Chương 103
Khi tự mình xê dịch, bánh răng định mệnh sẽ lặng lẽ quay.
Dressrosa - chỗ Sanji
Sanji-kun, người đang đắm chìm trong tình yêu.
Giây trước, anh ta còn đang chìm đắm trong cảm giác ngọt ngào khi được khoác tay cô vũ công xinh đẹp và hẹn hò quanh thị trấn, giây sau, anh ta bị Violet đâm sau lưng, người đột nhiên thay đổi khuôn mặt; - "Vậy thì ngươi có thể......chết vì ta không?"
Sanji vốn không có khả năng tự vệ trước người đẹp nên dễ dàng bị Violet trói tay, cùm chân.
Bản thân Sanji vẫn còn bàng hoàng vì hạnh phúc lại kết thúc quá bất ngờ. Dù sao trước đó, Violet vẫn còn đang rưng rưng nước mắt nhờ anh ta giúp đỡ, còn anh ta thì hào phóng nói: "Ta không cần biết lý do của nàng. Vì những giọt lệ vừa tồi của nàng đã là qua đủ rồi. Cứ ở đây đợi ta, ta sẽ sử lý mọi thứ rồi quay trở lại."
"Vi-Violet...Sao....sao nàng nói cái gì ta không hiểu...?"
"Haha ~" Nữ vũ công xinh đẹp tháo bỏ chiếc mặt nạ thanh tú xuống, trên mặt tràn đầy vẻ giễu cợt và khinh thường, "Tên đàn ông lụy tình ngo ngók ~"
Violet nhìn Sanji với vẻ mặt chế giễu, "Không kẻ nào có thể che dấu chuyện gì trước đôi mắt của ta đâu, từ lúc mới gặp ta đã thấy hết mọi chuyện trong đầu của ngươi rồi."
Giống như một nữ hoàng kiêu hãnh, Violet bắt chéo chân ngồi trên chiếc ghế liễu gai được cấp dưới đưa ra, cô lạnh lùng nhìn Sanji, người bị cùm tay và chân, và bị đánh đập "Nghe nói điểm yếu của ngươi là phụ nữ , nhưng không ngờ ngươi lại yếu đuối tới như vậy, thật là thảm hại. Cổ áo thì nhàu nát, cà vạt thì xộc xệch đã vậy áo còn dính màu nữa chứ, nhìn ngươi mói thảm hại làm sao á~ Ngươi chỉ là một tên vô dụng thôi Sanji Chân đen à"
Sanji: "..."
Sanji lặng lẽ lắng nghe Violet cùng thuộc hạ cười nhạo mình, cong khóe miệng trong im lặng.
"Haha, vẫn có thể cười sao?" người đàn ông đằng sau Violet chỉ vào Sanji và cười lớn, "Không ngờ ngươi lại bị mê hoặc bởi sắc đẹp của bà chị ta đó! Đúng là ngốc hết chỗ nói!"
"..." Sanji cố gắng phát ra âm thanh, loạng choạng đứng dậy một tay chống đỡ cơ thể. Anh nhìn Violet nói nhẹ nhàng: "Nàng đang nói dối có đúng không, Viole của ta?"
Sanji vừa dứt lời, tên côn đồ lại đá mạnh vào anh. Sanji chật vật né tránh, kiên quyết nhìn Violet từ đầu đến cuối, "Ta hiểu rõ nàng, nàng có một trái tim rất đẹp Violet à... "
"..." Đây là lần đầu tiên Violet gặp phải một mục tiêu nhiệm vụ nhằn như vậy. Điểm yếu của anh ta quá rõ ràng và trần trụi. Nhưng kể cả vậy, những lời nói dối của cô đã hoàn toàn bị vạch trần trước người đàn ông này, hắn ta vẫn khẳng định rằng những giọt nước mắt và lời thỉnh cầu lúc trước hắn là sự thật.
Là thật hay giả? Hay là vì sau khi phát hiện mình bị lừa, hắn ta cũng đang giả vờ bảo vệ lòng tự trọng kém cỏi của mình?
Violet đứng dậy khỏi chiếc ghế và đi về phía Sanji với tư thế mạnh mẽ, cô giơ chân lên đá mạnh vào Sanji, nhưng Sanji không hề né tránh.
"Ngươi đang nói dối đề cố kìm cơn tức giận, sau đó sẽ nhân lúc ta mất cảnh giác mà bở trốn." Violet ngồi xổm bên cạnh Sanji, ngón trỏ và ngón cái chạm vào nhau tạo thành "dấu hiệu OK" "Ngươi tưởng có thể thuyết phục ta bằng mấy lời giải dối đó sao? Haha, ta không dễ bị lừa đâu, ta đã ăn trái Giro Giro và trở thành người Thấu Thị rồi, nên ta có thể nhìn thấu hết tất cả mọi thứ. Đàn ông toàn là những kẻ dối trá....Để ta xem trong đâif của ngươi, chắc chắn chỉ toàn là sự giả dối mà thôi"
Nói xong, cô xoay tay lại và đặt chúng trước mắt.
Điều cô muốn tìm hiểu từ Sanji là tại sao Trafalgar Law và Mũ Rơm lại thành lập liên minh với nhau, mục đích đến Dressrosa và kế hoạch hành của bọn họ là gì?
"A!" Violet đột nhiên hét lên, vội vàng thu hồi kỹ năng quan sát tâm trí, lăn ra khỏi Sanji, "Á Á Á Á Á! Đồi bại quá!"
"Ối-Ối giời ơi có chuyện gì vậy??"
"Ta chưa bao giời nhìn thấy kẻ nào có có tâm trí toàn màu hồng giống như hắn hết!" Violet ôm mặt, Khuôn mặt của cô đã nhuốm một màu đỏ thẫm không thể giải thích được. Ngay khi cô nhắm mắt lại, những cảnh tượng khác nhau mà cô vừa nhìn thấy cần được lấp đầy bằng những bức tranh khảm hiện lên trong đầu cô —— "Kế hoạch của ngươi là gì? Mục đích thật sự của ngươi là gì? Đằng sau những cái bóng tím limk trên cái nền màu hường phấn đó rối cuộc là cái zììììììì!?"
Có lẽ đây chính là Sanji nam tính.
Sanji nằm trên mặt đất, hơi nhếch khóe miệng lên nhìn Violet "Ta nghĩ về nàng, cách mà nàng đã nhìn ta, ta biết lúc đó nàng đã nói thật!"
"——Cho dù cả triệu người cùng kết tội nàng, thì ta-ta TA VẪN TIN TƯỞNG VÀO NUÓC MẮT CỦA PHỤ NỮỮỮỮỮỮ!"
Violet: "..."
Violet nhìn anh với đôi mắt phức tạp. Lúc này trong lòng cô chấn động.
Lúc người của mình rút dao và chuẩn bị tấn công Sanji mình đầy vết thương, cô đã làm phản.
Những giọt nước mắt của cô vũ công xinh đẹp không chỉ là vũ khí có thể dụ Sanji vào bẫy mà với sự phù hộ của năng lực Trái Ác Quỷ, Đôi mắt của cô có thể đọc được người khác đnag nghĩ gì trong tim cũng như phát hiện những lời nói dối ở cự ly gần, giống như đôi mắt của một con chim đang bay, cô có thể nhìn thấy mọi thứ đang diễn ra trong phạm vi ngàn dặm.
" Hierro Ládrima- Mekujia"
Nước mắt của vũ công cứng lại thành một con cá voi thép khổng lồ, tấn công những người có ý định tấn công Sanji với nhiệt độ cao và nghiền nát tất cả họ bên dưới.
" Violet nàng ơi...." Sanji nhìn vũ công xinh đẹp đang cởi còng tay và xiềng xích cho mình, vui vẻ nói: "Nàng làm việc cho Doflamingo là vì bất đắt dĩ có đúng không...?"
"Anh hãy mau chạy đi, Sanji à." Sau khi cởi trói cho Sanji, Violet bình tĩnh kể cho Sanji một số sự thật, chẳng hạn như việc Doflamingo thoái vị là giả; chẳng hạn như việc Mũ Rơm đang bị mắc kẹt trong đấu trường; chẳng hạn như việc Cadre Jorah đang chuẩn bị kế hoạch chiếm lấy Thousand Sunny;
"Anh có biết là từ thời khác anh và nhóm của mình đến đây cùng Caesar.... nhóm của các anh đã rơi vào cạm bẫy của tên đàn ông đó."
Cô cứ nghĩ rằng sau khi nghe được sự sắp xếp của Doflamingo cho dành Liên minh LawLu thì Sanji sẽ sợ hãi, phòng bị.
Phản ứng của Sanji trước việc này dường như rất tầm thường, ngược lại, khi nhìn cô đang đau khổ, trông vẫn như bị mê hoặc bởi sắc đẹp không thể tự chủ được. "Tuy không biết lý do là gì, nhưng nàng không muốn làm việc cho Doflamigo có đúng không? Nàng còn đánh người của mình nữa! Hãy theo bọn ta lên tàu và rởi khỏi chỗ này"
Người đàn ông này... bị ám ảnh bởi cái đẹp đến mức hoàn toàn vô vọng rồi.
Nhưng cảm giác được quan tâm này cũng không tệ.
Với những giọt nước mắt nơi khóe mắt, Violet nhìn Sanji và khẽ lắc đầu "Bây giờ anh hãy nhìn vào tâm trí của tôi đi..."
Violet lau những giọt nước mắt nóng hổi trên mặt ngước nhìn Sanji, "Những gì anh nhìn thấy là Dressrosa hồi sáng nay....."
Bàn tay đặt theo hình OK được đưa lên con mắt trái lộ ra của Sanji, trán của Violet áp sát vào trán Sanji và cô bắt đầu kích hoạt năng lực của mình.
"Bây giờ anh đã biết rồi đó, mọi thứ đều là kế hoạch của Doflamingo." Violet nói.
"Đừng lo lắng, Violet nàng ơi" Sanji mỉm cười "Ngoài Trafalgar Law ra chúng tôi còn có một chiến lược gia bí ẩn trên tàu, có thể coi là người sẽ đảo ngược được âm mưu này."
"Chiến lược gia?" Violet sửng sốt một lúc, như nghĩ về điều đó, "Là một cô gái trẻ có đúng không? Đọa Thiên Sứ' tóc bạc...Quả thực, hiện tại tôi có rất ít thông tin về cô ấy."
"Thấy không? Tiểu thứ Aiki chính là vũ khí bí ẩn dành để chiến thắng thế trận này." Sanji mỉm cười an ủi cô, "Cho dù Doflamingo có bao nhiêu âm mưu, chỉ cần tin tưởng vào cô Aiki-san"
Giọng nói của Sanji khiến Violet tò mò.
Đúng lúc này, sên truyền tin trong tay Sanji reo lên.
"Sanji-san, là Aiki đây." Aiki vẫn sắc sảo hơn bao giờ hết "Bây giờ ai đang ở bên cạnh anh vậy?"
"Vâng! Aiki~swanggg" Sanji liếc nhìn Violet, "Là một Bông hồng thất lạc bí ẩn và cao quý nở rộ ở vùng đất Dressrosa."
"Tôi thích phép ẩn dụ của anh đấy" giọng nói tươi cười của Aiki phát ra từ bên kia "Anh không bị cô ấy mê hoặc đó chứ?"
Cô luôn đánh giá cao cách cư xử lịch thiệp của Sanji đối với phụ nữ, kể cả là bây giờ, Aiki hỏi anh: "Kế hoạch tiếp theo của anh là gì?"
Sanji và Violet nhìn nhau, trong ánh mắt lo lắng của đối phương, anh đưa ra câu trả lời : "Tôi muốn đưa nàng ấy đi."
"Đúng là câu trả lời rất Sanji!" Tiếng rít cùng với giọng nói của Aiki lọt vào tai họ. Nói xong, Aiki trở nên im lặng.
Sanji, cũng là một trong những nhà lãnh đạo đầy trí tuệ trong đội, nhận thấy sự im lặng bất thường của Aiki, "Tiểu thư Aiki, bây giờ cô đang ở trên trời đúng chứ? Cô có chuyện gì muốn nói với tôi có đúng không? ? Còn tiểu thư Nami thì sao? !"
"..." Sau một lúc im lặng, Aiki trả lời "Đúng vậy, tôi đang trên đường đến Greenbit. Nami và những người khác đang ở trên tàu.Hiện tại họ vẫn an toàn."
Nhờ lợi thế của Hane Hane Nomi, quãng đường từ Dressrosa đến Greenbit Aiki không cần phải đi đường vòng như Law. Đôi cánh trắng khổng lồ của cô dang rộng bay lên trời liền có thể nhìn rõ biển đảo, dễ dàng tìm được hướng đi tốt nhất đến Greenbit.
Cô bay ra khỏi phạm vi của ảo ảnh, nhìn xuống con tàu của Doflamingo đang dạo quanh biển tìm kiếm Sunny trong vô vọng. Đúng như cô dự đoán, với " sự can thiệp tiên tri " đã loại bỏ được một số "rắc rối phụ", Nhưng điều khó khăn là "quy luật thế giới" đang cố gắng hướng vận mệnh theo quỹ đạo đã định trước đó.
"Sanji-san," Aiki thở ra và chính sự thay đổi đột ngột giọng điệu nghiêm túc khiến vẻ mặt của Sanji cũng"nghiêm túc theo: "Tiểu thư Aiki, Sunny sẽ gặp phải rắc rối đúng không? Tuy không phải 'bây giờ'... có việc gì tôi có thể làm được không?—— Tiểu thư Aiki, chiến trường nào là phù hợp nhất với tôi?"
"Thành thật mà nói," Aiki nói, "Sanji-san, anh hiểu tôi thật đấy." Sanji có thể hiểu một thứ mà không cần cô phải nói ra.
Sanji: "Tôi... sẽ rời băng Mũ Rơm sao? Đây là tương lai mà Aiki-san đã nhìn thấy, có đúng không?... À, đúng rồi, đêm đó, dù có hơi say, nhưng... chắc chắn tôi vẫn cảm nhận được. Không hoàn toàn vì rượu mà cô nói vậy, tiểu thư Aiki đã nhìn thấy một tương lai mà tôi sẽ nói rằng 'Tôi sẽ từ bỏ những kẻ này' là cô đã lo lắng cho tôi... không có lý do gì phải xin lỗi cả."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro