Chương 14. Căn chòi của bác Hagrid

"Nhưng rõ ràng Malfoy chẳng làm gì con Bằng Mã cả, mình nhớ rất rõ là trong lúc mọi người đang thực hành thì cậu ta vẫn nhìn mình mà... "

"Mình cũng thấy điều đó, Malfoy nó đã nhìn Joli rồi bị con Bằng Mã tấn công bất ngờ vậy á" Harry nói, rồi cả bọn không hẹn mà cùng ngoái đầu nhìn sang vị trí của Draco

Con bé Pansy cứ khóc thút thít mãi, đến mức hai con mắt của nó sưng húp cả lên, bọn Slytherin thì vây quanh cái tay bị thương của Draco, hai thằng Crabbe và Goyle thì khuôn mặt nhăn nhó kể lể với mấy đứa con nít hay là mấy anh chị lớn hơn cùng nhà, có lẽ là chúng nó lại thêm mắm dặm muối vào câu chuyện vừa xảy ra ở lớp học Chăm sóc Sinh vật Huyền bí hôm nay

"Dù sao thì chuyện đó mà xảy ra trong buổi dạy đầu tiên của bác Hagrid thì quả là tệ hại hết chỗ nói. Thể nào gia đình thằng Malfoy cũng quậy bác ấy cho mà coi" Ron tỏ ra sợ hãi quay lại nói với ba người, không khí chung quanh ngày càng tồi tệ hơn khi suốt cả buổi ăn tối bọn họ chẳng thể thấy bóng dáng của lão Hagrid ở đâu trên bàn ăn của giáo viên

"Người ta đâu có đuổi bác ấy, đúng không?" Hermione chẳng buồn đụng nĩa vô món bít tết và thận, âm thanh lo lắng cứ thoát ra khỏi cổ họng

"Họ không nên đuổi bác ấy... " Ron cũng chẳng màng gì đến việc ăn uống nữa, sau khi nhìn sang Draco vẫn đang được bọn Slytherin chăm chút bởi vì cái tay bị thương thì cậu tiếp tục rầu rĩ nói

"Thôi thì, cũng không thể nói hôm nay không phải là ngày đầu tiên học thú vị"

Sau bữa ăn tối, bốn đứa cùng quay trở về phòng sinh hoạt chung và cố gắng làm cho xong mớ bài tập do giáo sư McGonagall đã giao cho, chỉ mới chuyển đến đây một ngày mà lượng bài tập như chất thành núi khiến cho Jolisa trong phút chốc cảm thấy mọi thứ tuyệt đẹp về môn Biến hình đều tan biến hết, thêm cả việc lão Hagrid mất tích gần như là cả buổi tối hôm nay càng khiến cho tâm trạng của cả bọn ủ rũ hơn, cứ chốc chốc lại ngừng học, ngó đầu ra ngoài cửa sổ toà tháp

"Có ánh đèn ở cửa sổ nhà bác Hagrid!" Harry rít lên, kéo theo sự chú ý của ba đứa còn lại

"Nếu tụi mình nhanh chân lên thì vẫn còn kịp để chạy xuống dưới thăm bác ấy, vẫn còn sớm mà... " Ron nhìn xuống cái đồng hồ đeo tay của cậu

"Mình không biết... " Hermione chậm rãi nói, ánh mắt liếc nhìn sang chỗ Harry

"Mình được phép đi ngang qua sân trường mà. Sirius Black chưa vượt qua được mấy viên giám ngục Azkaban canh gác ở đây, đúng không?"

Thế là bốn đứa lại dọn dẹp đồ đạc, kéo nhau chui qua cái lỗ Bà Béo, tâm trạng ngày càng tốt hơn vì chẳng gặp phải ai trên đường đi tới cửa chính, bởi vì họ cũng không thật sự tin chắc rằng bản thân được phép đi ra ngoài hay không. Cỏ trên sân vẫn còn ướt và dần ngả màu đen dưới ánh hoàng hôn, những tia nắng ít ỏi còn lại chỉ đủ để chiếu sáng một góc ở phía bên kia toà lâu đài, có lẽ là vì dư âm của trận mưa lớn đêm qua mà đến bây giờ khi mặt trăng đã chuẩn bị xuất hiện thì những đám mây trên bầu trời ngày càng trở nên u ám hơn, đến cả không khí cũng lạnh hơn lúc trưa kha khá rồi. Khi đến được căn chòi của lão Hagrid, Harry liền đưa tay gõ cửa và bốn người có thể nghe được cả tiếng gầm gừ từ bên trong vọng ra

"Vô đi!"

Lão Hagrid đang ngồi thừ người bên cái bàn gỗ đã mòn sờn của lão, con chó săn Fang thì gác cái đầu nó trên đùi chủ, vừa nhìn thấy Jolisa bước vào đã mừng huýnh lên chạy đến chỗ của cô. Chỉ nhìn một cái cũng đủ để biết rằng lão đã uống khá nhiều rượu, trước mặt lão là một cái vạc thiếc to gần bằng cái xô, và lão dường như phải khó khăn lắm mới tập trung được tinh thần để nhận ra bốn đứa trẻ

"Kỷ lục chứ chẳng chơi. Đố mà kiếm ra được trước đây từng có một thầy giáo nào chỉ làm thầy giáo đúng có một ngày" Giọng lão lè nhè, nghe có vẻ buồn rầu dữ lắm

"Bác chưa bị đuổi mà, bác Hagrid!" Hermione thở mạnh đáp lời

"Chưa! Nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian, đúng không, sau khi thằng Malfoy méc cha nó... " Lão lại hớp thêm một ngụm to nữa của cái thứ gì đó trong cái vạc, nhìn thê thảm hết sức

"Tình trạng của nó sao rồi hả bác? Cụ Dumbledore có nói cho bác nghe gì về việc của Jolisa luôn không?" Ron nói, sau khi cả bốn đứa đã cùng ngồi xuống quây quần bên cái bàn của lão

"Thầy ấy chẳng nói gì với ta cả, chỉ cho ta biết là ngày mai ta sẽ tiếp đón phụ huynh của Jolisa khi họ đến trường mà thôi"

"Cha mẹ con sẽ đến đây? Tại sao?"

"Ta ước là ta có thể biết chút thông tin về việc đó Jolisa à, có lẽ là nó phải nghiêm trọng lắm nên cụ mới quyết định giấu nhẹm nó đi như thế... " Lão ngưng một lúc, rồi lại tiếp tục

"Ban quản trị nhà trường đã cho rằng bác bắt đầu bằng con vật quá to, lẽ ra nên để con Bằng Mã ở bài sau... lúc đầu nên cho học mấy thứ như Nhuyễn Trùng và đại loại như vậy... chẳng qua là lỗi của bác... "

"Cũng có một phần lỗi của Malfoy chứ bác Hagrid!" Hermione hăng hái cãi lại

"Nó cũng đâu chú ý vào bài học của mình, hơn nữa có thể do nó tác động cái gì đó hoặc do hai thằng bạn của nó đã động chạm tới con Bằng Mã nên mới bị như thế, tụi con có thể làm chứng cho bác!" Ron tiếp lời

Nước mắt dần ứa ra từ đuôi mắt đầy nếp nhăn ở đôi mắt đen và ti hí như con bọ cánh cứng của lão Hagrid, lão nắm lấy cả Hermione và Ron, kéo chúng vào lòng và ôm siết chúng thắm thiết đến mức khuôn mặt của hai người đang ngày càng trở nên đau đớn hơn

"Con nghĩ bác uống như vậy là đủ rồi" Jolisa vội lên tiếng, giải cứu cho hai cơ thể nhỏ bé tội nghiệp của bạn mình

"Ờ, có lẽ con bé nói đúng" Lão buông Hermione và Ron ra, hai người liền lảo đảo lùi lại, đôi tay xoa nắn xương sườn của mình. Lão Hagrid tự nhấc mình ra khỏi ghế, loạng choạng bước ra bên ngoài. Bốn đứa trẻ bên trong có thể thấp thoáng nghe được tiếng nước đổ ào xuống đất và bắn tung toé, khi lão quay trở lại với bộ tóc và râu đã ướt chèm nhẹp, Harry mới lo lắng hỏi

"Bác làm cái gì vậy?"

"Nhúng đầu vô bồn nước" Tay lão vuốt nước trên mặt, cái đầu lúc lắc để rũ hết nước xuống, đáp lời Harry

Bỗng nhiên lão lại nín ngang xương, trừng mắt nhìn Harry như thể vừa mới phát hiện ra sự có mặt của cậu ấy, lão liền gầm lên to đến mức bốn đứa trẻ phải nhảy dựng lên cả ba bốn tấc

"CÁC TRÒ CÓ BIẾT CÁC TRÒ ĐANG LÀM GÌ KHÔNG? HARRY, TRÒ KHÔNG ĐƯỢC PHÉP ĐI LUNG TUNG KHI TRỜI TỐI! BA ĐỨA BÂY NỮA, SAO LẠI ĐỂ NÓ ĐI HẢ?"

Lão Hagrid sải bước đến bên Harry, túm lấy tay cậu ấy kéo ra ngoài cửa, giận dữ nói

"Đi mau lên! Ta phải đem hết tụi bây trở về toà lâu đài mới được. Và đừng có để cho ta bắt gặp tụi bây lẻn xuống thăm ta lần nữa khi trời đã tối, ta đâu có đáng cho tụi bây liều mạng như vậy!"

Trên đường quay trở về tháp Gryffindor, Jolisa cứ thơ thẩn mãi, đến mức suýt nữa cô đã tông sầm vào cái bước tường ở lối rẽ trước mặt, may là Harry đã nhanh tay kịp thời kéo lấy cô, không thì bây giờ trên trán Jolisa sớm đã có một cục u to rồi

"Bồ có sao không vậy Joli?" Ron lo lắng hỏi

"Không sao"

"Mà bồ đang nghĩ cái gì vậy? Cứ ngớ người ra mãi" Hermione ở cạnh bên tiếp lời

"Mình chỉ nghĩ về chuyện lỡ như bác Hagrid sẽ bị đuổi việc thật thì sao... "

"Cũng đúng, thằng Malfoy thì có cái gì mà nó không dám làm chứ?"

"Mấy bồ nghĩ mình có nên đi tìm cậu ta đàm phán trước khi chuyện này kịp tới tai ông Malfoy không?"

"Cái gì? Joli, bồ điên hả, sao phải đi tìm nó?"

"Thì chí ít cũng thử khuyên cậu ta xem có thể nói với ông Malfoy là đừng đuổi việc bác ấy được hay không, dù gì cũng mới đầu năm thôi mà"

"Không được đâu, lỡ như nó lợi dụng gì bồ thì sao?" Hermione lo lắng nhìn cô

"Đúng đó, thằng đó ranh ma lắm, làm sao tụi mình biết được là nó sẽ làm gì nếu bồ tự tới tìm nó chứ?" Ron nói

Sáng hôm sau, Jolisa ngáp ngắn ngáp dài, cùng ba đứa bạn bước vào bên trong Đại Sảnh Đường để ăn sáng. Vừa ngồi vào chỗ của mình, cô đã muốn nằm gục xuống bàn mà ngủ tiếp, khiến cho Hermione đang chăm chú đọc cuốn sách Lịch sử pháp thuật cũng phải ngao ngán dừng lại nhìn cô

"Đừng ngủ nữa Joli, bồ phải ăn thì mới có sức để học chứ" Harry đẩy đến trước mặt Jolisa một hộp ngũ cốc cùng với bình sữa to tướng, nhưng cô chẳng có vẻ gì là hứng thú với mấy món ăn đó cả

"Mình thấy buồn ngủ lắm, mệt chết đi được"

"Hôm nay môn đầu tiên là Lịch sử pháp thuật đó, bồ có thể tiếp tục ngủ trong lớp này, hầu hết các học sinh không ai học hành gì trong giờ đó cả, đương nhiên là ngoại trừ Hermione" Ron ở kế bên ghé vào tai cô nói

Rồi lại có tiếng ồn ào vang lên khắp nơi, khiến cho cả bốn đứa phải nhìn ra phía cửa Đại Sảnh Đường, vẫn là Draco và đám bạn của hắn, từ hôm qua đến giờ chúng nó cứ vây chung quanh hắn ta để chăm sóc cái tay mà theo bốn đứa trẻ này nghĩ là gần như đã què quặt. Con bé Pansy đi cạnh bên vẫn không ngừng quấn lấy hắn, giọng nói yểu điệu cứ vang lên

"Cậu đã thấy đỡ hẳn chưa mà lại đến đây vậy Draco? Mình có thể giúp cậu mang thức ăn về hầm mà"

"Ngoài mặt nó khó chịu thế thôi, chứ mình cá chắc là trong lòng nó đang khoái lắm" Ron liền quay trở về với đám bạn của mình, khuôn mặt tức tối tiếp tục nói

"Gia tộc Malfoy là cái thá gì mà phải lấy lòng nó chứ? Chẳng phải chúng ta còn có Charites ở đây sao?"

"Thôi nào Ron, mặc kệ nó đi, gia đình của Joli cũng chẳng thèm để tâm đến loại người huênh hoang như nó đâu" Hermione đáp lời, thuận tay lấy thêm cà chua vào trong đĩa của mình

"Nhưng mà chẳng phải ở Anh thì gia tộc Malfoy là mạnh nhất hay sao? Dù gì thì gia đình mình cũng chỉ tập trung ở bên Bắc Mỹ... "

"Nhưng nếu Malfoy qua Bắc Mỹ thì vẫn phải nể nang gia tộc của bồ thôi, hơn nữa, gia tộc Charites còn là hậu duệ nhiều đời của Gryffindor, chắc chắn là cũng phải nhỉnh hơn một chút so với nhà Malfoy"

Jolisa khẽ gật gù khi nghe Ron phân tích, trong lúc cô còn đang mải mê đổ sữa vào bên trong chén ngũ cốc của mình, tiếng xì xầm bàn tán vang lên lần nữa, đến cả Ron cũng kinh ngạc kéo lấy vạt áo chùng của cô

"J-Joli... hình như cha mẹ của bồ đến kìa"

Cô khẽ nhíu mày lại, ánh mắt hướng về phía cánh cửa Đại Sảnh Đường. Giờ đây, cha mẹ của cô đang cùng với giáo sư McGonagall tiến vào bên trong, còn chưa để cô kịp hoàn hồn, mẹ cô đã đi đến, ôm lấy con gái của mình

"Cha mẹ... sao hai người đến sớm quá vậy?"

"Cha của con còn muốn đến ngay vào trưa hôm qua khi nhận được thư của ngài hiệu trưởng đó" Bà dịu dàng vuốt tóc cô, sau đó ánh mắt lại chuyển hướng sang ba người bạn ở kế bên

"Con chào cô chú ạ" Ngay lập tức Hermione liền lên tiếng, cả Ron và Harry cũng rối rít nói theo cô bạn. Mẹ của Jolisa chỉ nở nụ cười hiền hậu đáp lại ba người, sự chú ý của bà lần nữa chuyển đến câu hỏi của cô con gái

"Cha mẹ nói chuyện với thầy Dumbledore chưa? Thầy ấy có nói gì về tình trạng của con không?"

"Trong bức thư hôm qua bọn ta đã biết được kha khá vài chuyện rồi, nhưng bây giờ sẽ đến gặp mặt trực tiếp để tìm hiểu sâu hơn, con đừng lo, dù như thế nào thì bọn ta cũng sẽ tìm mọi cách để chữa trị cho con" Cha của cô trả lời, sau đó ông lại liếc nhìn về hướng dãy bàn nhà Slytherin, khiến bọn con nít đang tò mò nhìn qua phía này đều chột dạ mà quay trở về với đĩa thức ăn của mình

"Trò Malfoy, ta cần trò đi với chúng ta một lúc" Giáo sư McGonagall đứng ngay phía sau Draco nói, đến hắn cũng giật nảy mình mà nhìn về phía mọi người

"Tại sao lại gọi cả cậu ta vậy?"

"Con không cần lo đâu, chỉ là một chút việc lặt vặt mà thôi, bọn ta đi trước đây, một lát nữa nhớ phải tập trung học nhé" Mẹ cô ôn tồn trả lời, cúi xuống ôm lấy cô một cái cuối rồi nhanh chóng rời đi cùng Draco

Bọn họ vừa đi khỏi Đại Sảnh Đường, mọi người đã bắt đầu rầm rì bàn tán, cả Ron cũng hoảng hốt nói với Jolisa

"Này, không lẽ cha của bồ nghĩ thằng Malfoy có liên quan đến chuyện ngày hôm qua hả? Hồi nãy mình thấy ánh mắt ông ấy nhìn nó trông tức giận lắm, như kiểu nếu như không có mọi người ở đây thì cha của bồ đã giết luôn nó rồi ấy"

"Mình cũng không biết nữa, tại sao họ lại gọi theo Malfoy mà không phải là mình chứ?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro