Chương 38: Gia Đình Là Nơi An Toàn
Sáng hôm sau, Huy thức dậy sớm hơn thường lệ. Hoàng vẫn đang say giấc trong vòng tay cậu. Huy nhẹ nhàng gỡ tay Hoàng ra, bước xuống giường và ra ban công.
Hà Nội hôm nay nắng nhẹ, không khí trong lành. Huy biết, việc Hoàng bỏ nhà đi sẽ gây ra rất nhiều sóng gió, không chỉ cho gia đình Hoàng mà còn cho chính cậu.
Nhưng nhìn người mình yêu đang ngủ say sau bao ngày xa cách và dằn vặt, Huy thấy lòng mình bình yên đến lạ.
Huy quyết định, cậu cần phải nói rõ mọi chuyện với ba mẹ mình. Dù ba mẹ Huy luôn yêu thương và tôn trọng quyết định của cậu, nhưng việc Huy đột ngột dọn về sống chung với Hoàng, đặc biệt trong hoàn cảnh này, cần phải được giải thích rõ ràng.
Cậu gọi về quê.
– Alo, mẹ à?, mẹ và ba khỏe hết chứ ạ?.– Giọng Huy dịu dàng.
– À, Huy đó hả con. Ba mẹ khoẻ. Dạo này con học hành thế nào? – Giọng mẹ Huy ấm áp.
– Dạ con vẫn ổn, mẹ ạ. Con gọi về để nói với ba mẹ một chuyện...
Huy kể lại mọi chuyện một cách thẳng thắn và chân thành nhất, từ việc Hoàng quay về, cuộc gặp gỡ, đến cuộc đối đầu căng thẳng với ông nội Hoàng và quyết định bỏ nhà đi của cậu ấy. Huy cũng không giấu giếm tình cảm sâu đậm của mình dành cho Hoàng.
Mẹ Huy im lặng một lúc lâu.
– Con trai... con đã suy nghĩ kỹ chưa? – Mẹ Huy hỏi, giọng có chút lo lắng. – Con biết chuyện này sẽ khó khăn đến mức nào không?
– Dạ con biết, mẹ ạ. – Huy kiên định. – Con đã mất Hoàng một lần rồi vì sự hèn nhát của mình. Lần này, dù có chuyện gì xảy ra, con cũng sẽ không buông tay. Con biết con và Hoàng sẽ phải làm lại từ đầu, nhưng tụi con thật sự rất yêu nhau.
Đến lúc này, ba Huy, người vốn kiệm lời, lên tiếng:
– Hoàng là bạn con, ba mẹ biết. Ba mẹ nhìn hai đứa từ nhỏ đến bây giờ sao mà không biết hai đứa như thế nào được, chỉ là ba mẹ cố chấp không muốn phải tin đó là sự thật.
– Ba...
– Con và Hoàng yêu nhau. – Ba Huy nói, giọng trầm ấm. – Tình yêu không phân biệt giới tính, chỉ cần hai đứa sống chân thành và đối xử tốt với nhau là được. Gia đình là nơi con cảm thấy an toàn và được yêu thương nhất. Nếu con đã quyết định, ba mẹ không phản đối.
Mẹ Huy tiếp lời, giọng có chút xúc động:
– Mẹ chỉ thương Hoàng, một đứa trẻ đang phải chịu quá nhiều áp lực từ gia đình. Con hãy chăm sóc nó thật tốt. Bảo ban nó ăn uống, đừng để nó suy nghĩ nhiều.
– Dạ! Con cảm ơn ba mẹ đã hiểu cho con ! – Huy nghẹn ngào. – Con hứa sẽ sống thật tốt, và Hoàng cũng vậy. Tụi con sẽ cố gắng không làm mọi người phải thất vọng .
– Tụi con cứ an tâm. – Ba Huy dặn dò. – Nếu khó khăn quá, cứ gọi về cho ba mẹ. Ba mẹ sẽ luôn là hậu phương cho hai đứa.
Cúp máy, Huy cảm thấy như vừa trút được gánh nặng khổng lồ. Sự chấp thuận và tin tưởng của ba mẹ chính là nguồn động lực lớn nhất.
Hoàng tỉnh dậy, thấy Huy đang mỉm cười rạng rỡ.
– Cậu có chuyện gì vui thế?
– Tớ vừa nói chuyện với ba mẹ. – Huy hào hứng. – Ba mẹ chấp nhận chuyện của chúng ta rồi. Còn bảo tớ phải chăm sóc cậu thật tốt nữa chứ.
Hoàng cảm thấy trái tim mình ấm áp. Cậu ôm lấy Huy:
– Cảm ơn vì tất cả. Yêu em
– Oẹ, mắc ói quá đi . Nhưng bây giờ, ngài cử nhân phải bắt đầu nghĩ đến chuyện kiếm tiền nuôi tớ cái đã. – Huy cười tinh nghịch.
Hoàng nhếch mép, đầy tự tin:
– Được thôi. Hôm nay tớ sẽ gửi hồ sơ, ngày mai sẽ đi phỏng vấn. Em yêu cứ an tâm ở nhà, anh sẽ lo cho em một cuộc sống tốt nhất.
Huy và Hoàng cùng nhau mở laptop, bắt đầu soạn thảo lại CV và hồ sơ xin việc.
Hoàng với bằng cấp danh giá từ nước ngoài và kinh nghiệm thực tập tại công ty của ông nội, nhanh chóng nhận được lời mời phỏng vấn từ vài công ty kiến trúc lớn ở Hà Nội.
Đúng như dự tính, sáng hôm sau, Hoàng mặc vest chỉnh tề, đi phỏng vấn.
Huy cũng không ở nhà. Cậu đến một quán cà phê quen thuộc gần trường để đăng ký làm thêm ca tối, và dành ban ngày để làm các dự án thiết kế tự do, và đi học .
Buổi trưa, Duy gọi cho Hoàng.
– Công việc đến đâu rồi? – Duy hỏi.
– Em vừa phỏng vấn ở ba công ty, anh ạ. Họ đều tỏ ra khá hài lòng.
– Tốt. Anh có một lời mời dành cho em. – Duy nói, giọng nghiêm túc. – Anh biết em không muốn làm việc cho công ty ông nội, nhưng em có muốn làm việc cho công ty riêng của anh không?
Hoàng ngạc nhiên:
– Anh có công ty riêng sao?
– Ừ. Một công ty tư vấn thiết kế nhỏ. Anh lập ra cách đây một năm. Em có chuyên môn, anh cần một người quản lý dự án giỏi. Em sẽ làm việc độc lập, không dính dáng gì đến ông nội cả.
Hoàng suy nghĩ một lát, rồi gật đầu:
– Em đồng ý. Em tin tưởng anh.
– Tốt. – Duy cười. – Chiều nay đến văn phòng anh. Anh muốn nói chuyện rõ ràng về dự án và lương bổng. Sống với Huy rồi, phải có tiền lo cho người ta chứ.
– Vâng, anh hai . Cảm ơn anh hai .
Hoàng cúp máy, lòng tràn đầy biết ơn. Duy không chỉ giúp cậu có nơi ở, mà còn giúp cậu có một công việc để chứng minh khả năng của mình.
Chiều hôm đó, Hoàng và Duy gặp nhau tại văn phòng nhỏ của Duy. Mọi thứ diễn ra chuyên nghiệp, rõ ràng. Cuối cùng, Duy là người duy nhất không bỏ rơi Hoàng, và còn là người tạo cơ hội để cậu có thể đứng vững trên chính đôi chân của mình.
Hoàng nhìn Duy, ánh mắt đầy ngưỡng mộ và cảm kích:
– Anh hai , em không biết phải nói gì. Em nợ anh quá nhiều.
Duy vỗ nhẹ vai Hoàng:
– Đừng nói nợ. Em là em trai anh. Hơn nữa, em là người duy nhất có thể làm cho Huy cười thật lòng. Anh đã không làm được, nên anh muốn em làm được.
Hoàng hiểu ý Duy. Cậu gật đầu, hứa với lòng sẽ trân trọng tình cảm và sự hy sinh của cả Duy và Huy.
Ngày hôm đó, Hoàng không chỉ có một công việc, mà còn có một gia đình mới, một nơi trú ẩn an toàn, và một khởi đầu mới đầy hy vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro