Chap 43


Lũ tù bình dưới thương cảng ngầm ồ ạt chạy lên trên mặt đất, đôi uyên ương trẻ kia đã âm thầm tách ra đi riêng, vừa để nghĩ kế sách kế tiếp, cũng vừa để cả hai bồi dưỡng tình cảm.

"Lúa à, giờ chúng ta nên đi đâu bây giờ?"

"Đúng rồi, bọn họ còn có một nhà máy chế tạo SMILE, anh đến phá huỷ nhà máy đi"

"Còn em?"

"Em sẽ theo hội của Robin-san lên khu bình đài, để đảm bảo an toàn thôi"

"Ừ, em nhớ cẩn thận đấy, đừng có liều lĩnh quá"

"Anh mới là người bớt liều lại đấy"

Cả hai tạm thời chia đôi ra mỗi người một ngả đi giúp đỡ người cần sự trợ giúp.





Lúc đó ở phía tụi Kotori, sau khi được Luffy cho chơi trò nhảy tự do từ trên bình đài xuống đã khiến cho những con người theo cùng cậu đang trong tình trạng thất hồn lạc phách, có lẽ đã đả động rất nhiều đến tâm lí ba người kia, có mỗi Luffy tỉnh như ruồi thôi à. Màn tiếp đất đi vào lòng đất vừa rồi vẫn chưa là gì so với việc đáp đất nhầm chỗ, thế quái nào mà toàn thấy hải quân với mấy tên của nhà Donquixote thế này vậy hả trời!?

Bốn người cứ thế vắt chân lên cổ mà chạy, à có mỗi Law được vợ vác trên vai như bao gạo đưa đi trốn thôi. Thoát được lũ hung hãn kia thì đã có ngay một chỉ huy cấp cao tham chiến rồi. Cả hòn đảo giống như bị rung chuyển, các kiến trúc, đường xá bắt đầu bị biến đổi cho đến khi chúng quy tụ lại thành một tên người đá, nó dại ra nhìn cái tượng đá khổng lồ kia, là tên Pica to xác kia mà!

"Giờ đến lượt ta...Ta sẽ giải quyết những kẻ dám chống lại gia tộc"

Một sự im lặng bao chùm cả đất nước, mà hình như nói hơi quá, cơ mà kệ đi, nhóm Luffy nhìn tên Pica vừa mới lên tiếng liền phụt cười, nhất là Luffy, cậu còn lăn ra đất cười rõ to nữa cơ mà. Kotori đứng đằng sau không cười mà khóc luôn rồi, thì tại cười văng mất hàm nên đành quay sang khóc thay cho cười, mệt mỏi hà.

"Má ơi!! Cái giọng the thé của hắn nghe mà muốn cười sảng luôn á!!!"

"Cái giọng nó chẳng hợp với cơ thể tí nào cả!!!"

Pica nghe tiếng cười nhạo giọng nói của bản thân liền tức giận, hắn giơ tay đấm xuống với trọng lực rất kinh khủng, ăn phải quả đấm đấy chắc phải đi gặp Diêm ca ca đập trai dưới Âm Phủ luôn chứ chẳng đùa.

Zoro không hiểu vì sao mà văng đi có hơi xa một chút, Luffy cùng Law thì đang chạy ngay bên dưới nắm đấm của Pica nên chắc chắn sẽ không thoát kịp, ngay lúc đó Kotori chạy ra đỡ cho cả bọn một đấm.

"Vô Gian Cảnh"

Một ảo cảnh xanh lam mờ đục bao quanh Pica khiến hắn tạm thời bị vô hiệu hoá năng lực trái ác quỷ, nhân lúc đó nó cầm tay Luffy chạy ngay đi. Chạy rụng chân thì cả bọn nằm vật vã ngay trước cổng chính của đấu trường, lồng ngực phập phồng tiếp nhận oxi rất cấp bách.

"Lần đầu tiên...em phải chạy một quãng đường xa đến vậy luôn á..." Kotori mệt mỏi than vãn.

"Bây giờ mà nghĩ ra cách tiêu diệt được hắn thì có phải khỏe hơn không?"

"Mũ Rơm!!!"

Phía sau bọn họ, một tên cao ráo đẹp mã mỗi tội bị đa nhân cách Cavendish đi tới, cái mặt hầm hầm như bị mất sổ gạo mấy năm liền nhìn họ, Zoro thấy vậy liền hơi rút kiếm ra khỏi vỏ, nghiêm túc nhìn anh ta.

"Anh là ai?"

"Ô!! Là bắp cải!!"

"Bắp cải?? Tên nghe lạ thế??"

"A!! Là Ca ve đi SH-san sao?? Lâu không có gặp"

"Ê cái con nhỏ kia, ai cho nhóc chế trên ta vậy hả???"

Nó cười cực ngu làm Cavendish tức đến nỗi máu dồn lên não, lại nhìn qua ba tên con trai kia thì mặt lại tối đi vài phần.

"Thợ săn hải tặc Zoro, còn có cả Trafalgar..."

"...Law"

Anh ta nhanh tay rút kiếm đâm thẳng xuống dưới đất, nhưng tiếc là không có nhanh bằng vợ anh Luật, ngửi thấy mùi nguy hiểm sắp đổ lên đầu chồng thì quả nhiên tốc độ phản xạ còn nhanh hơn cả não, vỗ tay phát nào các thím, cái đồ u mê!

"Ngươi làm gì thế hả?! Đây là đồng đội của ta!!"

"Ai là đồng đội cậu hả?!"

Kotori liếc mắt khinh bỉ nhìn Law, nó đây thừa biết anh muốn làm chồng Luffy rồi, còn bày đặt chối bay chối biến, sao không công khai thổ lộ tình cảm cho não cao su kia luôn đi?? Hả??

Tiếp sau đó chính là một màn tự luyến đầy nhiệt huyết của Cavendish, nhân cơ hội hội họ đã tẩu thoát thành công, chứ đứng lại nghe tiếp chắc bị viêm màng nhĩ luôn cũng nên. Chạy được thêm một đoạn thì ba ông cháu nhà Don Chinjao cũng lật đật chạy đến, nhưng mà anh Lù lại không hiểu ý nên xoay dép chạy đi luôn

"Cậu giao du với nhiều kẻ dị hợp thật"

"Tại đấu trường toàn những người như thế mà"

Hết đội nhà Don Chinjao xin được đánh bại Doflamigo trả ơn cho Phong thần chém gì được nấy Ussop giờ thì lại đến Hujrudin, sau đó là Elizabello, Abdullah, Jeet, Ideo cùng vài người khác nữa chạy đến đòi trả ơn. Kotori cùng Zoro đứng một chỗ im lặng nhìn cái đám hỗn tạp kia cãi nhau lên xuống, cảm thấy thực bất lực.

"Nhìn kìa, một tên 2 sao cùng hai tên 3 sao kìa"

"Mau lấy đầu chúng đi"

"Này, có phải bọn chúng cũng là những đồ chơi làm việc dưới tầng hầm với chúng ta không?"

"Thật nhục nhã"

Ủa? Sao tự nhiên lại lạnh vậy nhỉ? À thì ra là do cái lũ loi choi vừa nãy hiện đang đen mặt nhìn mấy tên trước mắt, hình như là đang ngứa mắt thì phải? Ngay lập tức một cơn gió vô tình thổi ngang qua hạ hết mấy tên đang cầm đao kiếm chạy tới phía trước một hít khiến chúng KO hết luôn.

"Chết đi lúc vong ơn bội nghĩa!!!"

Thôi thì không cần để ý đến bọn họ đâu, kệ đi kệ đi. Luffy vừa mới phát hiện ra con bò mà cậu đã cưỡi trong đấu trường, cậu vui vẻ gọi tên nó lại:

"Ê, Ucy!!!"

Chú bò thấy bản thân bị gọi tên liền quay sang nhìn cậu, chú nó mở to mắt ra vui mừng chạy đến bên cạnh cậu.

"Shishishishi, tớ mới nghĩ ra ý kiến này"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro