Chương 2.
Một ngày không gặp, như cách ba mùa thu. Câu này từng được cho là quá phóng đại, nhưng đặt vào trường hợp những người yêu nhau nhưng lại không thể ở bên nhau thì hoàn toàn phù hợp.
Uchiha Izuna sắp xếp cho cô ở một cái viện cách viện hắn không xa. Vài ngày sau, dưới sự chứng kiến của Uchiha Madara, hai người bọn họ kết thành phu thê.
Giá trị hảo cảm: Uchiha Izuna: 90】
Mutsuki Yukie ở đây lưu trữ lại.
Sau khi kết hôn, họ trải qua khoảng thời gian khá ngọt ngào. Không lâu sau, khi tuyết dần tan, Uchiha Izuna phải ra trận. Là phó tộc trưởng tộc Uchiha có rất nhiều việc cần hắn làm, hắn thường phải rời đi từ sớm khi trở về cũng là lúc tối muộn .
Mỗi khi phải ra tiền tuyến hắn sẽ biến mất trong vài ngày, thậm chí là hàng chục ngày. Mutsuki Yukie lo lắng, như một bông hoa mất đi dinh dưỡng. Nữ nhân trong tộc đều đến an ủi cô, đây chính là cuộc sống của một ninja, phải làm quen với điều đó.
Làm quen sao...
Lúc nhận được tin Uchiha Izuna bị thương nặng, Mutsuki Yukie thở dài, hai mắt khép lại.
Một tháng sau, Uchiha Izuna bỏ mình. Cô ghé bên chiếc quan tài được làm tỉ mỉ, nước mắt rơi xuống, nhưng thiếu niên bị bịt mắt bên trong quan tài đã chẳng thể với tay lau đi nước mắt cho cô, người đã chết, nên, cái gì cũng chẳng còn nữa.
Cô làm sao có thể quen...
Trước khi kết thúc xảy ra, Mutsuki Yukie quay lại lưu trữ trước đó. Ỷ vào gian đoạn tân hôn cô bám riết dính lấy Uchiha Izuna.
Ái nhân không nỡ rời xa mình, Uchiha Izuna tự nhiên sẽ thấy vui vẻ. Nhưng theo thời gian, hẳn cũng chỉ có thể nói lời xin lỗi.
"Yukie, ta nhất định phải đi, đây là trách nhiệm của ta." Uchiha Izuna kiên nhẫn an ủi thê tử, "Khi nào trở về ta lại mang đồ ăn ngon cho nàng, có được không?"
"Thiếp không cần!" Mutsuki Yukie tựa vào trong ngực hắn, nước mắt lưng tròng nói, "Chàng không thể ở lại thêm một chút sao?"
Uchiha Izuna trầm mặc ôm thê tử , khóe môi mím chặt. Cuối cùng, hắn buông lỏng tay ra.
"Xin lỗi, là do ta." Bàn tay Uchiha Izuna lướt trên gương mặt mềm mại của thể tử hắn, con ngươi màu đen đày ắp thống khổ lẫn không nỡ, "Ta không nên đem nàng kéo vào thế giới của ninja, như vậy, nàng đã không cần phải chịu đựng những chuyện này."
"Izuna, chàng..."
"Nàng trước cứ ở lại đây, khi nào muốn rời đi, có thể nói cho ta biết, ta tiễn nàng."
Nói xong, Uchiha Izuna dứt áo rời đi.
Mutsuki Yukie ngơ ngác nhìn theo bóng lưng kia, mở ra giao diện hảo cảm, phát hiện giá trị hảo cảm của hắn đã giảm xuống còn 80.
Nói cách khác, đây là kết cục mà cô không thể thay đổi.
Không, không thể nào lại BE nữa, nhất định có chỗ nào đó đã xảy ra vấn đề.
Mutsuki Yukie ngồi bên dưới mái hiên suy nghĩ cách phá vỡ thế cục.
Nếu muốn ngăn cản Uchiha Izuna, cũng không phải là không có cách, đơn giản nhất mau lẹ nhất chính là sử dụng điểm tích lũy. Mở cửa hàng, nạp tiền, mua vật phẩm, người chơi ngay lập tức có thể từ một người mới trở thành siêu nhân đánh bại được cả thế giới.
Tuy nhiên, môt trò chơi mà phải cần đến nạp tiền mới có thể chơi thì tính giải trí của nó quá thấp. Hơn nữa, cô nhận ủy thác đến công lược, nếu phải chi tiền trong game thì chẳng phải là đang bỏ tiền ra để chơi sao.
Trầm tư hồi lâu, Mutsuki Yukie lại quay lại lưu trữ.
Đêm tân hôn, chính lúc tình ý nồng nhiệt nhiệt nhất, cô đưa ra một yêu cầu với Uchiha Izuna.
"Thiếp muốn trở về thăm mộ cha mẹ, chàng cùng thiếp đi một chuyến, có thể không? Như, như vậy có thể giới thiệu chàng với họ... Thiếp muốn cho họ biết ta bây giờ đang sống rất hạnh phúc..."
Bộ dáng ngượng ngùng của thê tử khiến hắn hoàn toàn không thể thốt ra lời từ chối, cho nên hắn đã ngay lập tức đồng ý ngay.
Hai bọn họ chuẩn bị hành lý, rời khỏi địa phận tộc Uchiha, và chuyến đi này kéo dài tận hai tháng. Mutsuki Yukie dùng đủ mọi cách, thậm chí là không ngần ngại mà lấy mang thai sức khỏe không tốt ra làm lý do để liên tục hoãn lại thời gian trở lại.
Tại, cô tưởng đã tránh được thời điểm Uchiha Izuna chết, sau khi trở về Izuna còn chưa có kịp nghỉ ngơi đã lập tức lao đến chiến trận để rồi lại tiếp tục thụ thương.
Mutsuki Yukie suýt chút bị trò chơi ngu ngốc này làm cho khó vẽ nụ cười.
Vậy đây chính là kết cục cốt truyện không thể tránh sao?
Trong căn phòng này, không khí tân hôn còn chưa kịp tan hết thì bóng ma tử vong đã lặng lẽ lan rộng. Mutsuki Yukie quỳ bên cạnh chăn của Uchiha Izuna, nắm chặt tay hắn.
"Izuna..." cô nghẹn ngào nói, "tay chàng lạnh quá..."
Gia tộc Uchiha vốn nổi tiếng với khả năng sử dụng hỏa thuật nên nhiệt độ cơ thể phổ biến đều hơi cao, trước đây khi ôm Izuna, cô luôn cảm giác như đang ôm một lò lửa không bao giờ tắt. Giờ đây, ngọn lửa ấy lại đang sắp tàn lụi.
Môi Uchiha Izuna không còn chút huyết sắc nào nhưng vẫn mỉm cười dịu dàng với cô.
"Thật có lỗi, không thể làm ấm tay cho Yukie được."
"Vậy chàng mau khỏe lại đi." Mutsuki Yukie cùng hắn năm ngón tay đan lấy nhau, cố gắng truyền chút nhiệt độ cơ thể của mình sang cho người kia.
Uchiha Izuna im lặng, không đáp.
Liệu con người có thể cảm nhận được cái chết của chính mình không? Liệu hắn có dự đoán được kết cục sắp tới của không?
"Xin lỗi." Ngoài câu này ra hắn không biết nên nói gì nữa.
"Thiếp không cần chàng xin lỗi!" Nước mắt rơi trên chăn, Mutsuki Yukie cúi người, nhẹ nhàng đặt đầu mình lên ngực hắn, "Những ngày qua, chàng suốt ngày xin lỗi, nếu thật sự cảm thấy có lỗi thì hãy mau chóng khỏe lại đi!"
Uchiha Izuna gắng hết sức nâng lên bàn tay vuốt ve lấy mái tóc mát lạnh của thê tử mình.
"Đợi ta chết rồi, nàng hãy rời khỏi gia tộc Uchiha đi. Ta đã dặn dò huynh Madara, huynh ấy sẽ đưa nàng rời đi. Mọi thứ ta đều đã chuẩn bị cho nàng, nhưng sau này nhớ phải tự chăm sóc mình."
Mutsuki Yukie lắc đầu: "Thiếp còn đang mang..."
"Khụ... haha, ta biết nàng lừa ta." Uchiha Izuna khẽ ho vài tiếng cắt lời , giọng điệu có chút tinh nghịch.
Mutsuki Yukie ngẩn người: "Chàng biết?"
"Đúng." Uchiha Izuna rất muốn hôn thê tử mình, biểu cảm của nàng lúc này chắc hẳn là đáng yêu, nhưng điều này dĩ nhiên đã trở thành một hy vọng xa vời "Ta biết. Dù không rõ tại sao Yukie lại luôn lo lắng, nhưng nếu đó là nguyện vọng của nàng, những gì có thể, ta đều sẽ cố gắng thực hiện cho nàng."
"......Thật quá đáng." Mutsuki Yukie nắm chặt tay hắn, "Chàng đối với thiếp tốt như vậy, rồi lại muốn bỏ lại một mình thiếp, Izuna, chàng thật quá đáng..."
"Xin lỗi nàng... chà, lại phải nói xin lỗi rồi. Sau tất cả, có thể gặp được Yukie, cùng nàng kết đôi thành phu thê đã là một chuyện rất may mắn, cảm ơn nàng."
"......" Mutsuki Yukie nhắm chặt mắt lại, "Thiếp cũng vậy."
Ngày Uchiha Izuna hạ táng là một ngày nắng ấm. Bùn đất vùi lấp quan tài, từ nay về sau người tên gọi "Uchiha Izuna" sẽ mãi nằm trong lòng đất mà mục rữa, cuối cùng hóa thành những bộ xương khó mà phân biệt.
Khi còn sống, mỗi con người đều có riêng sự khác biệt riêng. Khi chết đi, tất cả dường như đều giống nhau.
Thân là đàn bà góa phụ, Mutsuki Yukie đứng ở hàng đầu trong đám người, bên cạnh là Uchiha Madara. Cô nghiêng đầu, hỏi: "Là ai đã giết Izuna?"
Uchiha Madara hạ mí mắt, cái chết của đệ đệ dường như đã gây cho hắn một cú sốc lớn, hắn im lặng hồi lâu mới lên tiếng.
"Senju Tobirama."
Senju Tobirama, cô đã từng nghe thấy cái tên này từ miệng của Izuna, sự tồn tại kẻ thù truyền kiếp của Izuna.
Cho nên Senju Tobirama mới giết Uchiha Izuna sao?
Mutsuki Yuki nghĩ lại về những gì một thành viên của tộc Uchiha đã từng nói:
—— Đây chính là cuộc sống của một ninja, phải làm quen với điều đó
Cô quay lưng, rời khỏi nghĩa trang. Một trận gió thổi qua, cuốn trôi những bông hoa trà cuối xuân trên cành.
【Izuna- Hoa trà nở rộ (BE)
—— Những bông hoa trà từ từ rơi xuống, có lẽ đang ám chỉ số phận của người kia, chớm nở đã tàn.】
Thứ giết chết Izuna chính là số phận.
Là số phận bi thảm mà không một ninja nào có thể thoát khỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro