Chương 4.

Uchiha Madara là một đối tượng khó tiếp cận nhưng cũng dễ dàng, những thói quen cũ của thời đại cũ cùng phong cách của thời đại mới đã hòa quyện một cách kỳ diệu trong người đàn ông này.

Nói ngắn gọn, hắn là một tên vừa thích thê tử hết lòng phục vụ mình, lại vừa mong muốn cô là một người thông minh, có đầu óc.

Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, ai mà không thích một người phụ nữ như vậy chứ?

Mutsuki Yukie lại nhắm mắt thêm một chặp, cho đến khi trời sáng rõ mới thức dậy. Gần đến giờ ăn trưa, nhưng Uchiha Madara vẫn chưa thấy đâu.

Mưa vẫn chưa ngừng hẳn, những sợi mưa mỏng manh bay lượn trong không trung. Mutsuki Yukie đứng dưới mái hiên, thở một hơi dài.

Không biết từ khi nào, Uchiha Madara bắt đầu không về nhà. Trước là ra ngoài suốt cả ngày, rồi dần dần, tối muộn mới trở về, cùng thì coi nhà như một nơi dừng chân, nghỉ ngơi một chút rồi lại đi.

Nếu không vì có lòng tin tuyệt đối vào phẩm hạnh của hắn, Mutsuki Yukie thật sự sẽ nghi ngờ hắn có người khác bên ngoài.

—— Chỉ sợ rằng điều xảy ra còn đáng sợ hơn cả việc hắn có người khác bên ngoài.

Chẳng hạn giống như chuyện của Izuna, điều mà con người không thể với tới.

Thay lòng đổi dạ xem ra còn dễ xử lý hơn nhiều.

Ninja bên cạnh tiến lên, hỏi liệu cô có muốn ăn ngay bây giờ hay chờ trưởng tộc trở về. Rõ ràng lúc trước, hai người họ vẫn ba bữa một ngày như hình với bóng.

Mutsuki Yukie không bỏ qua sự đồng cảm rõ ràng trong giọng điệu của vị nhẫn giả kia, cô miễn cưỡng cười nói: "Madara-sama bận rộn công việc, có lẽ đang bị Hashirama-sama giữ lại ở văn phòng Hokage. Ngươi bảo nhà bếp chuẩn bị một phần cơm trưa, ta sẽ mang đến cho Madara-sama."

"Vâng."

Nhẫn giả lùi lại, không lâu sau, một hộp cơm chuẩn bị sẵn được mang đến. Mutsuki Yukie thay đồ, cầm theo hộp cơm, mở ô đi ra khỏi khuân viên tộc Uchiha.

Trên đường đi, cô gặp vài người trong tộc Uchiha, họ nhìn thấy Mutsuki Yukie đều dừng lại chào hỏi. Trong tộc, phu nhân trưởng tộc có vẻ còn được yêu mến hơn cả trưởng tộc.

Nhưng khi ra khỏi địa phận của tộc Uchiha, thái độ của người dân làng Lá đối với cô lại rất mập mờ. Hoặc nói đúng hơn, là thái độ đối với gia huy mà cô đang mang trên người.

Senju Hashirama đã được xác nhận là Hokage, trong khi Uchiha Madara, một trong những người sáng lập, vẫn chưa rõ ràng vị trí của mình trong làng. Một núi không thể có hai hổ, có người đoán rằng gia tộc Uchiha sẽ sớm bị Hokage đàn áp.

Những lời đồn đãi đó, ngay cả Mutsuki Yukie cũng đã nghe thấy một vài lần, huống chi là Uchiha Madara.

Đi một lúc thì đến nơi, một ninja hộ vệ của văn phòng Hokage chặn Mutsuki Yukie lại, nói với cô rằng Madara không có mặt ở văn phòng.

Mutsuki Yukie im lặng vài giây, mỉm cười hỏi: "Vậy xin hỏi Hashirama-sama có ở đây không?"

"Có ạ."

"Xin hãy cho tôi gặp ngài Senju, làm ơn thông báo cho ngài ấy."

Hộ vệ  văn phòng Hokage không phải ninja bình thường, ít nhất họ cũng phải quen thuộc với một số nhân vật quan trọng. Nghe vậy, một trong những người đó gật đầu rồi đi vào tìm Senju Hashirama. Vài phút sau, Senju Hashirama tự mình đến cửa để chào đón Mutsuki Yukie. Thái độ nhiệt tình và thân thiện của hắn như một gáo nước lạnh dập tắt những tin đồn đang ngày càng lan rộng.

Vào đến văn phòng Hokage, Senju Hashirama tìm một chiếc ghế cho cô, cả hai ngồi đối diện nhau qua bàn làm việc, trên mặt Senju Hashirama hiện lên vẻ bối rối.

"Yukie à, tôi cũng không biết Madara đã đi đâu nữa."

Mối quan hệ giữa Senju Hashirama và Mutsuki Yukie khá tốt, có thể coi là bạn bè bình thường.

"Không, ta không đến để hỏi về Madara-sama." Mutsuki Yukie nhẹ nhàng nói, "Ta muốn hỏi ngài Hashirama, ngài có biết gần đây Madara-sama đã xảy ra chuyện gì không?"

Mắt Senju Hashirama hơi mở lớn, sau đó lại thu lại biểu cảm: "Tại sao lại hỏi như vậy?"

Mutsuki Yukie khổ sở cười nói: "Madara-sama gần đây ngày càng có vẻ không ổn, nhưng trong nhà không có bất kỳ sự cố hay chuyện gì đáng lo ngại. Vì vậy, tôi chỉ có thể đoán rằng có lẽ có chuyện gì đó trong công việc đang làm phiền Madara-sama."

Senju Hashirama nhíu mày rồi lại thả lỏng: "Có một số chuyện... nhưng tôi tin tưởng Madara."

Tin tưởng Madara?

Mutsuki Yukie ngẫm nghĩ về những từ này, chắc chắn đã có chuyện xảy ra mà cô không biết, không chỉ khiến Uchiha Madara không về nhà mà còn ảnh hưởng đến Senju Hashiram.a Hơn nữa, nhân vật chính trong chuyện này chắc là Uchiha Madara.

Có phải đây là điểm cao trào khó khăn cuối cùng trước khi đạt được tối đa giá trị hảo cảm không?

"Không thể cho ta biết sao?" Mutsuki Yukie tha thiết hỏi.

Senju Hashirama quay đi, lắc đầu nói: "Nếu Madara đã không nói , thì chắc chắn có lý do của cậu ta."

Thôi được.

Mutsuki Yukie tiếc nuối đứng dậy chào tạm biệt: "Xin lỗi đã làm phiền ngài, Hashirama-sama."

Ngay trước khi cô rời đi, Senju Hashirama đã lên tiếng: "Yukie, ta cũng hy vọng cô cũng có thể tin tưởng Madara. Cô ở đây, gia tộc Uchiha cũng ở đây, Madara sẽ không rời đi."

Mutsuki Yukie quay lại, nhìn thẳng vào ánh mắt cầu xin của Senju Hashirama.

Lời này của hắn, rốt cuộc là đang nói với cô, hay đang nói với chính mình?

Mutsuki Yukie cúi người chào, rời khỏi văn phòng Hokage.

Có lẽ biết được cô đi tìm Senju Hashirama, Uchiha Madara đã trở về vào buổi tối. Hắn không hỏi Mutsuki Yukie, cả hai ngồi cùng nhau ăn một bữa tối, bầu không khí khá hòa hợp.

Sau khi ăn xong, họ đi dạo trong sân.

Uchiha Madara nắm tay cô, bước đi chậm rãi. Nếu là một năm trước, ai có thể nghĩ rằng sẽ có cảnh tượng này.

"Muốn biết điều gì, không cần phải hỏi Hashirama, cứ hỏi ta là được." Hắn nhẹ nhàng nói.

Uchiha Madara nghiêng đầu nhìn hắn: "Em hỏi Madara-sama, ngài sẽ trả lời em sao?"

"Nếu không thì sẽ không." Uchiha Madara thẳng thắn nói, "Nếu có, ta sẽ nói hết cho nàng biết."

Hầu hết tộc nhân Uchiha đều kiệm lời, không giỏi biểu đạt cảm xúc. Là nhờ Mutsuki Yukie nhiều lần nói cho hắn biết, vợ chồng nên thành thật, không nên có gì phải hổ thẹn, nên nói thẳng ra. Dần dần, Uchiha Madara cũng không ngần ngại bày tỏ những điều trong lòng mình.

Mutsuki Yukie mỉm cười, nụ cười này so với ban ngày còn chân thật dịu dàng hơn.

Cô ôm chặt lấy cánh tay Uchiha Madara, nói: "Những tâm sự của Madara-sama có liên quan đến em không?"

"Không."

"Vậy có ảnh hưởng đến tình cảm giữa hai chúng ta không?"

"Không."

"Nó có gây tổn hại cho Madara-sama không?"

"...... Không."

Mutsuki Yukie gật đầu: "Vậy em không còn gì muốn hỏi nữa."

Uchiha Madara nắm chặt tay cô, liếc nhìn thê tử của mình, cô cong mắt cười, môi nhếch lên, niềm vui của cô thật đơn giản và thuần khiết.

Đêm đến, họ ôm nhau ngủ.

Chăn gối thừa đã được cất đi, vợ chồng tình cảm sâu đậm không cần phải ngủ riêng.

Uchiha Madara ôm lấy vợ từ phía sau, đầu chôn trong mái tóc bồng bềnh của cô, ngửi thấy mùi hương giống như trên người mình.

Đây là nơi trở về của hắn đúng không? Là tổ ấm mà hắn có thể trú ngụ đúng không? Lời thề lập nên Konoha để bảo vệ em trai đã không thể trở thành hiện thực, liệu, lời thề hiện tại rằng sẽ bảo vệ vợ có thể hay không?

Hắn không biết.

"Madara-sama." Giọng nói của thê tử bỗng vang lên.

Uchiha Madara đáp lại một cách ậm ừ: "Có chuyện gì? Không ngủ được?"

"Ừm—Nếu có một ngày, Madara-sama muốn rời khỏi làng Lá, xin ngài hãy đưa em theo với. "

"À..." Bị thê tử nói trúng những gì mình đang nghĩ, Uchiha Madara bỗng cứng người, "Sao đột nhiên lại nói như vậy?"

Những ngón tay mềm mại, không chút thô ráp, cảm giác như chất liệu lụa cao cấp nhất đặt lên cánh tay đang ôm cô.

"Em ở làng Lá chỉ quan tâm duy nhất mình Madara-sama, nếu ngài rời đi, em cũng không muốn ở lại."

Lời của thê tử khiến Uchiha Madara nhớ lại lần đầu họ gặp nhau, cô từng nói.

—— Thiếp thân ngưỡng mộ đại nhân Madara đã lâu, nguyện phục vụ ngài.

Vậy nên, những gì cô nói là thật sao?

"Được." Uchiha Madara đồng ý, "Hãy cùng ta rời đi."

Vào một ngày nắng đẹp, Uchiha Madara đề xuất rời khỏi làng Lá, rời xa nơi mà hắn cùng Senju Hashirama xây dựng nên giấc mơ.

Tộc nhân Uchiha nhìn nhau, không ai muốn rời đi cùng với hắn. Bọn họ đã chịu quá đau khổ từ chiến tranh, nên hiện tại chỉ muốn dừng lại nghỉ ngơi, mà một khi đã dừng lại, họ sẽ mất đi dũng khí để tiếp tục lên đường.

Chỉ có nữ nhân trẻ tuổi kia, người vừa mới kết hôn chưa đầy một năm, như một con thiêu thân lao vào đốm lửa, chạy về phía người lãnh đạo gia tộc đang quay lưng lại với họ.

Người đàn ông luôn đè nặng lên đầu gia tộc Uchiha như một ác thần nay đã nở một nụ cười dịu dàng đến cực điểm, hắn ôm lấy thê tử của hắn, bước đi không ngoảnh lại.

Senju Hashirama không thể giữ lại người bạn thân của mình, nhưng hắn nghĩ, ít nhất sau này Madara sẽ không cảm thấy cô đơn nữa.

Không lâu sau, hắn lại nhận được tin tức.

Thê tử của Uchiha Madara đã bị ám sát và qua đời.

Uchiha Madara - Chim hoàng yến được nuôi dưỡng (BE)

—— Chim nuôi trong nhà không chịu nổi chút phong ba.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro