🍀Chương 1🍀[I]


" Cuộc đời tôi ngay từ phút bắt đầu đã sai rồi, sai rất nhiều".

🌸🌸🌸
- - - - -
———————————————————

" Shiota Miyuki! Em không nghe giảng trong tiết học của tôi nữa thì liền cút ra ngoài".

Miyuki mơ màng mở mắt, nâng đầu dậy ngước mắt nhìn chằm chằm giáo viên môn Toán đang nổi giận nhìn cô nghiến răng mà gằn từng chữ.
Mày đẹp nhíu lại, rộ rõ nét khó chịu trên khuôn mặt.

"Vâng, em liền cút đây! Như thầy muốn". Cô đứng dậy thong thả bước ra cửa trước ánh mắt miệt thị của cả lớp và ánh mắt tức giận của người giáo viên đó.

Ara, mà liếc qua mới thấy ít nhất thì còn một hai người gì đó không nhìn cô với ánh mắt khinh bỉ như vậy! Asano Gakushuu sao.Hừ! Rất nhanh liền thu lại ánh mắt của mình đi ra cửa.

"Bye bye! Chúc mấy bạn và thầy ở đây có một tiết học thật vui vẻ nha". Vừa nói vừa nhấn mạnh ý mỉa mai . Rồi đi mất sau cánh cửa...
————————

Miyuki đi qua các dãy hành lang để ra sân sau của trường học. Cô biết các giáo viên của cơ sở chính không ai thích mình cả, một người không tuân thủ quy tắc , đánh nhau , cúp tiết,...

Cho dù có học giỏi như thế nào đi nữa thì ai mà thích, nhất là nơi trường trung học Kunugigaoka có chế độ phân biệt đối xử lớn giữa các học sinh với nhau như vậy thì đây chính là điều hiển nhiên.

Mặc dù cô có học ở lớp 3-A đi nữa thì cũng chẳng thay đổi được điều gì. Đưa tay lên xem đồng hồ, cũng sắp hết giờ tan học rồi,         "Nên đến chỗ hẹn đợi anh trai Nagisa rồi về chung thôi".

Cô còn có một người anh trai song sinh tên là Shiota Nagisa. Nhưng tiếc dù là anh em nhưng hai người lại có ngoại hình khác nhau. Tóc mắt của Nagisa màu xanh da trời, còn cô thì tóc màu đen , mắt đen.

Mẹ từ nhỏ đã không thích cô, chỉ vì ngoại hình của mình không giống ai cả dù là mẹ và bố hay kể cả Nagisa.

"Yo... Miyuki, đợi anh với", Nagisa chạy tới kéo tay cô trong khi cô còn đang thất thần suy nghĩ.
"Em có sao không Miyuki, em không khỏe à", Nagisa đưa ánh mắt lo lắng nhìn cô.

"Em không sao Nii-san, chỉ là đang suy nghĩ một số chuyện thôi", Miyuki tiếp lời, hiểu suy nghĩ của anh đang lo lắng cho mình hơi thái quá, nên hơi buồn cười. Nói xong rồi liền đi tiếp, Nagisa cũng theo. Hai người song song đi trên đường về nhà.

Nagisa thấy Miyuki cười với mình liền hơi xấu hổ, cậu từ nhỏ rất thương em gái mình, vì từ nhỏ em ấy đã rất thiệt thòi so với mình bị mẹ ghét bỏ, mà còn là thứ duy nhất khiến cậu cảm thấy ấm áp hơn trong cuộc sống tẻ nhạt này.

"À mà này Nii-san, hôm nay lớp anh có gì vui không? Em thấy tâm trạng của anh khá tốt!".

"Haha rõ vậy sao, là hôm nay có một cô giáo mới chuyển đến dạy lớp anh, cô ấy rất tốt,dạy môn tiếng Anh. Lớp anh khá là chào đón cô ấy đấy!", cậu cảm thấy rất thoải mái khi học ở lớp 3-E, dù là lớp thấp kém nhưng ở đây mọi người có thể thoải mái bộc lộ bản thân. Nay còn thêm việc ám sát và Koro-sensei nữa chứ.

"Còn em thì sao Miyuki, sao hôm nay lại ra sớm thế..."

"À thì ....à...." , Nagisa hỏi bất ngờ khiến cô chưa kịp sắp xếp câu hỏi, nói ú ớ lắp bắp. Không lẽ nói là bị giáo viên đuổi, cúp tiết. Nếu mà nói vậy thế nào cũng ngồi nghe bài giảng của anh trai, cằn nhằng mình cho xem.

"Này, đừng nói là em cúp tiết đấy Miyuki!!!", Nagisa nghe em gái mình lắp bắp, bối rối không biết trả lời như thế nào, liền ngờ ngợ đoán ra rồi.

" Em...em không có Nii-san"

"Hừ em nghĩ anh sẽ tin em sao Miyuki", nhìn bộ dạng chột dạ của cô liền biết. Hôm nay không thể nào tha thứ được rồi.

Cô nhìn anh trai mình liền biết anh ấy sắp chủng bị bài ca thuyết giảng mình, nên liền nhanh tay lẹ chân chạy tới câu cổ Nagisa, tay bịt miệng anh trai mình nói xin lỗi liên tục. Cô rất sợ nghe anh trai giáo huấn mình.

"Em xin lỗi Nii-san, em xin lỗi, xin lỗi. Sau này sẽ không có chuyện này nữa đâu. Anh đừng mắng em", cô làm nũng, mè nheo câu cổ Nagisa năn nỉ, đôi mắt long lanh đáng thương.

Nagisa liền thấy em gái như vậy, trái tim liền mềm nhũng, thở dài một hơi. Đưa tay lên khẽ xoa đầu cô một cách dịu dàng.
"Anh thua em Miyuki, anh không mắng em đâu! Nhưng mà nhớ lần sau không được như vậy nữa".

"Em biết anh là thương em nhất mà Nii-san", cô cười thật tươi, ôm Nagisa một cái rồi buông ra.

"Miyuki, chuyện ngày hôm qua em đừng buồn mẹ chỉ lỡ lời thôi", cậu vẫn thấy lo lắng cho em gái vì hôm qua lời mẹ nói rất qua đáng.

"Nii-san, em không để chuyện đó trong lòng đâu... dù gì em cũng quen rồi", cô hướng anh trai mình mỉm cười, để cho anh ấy yên tâm.

"Haizz, không sao thì tốt. Ăn kem không anh bao em", muốn an ủi em gái dễ thương, xinh đẹp đây mà.

"Hở, thật không".

"Thật", Nagisa bó tay, bộ cậu hay nói xạo lắm sao.(😩)

"Vậy mau đi thôi! Nhanh lên", cô kéo tay Nagisa chạy đi. Dù trong lòng còn buồn, nhưng có anh trai bên cạnh là vui rồi.

Hai anh em họ đi biến mất sau các con đường, mà chẳng biết rằng đằng sau họ có những con người theo dõi từng nhất cử nhất động của họ nãy giờ!

"Nakamura-san, đừng như thế! Vậy không tốt đâu", Kayano hết mực ngăn cản cô bạn đang điên cuồng chụp hình theo dõi người khác, rất mệt đấy!!!!(😫).

"Có sao đâu Kayano-chan, ai mà ngờ Nagisa lại lợi hại như thế. Có em ghệ xinh đẹp thế mà giấu chúng ta, giận hết sức hà".Nakumura Rio oán trách.

"Nakamura-san, Kayano-chan nói đúng mà, không tốt đâu",Isogai Yuma phong thái lớp trưởng lên tiếng dạy bảo, cũng bó tay với cô bạn cùng lớp này toàn đi hóng hớt chuyện người khác.

"Mà thật không ngờ, nhìn Nagisa vậy thôi mà ghê thật", lớp phó Megu gật gù cảm thán nói.

Okuda nãy giờ mới lên tiếng, hơi bên giựt cho Nagisa vì có những người bạn cực phẩm như thế này,"Có thể chúng ta hiểu lầm Nagisa-kun rồi đấy, cậu ấy không như vậy đâu".

"Cái gì? Chứng cớ rành rành như vậy mà cậu còn nói giúp cho cậu ta sao Okuda-san", Nakamura hét lên không thể tin nhìn cô bạn.

"Thôi nào mọi người! Muốn biết thì mai vào hỏi cậu ấy không phải sẽ rõ sao, ngồi đây đón già đón non làm gì", quả thật chỉ một câu nói của Isogai lớp trưởng mọi chuyện đã giải quyết xong cuộc tranh chấp này rồi.

"Oh!! Được mai mình sẽ không tha cho cậu ta đâu, hãy đợi đấy hahaha...", mọi người hắc tuyến đầy đầu nhìn cô bạn tóc vàng điên cuồng ấy.

————————-
Sáng hôm sau___🐾
Trường trung học Kunugigaoka

"Shiota Miyuki, nếu cậu không muốn bị chuyển lớp thì nên nghiêm túc học đi. Dù cậu có học giỏi đi nữa thì sớm muộn gì cũng bị chuyển xuống lớp E", Asano Gakushuu nhắc nhở cô, cặp mắt lạnh lùng sắt bén ấy liếc cô cứ làm như cô mắc nợ cậu ta mấy trăm triệu vậy.

"Oh! Hội trưởng hội học sinh thật tốt ,xuống đây để nhắc nhở tôi thôi sao?...
Hửm! Mà tôi nhớ chúng ta không thân nhau lắm đâu", cô lên tiếng mỉa mai cậu ta, nghĩ mình quyền lực rồi muốn nói gì thì nói sao.

Xung quanh lớp 3-A tiếng xì xầm bàn tán nổi lên, mọi ánh mắt đều len lén nhìn cô với cậu ta. Ha! Còn tặng kèm một số ánh mắt như tên lửa của bọn con gái nữa chứ. Thật phiền phức mà!!.

"Tôi chỉ đang muốn làm tròn trách nhiệm của hội trưởng hội học sinh thôi, đừng hiểu lầm", cậu ta hơi tức giận lạnh băng đáp lại. Cũng đúng bỏ công ra quan tâm mà còn nói vậy ai mà không tức.

"Ara, vậy thật có lỗi rồi Asano-kun".

Ý cười hiện đầy lên khuôn mặt cô, cậu ta nhìn thấy cô dửng dưng vậy thì tức bỏ đi. Ai cần cậu ta nhiều chuyện chứ!! Rước cho cô thêm một đống rắc rối của người thầm thích cậu ta chứ. Aaaaaa tức quá!!

-
Giờ nghỉ giải lao trưa.

"Miyuki-san! Có người nhờ mình tới kêu bạn ra sân sau trường học, hình như là anh trai của bạn đấy". Một cô bạn không biết từ đâu tới, nói hẹn gì. Nhìn cũng biết đây là một trò lừa rẻ tiền rồi, diễn cũng tệ thật.

Mà thôi kệ, đi thử xem sao dù sao cũng đang rất chán.

Tại sân sau trường họ.Nơi khá lí tưởng để bắt nạt đấy. Cũng biết chọn chỗ ghê.

"Cô khá gan đấy Shiota Miyuki, một mình tới sao. Như vậy càng tốt, để bọn tôi dạy cho cô một bài học". Ha một con nhỏ lớp A chung lớp với cô đây mà, mà còn nhiều đứa khác đang đi ra, để coi... có tụi con gái lớp A,B,C,D luôn à.

Định hành hung tập thể sao? Mà khoan đã đây hình như là fanclub của cái tên Asano mà, biết thế nào cũng vậy mà!!

"Sao cậu định dạy tôi bài học gì vậy? Có thể cho tôi biết không, hửm!" , cô lạnh lùng nhìn bọn họ.

"Cô không biết sao Miyuki! Cô đang ve vãn Asano của chúng tôi, khiến cho cậu ấy quan tâm cô như vậy, mà cô còn mỉa mai cậu ấy. Điều đó là không thể....", con nhỏ răng hô nói hùng hồn nhưng bị cô cắt ngang.

"Này! Nói gì mà nhiều thế, thích đánh thì nhào vô, nói mãi thế còn hơn con vịt ở trong khu gia cầm thế", Miyuki cười nửa miệng, mắt thách thức nhìn bọn chúng.

"Cô...cô", bị cô nói cho câm nín không biết nói gì à.

"Có đánh không thì nói tiếng, mất thời gian lắm",cô thật không kiên nhẫn với bọn này được mà.

"Như cô muốn, đừng có mà hối hận".

"Ara, để xem ai mới hối hận".

____________

________________________🍀🍀🍀🍀

Đố mấy bạn chương sau Miyuki dễ thương sẽ gặp ai đây!?????🤪🤪


Hết chương 1.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro