Hồi ức 31: Kẻ nào dám lật quyền của ta?
Cậu đưa tay lấy một ly rượu vang đỏ trên khay rượu của người phục vụ. Lắc nhẹ ly rồi nâng lên miệng nhấm vài ngụm rượu.
Một vị thơm và một chút cay của cồn thoảng ra khoang miệng cậu. Bình thường cậu sẽ không uống rượu, tránh cho việc bị say choáng vựng đầu. Cậu còn phải giữ tỉnh táo để băm xác mấy tên quỷ lợi dụng lúc cậu lơ đãng để ám sát, biểu cảm trước khi chết luôn mỹ vị.
Giờ đang ở trong bữa tiệc lớn của gia tộc cao quý, hơn mấy chục cao cấp quỷ, mấy tên phản đồ cũng không dám manh động. Nên cậu cứ uống rượu thoải mái.
Elnerst uống xong ly rượu liền đi tới bàn tiệc lấy đồ ăn nhẹ. Cậu lấy một dĩa nhỏ bánh quy. Bánh quy trái cây, được rắc nhẹ lên trên một lớp đường trắng. Bánh quy vàng nâu, ẩn hiện những viên nho nhỏ hình vuông trái cây. Khi cậu cắn một miếng, vị chua chua từ thạch dâu, vị ngọt nhẹ của đường cùng vị béo và thơm của bơ và trứng.
Cậu là người sẽ không bao giờ nuốt mấy thứ bánh ngọt hay mấy thứ gì đó ngọt. Nhưng mà bánh quy này thật sự rất ngon, cảm giác bánh giòn tan cùng vị ngọt chua trong khoang miệng. Đang thưởng thức vị ngon trong miệng, chợt phát hiện có người gọi cậu. Cậu xoay đầu lại nhìn cái tên nào có mắt không tròng dám phá mình ăn uống. Thì thấy ông Owen cùng công nương Eve, tay trong tay đi về phía cậu.
Cậu lấy khăn vải trắng trên bàn lên lau đi vụn bánh trên miệng cùng lớp bơ. Cậu vừa để bánh xuống, quay người lại chào hỏi hai người: "Thứ lỗi, ta vừa mới ăn nhẹ, hai người cần gì ở ta sao?"
Công nương Eve đem tay mình ra khỏi tay ông Owen, bà cầm một chiếc hộp đen tuyền tinh xảo, đưa cho cậu. Cậu tò mò nhìn chiếc hộp trong tay, khó hiểu nhìn hai người.
Ông Owen mỉm cười giải thích: "Đây là quà của chúng ta, ngài cứ nhận đi." Cũng chỉ là một chút lòng thành của một vị tướng với vương của mình. Mặc dù ông đã về hưu, nhưng ông là người có lễ tiếc. Tục lệ tặng lễ vật cho vương trong bữa tiệc là một phần của lễ tiếc của quỷ ở thời xưa. Bây giờ ông cũng không ngoại lệ mà làm vậy.
Cậu nhìn ông nói vậy chỉ biết thở dài. Bây giờ cũng không còn quỷ nào chịu làm theo lễ tiếc, người như ông Owen chắc là người duy nhất. Cậu đơn giản nhận quà của hai người, nói cảm ơn rồi rời đi, cậu cũng không nghĩ họ sẽ còn gì muốn nói với cậu nữa. Chuyện mỗi năm mà thôi, nhìn họ năm nào cũng tặng lễ vật khi có tiệc cho cậu, bây giờ trong kho ở "Nguyệt" chật cứng hết rồi.
Cậu đi lấy thêm mấy dĩa nhỏ bánh quy. Khi có người biết cậu, cũng theo lẽ thường đi tới chào hỏi cậu. Cậu đơn giản đáp lại vài câu, cũng lười phản ứng bọn họ. Mấy tên quỷ cấp cao thấy cậu như vậy, cũng hiểu vương lười phản ứng mình. Cũng biết điều mà đi sang chỗ khác, nhường cậu không gian nghỉ ngơi.
Cậu ngồi trên sô pha ở đại sảnh, mệt mỏi mà để tay che mắt. Cậu bây giờ chỉ muốn đi ngủ mà thôi, cậu luôn cảm thấy thật nhàm chán, bữa tiệc đối với cậu mà nói đều thật giả tạo. Hơn 1000 năm, chứng kiến biết bao nhiêu kẻ phản bội, sự lạnh nhạt, sự cười nhạo khinh thường. Khiến cậu cũng không còn niềm tin với bất cứ ai. Cứ nghĩ khi quay về nhân giới sau khi trải qua những ngày tháng đau khổ kia sẽ có thể hưởng thụ cảm giác có gia đình, nhưng....
Cậu cười khổ, cậu chợt nghe được những tiếng lẩm bẩm nói nhỏ bên tai mình. Cậu ngước nhìn lên sân khấu đại sảnh, liền biết Ông Owen cùng công nương sắp thuyết trình.
Cậu cũng lười nghe, chỉ nghe loáng thoáng mấy câu liền nhắm mắt tĩnh dưỡng. Nhưng chợt công nương Eve lên tiếng, vừa nói ra liền khiến cậu giật cả mình mà không thèm nghỉ ngơi: " Hôm nay tôi muốn thông báo với các vị rằng con trai chúng tôi, Heiz Drient sẽ có hôn ước với tiểu thư nhà Shack. Sau hai tháng sau hai người sẽ đính hôn với nhau."
"....."
"....!?" Quát!? Cậu ngơ ngác nhìn hai người. Ai mà chịu cưới cái thằng bạn của cậu vậy, ai từng sống chung với cậu đều biết cậu ta rất hố người, ở chưa được hai tháng đã muốn dọn ra ngoài rồi.
Không chỉ duy nhất một mình cậu ngạc nhiên, những người có mặt ở bữa tiệc đều không thể tin vào tai mình được. Cuối cùng cũng tiễn đi ôn thần rồi. Nguyên cái ma giới này ai cũng biết thiếu gia nhà Drient là tên thích hố người. Nên vừa mới nghe có người chịu lấy tên ôn thần này, cả lũ quỷ mừng rộ, mừng tới không thốt nên lời.
Heiz cũng đang ngơ ngác về việc mình có hôn thê, đứng kế bên ông Owen mà chỉ biết há hốc mồm. Nhưng vừa mới phát hiện mấy quỷ ở dưới kích động một cách sung sướng, Heiz hận không thể nào mà đi xuống đập từng đứa. Ông đây có người hốt bọn bây như vui mở cờ thế.
Elnerst nhìn thấy vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc của Heiz, cậu dở khóc dở cười. Có vợ cũng tốt, bớt gây chuyện với người khác. Cậu ngồi một bên nghe xong thuyết trình của hai người liền đi tới bàn ăn, lấy mấy món chính ăn lấp bụng.
Cậu lấy một dĩa thịt cừu nướng, cùng với một ly rượu vang đỏ. Đi tới bàn ăn của cậu, thưởng thức món ăn trên bàn. Yarsga sau khi thấy cậu lấy đồ ăn cũng, nói vài câu với những người hầu khác liền đi tới bên cạnh cậu. Kéo ghế ra để cậu ngồi xuống.
Sau khoảng năm phút, cậu đã ăn gần hết thịt cùng uống hết rượu. Cậu vẩy tay về phía Yarsga, kêu hắn lại gần. Yarsga liền cuối người xuống gần mặt cậu, cậu nói bên tai hắn: "Ngươi đi theo dõi bọn họ cho ta." Vừa nói vừa nhìn hai tên quý tộc đang đứng ở trong gốc tối. Từ khi cậu bắt đầu ăn, bọn chúng đã bắt đầu sầm xì cái gì đó rồi. Yarsga nhìn bọn họ, cũng hiểu được vì sao, bèn nói: "Vâng, điện hạ." Hắn rời đi, đi theo sau bọn họ.
Cậu nhìn hắn rời đi khuất bóng dáng liền tiếp tục xử lý đồ ăn trên bàn. Lát nữa cậu còn phải theo nghi lễ đi trao quà cho chủ nhà nữa.
Cậu vừa đặt ly rượu xuống, liền nghe được một âm thanh chói tai vang lên bên tai. Cậu nhíu chặt mày, nhíu mày liếc nhìn về hướng phát ra âm thanh đó.
Cậu chợt nhìn thấy một thiếu nữ trẻ tuổi, da trắng nõn nà đang mặc đầm vũ hội trắng tinh. Chiếc váy làm tôn lên vẻ đẹp trong sáng của cô, cô có mái tóc vàng mắt màu hổ phách. Cậu nhìn chỉ cảm thán vài tiếng liền không quan tâm nữa, cậu ngắm hơn cả chục mỹ nhân ở ma giới lẫn nhân giới. Loại tầm thường như ả, không đáng để cậu nhìn vào mắt.
Ả vừa nhìn thấy cậu nhìn mình, thì liền kiêu ngạo khoe sắc đẹp của mình. Ả thầm nghĩ: 'ta biết ta đẹp, nể tình ngươi đẹp trai nên ta cho ngươi ngắm thoải mái'
Nhưng chưa kiêu ngạo được bao lâu thì thấy cậu quay mặt đi, nhìn có vẻ hơi ghét bỏ nữa. Ai từ trước tới giờ chỉ chán ghét người khác, nhưng bây giờ lại có người dám chán ghét ả. Không thể chấp nhận được. Ả liền nhìn mẹ của mình, người đang đứng cạnh ả. Ôm lấy tay bà nhõng nhẽo: "Mẹ, con muốn cậu ta. Con muốn cho cậu ta làm người hầu của con." Ả vừa nói vừa chỉ tay vào mặt cậu.
Cậu vừa thấy chỉ vô mặt mình, còn kiêu ngạo nói với cái giọng như con vịt thì liền không nhịn được đen mặt. Cậu ghét mấy kẻ dám chỉ vào mặt cậu, cảm giác như bị xem thường vì cậu nhìn như con nít.
Mẹ ả nhìn cậu, thấy cậu nhìn nhỏ tuổi, mặc đồ nghèo nàn liền khinh thường nói: "Này tên nhóc kia."
Cậu vờ như không nghe thấy mà rời bàn đi, mẹ ả vừa thấy cậu có mắt như không liền tức giận quát mắng: "Tên bần tiện như ngươi lại dám không để ta vào mắt!" Bà ta đi lại nắm chặc cánh tay cậu, còn dùng móng vấu vào da thịt.
"Chậc, bà có buông tôi ra không." Cậu nhíu mày nhìn cánh tay giơ bẩn trên người mình. Giật mạnh tay về, nhìn cái áo của cậu có vết đứt chỉ liền tức giận.
Bà ta thấy cậu còn ngoan cố chống trội liền hất mặt cao lên trời, nói với cái giọng chua choát điêu ngoa: "Con gái của ta muốn tuyển ngươi làm người hầu. Còn không cảm thấy vinh dự mà dám chống cự."
Cậu cười lạnh nhìn bà ta, khinh thường nói: "Con gái của bà là cái thá gì mà muốn ta phục vụ ả, các người có tư cách gì mà bắt ta phải hầu hạ cho một con ả bạch liên vô dụng chứ."
Ả vừa nghe cậu nói liền đỏ mặt tức giận, nhưng vẫn tỏ ra thục nữ. Uỷ khuất cao giọng: "Sao cậu lại nói tôi như vậy, tôi có làm gì sai đâu mà cậu lại mắng tôi chứ." Còn khóc thút thít tỏ đáng thương như một chú cún.
Có người đứng bên nhìn cũng nhịn không được mà nói giúp ả: "Này cậu kia, tiểu thư Shack cũng có làm gì cậu đâu chứ. Nhìn bộ dạng của cậu chắc quỷ cấp thường đi, cậu cũng gan lớn khi dám chống lại quỷ cấp cao đấy. Còn không mau quỳ xuống xin lỗi tiểu thư." Những người khác cũng phụ hoạ theo, bắt cậu quỳ xuống.
Ông Owen, bà Eve với Heiz đang tiếp khách. Nghe được âm thanh lớn trong đại sảnh liền đi vào xem có chuyện gì. Thì thấy cậu đang đứng ở giữa đám đông, những người khác thì đồng thanh kêu cậu quỳ xuống. Heiz thấy không ổn liền chạy lại cậu, hỏi hang: "El-chan, cậu bình tĩnh lại. Đừng để ý bọn họ." Heiz thấy sắc mặt cậu càng lúc càng đen liền chuẩn bị ôm cậu rời đi, liền bị thứ gì đó mềm mại ôm chặt lấy. Quay đầu lại mới phát hiện là người sắp làm hôn thê của mình.
Ả ôm chặt lấy Heiz, õng ẹo nũng nịu còn uỷ khuất nói: "Anh Heiz, cậu ta xúc phạm tới em còn mắng em nữa. Cậu ta còn muốn xâm phạm em nữa."
Heiz hận không thể nào mà đạp con nhỏ này một phát, cmn cả lũ sắp chết tới nơi rồi mà còn thêm dầu vào lửa nữa!!! Hắn cảm nhận được một luồng sát khí bên cạnh mình đang không ngừng dâng cao. Ông Owen cùng bà Even thấy không ổn liền đứng lên giải vây, nhưng nói kiểu gì thì bọn họ cũng không chịu bỏ qua cho cậu. Bà Shack liền thêm dầu vào lửa: "Sao bữa tiệc Drient lại chứa chấp cái loại ác quỷ thường này chứ, còn ngươi nữa tên bần tiện. Ngươi cũng không biết xấu hổ mà tới đây, đúng là có mẹ sinh nhưng không có mẹ dạy mà. Thật không hiểu lễ tiết là gì." Nói xong còn cười khinh một cái.
Yarsga thấy trong biệt thự phát ra luồn sát khí liền vội vã chạy vào xem vương nhà mình. Vừa mới chạy tới sảnh liền thấy cậu, đang nắm tóc một phu nhân nào đó. Cậu giật tóc bà về phía sau, đôi mắt ánh lên một màu đỏ sậm như máu, cùng đồng ngươi hoa bỉ ngạn. Cậu lạnh lùng nói: "Ngươi là cái thá gì mà xúc phạm mẹ ta." Sát khí tăng mạnh lên, đụng cậu còn được nhưng xúc phạm tới mẹ cậu. Các ngươi chạm tới điểm mấu chốt của ta rồi đấy.
_____________\\\\__||||___
Au lặn hơi lâu nên nay quất gần 2100 chữ chương này:)) đọc cho đã.
Nhớ vote nha ⭐️, bình luận nữa. Mình thích nhìn bình luận lắm, mà au sẽ không trả lời bình luận nào hỏi về cốt truyệnUvU.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro