Chương 1: Nhập học
Trường cấp ba Trần Đường, lớp 11A.
Tuy đã đến giữa học kỳ lớp mười một, nhưng hôm nay trong lớp lại chào đón thêm một học sinh mới. Trong giờ sinh hoạt hôm nay, như thường lệ, Ngao Bính lại được tuyên dương vì thành tích đứng đầu khóa trong kỳ thi vừa rồi.
"Giỏi lắm Ngao Bính, thành tích tháng này của em vẫn rất tốt, nếu tiếp tục phát huy như vậy thì việc có thể vào được một trường đại học trọng điểm cũng không phải là vấn đề nữ.."
"Rầm!" một tiếng, cánh cửa lớp bị đá văng ra, cắt ngang lời khen ngợi của thầy Thái Ất.
Sự kiện này nhanh chóng giật lấy spotlight của Ngao Bính, mọi người đồng loạt nhìn ra phía cửa, sau lớp bụi mịt mù, một bóng hình nhỏ bé xuất hiện.
Nhỏ xíu, tóc buộc hai chùm, đôi mắt thâm quầng, mũi hếch, phách lối — đó là ấn tượng đầu tiên mà cậu cảm nhận về người bạn mới này.
Ừm... cũng có chút dễ thương..
Vừa làm một cú chấn động, Natra cũng không hề bối rối, hắn đưa bàn chân lên phủi phủi, kiêu ngạo bước vào lớp. Ánh mắt Natra đảo một vòng xung quanh, nhìn một lượt qua các thành viên, rồi lại nhìn đến thầy Thái Ất béo ục ịch ngồi ở bàn giáo viên, cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại tại chỗ Ngao Bính.
Thịch!
Thịch!
Thịch!
Natra ngớ người ra, tiếng gì đang kêu thế này!
Không phải, sao có người đẹp như thế này!!!
Gương mặt anh tuấn, từng đường nét như được khắc họa tỉ mỉ, đôi lông mày sắc sảo cùng làn da trắng mịn màng. Natra cảm thấy ba hồn bảy vía của mình như bị cuốn vào đôi mắt ấy. Mái tóc màu biển dài được buộc gọn gàng, đôi môi mỏng hồng hào, nhìn là muốn hôn.
Trong thoáng chốc, cuộc đời của Natra như một đoạn phim chiếu chậm, từng cảnh quay lướt qua đầu hắn, không kịp dừng lại. Cảnh đầu tiên là hắn và người ấy đứng dưới ánh nắng vàng óng, tay trong tay trao nhau lời thề ước, ngập tràn niềm hạnh phúc và sự an yên. Tiếp theo là hình ảnh hắn đứng trong bếp, chăm chú nấu những bữa ăn, đôi khi là những món ăn mà hắn làm chỉ để thấy người ấy cười vui vẻ, mắt sáng lên mỗi khi được thưởng thức.
Rồi có những đêm muộn, cả hai ngồi bên nhau, cười đùa, chia sẻ những giấc mơ, những kỷ niệm. Cảnh tượng ấy kéo dài, là những buổi sáng tinh mơ, hắn và người ấy cùng nhau đánh thức những đứa trẻ, đưa chúng đi học, là những buổi chiều tan học, cùng nhau chơi đùa dưới bóng cây trong vườn. Cả gia đình sống trong ngôi nhà nhỏ ấm cúng, nơi tiếng cười vang vọng mỗi ngày, nơi những khoảnh khắc đơn giản nhưng đầy đủ, nơi tình yêu được vun đắp và bảo vệ.
Hắn nhìn thấy chính mình và người ấy cùng nhau trải qua bao năm tháng, những dấu vết của thời gian in trên khuôn mặt cả hai, nhưng tình yêu thì vẫn vẹn nguyên như ngày đầu. Cảnh cuối cùng là khi họ già đi, ngồi bên nhau trên chiếc ghế dài trong vườn, tay vẫn nắm chặt, nhìn những đứa trẻ và cháu chắt vui đùa xung quanh, cuộc sống như một dòng sông bình yên, đầy đủ và viên mãn.
Đến lúc hồi thần lại, không biết từ lúc nào hắn đã xông đến nắm lấy bàn tay mềm mại của Ngao Bính, nước mắt chảy dài, máu mũi tuôn tuôn.
Ngao Bính: "?!!!"
Cậu nhìn đứa trẻ cao ngang hông mình, hốt hoảng vô cùng: "Cậu.. cậu không sao chứ?"
Natra ngẩn ngơ một lúc, rồi bất chợt lắc đầu như để xua tan những hình ảnh vừa hiện ra trong đầu. Hắn lùi lại một bước, đưa tay quệt vội máu mũi, làm bộ ngầu lòi như kiểu không có chuyện gì lớn. Đút tay vào túi quần, hắn lắc đầu, cố gắng giữ vẻ lạnh lùng: "Tôi không sao."
Chẳng để tâm đến mấy giọt máu vẫn còn vương trên mặt, Natra quay lại, đưa mắt sang Ngao Bính, nhìn cậu với ánh mắt mà hắn tự cho là quyến rũ, lạnh lùng nhưng đầy huyền bí: "Còn em thì sao? Tôi có thể biết được tên của em không?"
Dù cho hơi không hiểu với cách nói chuyện này nhưng Ngao Bính vẫn mỉm cười dịu dàng, có chút ngại ngùng đáp lại: "Mình tên là Ngao Bính!"
Natra lại một lần nữa nắm lấy bàn tay cậu, nhẹ nhàng như cầm trân bảo. Hắn kéo tay cậu về phía mình, đôi mắt thâm quầng nhìn thẳng vào Ngao Bính, cất giọng trầm thấp: "Tôi là Natra, tôi cho phép em nhớ tên tôi."
"Hả.. Hả?" Ngao Bính bối rối.
Lúc này thầy Thái Ất xuất hiện như một vị thần, ông đứng dậy cắp nách Natra đi, chia cắt đôi tình nhân trẻ (đấy là Natra nghĩ thế). Đôi tay nhỏ của hắn cố gắng giữ lấy bàn tay trắng mềm nõn nà của Ngao Bính, nhưng cuối cùng vẫn không thể thắng được lực kéo của thầy Thái Ất. Bàn tay hắn vụt mất khỏi tay cậu, ỉu xìu mà đong đưa qua lại, cảm giác như vừa mất đi một phần linh hồn.
"Ngao Bính à, em về chỗ ngồi đi." Thầy Thái Ất chỉ kịp buông ra một câu như ra lệnh, rồi vội vàng kéo Natra đi ra khỏi lớp.
"Ơ.. Dạ." Tuy không hiểu nãy giờ có chuyện gì đang xảy ra, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn vâng lời.
Thầy Thái Ất kéo Natra đi thẳng đến góc khuất của thang bộ, đầu mướt mồ hôi: "Natra à, em vừa làm cái gì vậy hả?"
Natra trở về lại bộ dạng ngông nghênh như lúc đầu, hắn đút hai tay vô quần, dửng dưng như không: "Đi học chứ làm gì."
Thái Ất lấy ra một cái khăn tay từ trong quần, cách một chiếc khăn nắm lấy mũi cậu mà cảnh cáo, Natra đau đến nỗi kêu oai oái: "Đây là lần thứ ba em chuyển trường trong năm nay rồi đấy, làm ơn đừng có bày trò nghịch ngợm giùm thầy một cái."
Natra giật lấy cái khăn, lau lung tung trên mặt sau đó vứt trả lại thầy Thái Ất, trả lời cho có: "Được rồi được rồi, em biết rồi."
Đoạn hắn lững thững nhảy lên cầu thang trở về lớp, để lại bóng lưng lạnh lùng phách lối cho thầy Thái Ất.
Lúc này cửa lớp vẫn chưa đóng, thật ra là bị đá văng đến méo mó không đóng lại được, nên từ ngoài nhìn vào trong vẫn thấy rõ tình hình trong lớp lúc này. Rõ là màn xuất hiện của hắn lúc nãy đã làm cái lớp này chấn động không ít, mọi người xì xào bàn tán không ngớt. Lúc Ngao Bính về đến chỗ ngồi, bạn sóc tinh Tích Nha ngồi bàn trên đã quay lại, nhìn cậu lo lắng: "Cậu có sao không Ngao Bính, lúc nãy người kia đánh cậu có đau lắm không.."
Ngao Bính mỉm cười xua tay đáp: "Không có không có, cậu ấy không có đánh mình." Cậu ấy chỉ nắm tay mình thôi.
Tích Nha không đồng tình: "Cậu đừng có bênh cậu ta, rõ ràng mình thấy cậu ta vô cùng mạnh tay với cậu. Mình biết tính cậu tốt, nhưng mà... Thôi, cậu đưa tay cho mình xem thử đi nào."
Lời còn chưa dứt, Tích Nha đã nhoài người ra sau, đưa tay muốn nắm tay Ngao Bính.
"E hèm.." Lúc này một tiếng đằng hắng vang lên, lớp đang ồn ào vậy mà ngay lập tức yên tĩnh.
Ánh mắt sắc như dao cạo Natra xuyên qua đám đông nhìn chằm chằm vào bàn tay đang nắm lấy tay Ngao Bính của Tích Nha, không hiểu sao tự nhiên cô nàng lại có chút chột dạ, vội vàng buông tay cậu rồi quay lên trên.
Thầy Thái Ất cũng vừa vào đến lớp, ông vô cùng hài lòng về độ giữ trật tự của lớp lúc này, cười hề hề giới thiệu: "Đây là bạn mới của lớp ta, nào em, tự giới thiệu đi."
Natra đút hai tay vô quần, ánh mắt không kiên nhẫn nhìn lên trần nhà, giọng trầm trầm hời hợt: "Natra, họ Lý."
Cả lớp im phăng phắc trước lời giới thiệu dài dòng đầy hoa mỹ của hắn. Bỗng ở giữa lớp, có một tiếng vỗ tay "bốp bốp" vang lên, Natra đưa mắt nhìn sang, thoáng chốc thấy xung quanh tràn ngập bong bóng màu hồng của tình yêu.
Ngao Bính của hắn đang vỗ tay cho hắn!!!!
Có Ngao Bính làm tiên phong, tiếng vỗ tay cũng bắt đầu lác đác vang lên trong lớp, sau đó nhanh chóng biến thành một tràng to lớn.
Thái Ất cầm khăn tay âm thầm lau mồ hôi trên trán, ông đưa tay, ra hiệu cho cả lớp yên lặng: "Được rồi, Natra, chỗ ngồi của em là ở hàng thứ hai ghế thứ ba từ dưới đếm lên, mau về chỗ đi. Cả lớp, vào học."
Natra lững thững cắp cặp sách đi về chỗ ngồi, dáng vẻ phách lối như dân chợ búa, ánh mắt hắn hời hợt như không có việc gì, nhưng tiểu nhân nhảy như điên trong lòng cùng đôi bàn tay run run vì phấn khích đã bán đứng hắn.
Hắn ngồi cách Ngao Bính của hắn chỉ có một bàn!!!
AAAAA!!
Ngao Bính ngẩn người nhìn theo Natra, rồi lại nhìn theo hàng người ngồi trước cậu, trong lòng băn khoăn.
Ờm, cậu bạn này nhỏ như vậy, liệu ngồi đó có thấy gì không ta.
Sự thật là không thấy gì, dáng hình học sinh tiểu học của Natra lọt thỏm giữa mọi người xung quanh.
Mà thật ra hắn cũng không quan tâm lắm.
Natra về chỗ là gục đầu ngay xuống bàn, như là ngủ mất, nhưng thật ra hắn đang âm thầm nhìn sang Ngao Bính ngồi đằng kia.
Ánh mắt cậu sáng ngời, chăm chú nhìn lên bảng nghe giảng, cây bút trong tay cậu thoăn thoắt ghi bài, chuẩn ngoan xinh yêu của mọi nhà.
Natra nắm chặt cây bút trên bàn, lòng căm tức vô cùng.
Tại sao hắn không phải là cây bút của em ấy chứ!!!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro