ngờ tôi còn có thể dùng được phép. Cứ tưởng rằng mình sẽ không thể sử dụng phép nếu không có đũa chứ." Quay đầu nở nụ cười rạng rỡ với Illumi, đây là điều may mắn nhất kể từ khi cô chân đến thế giới này, cô nóng lòng muốn chia sẻ niềm hạnh phúc của mình cho hắn.

Đây là sức mạnh ma thuật sao? Nó có vẻ khá kỳ diệu đấy. Tuy nhiên, phải cần thứ sức mạnh gọi là ma thuật này mới có thể tạo ra những lọ thuốc đó sao? Xoay chai pha lê chỉ còn sót lại một ít lọ thuốc trong tay, Illumi suy nghĩ một lúc. Hắn các nhà nghiên cứu ở nhà nghiên cứu thành phần của loại thuốc này xem có thể bào chế thành công hay không. Sẽ tốt hơn nếu có thể thành công. Nếu không, phải cần duy trì mối quan hệ tốt với cô gái này.

Flora rạng rỡ còn đang mãi mê vui sướng, không nhận ra Illumi đang nghĩ gì, nhưng kể cả cô có cố tình quan sát, cũng có thể không nói được điều gì từ khuôn mặt tê liệt của Illumi. Bây giờ cô còn đang bận mình trong niềm vui khi có thể sử dụng Wandless magic . Chỉ cần vẫn còn có thể sử dụng phép thì cô sẽ không phải khổ sở như ngày hôm qua nữa rồi.

"Illumi, mau nhìn này!" Một quả cầu ánh sáng nhỏ xuất hiện trong tay cô. Quả cầu ánh sáng nhỏ trong lòng bàn tay đang phát ra một thứ ánh sáng dịu nhẹ. Dù đứng cách quả cầu ánh sáng một khoảng ngắn nhưng Illumi vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm.

Cẩn thận cầm quả cầu ánh sáng đi về phía Illumi vài bước, Flora cẩn thận đặt quả cầu ánh sáng đến gần khu vực xương sườn bị gãy của Illumi, "Đừng cử động." Nhìn thấy bản năng né tránh vật thể lạ của Illumi, Flora lập tức ngăn hắn lại. Khi quả cầu ánh sáng đó tiếp xúc với cơ thể Illumi, toàn bộ quả cầu ánh sáng đi vào cơ thể hắn. Sau đó, cảm giác tê và đau ở nơi mà xương mới đang mọc dưới tác dụng của Skele-Gro bỗng trở nên dễ chịu hơn, rồi cơn đau sau đó cũng từ từ rút đi.

Đưa tay nhẹ nhàng ấn vào vết thương của Illumi. Sau khi xác nhận vết thương đã hoàn toàn khỏi, Flora hài lòng gật đầu: "Đây là cũng là một bùa chữa lành mà tôi đã học ở St.Mungo's lúc trước. Trước đây không có đủ ma lực nên chưa bao giờ sử dụng. Đây là lần đầu tiên tôi dùng đến nó. Anh cảm thấy dễ chịu hơn rồi chứ?"

Bởi vì gia tộc Prince thường cung cấp một số loại thuốc cực tốt cho St. Mungo's -Bệnh viện ma thuật trong thế giới phù thủy, Chon nên Flora thường theo ông nội đến St. Mungo's, cũng có cơ hội học được một số phép thuật chữa bệnh từ các bác sĩ tại St. Mungo's. Giống như quả cầu ánh sáng vừa rồi, nó là một bùa chữa bệnh hường được sử dụng. Nó có thể làm giảm đau và tăng tốc độ chữa lành vết thương. Nó được sử dụng tốt nhất với các loại như Skele-Gro hoặc Hemostatic Agent.

"Ừm, đã lành hoàn toàn rồi" Thật đáng ngạc nhiên, hắn càng ngày càng tò mò về cô rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro