Khởi đầu ngày mới
Hnay là ngày thứ 2 nó đến lớp. Lại phải đối mặt với hắn ( 1 kẻ khó ưa ). Hầu như ai (.) lớp cx rất dễ hòa đồng...trừ hắn.
Hnay nó là ng đến đến sớm lắm nha...(hình như sớm nhất lớp)
Nó vô tư bước vào lớp, k như nó tưởng, nó cứ tg có mỗi mk nó đến sớm nhất...nhưng k ngờ còn có người đến sớm hơn nó.
Nhưng hình như người đó nó k biết là ai...hình như chưa gặp.Coi bộ đẹp trai, cao to phết nha!
Nó nghĩ:
_"mk nhớ hqua làm quen hết r mà!!!Xuất hiện đâu ra soái ca nữa vậy ●0●"
Nó đang suy nghĩ thỳ cậu ta chen zô:
_Nài! Cậu là ai? Học sinh mới à?
Nó:_Ừm! Mà cậu là ai?
Cậu:_ Tôi là Bạch Nam Huy ! Học sinh lớp này! Hqua tôi nghỉ. Thế nên cậu k biết là đúng r!
Nó: À! Ừm ( nói xong nó đi về chỗ của mk )
Nam Huy: _ Ủa ! Từ nãy giờ nói chuyện mà cậu chưa giới thiệu về mk đó! Vậy cậu tên j ?
Nó: mk là Lâm Khả Vy...có j mong cậu giúp đỡ.
Nói xong nó chạy đi luôn để lại cậu ta ở lại.
_nhìn dễ thương đó chứ !!! ( Nam Huy )
Chả mấy chốc đã tới h vào lớp...điều đầu tiên nó thấy đó là hắn. Để ý kĩ ms biết hắn đẹp zai thật nha! Tóc màu hạt dẻ, mặc 1 chiếc áo sơ mi trắng và 1 chiếc quần jogger khá đơn giản nhưng cx đủ tôn lên vẻ đẹp zai của hắn.
Nó cx chả thua j. Mái xoăn nhẹ ở đuôi, màu tím cột gọn gàng, lộ rõ đôi môi hồng tự nhiên, đôi mắt nâu đặc biệt nước da trắng càng tôn lên vẻ đẹp của nó cùng với bộ đồng phục xinh xắn.
Nó ngồi vào chỗ r mà hắn như chưa hề biết có sự hiện diện của nó ngồi bên. Hắn vẫn lạnh lùng không chút để ý xung quanh. Vẫn cái tai nghe nhạc ngồi ấn đt
Nó:_ Cậu! Cậu ơi!
Nó gọi mà hắn vẫn k thèm chả lời. Lần này nó k hề lớn tiếng mà chỉ nhẹ nhàng rút cáu tai nghe của hắn và ns:
_Tôi là Lâm Khả Vy? Có j mong cậu giúp đỡ ! Còn cậu, cậu tên j?
Hắn: _ Dương Bảo Nam
Hắn vô cùng lạnh lùng, k thèm nhìn nó dù 1 cái mà chỉ tiếp tục bận rộn vs công việc nghe nhạc của mk.
( K hiểu sao hắn nghe nhạc mà thầy cô k mắng nhỉ...chắc tại giỏi quá r k cần học nữa )
Tiết học của nó cảm giác như cả thế kỉ í...hồi trước ở trường cũ hiếm khi thấy nó ngồi im như vậy lắm. Nó đc coi là quậy lắm mà...chắc do về đây ngồi cùng hắn lên chả có j nói ( hắn lạnh lùng lắm mà, có mở ra nửa lời nào đâu )
Nó cx học giỏi lấm mỗi tội nó quậy thôi. Vs lại từ trc tới h đã ai bắt nạt đc nó đâu. Cứ động vào nó là sẽ hứng đủ nhưng j k tốt
Ra chơi nó cùng Trúc Nhi đi xuống canteen mua đồ ăn.
Phải nói hai đứa nó đi cùng nhau làm ai cũng phải ngoái nhìn với vẻ đẹp tự nhiên của chúng nó nha. Nói thiệt chứ Trúc Linh cũng xinh lắm nha, chỉ là thua Nó xíu thôi. Trúc Nhi có mái tóc qua vai xíu, màu đỏ nâu, uốn cụp nhẹ với cái mái bằng nhìn xinh cũng k kém nó.Nhi lùn hơn nó 1 xíu, nhìn nhỏ người thôi hiền thì hiền thật nhưng cũng k dễ ăn hiếp đâu à. ( Quả thật đôi bạn đẹp k chỉ vẻ bề ngoài mà con cả tình cảm bạn bè của họ nữa )
Nó:_ Nài Nhi! Cái cậu Bảo Nam j í! Có vẻ lạnh lùng nhỉ!
Nhi:_ Ừm! Cậu ta lạnh lùng từ trc tới h r, nhưng cậu ta rất thu hút đó nha! Cẩn thận m ngồi đó lại bị thy hút đó nha!
Nó:_Con nhỏ này! T k bao giờ thích kiểu lạnh lùng khó ưa thế đâu nha! ( Nó to mồm , mặt đỏ ửng như quả cà chua )
Nhi:_Ủa! K chứ mắc mớ j đỏ mặt vậy mày...chắc t nói chúng tim đen của m rồi hở! (Nụ cươi gian hiểm của Nhi bắt đầu hiện rõ)
Nó cố đánh chống lảng:_Thôi ăn j đi! Tao đói rồi!
Nhi chỉ biết cười thầm vì biết thể nào nó cũng tìm đủ cách để biện minh...
Khi về nó cứ để í mãi lời nhỏ Nhi nói:
_Vậy là sao! Chả lẽ mk lại thích cái đồ khó ưa như hắn nhanh như vậy...k thể đâu...
Nó tự nhủ:_ k thể...chắc chỉ do ngại thôi...k có gì đâu
( À quên...nó học giỏi thật đấy...tiếp thu nhanh thật đấy...nhưng về tình cảm thì nó ngu lắm...)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro