chương 14: bản thân quá vô dụng...

Chúng tôi nhanh chóng thoát ra ngoài nhờ tên người sáp chết tiệt khi gặp ở vườn mini, lợi dụng năng lực của hắn để mở khóa lòng sắt, quả là thông minh biết tận dụng mọi thứ

Nhưng cái vách nhăng nước cũng nhanh chóng bị vỡ ra do lũ cá sấu phá hoại, cả đường ra cũng bị hư nên cả đám phải chấp nhận bơi ra ngoài luôn

Là người sử dụng nước nên tôi có thể thoải mái bơi ra ngoài kéo theo Usopp, Vivi và Nami luôn

Ra được bên ngoài thì không hiểu sao Zoro lại cứu tên Smoker, có lẽ là do Luffy chăng?

Nhưng rồi tên Smoker lại quyết định không bắt bọn tôi, hắn rất tự nhiên để bọn tôi chạy còn bản thân ung dung về tàu

Chopper mang đến một con cua khổng lồ rồi nhanh chóng hốt chúng tôi. Một cái móc khổng lồ móc cả người tôi lại, mặt tôi dần xám đi tràn đầy hoang mang

"Alida!!"

"Chopper mau dừng lại!!"

Luffy nắm lấy áo của tôi rồi quăng ra phía sau, một mình cậu ấy đu theo cái móc bay ra xa

"Mọi người đi trước đi! Một mình tôi giải quyết hắn đủ rồi!"

"Đồ ngốc này!!"

Cả bọn vẫn tiếp tục si chuyển trên con cua khổng lồ đến Allubana như đã hẹn với Luffy. Bỗng nhiên cả người tôi hụt hẫn đi, cơ thể sụp xuống nằm bẹp trong cô thức, toàn thân run rẩy đầy bất an

"Alida? Cô sao vậy Alida?"

Chopper đến chỗ tôi xem xét tình hình cơ thể, cả người muốn nổi mận, toàn thân xanh xanh tím tím trông xuống sắc cực kỳ

"Cậu ấy trúng độc rồi"

"Độc sao? Trúng hồi nào vậy chứ?!"

Chopper vạch áo khoác ngoài để lộ phàn eo có nhiều đốm nhỏ li ti như bị chích. Phần xung quang còn có vết bầm tím nhẹ và ửng đỏ lên trông nghiêm trọng cực kỳ

Sau khi lấy hết độc ra Chopper sắc một đơn thuốc chườm lên chỗ trúng độc nặng nhất của tôi, vì bản thân đã bất tỉnh nên cũng chẳng có cảm giác gì hết, mọi thứ thật sự tề quá

"Trời ơi tiểu thư Alida của tôi"

"Cậu ấy sao rồi?"

"Có lẽ vì thời gian ngấm độc khá dài nên cơ thể cậu ấy đang dần yếu đi, hư mm....có một ít đã hòa vào cơ thể của cậu ấy nhưng tôi nghĩ mọi thứ sẽ ổn thôi, cơ thể cậu ấy đang thích ứng để dung hòa với độc kìa"

Vivi nhìn tôi cùng với sòng cảm xúc phức tạp khác nhau, cố mở đôi mắt của mình ra. Tôi nắm lấy bàn tay của của cô ấy an ủi nở một nụ cười, nói bằng cất giọng khàn khàn khó nghe

"Tôi ổn, bây giờ cậu nên tập trung vào cuộc bạo loạn đi....chúng tôi đã hứa....sẽ giúp cậu còn gì"

"Alida...."

"Sẽ ổn thôi...cơ thể tôi đã quen với việc...bị nhiễm độc từ lâu rồi.."

Đôi mắt tôi muốn sụp xuống chẳng thể cầm cự được, thật vô dụng quá....thật khó chịu, bản thân vẫn chưa làm được trò trống gì cả, đã hứa là phải giúp Vivi cứu lấy đất nước rồi....

Rõ ràng hồi còn nhỏ từng bị dính độc rất nhiều nhưng bản thân vẫn ổn thôi, tôi đã quá quen với chất độc rồi. Nhưng có lẽ đây là loại độc mới nên cơ thể mới bị như vậy

Có lẽ mọi thứ sẽ ổn thôi, giống như những lần trước vậy, đôi tai dần ù đi rồi chẳng thể nghe thấy gì nữa

..


..


Rầm rầm rầm rầm!

Ồn quá....

Cố mở mắt dậy, ánh sát chiếu vào mắt khiến tôi khó chịu nhiễu mày nhắm mắt lại, sau khoảng vài giây mới thích nghi được ánh sáng một lần nữa. Ngồi dậy thì chẳng thấy ai đâu, có lẽ họ đã triển khai kế hoạch và thực hiện trước rồi

Tôi cảm thấy mình vô dụng quá, đứng dậy cố gắng lết thân ra khỏi hang đá thì đã thấy quân nỗi loạn đang muốn chiếm Allubana.

Một thân thể nhỏ nhắn ở giữa nơi chiến trường, cố gắng dừng trận chiến trong bất lực. Đó là Vivi?

Cô ấy sẽ bị đám ngựa của quân nổi dậy dẫm đạp mất!!

"Vivi! Mau chạy đi!"

Bất chấp toàn cơ thể đang nhức nhối tôi lao đến chỗ Vivi vồ lấy cơ thể của cô ấy bảo vệ. Khi quân nổi dậy chay qua thì toàn thân tôi đã chằng chịt đầy vết thương, có nặng có nhẹ. Có lẽ tôi cần một nguồn nước để tỉnh táo lại....

Karo cũng lao đến che chở cho cả hai bọn tôi, nên nó là người bị thương nặng nhất

"Alida, Karo...tại sao!!..."

"Đừng bỏ cuộc Vivi, đừng từ bỏ....tôi luôn ở phía sau của cậu mà, vì chúng ta là bạn..."

"Vivi!"

Usopp từ đâu xuống hiện, anh  cưỡi trên lưng một con bạch mã

"Con vịt đó gần chết rồi, nếu không nhanh thì cuộc nổi loạn sẽ càng nghiêm trong!"

Tôi như nhận ra điều bất thường trong lời nói của cậu ấy, cận trong đáp lại:"Usopp...cho tôi xem tín hiệu đi.."

Usopp tự tin giơ cái tin hiệu lên, tôi cùng Vivi ngay lập tức nhận ra. Karo đèo Vivi chạy trước còn tôi lao lên đấm vào mặt hắn cho hạ hỏa

"Đồ giả mạo!"

Trước khi chạy đi tôi đã nhét vào miệng hắn máu từ chỗ vết thương có độc của mình, hi vọng sẽ cầm cự được trong giây lát.

Nếu muốn chưng minh là đồng minh thì phải tháo cả băng trắng ra, vì đằng sau lớp băng trắng mới là dấu hiệu nhận biết thật sự. Nhưng hắn ta đã không làm vậy, chắc tỏ tên đó là một kẻ giải mạo

Nhanh chóng đuổi theo Karo rồi leo lên người nó cùng chạy với Vivi. Nhảy qua cả vực đá rồi nhanh chóng đến nơi diễn ra cuộc chiến

Đạn lạc là điều không thể tránh, Karo bị một viên bắn trúng khiến nó nằm bẹp dí. Nhưng không thể bỏ cuộc được, Vivi chạy đến phần cung điện huy động mọi người làm theo kế hoạch của cô ấy, còn tôi thì đi kiếm một nơi có nhiều nước trong cung điện

Nếu tên cá sấu kia là cát, thì điểm yếu của hắn là nước. Là người ăn trái ác quỷ thì sẽ không tránh khỏi việc không biết bơi

Moi từ sau lưng mình ra một thanh sắt được làm từ loại đá hải lâu thạch mà khi thoát khỏi cái lồng tôi lụm được. Nhiêu đây đủ để tôi đập hắn rồi

Nhanh chóng chạy lên phía trên lâu đài nơi mà tên cá sấu đang ở, vừa nhìn thấy thân ảnh đáng ghét đó đang bóp cổ Vivi tôi liền lao đến chẳng mảy may gì

"Đồ khốn!!!"

Rầm!

Một lượng nước bay đến chỗ hắn với một tốc độ khó có thể tin nỗi. Cả người hắn ứt nhèm trong sự bỡ ngỡ, tôi liền nắm chặt thanh hải lâu thạch đập vào đầu hắn một phát thật mạnh

"Vivi! Mau đi đi! Cá sấu cứ để cho tôi lo! Tôi chính là điểm yếu của hắn nên sẽ ổn thôi!"

"Cảm ơn cậu!"

Hự!

Cả người tôi bị đạp đầu xuống đất, tên cá sấu từ khi nào đã ở sau tôi rồi? Lập tức xoay chân đá vào người hắn nhưng chẳng may tôi bị nắm thóp rồi bị khóa chặt trên đất

"Ngươi quá tự mãn, con ranh ạ"

"Ngươi mới là kẻ tự mãn....chết đi!"

"Lượng độc ta bơm vài ngươi ngươi vẫn chưa đủ nhỉ? Thế thì thưởng thức thêm đi..."

Từ cổ của bản thân truyền đến một cơn đau nhức nhối khiến tôi nhiễu mày cự quậy. Chất độc nhanh chóng lan ra khắp cổ tôi rồi đến thân dưới

Đau

Đau quá

Đau đau đau đau, đau quá.....

Mọi thứ giống như tối sầm lại. Lượng độc bị đưa vào người tôi dường như đã ngang ngửa với độc tố để giết người khổng lồ rồi. Trước khi sắp mất đi ý thức tôi đã dùng thanh hải lâu thạch ghim vào vai hắn một phát xuyên người. Kèm với đó là làm cho hắn ướt nhèm

Nếu là thẳng vào tim thì được rồi.....

Giờ chỉ cần đợi Luffy đến xửa hắn nữa là được, hải lâu thạch khiến một người ăn trái ác quỷ yếu đi, nên chủ hi vọng nó sẽ có ích cho trận chiến của thuyền trưởng của tôi

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro