Chương 25

Thiên Nguyệt tu luyện công pháp đã lâu, hiện tại chính là thiếu pháp bảo bên mình, nàng cũng đã tìm kiếm thông tin về những bảo vật quý hiếm nhưng đều không thích hợp... nghĩ đi nghĩ lại nàng muốn tới Bất Chu sơn, nơi Nữ Oa vá trời khi xưa xem xem có thu hoạch được gì không

Tử Nha cũng rất muốn đi theo nhưng bởi vì Dương Tiễn chưa trở lại, hắn nhất thời không thể rời khỏi Tây Kỳ được. Cuối cùng là để Thốn Tâm đi cùng nàng chuyến này

...

Triều Ca bại trận liên tiếp, mới ngưng nghỉ chưa bao lâu lại mời được Đổng Toàn tới bày ra Phong Hóng trận, người ta nói quá tam ba bận, trận pháp lần này không thể lại dùng Khổng Tước thần mộc để phá. Tây Kỳ rơi vào thế bị động, mấy lần Triều Ca đến khiêu chiến đều phải né tránh khéo léo, để không ai bị rơi vào trận pháp... thế nhưng vẫn là sơ ý, Tử Nha vì cứu những người khác mà bị trận pháp thổi bay đi ra xa, lại mang trong mình thương tích nhất thời ngất xỉu

Thế nhưng không biết kiếp nạn của Tử Nha đến rồi, một nữ tử tự xưng là Bạch Tuyết Nhạn đã cứu y, còn đem lòng yêu mến. Một mực theo y về Tây Kỳ, tuy biết được y đã có thê tử nhưng vẫn cố chấp muốn tranh giành làm chính thất. Mặc kệ là bị Tử Nha từ chối nhiều lần

Dương Tiễn cùng Hao Thiên Khuyển đã bình an trở lại Tây Kỳ rồi, hai người xung phong đi phá trận nhưng kết cục là bị Phong Hóng trận vây hãm, không ra được. Lại thêm Bạch Tuyết Nhạn lấy cách phá trận làm điều kiện ép Tử Nha lấy nàng ta nữa, nhưng đều quên mất Tử Nha có Thiên Thư. Đã biết được cách phá giải là cần tới Phong Lôi trùy, được biến ra từ gậy phong lôi của Lôi Chấn Tử

Tây Kỳ phá được trận pháp, Bạch Tuyết Nhạn tức giận Khương Tử Nha từ chối mình, thêm việc đồng môn Triệt Giáo bị giết, nàng ta đã tới giúp Triều Ca đánh Tây Kỳ

...

Mấy ngày sau, Thiên Nguyệt từ Bất Chu sơn trở về, thu hoạch được một ít lông vũ của Khổng Tước với một con chim Khổng Tước nhỏ. Là nàng vô tình bắt gặp Khổng Tước mẹ dùng mạng sống chính mình cứu Khổng Tước con, nàng thấy tội nghiệp nên đã thu nhận nó, Đặt tên là A Tước, còn lông vũ kia nàng tính sẽ sử dụng để tạo một cây quạt, đó sẽ là vũ khí của nàng...tạm gác cái này qua một bên, quan trọng là những thông tin về Tây Kỳ thời gian qua vừa mới được nàng tiếp thu kia

Bạch Tuyết Nhạn vậy nhưng thích Tử Nha, không phải là Dương Tiễn hay sao... kiếp trước rõ ràng là thích Dương Tiễn, còn cùng với sư muội Mộ Tiểu Điệp vì giành nam nhân mà trở mặt sau đó cùng chết thảm. Này đây sao bây giờ đổi lại thích Khương Tử Nha rồi, Mộ Tiểu Điệp kia cũng không thấy xuất hiện nữa

Nhưng mà cũng là cho nàng có thể thử lòng tướng công của mình nha

"Chuyện có lợi như vậy vì sao chàng không đồng ý?" Thiên Nguyệt là ở cạnh thư án trêu chọc Tử Nha

"Nàng lại nói linh tinh cái gì..." Tử Nha mắt không rời khỏi văn thư mà trả lời nàng

"Chính là Bạch cô nương đó, tuy rằng có chút ngang ngược nhưng lại rất xinh đẹp và có pháp lực cao cường... mỹ nữ tìm đến tận cửa như vậy sao chàng còn từ chối kia chứ"

Tử Nha liếc mắt nhìn Thiên Nguyệt, biết rõ nàng là cố ý thăm dò hắn, khẽ mỉm cười một cái

"Như vậy sẽ làm nương tử ngốc của ta đau lòng, ta không nỡ... cũng không muốn để ý đến nữ tử khác"

Thiên Nguyệt nghe xong trong lòng có chút vui mừng nhưng nàng lại vẫn có chút không đành lòng

"Thật ra... nếu chàng muốn nạp thiếp, ta sẽ không ngăn cản, chỉ cần chàng thấy vui vẻ liền có thể chấp nhận!" Nàng hơi cúi mặt không để Tử Nha nhìn được biểu cảm của nàng bây giờ

"Được rồi, chàng tiếp tục làm việc đi! Thiếp đi dạo một chút rồi về phòng ngủ trước..."

Kết quả là vẫn không đủ dũng khí tiếp tục câu chuyện, Thiên Nguyệt kiếm cớ chạy vội đi

---------------------

Bạch Tuyết Nhạn ở doanh trại Triều Ca bắt gặp Thân Công Báo, nói với hắn chuyện mình cần huyền thiết ngàn năm để tu luyện trận pháp. Thân Công Báo cũng nhiệt tình giúp đỡ, cùng nàng ta đi tìm huyền thiết...cho nên mấy ngày nay chiến sự mới tạm hoà bình

Trước giờ Triều Ca vẫn là đang 'dẹp loạn' Tây Kỳ, mặc cho Tây bá hầu chưa thực sự ra lệnh xuất binh công đánh. Với tình hình này mọi người ở Tây Kỳ đều mong muốn được lệnh công đánh Triều Ca lắm rồi, nhưng vẫn phải đợi và đợi mà thôi

Thiên Nguyệt nhờ Tử Nha giúp đỡ, cuối cùng pháp khí của nàng đã hoàn thành, một chiếc quạt lông vũ hình tròn, tay cầm là huyền thiết ngàn năm Thốn Tâm tặng cho, ở giữa quạt để một viên ngọc bích nhỏ - sau này tìm được trân bảo khác có thể thay vào. Tử Nha đặt cho nó cái tên là Thiết Vũ, có được pháp bảo như ý, Thiên Nguyệt lại lao đầu vào tu luyện

...

Ở một nơi vắng vẻ nào đó

Là Dương Tiễn hẹn Thốn Tâm đến đây, vừa thấy nàng hắn liền chú tâm quan sát, cái gì cũng không nói... nhưng ánh mắt này đã thay đổi rồi, lưu luyến, hoài niệm, oán trách...

Thốn Tâm nhìn hắn một chút, phát hiện ra khác thường...nhất thời không biết nói gì

"Dương tướng quân...ngài vì sao nhìn ta như vậy?" Thốn Tâm vừa nói vừa quay người đi né tránh ánh mắt của đối phương

"Ta... nhớ ra rồi!" Dương Tiễn nói được ra lời này giống như gỡ bỏ được tảng đá trong lòng

Thốn Tâm tâm trạng rối bời, chính là nửa vui nửa buồn... không biết đối diện thế nào, nàng nắm chặt tay mình

"Tâm Nhi, ta có thể ôm nàng không?" Thấy Thốn Tâm không trả lời Dương Tiễn nhẹ hỏi

Tan vỡ rồi... Thốn Tâm mặc kệ tất cả ôm lấy Dương Tiễn, nàng rất nhớ hắn

"Dương Tiễn, huynh không nên nhớ lại..." Thốn Tâm ở trong lòng Dương Tiễn khóc rồi

"Đồ ngốc, một mình uất ức lâu như vậy không chịu nói cho ta...nàng nói xem ta nên trừng phạt nàng thế nào đây?" Dương Tiễn ôm mỹ nhân trong lòng chính là mềm lòng rồi

Hắn bị mất kí ức là bởi vì cha của nàng hắn không trách nàng, nhưng nàng gặp lại hắn mà không chịu nói sự thật cho hắn, còn nhiều lần vì hắn liều mạng... hắn không thể tha thứ được

"Ta chỉ không muốn chàng lo lắng, là Nguyệt Nhi giúp ta bỏ trốn tới đây...ta có thể bị phụ vương nhốt lại bất cứ lúc nào, ta không muốn liên lụy đến huynh nữa" Thốn Tâm buông Dương Tiễn ra, đối diện với hắn nói chuyện

"Ngốc quá, có ta ở đây...ta sẽ thuyết phục được phụ vương nàng đồng ý cho chúng ta bên nhau!" Dương Tiễn đưa tay lau đi nước mắt của nàng

"Hứa với ta, không rời xa ta nữa... được không?"

"Đồng ý!" Một giọng nói bất chợt vang lên, không phải là của Thốn Tâm

Tuy rằng Na Tra đã vội bịt miệng Hao Thiên Khuyển lại nhưng vẫn muộn rồi, Dương Tiễn cùng Thốn Tâm đang nhìn về nơi Thiên Nguyệt, Na Tra và Hao Thiên Khuyển đang đứng

"Ngại quá, vô tình...vô tình đi ngang qua thôi" Thiên Nguyệt mở lời giải vây

Na Tra cùng Hao Thiên Khuyển thì cười giả ngốc

"Chủ nhân, hai người cứ tiếp tục đi...hì hì"

Dương Tiễn liếc Hao Thiên Khuyển một cái, Thốn Tâm núp sau vội lau nước mắt chỉnh trang lại một chút

"Mọi người thật là, thừa tướng phu nhân..."

"Không không...ta bây giờ lấy tư cách là sư muội lo lắng cho sư tỷ nha" Thiên Nguyệt xua tay cười nói

"Được rồi được rồi, mọi người giải tán đi!" Thốn Tâm nói rồi kéo Thiên Nguyệt đi "Nguyệt Nhi, về phủ thôi"

"Ah, sư thúc mẫu chờ con với!" Na Tra cũng lẽo đẽo chạy theo

Đám đông cứ như vậy giải tán rồi

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro