Chương 8
"Tôi nghĩ nó là thật." Ging giơ tay gãi gãi sau đầu. Nụ cười chân thành của hắn khiến mọi người dễ dàng cảm thấy dễ chịu. Mặc dù tay nghề của cửa hàng trực tuyến này có vẻ rất thô sơ nhìn thế nào cũng có cảm giác như lập ra để tùy tiện trêu chọc người khác. Nhưng hắn lại có cảm giác đây không phải đùa, cảm giác của hắn khá chính xác, tin tưởng lần này dược sĩ nhất định sẽ làm hắn kinh ngạc.
Dễ dàng biết được vị trí của đối thủ thông qua Internet, Ging ngay lập tức sử dụng thẻ để đến lối ra gần địa chỉ của đối phương nhất. Trên đường đi không hề lãng phí thời gian, Jin chỉ mất chưa đầy một ngày để tìm được ngôi nhà nhỏ nơi Flora sống.
Đưa tay gõ cửa vài lần nhưng không có ai đáp lại, nhưng En(圓:Viên) của hắn cảm nhận được có người trong nhà nên gõ mạnh hơn nữa, lần này nghe thấy tiếng vật nặng rơi xuống đất và tiếng người kêu cứu. Không chút do dự, Ging đẩy cửa. Khi bước vào phòng, thứ đập vào mắt hắn là một chiếc giá sách bị lật úp và một cô gái bị đè hoàn toàn dưới giá sách.
"Cứu..." Tiếng kêu cứu khàn khàn phát ra từ dưới giá sách, Flora miễn cưỡng đưa tay ra cầu cứu người trước mặt. Cô đúng là xui xẻo! Đã tiêu hết xu cuối cùng và ngồi xổm trước máy tính ba ngày nhưng vẫn không bán được lọ thuốc nào. Không chỉ vậy, ba ngày nay cô chưa ăn gì, đói đến choáng váng. Đột nhiên có tiếng gõ cửa, vốn chưa từng là khách ghé thăm. Khi muốn mở cửa để kiểm tra tình hình, cô vô tình làm đổ giá sách trên tường vì đói đến mức run chân, choáng váng và thành công bị chôn sống bởi những cuốn sách to như cục gạch.
"Không sao chứ, cô bé!?" Ging dễ dàng nhấc chiếc kệ sách bằng gỗ trông có vẻ 'nặng' đối với Flora lên, bế cô lên khỏi mặt đất, lúc đang định đưa đến ghế sofa thì bị cánh tay đối phương nắm chặt.
"Chú ơi, chú có đồ ăn không? Cháu đói." Đôi bàn tay run rẩy nắm lấy cánh tay Ging, đôi mắt Flora đói khát đến mức không còn quan tâm người trước mặt có phải là người lạ hay không, tâm trí cô giờ đây tràn ngập hình ảnh đồ ăn.
Chú? Ging nhếch môi. Hắn chỉ lớn hơn cô gái trước mặt nhiều nhất mười tuổi, vậy mà bị gọi bằng chú? Lấy ra một ít lương khô từ trong áo choàng vì phải chạy loanh quanh trong thời gian dài nên thường mang theo một ít thức ăn dự phòng. "Đây, cho cháu, bánh quy nén có được không?"
Câu trả lời là cô cầm lấy chiếc bánh quy bằng một tay, xé gói và bắt đầu nuốt. Ging thấy thế chỉ đơn giản ngồi khoanh chân trên mặt đất và đợi cho đến khi cô gái vô cùng đói khát trước mặt nuốt xuống miếng bánh quy cuối cùng, nhìn cô hài lòng vỗ bụng, sau đó đi lau vụn bánh quy trên miệng bằng một cách tao nhã hoàn toàn trái ngược với hành động thô lỗ vừa rồi, rồi đứng dậy vén váy chào hắn.
"Cảm ơn sự giúp đỡ của chú rất nhiều. Tôi là Flora Prince." Bỏ váy xuống, Flora mới có thời gian nhìn người trước mặt, tóc đen ngắn dựng đứng như nhím, người đàn ông này tuy không lớn tuổi nhưng lại mang đầy hơi thở của nắng.
Chống một tay lên đầu gối Ging xua tay: "Chỉ là một cái bánh quy bình thường thôi, không có gì to tát. Tên tôi là Ging, Ging Freecss, hân hạnh được gặp." Đưa tay ra nhìn vào mắt Flora một cách chân thành, Ging nói rõ mục đích của mình.
Sau khi hiểu được mục đích của Ging, trong đầu Flora hiện lên mấy chữ tiền to lớn – có mối làm ăn! ột nhiên tràn trề sinh lực sau những ngày đuổi ruồi, cuối cùng cũng có người đến mua thuốc. Nói cách khác, cô cuối cùng cũng có thứ gì đó để bỏ bụng sau khi đói mấy ngày. Điều này sao có thể không vui cho được? Cô vô cùng nhiệt tình giới thiệu lọ thuốc mình đã làm cho Ging, từ hình dáng cho đến công dụng, mọi thứ đều được giới thiệu công khai chi tiết, không có một chút ý thức rằng không nên tùy tiện tiết lộ công thức, có lẽ cô còn tiết lộ nhiều thứ khác nữa.
Cô gái này không có phòng bị nào sao? Đối mặt với người đang thoa thao bất tuyệt kia, Ging vừa nghe vừa lo lắng cho cô. Có thể tạo ra lọ thuốc quý giá như vậy, nhưng lại không có chút ý thức nào để bảo vệ mình. Như vậy thực sự rất nguy hiểm.
"Ừm, Flora, cháu cứ vậy mà kể hết cho người lạ nghe?" Tuy rằng hắn không có nghĩa vụ phải quan tâm đến việc này, nhưng vẫn là có chút lo lắng: "Cháu không biết thuốc mình tạo ra trên thế giới này hiếm có đến mức nào sao?"
Flora thực sự chưa từng nghĩ đến loại thuốc mà cô làm ra lại kỳ diệu và quý hiếm như vậy. Loại chuyện này thật ra ở thế giới phù thủy là chuyệ bình thường, cô cũng không để ý lắm, cho nên sau khi nghe Ging nói, cô mới thực sự hiểu được sự khác biệt giữa nơi này và thế giới phù thủy. Đây là hai thế giới hoàn toàn khác nhau.
Có lẽ vì Ging dễ dàng khiến người ta cảm thấy tin tưởng, hoặc có lẽ vì thiện chí của Ging mà Flora đã sẵn sàng đồng ý lời mời trở thành nhà cung cấp các loại thuốc cho Đảo Tham Lam. Vì lý do này, Ging cũng đáp ứng giúp Flora bảo mật thông tin. Với sức mạnh và mối quan hệ của Ging, việc cung cấp một không gian mạng an toàn cho Flora thực sự rất dễ. Mặc dù không có gì đảm bảo sẽ thành công 100% nhưng tường lửa do các hacker tiên tiến tạo ra vẫn có thể cô lập hầu hết những người muốn theo dõi vị trí của Flora thông qua Internet. Sau đó, loạt giáo dục an toàn cùng nhắc nhở cô cách tự bảo vệ mình để tránh bị những người có ý đồ xấu lợi dụng.
Vì hiện tại chưa có chuyện gì xảy ra , cho nên mới thấy là Ging đang làm quá mọi việc lên. Nhưng khi Flora thực sự hiểu được sự nguy hiểm của thế giới này trong tương lai, cô mới thấy may mắn khi khách hàng đầu tiên của mình lại là Ging. Cô thực may mắn lắm khi được gặp Ging.
Chia tay với ông chú tốt bụng Ging Freecss, lượng thuốc trong kho đã vơi đi, cũng hứa với Ging rằng sẽ cung cấp cho hắn một lọ thuốc thần kỳ trong thời gian sắp tới, Flora một lần nữa có trong tay một món tiền lớn và tiếu tục dùng số tiền đó lần nữa lao vào nghiên cứu và cải tiến thuốc. Flora phát hiện ra rằng vì khác nhau thế giới nên nguyên liệu sẽ có sự khác nhau, cho nên nhiều công thức ban đầu không thể sử dụng được. Vì vậy, chỉ có thể không ngừng cố gắng sử dụng những nguyên liệu mới để thay thế công thức ban đầu. Trong khi cải tiến, cô cũng phát hiện ra nhiều loại thuốc có tác dụng mới.
Flora, không, những người đam mê nghiên cứu nói chung đều có chung một đặc điểm, đó là khi đắm chìm trong nghiên cứu học thuật, họ sẽ gạt bỏ hoàn toàn những việc xung quanh. Đôi khi, nếu không có sự nhắc nhở từ người ngoài, họ có thể sẽ ở trong thế giới của riêng mình mà không cần ăn ngủ suốt ngày đêm.
Vì vậy, khi Illumi lần nữa xuất hiện trước mặt Flora, là lúc cô đang chăm chú nhìn lọ thuốc sủi bọt trước mặt, hoàn toàn không chú ý đến sự tồn tại của Illumi.
Lúc này, thuốc trong nồi trong đang phản ứng dữ dội, cẩn thận cho thêm một miếng Vảy vào vạc đang sôi, thuốc nhanh chóng dịu xuống chỉ trong vài giây như thể đột ngột bị đông cứng và chuyển từ màu xanh đậm sang màu xanh ngọc lục bảo trong suốt.
Illumi theo dõi toàn bộ quá trình chế tạo thuốc, dưới tác dụng của Gyo (*凝:Tập trung), hắn có thể thấy toàn bộ quá trình chế tạo, Flora liên tục rót một loại sức mạnh gì đó trong vào nồi. Sức mạnh này có lượng và tần suất phân phối khác nhau tùy theo chuyển động của cô ấy. Xem ra, những gì cô nói về việc sử dụng ma thuật để làm thuốc là sự thật.
Ngắm nhìn Ageing Potion* sắp thành phẩm, Flora cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm. Chiếc vảy cô vừa cho vào được dùng để thay thế như một trong những nguyên liệu thuộc công thức ban đầu. Có vẻ như các này cũng có tác dụng. Ngay lúc cô nghĩ đã thành công thì một bất ngờ đã xảy ra chất được cho là đã nguội trong nồi lại sôi lên và nở ra và tốc độ giãn nở của chúng rất nhanh, chưa đầy hai giây, một bong bóng lớn xuất hiện. Bong bóng ngày càng lớn hơn trước mặt Flora, cuối cùng đạt đến điểm tới hạn nhất định và nổ tung.
Thuốc văng tung tóe khắp nơi, bong bóng vỡ tung khiến chất lỏng nóng hổi đó sắp bắn vào người với phản xạ của mình, cô thậm chí còn không có ý thức tránh đi chỉ biết đứng đó ngơ ngác không kịp phản ứng.
Ngay khi chất lỏng sắp bắn đến, Flora mới cảm thấy sợ hãi, nếu bị loại thuốc thất bại này bắn trúng, cô không biết nó sẽ có tác dụng gì, tay giơ lên vô thức che mặt sẵn sàng chuẩn bị để bị thương. Ấy vậy, trước sự ngạc nhiên của cô, sự xuất hiện của Illumi đã làm thay đổi mọi thứ.
Từ khi xảy ra tai xảy ra cho đến lúc Flora được Illumi ôm trong tay tránh khỏi hiện trường tai nạn chỉ bằng bằng một cái chớp mắt. Flora rụt rè hạ cánh tay đang che mặt xuống, chiếc cằm cong duyên dáng ngay lập tức đập vào mắt cô.
Là Ilumi! Cô không thể tin được,hai tay bịt miệng, đôi mắt tròn xoe mở to. Đây là lần thứ hai Illumi cứu cô lúc nguy hiểm! Một rạn ửng hồng lập tức dâng lên trên gò má, cô dường như có thể nghe rõ nhịp tim của chính mình đang tăng tốc, sau đó toàn thân bắt đầu nóng lên từ chỗ cơ thể họ tiếp xúc với nhau. Cô như một con tôm luộc nép trong vòng tay Illumi ngơ ngác nhìn hắn.
"Vừa rồi rất nguy hiểm, khả năng phản ứng của cô quá kém." Cô ta thậm chí còn không thể tránh được lọ thuốc bắn tung tóe. Khả năng phản ứng thực sự kém đến mức đáng kinh ngạc.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro