Chap 54: gia nhập Shichibukai

Được một thời gian, băng Mũ Rơm đột nhiên biến mất, ai cũng nghĩ sau chuyện của Ace, họ sẽ càng chống phá Chính quyền hơn.
Ngày lại ngày trôi qua, vẫn chẳng có gì, kể cả là một chút động tĩnh gì đó từ phía Râu Trắng.

Mà thôi, vậy cũng tốt, thế giới đang yên bình không phải sao? Chỉ là sẽ không được lâu thôi.

Kuroicho đang vô cùng thảnh thơi, duỗi thẳng tay rồi tự đấm bóp cho mình vài cái. Nhìn xung quanh, yên quá cũng chán.

"Ngài Đô Đốc Kuroicho! Ngài Sengoku cho gọi ngài!" Một tên lính hải quân vừa gõ cửa phòng cô, vừa nói.

Mới vừa than xong, đúng là cái miệng hại cái thân.

"Rồi! Có gần phải gấp thế không?"
Cô đứng dậy, khoác áo hải quân rộng rồi tới phòng Sengoku.

Văn phòng Thủy Sư Đô Đốc

Sengoku đang rất rầu rĩ.
Cô được ông cho biết rằng trái ngược với sự yên bình ngoài kia thì Chính Phủ đang rất đau đầu vì vị trí Shichibukai đang khuyết tới ba vị trí.
Và giờ thì họ đang nhắm tới một người cho vị trí này và muốn cô đi gửi thư mời.

"Đâu cần nhất thiết phải là tôi chứ?" Kuroicho.

"Thì đúng là vậy nhưng nghe nói danh tiếng hắn ghê gớm lắm. Đã thu phục được rất nhiều tù nhân ở Impel Down."
Sengoku.

"Ai mà lại kinh khủng khiếp thế?" Cô hơi nuốt nước bọt.

Sengoku nhìn cô với mặt nghiêm túc đến đáng sợ.
"Hắn cũng là kẻ đã xuất hiện trong trận Marineford.
Buggy."

Không gian im lặng hồi lâu.
"Ngài đùa tôi đúng không? Nói là ngài đang đùa đi."
Kuroicho.

"Không. Nói thật thì Chính Phủ biết rõ hắn chỉ là một tên yếu, chẳng có gì nhưng danh tiếng của hắn lại là chuyện khác."
Sengoku.

"Họ thiếu người tới mức như vậy hay sao?
Ủa mà sao biết yếu còn gọi tôi đi làm gì?"
Kuroicho.

"Hồi trước ta thấy cô, Shanks với hắn nói chuyện thân với nhau lắm mà. Vậy thì sẽ dễ thuyết phục hắn tham gia hơn."
Sengoku.
Nghe vô lí nhưng rất không thuyết phục.

"Thôi được rồi, tôi đi." Kuroicho.

...

"Thiệt hết hiểu nổi cái chính phủ này."
Trong suốt chuyến đi, cô cứ lầm bầm trong miệng.

Đến đưa thư cho Buggy, mình cô là đủ, bọn còn lại thì ở lại canh tàu, đi đông cũng không giúp được gì.
Đứng trước nơi trú ẩn của Buggy, nó lớn hơn những gì cô nghĩ. Cô còn nghe được bên trong hình như Buggy đang khoe khoang với thuyền viên của mình, có cả tiếng nhạc xập xình, chắc là đang mở tiệc.

Cô cũng rất lịch sự, gõ cửa đàng hoàng.

Cánh cửa mở ra, một tên ngó đầu ra ngoài.
"Xin lỗi, chúng tôi không gọi đồ ăn."
Rồi hắn đóng cửa một mạch.

Cô nắm chặt lòng bàn tay. Nhìn cô giống người giao đồ ăn lắm hả!?
Cô gõ cửa lại lần nữa.
"Tôi đã bảo là chúng tôi không có gọi đồ ăn rồi mà."
Lại tên đó mở cửa.

Cô vẫn bình tĩnh
"Tôi không phải người giao đồ ăn. Tôi tới vì chuyện quan trọng."
Cô giơ bức thư lên.

Hắn nhìn một hồi.
"Mặt đẹp, ăn mặt gọn gàng, giọng nói dễ nghe.
Bán hàng đa cấp à?
Xin lỗi, chúng tôi không mua đâu."
Rồi hắn đóng cửa luôn.

Cô gõ lại một lần nữa.
Tên đó mở cửa với giọng bực bội
"Này, tôi đã nói chúng tôi không..."
Chưa kịp nói hết, cô đá hắn văng sâu vào trong rồi hiên ngang bước vào.

Tất cả dừng lại, tiếng nhạc đã tắt, mọi sự chú ý đổ dồn vào cô.
"Nè! Sao cô dám đánh hắn chứ!?"
Một tên la lên.

Bọn chúng đều rất tức giận cho đến khi thấy cái áo khoác trên được khắc chữ 'Công lý' của cô.

"Á À! Một cô hải quân muốn tự sát! Ngài Buggy mau cho cô ta toại nguyện đi!" Bọn thuyền viên la ồ lên.

Buggy thấy cô là muốn bỏ chạy rồi, hắn làm sao không nhớ cô là Đô Đốc chứ, nhưng vẻ ngoài vẫn cố gắng oai phong.
"Con nhóc kia! Nể tình ta và ngươi có quen biết, ta sẽ tha mạng cho ngươi nên đi ngay đi."

"Sau khi làm xong nhiệm vụ tôi sẽ đi."
Cô lại gần Buggy làm hắn chảy mồ hôi. Từ từ luồn tay vào trong áo khoác lấy ra bức thư.
"Đọc đi." Kuroicho.

Buggy run run cầm lấy. Sau khi đọc xong thì thái độ hắn thay đổi hoàn toàn.
"Muốn mời ta gia nhập Shichibukai sao? Để coi thái độ của các ngươi nữa."

"Ngài Buggy mạnh đến mức được mời gia nhập Shichibukai luôn kìa!" Đám hải tặc.

"Không muốn gia nhập thì thôi."
Cô quay lưng đi.

"Ê! Ai nói ta không muốn!?" Buggy.

"Vậy coi như là ngươi đã đồng ý. Ta đi đây."
Nói rồi, cô đi thẳng.

"Nè! Chí ít phải cho ta nói đã chứ!"

Mặc kệ Buggy la hét đằng sau, cô về tàu rồi dong buồm thẳng tiến Tổng Bộ Hải Quân.

Lúc sắp về tới nơi, cô nhận được một cuộc Den Den Mushi từ Sengoku.
"Mọi việc sao rồi?" Sengoku.

"Tôi đã xong việc rồi. Mọi thứ diễn ra suôn sẻ." Kuroicho.

"Tốt. Vậy là bù được một vị trí rồi. Còn 2 chỗ nữa." Sengoku.

"Mong là họ sẽ không thiếu người đến mức này nữa." Kuroicho.

"Ta cũng mong là thế." Sengoku.

"Mà biết đâu được, trên đường về tôi sẽ gặp được một kẻ mạnh mẽ nào đó muốn gia nhập Shichibukai thì sao?"
Cô đùa.

"Mong là thế. Chứ thật ra ta cũng không đồng tình cho tên Bugg đó gia nhập đâu.
Thôi, cô tiếp tục làm việc của mình đi." Sengoku.

"Rõ."
Vừa cúp máy là vừa về đến nơi.
Nhưng mới đặt chân lên đất liền, cô đã chạm mặt ngay một kẻ nào đó.
Hắn quay mặt lại.

"Trafalga Law." Kuroicho.

"Là cô sao? Mà thôi, gặp cô sẽ dễ nói chuyện hơn."
Law vẫn là khuôn mặt thoải mái đó.

"Tên kia! Ngươi muốn làm gì!? Ngài Đô Đốc cứ để chúng tôi!" Lính sau lưng cô định rút vũ khí thì cô ra hiệu lùi.

"Đô Đốc luôn á?" Law không ngạc nhiên, hắn biết rõ cô không tầm thường rồi.

"Có chuyện gì? Nhìn ngươi không có vẻ muốn gây chiến." Kuroicho.

"Đúng là chức cao có khác. Biết nhìn hơn."
Law đá chiếc thùng giữ nhiệt ở sau chân mình đến gần chỗ cô.

Mặc cho đám lính rất cảnh giác, can ngăn nhưng cô ra toẹt ra luôn. Bên trong là một đống những cái gì đó được bọc bằng vải màu trắng.

"100 cái đó." Law.

"Cái gì đây?" Kuroicho.
Bỗng nó đập lên.

"Trái tim của 100 tên hải tặc." Law.

"Ngươi có ý gì!?" Lính hải quân.

"Tôi muốn gia nhập Shichibukai." Law.

_________

Mọi người ơi!
Dạo gần đây mình khá bận.
Mong mọi người thông cảm.

Mà...
Noveltoon của mình dạo gần đây bị gì ấy?
Bực mình lắm mọi người ơi.
Có lẽ mình sẽ không đăng truyện bên đó nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro