Chương 1: Những ngày bình yên
Trong xóm nhỏ ven sông, có ba đứa trẻ lúc nào cũng ríu rít bên nhau: Huy , Hoàng và Hà . Buổi sáng cùng đi học, trưa rủ nhau thả diều trên cánh đồng, chiều lại ngồi dưới gốc đa đầu ngõ, chia nhau một cây kem đá lạnh buốt mà ngọt lịm.
Hà lanh lợi và tươi cười, luôn là người khởi xướng những trò chơi. Huy thì hiền lành, hay cười nhưng cũng lắm khi trầm tư, còn Hoàng – có lẽ là ít nói nhất – thường lặng lẽ dõi theo cả hai, ánh mắt đôi lúc khó nắm bắt.
Trong ký ức của Hà, tình bạn ấy giản đơn và trong sáng. Nhưng với Hoàng, mọi thứ không còn đơn thuần như thế nữa.
Ban đầu, Hoàng cũng nghĩ mình giống Huy: cả hai đều thích ở bên Hà, thích nghe tiếng cười trong trẻo của cô bạn. Thế nhưng càng lớn, Hoàng càng nhận ra có một điều gì đó khác lạ. Tim cậu không đập nhanh khi nhìn Hà, mà lại run lên mỗi lần vô tình chạm ánh mắt Huy.
Một buổi chiều, khi cả ba ngồi dưới gốc đa, Hà tíu tít kể chuyện trên lớp, Huy ngồi cạnh vừa gật gù vừa cười. Hoàng bất giác nhìn sang, và trái tim cậu như lỡ một nhịp. Nụ cười của Huy trong nắng chiều, đơn giản đến mức chẳng ai để ý, nhưng với Hoàng, đó lại là thứ khiến cậu lặng người.
Cậu vội quay đi, tự trách mình ngốc nghếch. "Không được... đây chỉ là tình bạn thôi. Chỉ là bạn thôi..." – Hoàng tự nhủ, nhưng chính cậu cũng biết, lời nhủ ấy chẳng thể che giấu nổi sự thật đang lớn dần trong lòng.
Từ hôm đó, Hoàng bắt đầu sống với một bí mật. Bí mật của ánh nhìn lặng lẽ, của những lần muốn nói ra mà lại nuốt xuống, của một tình cảm mà chính cậu cũng không dám gọi tên.
Hà vô tư chẳng hề hay biết, còn Huy vẫn coi Hoàng là người bạn thân thiết nhất. Chỉ có Hoàng, giữa những ngày bình yên, bắt đầu bước vào một cơn bão âm thầm trong trái tim mình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro