C35: Quidditch đẫm máu

Đến xế chiều thì một không khí náo nức dâng lên trong khắp khu vực cắm trại, y như một đám mây sờ thấy được. Vào lúc hoàng hôn, không khí mùa hè tĩnh lặng dường như cũng run lên cùng mong ngóng, và khi bóng tối trải thành tấm màn, chụp lên hàng ngàn phù thủy pháp sư đang nôn nóng chờ đợi, thì chẳng còn một chút xíu dấu vết nào của sự ngụy trang giả dạng Muggle nữa: Bộ Pháp Thuật dường như đã chịu thua cái điều không thể tránh được và thôi bắt dẹp những biểu hiện của pháp thuật rành rành ra ở khắp mọi nơi.

Mấy người bán hàng cứ độn thổ lên ở mỗi tấc đất, tay bưng những cái khay hay đẩy những chiếc xe đầy những món hàng vô cùng kỳ dị. Có những cái nơ hoa hồng tỏa sáng – màu đỏ cho cổ động viên Bungari, màu xanh lục cho cổ động viên đội Ái Nhĩ Lan – và biết gào lên tên của các cầu thủ. Có những cái nón chóp nhọn màu xanh lá trang trí bằng những nhánh cỏ ba lá; còn khăn quàng Bungari thì được trang hoàng bằng hình những con sư tử biết rống thiệt. Cờ của cả hai nước khi phất phơ là phát ra quốc thiều của nước mình. Có những mô hình chổi thần Tia Chớp nhỏ xíu nhưng mà cũng biết bay, và những bộ sưu tập chân dung các cầu thủ danh tiếng, những cầu thủ này đi tản bộ ra khỏi khung hình dạo chơi trên lòng bàn tay người ta và làm điệu làm bộ.

Draco, Crabe và Goyle kéo nhau đi mua mấy cái mô hình của đội Bulgaria để sưu tầm, hình anh chàng Krum bé tí tẹo cứ đi tới đi lui trên lòng bàn tay của Draco, mặt tỏ vẻ tấm tắc khen ngợi cái khăn quàng có có con sư tử đang rống tít tò te lên của thằng nhóc.

Elysian thì bị Daphne kéo đến nơi bán mấy cái ống dòm được phù phép để quan sát trận đấu rõ hơn.

“Ống dòm huyền bí đây! Có thể quay lại cảnh đã qua… có thể làm chậm lại diễm tiến… và có thể nhá lên từng cảnh một nếu cần. Mại dô… Mười Galleon một cái.” ông chủ sạp chào mời. Daphne thì nghe còn chưa hết câu đã vội móc tiền ra mua ngay và liền, Elysian cũng mua cho mình một cái, nó muốn quan sát cận cảnh lối chơi của các cầu thủ quidditch chuyên nghiệp trông sẽ ra sao.

Và rồi một tiếng cồng ngân nga, trầm sâu vang lên từ đâu đó bên kia cánh rừng. Lập tức lồng đèn xanh và lồng đèn đỏ bừng cháy sáng trên các ngọn cây, soi tỏ con đường dẫn đến sân đấu.

"Tới giờ rồi, mau đi thôi!" Draco la lên.

-----

"“Ghế đầu tiên! Khán đài Danh dự! Cứ đi thẳng lên cầu thang, thưa ngài Sylvester, và cứ lên cao tới hết mức luôn.” nhân viên soát vé nói với gia đình Sylvester. Cầu thang đi vào sân vận động được trải tấm thảm màu tím sẫm. Và khu vực dành riêng cho vé hạng nhất thì nằm biệt lập ở vị trí cao nhất của sân vận động, ngay chóc chính giữa khoảng cách giữa các cột gôn bằng vàng của hai đội.

Có khoảng hơn ba chục cái ghế sơn son thếp vàng đặt thành hai hàng trong khu vực này. Các vị phụ huynh đều ngồi theo kiểu phân chia một bên là các quý ông và một bên là mấy vị phu nhân. Riêng 6 đứa nhóc thì được đặt cách ngồi ngay hàng đầu tiên.

"Cái áo này đang muốn giết mình" Crabe bực dọc chỉnh cái bâu áo sơ mi của thằng nhóc. Khác với những đứa phù thủy khác thiếu điều biến trang phục của mình thành một cái rạp xiếc di động thì 6 đứa nhóc đều lần lượt khoác trên mình những bộ côm lê mắc tiền và váy vóc hàng xịn. Nói thật tình thì trong bọn chúng giống đang đi dự một buổi tiệc xa hoa nào đó hơn là đi xem một trận đấu thể thao. Ba mẹ bọn chúng thì cũng không cho phép chúng mang mấy cái nón lố lăng được bán ở ngoài khán đài. Vậy nên thứ duy nhất có thể giúp cả đám thể hiện sự ủng hộ cho đội yêu thích là qua mấy cái khăn quàng cổ và mấy là cờ tí hon được bán với giá 10 Knuts 2 cái.

Các dãy khán đài xung quanh dần trở nên đông ngẹt người, báo hiệu đã sắp đến giờ thi đấu. Mấy vị phụ huynh của đám nhóc thì bận bịu chào hỏi mấy người khán giả ngồi chung lô khán đài thượng hạng với họ

"Vẫn khoẻ chứ Corneilius?" Marciel bắt tay chào mừng ông bộ trưởng bộ pháp thuật một cách vô cùng bình thản hệt như hai người là bạn tri kỉ.

"Vẫn sống rất tốt, nghe bảo anh vừa thu thập được mất món bảo vật bị mất của thầy à? Hôm nào tôi ghé qua nghía thử nhé!" Corneilius chẳng câu nệ gì mà cười ha hả nói, ông của Elysian từng là người đã đỡ đầu ông bộ trưởng Fudge này suốt những năm tháng đầu làm việc ở bộ. Vậy nên đối với Corneilius, cha mẹ của Elysian như cứ anh em cột chèo với ông ta vậy.

Ngay lúc đó, ông Ludo Bagman chẳng biết từ đâu xông vô khán đài danh dự. Ông hỏi nhỏ:

“Mọi người đã sẵn sàng cả rồi chứ?” Gương mặt tròn quay của ông rạng rỡ như một tảng phô mai Edam.

“Thưa ông Bộ trưởng… bắt đầu được chưa ạ?”

“Khi nào anh thấy bắt đầu được thì anh cứ bắt đầu, anh Ludo à.” Ông Fudge nói một cách thoải mái. Ông Bagman nghe vậy thì vung cây đũa phép của ông lên, chĩa ngay vô cổ họng của ông và nói:

“Sonorus!” (Nghĩa là:”Âm vang!”)

Và rồi ông bắt đầu nói, át cả tiếng gầm vang rung trời chuyển đất phát ra từ cái sân vận động chật kín phù thủy và pháp sư. Giọng của ông Bagman vang vọng bên trên tiếng hò reo của đám đông, dội lên từ mọi góc của các khán đài.

“Thưa quí bà và quí ông… Xin được chào mừng! Chào mừng trận chung kết Cúp Quidditch Thế Giới lần thứ bốn trăm hai mươi hai!”

Khán giả hò reo và vỗ tay. Hàng ngàn cây cờ vẫy phất. Sự huyên náo lại càng huyên náo hơn khi hàng loạt khúc quốc thiều cùng vang lên, âm thanh xuôi ngược chõi nhau. Cái bảng khổng lồ đối diện khán đài danh dự lúc này hiện ra dòng chữ:

BUNGARI: 0, ÁI NHĨ LAN: 0

“Và bây giờ, không cần vòng vo tam quốc nữa, cho phép tôi giới thiệu các phước thần linh vật của đội tuyển quốc gia Bungari!”

Từ bên phải của khán đài, nơi ngồi kín rịt những cổ động viên khoác áo đỏ tươi, vang lên tiếng hò reo cổ vũ như sấm rền.

"Không biết năm nay họ đem đến cái gì-"

"TIÊN NỮ KÌA!" Draco đang nói thì đột nhiên bị Goyle chặn họng.

Rồi chẳng biết từ ở đâu hàng trăm tiên nữ lướt ra sân cỏ. Người xưa hay bảo tiên nữ mang vẻ đẹp hư ảo đến độ không thể là… người. Với làn da trông như ánh trăng chiếu sáng mượt mà và mái tóc bạch kim bay phất phơ trong gió cùng với những vũ điệu uyển chuyển trên nền nhạc cổ động, những cô tiên nữ của đội Bulgaria đã thành công khuấy động không khí cũng như cướp hết hồn vía của hàng trăm hàng ngàn khán giả hôm nay.

Rồi âm nhạc sôi động dần nhỏ đi sau khi các tiên nữ đã chào sân xong, đám đông tức giận la vang khắp sân vận động vì họ chẳng muốn các tiên nữ bỏ đi chút nào

"Và bây giờ, xin quí vị vui lòng giơ đũa phép của quí vị lên không trung. Mời các linh vật của đội tuyển quốc gia Ái Nhĩ Lan trình diễn!”

Tiếp liền theo đó, dường như có một sao chổi vĩ đại màu vàng kim và xanh lá quét qua sân vận động. Nó bay một vòng quanh sân vận động rồi chẻ ra thành hai sao chổi nhỏ hơn, mỗi cái quét mạnh về phía các cột gôn ở hai đầu sân đấu. Một cầu vồng thình lình bắc ngang qua sân vận động, nối hai quả cầu ánh sáng với nhau. Đám đông xuýt xoa hết ÔÔÔÔÔÔ đến AAAAAA như thể đang chiêm ngưỡng lễ đốt pháo bông vậy. Bây giờ cái cầu vồng đã mờ đi và hai trái cầu sáng của hai sao chổi lại hợp thành một và lớn thêm lên, chúng hình thành một cái vòm ba lá lung linh, và cái vòm này dâng cao lên trên bầu trời xong bay vút qua các khán đài. Từ cái vòm xanh biếc ấy dường như đang rơi xuống một cái gì đó giống như một cơn mưa vàng óng ánh…

Khi cái vòm ba lá bay qua khán đài danh dự, những đồng vàng trút xuống như mưa rào, dội vào đầu khán giả và ghế ngồi của họ.

"Merlin ơi, có phải tiền thật đâu mà phải tranh nhau đến thế?" Pansy thắc mắc khi thấy nhiều người trong đám đông đang giành nhau và lùng sục dưới ghế của họ để lượm những đồng tiền vàng.

"Giả thì giả nhưng mà rớt thì đau không chịu được" Elysian khổ sở lấy tay che đầu vì mấy cái đồng tiền cứ rớt lụp bụp lên đầu nó.

“Và bây giờ, thưa quí bà và thưa quí ông, xin nồng nhiệt chào mừng đội tuyển Quidditch Quốc gia Bungari! Và đây! Dimitrov!”

Một người mặc áo đỏ tươi, cỡi chổi thần, di chuyển nhanh đến nỗi chỉ thấy xẹt một cái đã từ cổng ra vào xa tuốt bên dưới phóng vút vô sân đấu. Cổ động viên của đội Bungari bùng lên tràng vỗ tay như điên và gào:

“Ivanova!”

Cô cầu thủ cả bọn gặp hồi chiều phóng cái vèo ra sân đấu, không quên vẫy tay chào mọi người.

“Zograft! Levski~! Vulchanov! Volkov! Vàààààààaaaaa Krum!”

"Ảnh kìa!" Goyle reo lên khi thấy Viktor Krum bay ra sân, anh ta có dáng người to oạch, y hệt một con gấu với cái đầu cắt ngắn ngủn và cặp lông mày dày cộm. Trông anh ta giống như một con chim săn mồi quá khổ. Thiệt khó mà tin là anh ta chỉ mới có mười tám tuổi.

“Và bây giờ, xin chào mừng đội tuyển Quidditch Quốc gia Ái Nhĩ Lan!” Ông Bagman tiếp tục gào

“Xin giới thiệu: Connolly! Ryan! Troy! Mullet! Moran! Quigley! Vààààaaaaa… Lynch!”

Bảy cái bóng mờ xanh lá xẹt vào sân vận động theo đội hình chóp nhọn với Darren O'Hare, vị đội trưởng bay đầu tiên.

*Túyttttt* tiếng còi trận đấu bắt đầu

“Họ đã VỌT lên rồi!. Và Mullet đang có banh! Troy! Moran! Dimitrov! Banh trả về cho Mullet! Troy! Levski! Moran!”

Quả thật so với các tuyển thủ ở Hogwarts, tốc độ của các cầu thủ chuyên nghiệp này thiệt tình là không thể tin nổi. Các truy thủ quẳng trái Quaffle vào nhau nhanh đến nỗi ông Bagman chỉ có đủ thời gian để hét lên tên của họ mà thôi.

Ba truy thủ Ái Nhĩ Lan bay vù vù sát bên nhau, Troy ở chính giữa, hơi nhích tới trước hơn Mullet và Moran một tý, ở thế lấn sân đội Bungari. Sau đó là Troy vượt lên và quăng trái Quaffle cho Moran. Một trong những tấn thủ của Bungari là Ivan Volkov vất vả gạt mạnh một trái Bludger đang bay tới bằng cây gậy nhỏ của anh, tống nó sang cản lối Moran; Moran chuồi người né được trái Bludger và thả trái Quaffle ra cho Troy bắt lấy ngay trước khi Levski kịp cướp banh.

“Troy Làm Bàn!” ông Bagman gào lên. Toàn sân vận động rung chuyển khi tiếng vỗ tay và hò hét bùng nổ.

“10 – 0. điểm cho Ái Nhĩ Lan!”

"Không phải chứ!" Đám nhóc nghe cha của chúng nó la lên đầy tức giận, tất nhiên là đó cả 6 ông đều bị vợ của mình lườm cho một phát khiến ai cũng biết thân biết phận mà ngồi ngay ngắn lại.

Elysian dùng cái ống nhòm của mình thấy mấy con quỷ râu rậm tí hon (linh vật của đội Ái Nhĩ Lan) ngồi chầu rìa coi cọp bên lề sân đấu đã lại bay hết lên trời và kết thành một cái hình lá-chụm-ba lung linh vĩ đại. Bên kia sân đấu, các tiên nữ nhìn theo đám quỷ râu rậm một cách dỗi hờn.

"Đặc sắc thật đấy" Draco ngồi bàn luận trận đấu với Elysian.

"Bồ có thấy cách Ivanova tung hứng quả Quaffle lên không trung không? Sao chị ấy làm trông nhẹ nhàng thế nhỉ?" Elysian đáp lời thằng nhóc

Các tuyển thủ họ chơi nhịp nhàng như một thể nhất quán, chuyển động của họ hết sức ăn rơ với nhau, đến nỗi Elysian có cảm tưởng rằng họ có thể đọc được ý nghĩ của nhau khi phân chia vị trí giữa họ.

Và chỉ trong vòng mười phút, đội tuyển Ái Nhĩ Lan đã ghi thêm được hai bàn thắng nữa, nâng số điểm dẫn đầu của họ lên 30 – 0, gây ra một cơn sóng thần những tiếng hò reo, tiếng vỗ tay hoan hô từ đám cổ động viên mặc áo màu xanh lá cây.

Trận đấu diễn ra càng lúc càng nhanh hơn, nhưng cũng thô bạo hơn. Volkov và Vulchanov, hai tấn thủ của đội tuyển Bungari, dùng hết sức quất thiệt mạnh hai trái Bludger vào các truy thủ của đội tuyển Ái Nhĩ Lan, và bắt đầu truy cản họ chơi một số chiến thuật hay nhất. Hai lần các truy thủ của đội tuyển Ái Nhĩ Lan bị buộc phải bay tán loạn, và rồi, cuối cùng, Ivanova tìm được cách phá vỡ hàng ngũ của đội tuyển Ái Nhĩ Lan, lừa được thủ quân Ryan, và ghi bàn đầu tiên cho đội tuyển Bungari.

-----

Qua gần nửa tiếng, trận đấu bây giờ đã đạt tới mức độ khốc liệt hơn bất cứ trận đấu nào mà giới phù thủy từng được xem. Tấn thủ của cả hai đội hành động không chút nương tay, hết sức tàn nhẫn. Volkov và Bulchanov đặc biệt tỏ ra không quan tâm đến việc cây gậy của họ quất nện vô trái Bludger hay vô người ta khi họ khua điên cuồng giữa trời. Dimitrov đâm thẳng vô Moran, người đang giữ trái Quaffle, suýt chút nữa quật cô văng ra khỏi cây chổi.

“Phạm lỗi rồi! Dimitrov quật bậy Moran – cố tình bay tới để đụng người ta – vậy là phải phạt đền nữa – vâng, tiếng còi đã vang lên.”

Đám quỷ rậm râu tí hon lại bốc lên không trung một lần nữa, và lần này, chúng hình thành một bàn tay khổng lồ. Bàn tay đó làm một dấu hiệu quả thực rất ư là thô tục đối với các tiên nữ bên kia sân đấu. Các nàng bèn nổi điên lên. Thay vì nhảy múa, các nàng tiên nữ tự lao mình băng qua sân đấu, quăng túi bụi vô đám quỷ râu rậm tí hon cái gì đó trông như những bụm lửa.

Các pháp sư của Bộ Pháp Thuật đã tràn ra sân để can và tách đám quỷ râu rậm tí hon cùng các nàng tiên nữ ra, nhưng mà họ cũng chẳng thành công lắm. Trong khi đó, trận đấu trên không cũng không kém phần ác liệt so với trận ẩu đả phía dưới đất. 6 đứa nhóc tập trung theo dõi trận đấu đến độ quên cả thở, trái Quaffle thì vẫn được liên tục chuyền tay với tốc độ của những viên đạn bay dẫu cho đang có một cuộc ẩu đả khác diễn ra ngay phía bên kia sân đấu.

“Levski – Dimitrov – Moran – Troy – Mullet – Ivanova – Moran lại được banh – Moran – MORAN LÀM BÀN!”

Cổ động viên của đội tuyển Ái Nhĩ Lan hò reo, nhưng tiếng reo hò của họ bị tiếng rít the thé của các nàng tiên nữ, tiếng nổ phát ra từ đầu đũa phép của các pháp sư Bộ Pháp Thuật, và tiếng gầm giận dữ của cổ động viên đội tuyển Bungari, át đi. Trận đấu được tiếp tục ngay tức thì, giờ đây Levski đang có banh, chuyền cho Dimitrov…

Tấn thủ của đội tuyển Ái Nhĩ Lan là Quigley giáng một cú đánh bạt cực mạnh vô trái Bludger đang bay ngang qua và nó văng với một sức mạnh khủng khiếp về phía tầm thủ của đội tuyển Bungari là Krum. Anh ta không kịp né, lãnh nguyên trái banh vô mặt.

Từ đám đông vang lên một tiếng rên to đến điếc cả tai. Cái mũi của Krum có vẻ như bể rồi, máu me tùm lum trên mặt anh, nhưng ông trọng tài không hề thổi còi cho tạm dừng trận đấu. Ông đã bị rối trí quá rồi. Tất nhiên là cũng không trách được ổng, bởi vì một nàng tiên nữ đã quẳng một bụm lửa vô đuôi chổi thần của ổng khiến nó đang cháy ì xèo.

"Tạm ngưng đấu đi! Coi kìa, anh ta không thể nào chơi như vậy, nhìn anh ta kìa…” Đám con trai la lên. Elysian thậm chí còn thấy mấy ông bố của đám nhóc cũng đang la ó um sùm hết cả lên vì bất bình.

“Nhìn Lynch kìa!” Daphne kéo sự chú ý của cả bọn sang phía đội Ái Nhĩ Lan

Cả 5 vừa kịp quay đầu sang khi Aidan Lynch đang lao như con thiêu thân chúi thẳng xuống đất.

“Ảnh nhìn thấy trái banh Snitch! Ảnh thấy nó rồi!” Daphne phấn khích reo lên.

"Krum! Mau đuổi theo đi!" Draco gầm lên.

Một nửa đám đông dường như cũng nhận thấy có điều gì đó đang xảy ra, các cổ động viên đội tuyển Ái Nhĩ Lan trồi lên thành những đợt sóng xanh lá, kêu gào tên tầm thủ của họ… Nhưng Krum đang bám sát đuôi Lynch. Cùng bay với Krum là những giọt máu văng ngược ra sau trong không khí, nhưng Krum vẫn theo kịp Lynch và vươn tới ngang tầm với Lynch. Bây giờ cả hai đang kèn cựa nhau cùng lao xuống mặt đất.

Rồi trong trận chiến tốc độ một chọi một ấy, Lynch do không kéo kịp cây chổi lên đã vô tình té đập đầu xuống đất với một sức mạnh kinh khủng khiếp và lập tức bị bẹp dí dưới cơn phẫn nộ của bầy tiên nữ chung quanh ùa tới.

"Trái Snitch! Ai bắt được trái Snitch?!" Elysian nghe mọi người gào lên

“Ảnh chụp được rồi! Krum bắt được rồi! Trận đấu kết thúc rồi!” Crabe la lên khi nó thấy hình ảnh Krum giơ trái Snitch vàng trong tay lên trên màn hình đối diện chúng nó.

Krum trong tấm áo chùng đỏ tươi loang máu vọt từ mũi ra, đang nhẹ nhàng bay trở lên không trung, nắm tay giơ cao, ánh sáng vàng chóe lóe phát ra từ bàn tay anh.

Trên biển người đông nghịt, tấm bảng ghi điểm đang nhấp nháy hàng chữ:

“BUNGARI: 160, ÁI NHĨ LAN: 170”

Đám đông dường như vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra. Rồi, dần dần, như thể chiếc máy bay phản lực khổng lồ vừa mở máy, tiếng gào rú của các cổ động viên Ái Nhĩ Lan càng lúc càng lớn hơn và cuối cùng bùng nổ thành một cơn gầm rú vui mừng.

“ÁI NHĨ LAN THẮNG RỒI!” Ông Bagman hét.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro