06 |Not My Type|.
P/S không liên quan lắm nhưng mà anh này ảnh ngon.....
NGÀY TIẾP THEO , Rory và Bella gần như đi học muộn. Đó là lỗi của chú chó cô vừa mới nhận nuôi — Rory phải đưa Orion, chú chó chăn cừu Đức mới nhận nuôi của cô, dắt nó đi dạo buổi sáng mất nhiều thời gian hơn cô mong đợi.
Thầy Molina nhanh chóng nhận phiếu đi thực địa của họ và hướng dẫn họ cùng những người khác đợi hai chiếc xe buýt chở các học sinh trung học phổ thông đến nhà kính của trường đại học cộng đồng địa phương.
"Bella!" Mike Newton đang tiến lại gần cặp vợ chồng da ngăm đen khi họ đợi xe buýt. Giống như Tyler Crowley và Eric Yorkie trước đó, chàng trai tóc vàng lực lưỡng có một sải chân đầy quyết tâm và một biểu cảm đầy hy vọng như một chú cún con. Đôi mắt xanh của anh ta quay sang Rory đầy lo lắng và quay lại với Bella đầy hy vọng, "Này, Rory. Mình nghe nói rằng họ gần như đã cử một nhóm tìm kiếm bạn vào đêm qua. "
"Tin tức truyền đi nhanh thật đấy," Rory lắc đầu ngao ngán. "Mình được cứu bởi một con chó khi bị lạc ở trong rừng. Tên của nó là Orion và mình chỉ mới gặp nó trong một đêm, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra với nó, mình sẽ giết tất cả mọi người và sau đó là chính mình."
Mike lơ đãng gật đầu. Anh ta đang nhìn chằm chằm vào cô gái bên cạnh Rory. "Ừm, Bella - mình có thể nói chuyện với bạn được không?"
Rory không cảm thấy bị xúc phạm bởi sự thô lỗ của Mike. Cô cảm thấy khá thú vị khi anh ta nhìn chằm chằm vào Bella với đôi mắt xanh to tròn cầu xin. Bella quá tốt để nói không nên cô ấy nhìn Rory cầu xin. Rory cười khúc khích và sau khi vỗ về Bella một cách tinh nghịch, cô ấy đi đến chỗ Jessica, người rõ ràng đang bị phân tâm bởi những gì Bella và Mike đang nói về.
Rory đảo mắt, tay đút sâu vào túi áo khoác để giữ ấm cho bản thân. Cô cảm thấy có ánh mắt nhìn vào mình và cô nhìn lên để tìm Jasper Hale, Alice và Edward Cullen ở gần đó. Cả ba đang lẩm bẩm với nhau, nhưng đôi mắt màu vàng son của Jasper bây giờ thường xuyên ngước lên nhìn cô.
Rory không thể không nói rằng hôm nay anh ấy trông đặc biệt đẹp trai, với chiếc áo len cashmere màu xanh nước biển được thiết kế riêng bên ngoài hàng cúc màu trắng và chiếc quần jean hàng hiệu vừa vặn. Ngoại hình của các thành viên nhà Cullen sẽ mày mắn được lên đầu trang tạp chí nào đó.
Rory cho rằng làn da cô đỏ bừng là do thời tiết lạnh.
"—Cậu có nghĩ là cậu ấy rủ Bella đi dạ hội không? Các chàng trai quyết tâm bắt Bella đi vì cô ấy đi ra khỏi thị trấn vì Sadie Hawkins." Giọng nói lo lắng của Jessica nhỏ dần trở lại sự chú ý của Rory khi cô ấy rời mắt khỏi Jasper Hale.
Rory đang tập trung trên vỉa hè khi cô trả lời bạn mình. "Không. Mình nghĩ Mike sẽ hỏi bạn. Sau cùng, bạn sẽ cùng cậu ấy đến Sadie's vào cuối tuần này." Rory không thể không liếc nhìn Jasper, đứng rất gần nhưng vẫn ở rất xa.
Jessica rạng rỡ. "Bạn nói đúng, Ror. Mình không có gì phải lo lắng cả." Giọng Jessica vui vẻ giả tạo, che giấu đi sự lo lắng rõ ràng của cô ấy.
Có vẻ như Bella và Mike cuối cùng đã nói về bất cứ điều gì, nhưng Rory không có cơ hội thẩm vấn Bella hoặc trêu chọc cô ấy khi thầy Molina dẫn tất cả họ lên xe buýt được chỉ định của họ. Rõ ràng là thầy Molina đã chỉ định xe buýt theo họ của học sinh, vì vậy nửa đầu của bảng chữ cái có họ của Rory có nghĩa là cô ấy bị tách khỏi Bella, Jessica, Mike và thậm chí cả Eric. Điều này có nghĩa là chiếc xe buýt cô đi cũng là chiếc xe mà bộ ba sinh vật xinh đẹp mắt vàng cũng được chỉ định. Hoàn hảo.
Rory bước lên xe buýt và dò tìm những chỗ ngồi còn trống. Edward và Alice đã ngồi cùng nhau và Jasper đang ở bên kia lối đi. Không ai dám ngồi cùng anh thậm chí còn nghĩ rằng xe buýt đang nhanh chóng lấp đầy.
"Rory! Ở đây!" Tyler Crowley cố gắng gọi cô ấy ra phía sau xe buýt.
Cô gái tóc nâu lai Tây Ban Nha một nụ cười giả tạo và không có quyết tâm nào khác ngoài việc ép hàng ghế ngồi gần sau cùng. Ngay khi cô lướt qua giữa xe buýt, Rory đã vấp và vấp phải chiếc túi của ai đó. Cô dự kiến sẽ úp mặt xuống sàn cao su bẩn thỉu - khiến bản thân vô cùng xấu hổ - nhưng khi cô có thể nếm được mùi hôi của sàn xe buýt trường học, hai bàn tay to lớn trắng nhợt, lạnh lẽo bắn ra như một vệt mờ và nắm lấy cô.
Rory gù lưng và nhìn chủ nhân của đôi bàn tay đang nắm chặt lấy khuỷu tay cô. Tất nhiên. Jasper Hale. Lông mày anh cong lên khi họ nhìn chằm chằm vào nhau - cô ấy với sự phẫn uất và anh ấy chế giễu.
Có cả đám học sinh đang bực tức chờ đợi phía sau Rory chỉ để cô ấy có thể giữ được bản thân. Nghe thấy những lời phàn nàn từ đoàn người phía sau, Rory dứt khoát rút ra khỏi cái nắm chặt như sắt của Jasper.
"Cảm ơn," Rory lẩm bẩm, tránh ánh nhìn vì cô có xu hướng bị lạc vào đôi mắt màu mật ong của anh. Cô cảm thấy cái nhìn chằm chằm của Alice và Edward.
Jasper bật ra một tiếng khịt mũi thanh lịch và duyên dáng không thể tưởng tượng được. "Tôi sẽ không để cho em ngã và không làm gì cả, Rory. Chivalry vẫn chưa chết."
Cô đảo mắt, vẫn không biết nên làm gì trước quyết định nói chuyện với cô một lần nữa của Jasper Hale - và cô đi đến chỗ Tyler Crowley đang đợi, nơi cô phải chịu đựng những nỗ lực tán tỉnh tồi tệ của anh ta cho đến khi xe buýt đến trường đại học cộng đồng.
Đến với Bella và Jessica, Rory vui mừng vì không cảm thấy ngột ngạt như khi ngồi trên chiếc xe buýt quá nhỏ kia. Khi thầy Molina dẫn đường xuống nhà kính, cô ấy than thở vì sự xấu hổ khủng khiếp của mình trước sự vui đùa của bạn bè, kết quả là cô ấy thậm chí mặt cô ấy còn đỏ hơn cả khi cô ấy vừa ngã xuống khi cô ấy thừa nhận rằng Jasper Hale đã bắt được cô ấy. Rory từ chối tham gia vào trò chơi của họ. Họ đã gần kết thúc nhà kính khi Bella rời đi để nói chuyện với Edward Cullen của tất cả mọi người.
"Jasper Hale thực sự rất quyến rũ." Jessica thì thầm với một tiếng cười khúc khích và liếc nhìn chàng trai tóc vàng cao hẳn 1m9 đang đi phía trước một vài người với Alice đang nói chuyện sôi nổi với anh ta. Rory rên rỉ. Hãy tin tưởng rằng Jessica sẽ không bao giờ rời bỏ bất kỳ chủ đề nào - đặc biệt là những câu chuyện phiếm -với kết thúc mở.
Rory đã chăm chú theo dõi Jasper trong nửa giờ qua, họ tham quan tòa nhà bằng kính trồng đầy thực vật nên cô nhận thấy khi anh ta xuất hiện quay đầu lại một chút khi tên anh ta xuất hiện, như thể họ đã thu hút sự chú ý của anh ta mặc cho tiếng thì thầm lặng lẽ. .
"—Thật tệ, anh ấy đi cùng Alice Cullen và tất cả."
Rory quay đầu quá nhanh. "Không, anh ấy không phải!" cô ấy thì thầm rít lên. Jessica hơi giật mình trước giọng điệu bất ngờ và cử động nhanh nhẹn của Rory. Cô ổn định bản thân và hắng giọng. "Rốt cuộc thì họ không ở bên nhau," cô nói với Jessica.
"Ồ," Jessica nói ngắn gọn. Một nụ cười nhếch mép nở trên những nét đẹp của cô ấy. "Thật là buồn cười khi bạn phản bác điều đó nhanh chóng, Rory. Hãy cẩn thận đó, bạn trông hơi xanh mắt." (ý Jessica nghĩa là trông khá ghen tị với họ ấy )
"Mình chỉ không thích những lời đồn đại sai sự thật," Rory nhận xét, cô vẫn nhìn thẳng và tình cờ vào hình bóng của Jasper. Anh đã nhìn lại họ một lần nữa, lần này, nét mặt thiên thần của anh ám chỉ bóng ma của nụ cười tự mãn.
Cô không thích vẻ mặt đó của anh và cô càng không thích hơn khi Jasper dường như nán lại trước một loạt các cây dương xỉ màu xanh lá cây đậm và màu tím, như cố ý chờ cô ở phía sau cho nó xuất hiện. Anh ta có một cái nhìn mãnh liệt với sự tập trung hơi hài hước trên khuôn mặt của mình khi anh ta quan sát cây dương xỉ. Rory cố gắng đi ngang qua bóng dáng của anh ta như những người khác, nhưng anh ta nhẹ nhàng bước đi bên cạnh cô. Anh ta liếc nhìn Jessica một cái và cô ấy đã phản bội bạn mình ngay lập tức, bỏ Rory ở lại để đến bên Mike với một tiếng cười khúc khích the thé.
"Anh đang theo dõi tôi hay sao đó?" Rory hỏi cộc lốc. Cô ngước nhìn anh. Anh ta có một nụ cười nhỏ trên khuôn mặt của mình.
"Theo dõi em? Không, tôi chỉ đang tận hưởng vẻ đẹp của cuộc sống xanh tươi tốt đẹp từng có của Forks." Đối với người ngoài cuộc, sự dí dỏm châm biếm khô khan phù hợp của Jasper và Rory thật đáng yêu. Đối với Rory, nó đã trở nên trầm trọng hơn.
"Em nên cẩn thận hơn, Rory," Jasper nói với giọng nghiêm túc. "Tôi nghe nói em suýt bị tấn công trong rừng đêm qua."
Rory dừng lại và lông mày cô ấy nhíu lại vì bối rối. "Tôi không nói với ai điều đó.Bây giờ nó trở thành tin đồn của mọi người trong thị trấn này rồi à ?"
Nếu Rory quan sát Jasper một cách kỹ lưỡng, cô ấy sẽ không bỏ lỡ cách anh đứng hình trong một giây cực nhỏ.
"Đúng vậy," anh ta gần như đồng ý một cách nóng nảy. "Điều đó' là những gì tôi đã nghe. Lời khuyên của tôi vẫn rất cần thiết. "
Cô ấy hậm hực. "Được rồi, Hale, anh đang chơi trò quái quỷ gì vậy?" Rory là người đi thẳng vào vấn đề. Cô trừng mắt nhìn về phía trước, vẫn còn quá khó chịu để nhìn chàng trai tóc mật ong bên cạnh mình.
"Trò chơi?" Giọng điệu mượt mà của Jasper rất chân thực và đầy tò mò.
"Ừ — toàn bộ trò nhảm nhí cứ kéo đi và kéo lại mà anh tiếp tục chơi với tôi," Rory cay đắng đáp lại, khoanh tay cố gắng kiềm chế cơn nóng nảy khó kiểm soát của cô mà dường như cô chỉ có khi ở cạnh anh. Và cũng để sưởi ấm bản thân — Jasper chính xác không phải là một cái lò nung đi bộ, hơn thế nữa anh ta chính xác là một chiếc tủ đông lạnh sống động.
"Đó có phải là một trong những giả thuyết của em?"
Mắt trái của Rory co giật. Cô trừng mắt nhìn Jasper, người có biểu hiện chế giễu nhưng vẫn đẹp trai một cách khó chịu đó. Bây giờ họ là những người cuối cùng đi giữa cây xanh; còn lại phía sau tất cả những người khác đã nộp đơn vào bãi đậu xe để cố gắng giữ bí mật về quyền riêng tư với những người bạn học tọc mạch của họ.
Nó giống như một cơn giận dữ sắp bùng nổ và sẵn sàng lan rộng ra khắp nơi. "Trước hết, anh đã hành động như thể anh ghét tôi một nửa thời gian — không phủ nhận mọi ánh nhìn — tôi không bị mù. Sau đó, anh đã cứu mạng tôi một cách thần kỳ — nhân tiện, anh đã thoát khỏi vở kịch của một anh hùng theo nghĩa đen — từ chối lời cảm ơn của tôi và sau đó là anh và anh chị em của anh — và ý tôi chính xác là Alice vì cô ấy thực sự muốn kết bạn với tôi — sau đó phớt lờ tôi như không có chuyện gì xảy ra. Và rồi bây giờ, anh đột nhiên nói chuyện với tôi một lần nữa và anh biết những điều mà tôi chưa nói với ai khác và rồi anh cố gắng cho tôi lời khuyên? " Rory nói thẳng ra tất cả những gì xảy ra được giữa cô và Jasper Hale. "Thật là khó hiểu kinh khủng và tôi không còn đủ kiên nhẫn hay sức chịu đựng để đối phó với bất cứ điều gì xảy ra như thế này nữa. Hãy quyết tâm đi, Hale. Ghét tôi, như tôi đã làm, bỏ qua cho tôi - cứ chọn đi trước khi tôi mất đi phần lý trí cuối cùng trong tâm trí . "
Jasper cau mày nhưng cũng giữ ánh nhìn về phía trước. "Tôi ... không nhận ra rằng tôi đã ảnh hưởng đến em như vậy. Tôi không muốn trở thành kẻ xấu, Rory, nhưng tôi cũng không phải là người tốt. Tin tôi đi, tôi không có ý định xem em như trò chơi , Rory. Dù tôi có làm gì thì vẫn là để bảo vệ em. "
Cô chế giễu. "Nghe có vẻ không tự cao như vậy. Tất nhiên, với tất cả vẻ ngoài đẹp đẽ và anh hùng ngu ngốc của mình, tâm trạng thất thường của anh có thể đã làm giảm quan điểm hạnh phúc của tôi về Forks."
"Tôi thực sự xin lỗi, Rory," anh bắt đầu cẩn thận. "Tôi chỉ ... không biết chính xác là ..."
"Kết bạn? Đối xử tự tế? Không khiến một cô gái cảm thấy bị ghét vì những lý do không rõ ràng?"
"Hãy bình thường được chứ," Jasper thừa nhận, ánh mắt và giọng điệu nghiêm túc. "Tôi muốn trở thành..."
"Tôi làm anh khó chịu," Rory bật ra một tràng cười, khiến anh hơi giật mình. "Cuộc đời đầy trớ trêu."
"Thật khó cho tôi khi ở bên cạnh em," Jasper cau mày. "Tôi phải làm ngược lại tất cả bản năng của mình, những gì gia đình tôi nói, để được ở đây ngay bên cạnh em."
"Oái," Rory nhăn mũi.
Jasper giật mình. "Ý tôi là - tôi không thể đọc được thông tin về em. Em không thể đoán trước được và em hất cẳng tôi. Tôi không có quyền kiểm soát cảm xúc quanh em." Vẻ mặt của anh trông hơi táo bón khi thừa nhận điều đó thành tiếng với cô. "Em nên tránh xa tôi ra."
"Điều đó nghe có vẻ như là một vấn đề của anh." Rory đáp lại một cách mỉa mai ngay cả khi biểu cảm của cô ấy không phù hợp với giọng điệu của cô ấy. "Đừng cố gắng kiểm soát tôi. Anh thậm chí chẳng biết cái quái gì về tôi."
"Vấn đề cho cả hai chúng ta, "Jasper giận dữ đáp trả. Anh thở ra, khuôn mặt nhăn lại vì đau đớn trước khi phẳng lặng như đá granit." Và tôi không nên biết về em nhiều như tôi muốn. Bằng cách nào đó, không có gì xấu đã xảy ra. Tuy nhiên . Con đường mà chúng ta đi không có ý định cắt ngang và dẫn đến một kết thúc có hậu. Ít nhất là đối với tôi. "
Rory muốn phản bác lại niềm tin của anh rằng họ sẽ gặp nguy hiểm khi ở bên nhau. Tất nhiên là tình bạn khôn ngoan. Nhưng ngay cả cô ấy cũng không thể phủ nhận cách anh ấy và anh chị em của anh ấy khiến mọi người xung quanh cảm thấy bất an.
" Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi thích nguy hiểm? Nếu tôi không tin vào những kết thúc có hậu thì sao? Hay rằng thế giới được chia thành kẻ tốt và kẻ xấu? "Cô ấy bắn trả." Như tôi đã nói, anh không biết gì về tôi. Có lẽ tôi thích cuộc sống ngược lại. "
"Có lẽ em nên thích sống hơn," anh lầm bầm trong hơi thở, quá nhanh để cô có thể kịp nắm bắt thông tin.
"Vậy là xong?" Rory chế giễu. "Quay lại hành động như thể tôi không tồn tại."
Anh quay xung quanh và kéo gần khoảng cách cô vài cm, ngón chân của họ gần như chạm vào nhau khi anh nhìn chằm chằm vào mắt cô.
"Tôi luôn ý thức được sự tồn tại của em, Rory." Khóe miệng anh nhếch lên giễu cợt. "Đó không phải là một điều tốt, em yêu." Anh bắt đầu tìm đường đến lối ra.
Cô sẽ không để anh bỏ đi một lần nữa với những câu đố và lời nói vô nghĩa. Rory nắm lấy bàn tay cứng như băng của anh. Bỏ qua vẻ mặt kinh ngạc của anh, cô nheo mắt lại. "Bây giờ không thể quay lại, Hale. Anh đã mở rộng lòng mình để tôi vào, Hale"
Vàng gặp phỉ thúy.
Có vẻ như những cái nhìn sâu sắc, tìm kiếm nội tâm là việc của riêng họ. Rory ngẩng cao đầu nhìn anh đầy thách thức và thách thức trong khi anh nhìn xuống đầy quyết tâm và bất lực.
"—Trò Aden, trò Hale, xe buýt đã sẵn sàng khởi hành." Tiếng hét của thầy Molina ngăn họ nhìn chằm chằm.
Họ cứng rắn nhìn nhau lần cuối và bước đến xe buýt, hầu như không nhận ra tay họ vẫn đang khóa chặt vào nhau cho đến khi cô cảm thấy anh kéo cô vào chỗ anh, không cho ngồi cạnh Tyler Crowley. Cảm thấy ánh nhìn của mọi người trên xe buýt, Rory thở dài và lùi lại chiếc ghế dài bằng nhựa mà Jasper đứng bên cạnh. Alice mỉm cười hạnh phúc trong khi Edward nhìn chằm chằm vào cô và Jasper trầm ngâm.
" Thật ngốc! Trông đẹp không? "Jasper đã thì thầm với cô khi cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ngồi cùng anh. Cô vẫn nhìn vào màu xanh lam trước mặt, trong khi cảm thấy có ánh mắt nhìn về phía mình từ mọi hướng.
Khuôn mặt cô đỏ bừng và đôi tay lạnh ngắt , nhưng Rory cảm thấy vô cùng thích thú và hài lòng. "Anh thật khó hiểu."
__________
Hệ thống giáo dục trường công lập Forks không giống như Rory từng trải qua. Vì đây là một thị trấn nhỏ như vậy, Rory chuẩn bị tốt nghiệp trước những người còn lại bạn bè. Lịch trình của Rory bao gồm tất cả các lớp nâng cao và lớp danh dự được cung cấp tại Forks; điều đó có nghĩa là sau năm học phổ thông của cô ấy, sẽ không còn lớp học cấp cao hơn để cô theo học. Điều đó giải thích tại sao cô ấy và Jasper Hale lại có nhiều lớp học như vậy cùng nhau mặc dù anh ấy là đàn anh như anh chị em nuôi của mình,Rosalie và Emmett Cullen.
Nhắc đến Jasper Hale, Rory không chắc họ là gì nữa hoặc phản ứng ra sao ngày nay.
Anh ấy trông vẫn khó chịu và đau đớn nhưng đó dường như là phản ứng của anh ấy với mọi người. Giống như anh ấy đang đấu tranh với chính mình về một điều gì đó mà Rory chỉ có thể đoán được. Cô ấy thật lòng cảm thấy rất tệ khi Jasper phải chịu đựng bất kỳ loại đau đớn nào khi ở xung quanh nhiều người như vậy. Đặc biệt là khi mọi người đến quá gần anh ta hoặc bất cứ khi nào Alice hoặc Edward hoặc bất kỳ anh chị em nào của anh ta để anh ta một mình. Rory bắt đầu hiểu vẻ ngoài lạnh lùng của mình không có gì là cá nhân.
(Ít nhất là chống lại cô ấy.)
(Còn nữa.)
Những ánh nhìn và sự né tránh đã qua đi, nhưng bí ẩn vẫn còn đó. Anh đang ấm áp với cô - theo nghĩa bóng - và Rory không thể chống lại cảm giác ấm áp mà anh dành cho tâm hồn cô mỗi khi anh nhìn cô. Anh ấy đang cố gắng — cả hai đều — tìm ra cách đối phó với bất cứ lực từ trường nào đẩy họ lại gần nhau.
Rory có lý lẽ của cô ấy - Bella là người có ảnh hưởng khá lớn - và mỗi suy nghĩ đều kỳ quặc hơn suy nghĩ trước. Rory không có cơ hội nói chuyện với Jasper trong hai buổi học đầu tiên của họ vì các bài kiểm tra và bài thuyết trình được ưu tiên hơn. Như mọi khi, trải nghiệm chất lượng của họ bao gồm những cái nhìn mãnh liệt và những cuộc trao đổi ngắn.
Theo ý kiến của Rory, lớp sinh học II của thầy Molina là một mớ hỗn độn. Họ nhảy từ chủ đề này sang chủ đề khác và mọi người dường như đi theo chủ đề đó. Có lẽ đó chỉ là cách nó diễn ra trong Forks. Bởi vì trong khi họ thực sự vừa có một chuyến đi thực tế đến một nhà kính, rõ ràng từ trên đường phố (hành lang của trường học) là họ đang gõ máu.
Đó là lý do tại sao khi Rory và Jess bước vào môn sinh học vào thứ Hai tuần sau sau chuyến đi thực tế diễn ra vào thứ Năm— Jess đã mô tả kỹ lưỡng về đêm của cô và Mike tại buổi khiêu vũ Sadie Hawkins — Rory đã rất khó chịu khi không nhìn thấy anh chàng tóc vàng ngồi ở bàn thí nghiệm phủ đen phía sau bàn làm việc của riêng cô. Không phải anh ấy là của cô ấy. Hoặc cô quan tâm rằng anh trốn học.
Rory là một mớ hỗn độn. Hãy để cô ấy sống.
"Hôm nay Jasper Hale không có mặt?" Jess hỏi khi đặt túi xách của mình xuống.
"Tại sao bạn lại hỏi mình?" Rory phản ứng quá nhanh và lo lắng.
"Cậu không có cùng hắn tiết thứ nhất, thứ hai sao?" Jess nhướng một bên lông mày. Sau đó, biểu hiện của cô ấy thay đổi khi cô ấy nhìn Rory bồn chồn và bị cứng lưỡi bất thường. Cô nghiêng đầu đầy cố ý. "Bạn và Jasper có chuyện gì không đấy?"
"Không!"
"Còn Phillip thì sao?" Jess háo hức với những câu chuyện phiếm.
" — ý tôi là, đúng vậy. Phillip . Bạn trai của mình. Đó là lý do tại sao mình và Jasper chắc chắn không thể có chuyện gì" Rory lắp bắp.
"Dù sao thì các mối quan hệ yêu xa cũng không bao giờ kéo dài được lâu. Vì vậy, nếu bạn đột nhiên quyết định chia tay anh chàng và sống độc thân - mình sẽ không đánh giá bạn", Jess nói gần như thuyết phục. "Bên cạnh đó, nếu đó là Jasper Hale. Anh ấy thật quyến rũ và đáng sợ. Và bạn là người duy nhất trong thị trấn này ngoài những giáo viên mà anh ấy theo học thậm chí còn chẳng tiếp cận được anh ta. Đó là điều ... Nếu mình là Phillip, mình sẽ không trách bạn chút nào. "
Rory vỗ trán và rên rỉ. Cô thực sự ước mình có thể nói cho Jess và mọi người biết sự thật.
"Bạn có thể nói cho mình biết bất cứ điều gì, Rory," Jess nói khi họ tự làm thủng để tìm ra nhóm máu của mình. Rory không đề cập đến việc cô đã biết cô ấy rồi — những điều tiêu cực — vì một phần sâu trong cô đã tận hưởng nỗi đau.
"Không có gì để nói." Rory say mê nhìn một hạt máu lớn đọng lại ở đầu ngón tay trỏ của cô.
"Tất cả chúng ta đã thấy bạn nắm tay anh ấy vào tuần trước," Jess nói thêm, quấn một chiếc khăn vào đầu ngón tay Rory
Rory ấn ngón tay đang chảy máu của mình vào thẻ chỉ thị. "Tay mình lạnh quá," cô giải thích một cách thờ ơ mặc dù đang nghĩ đến cách mà đôi bàn tay lạnh như băng của anh làm ngược lại với việc sưởi ấm của cô. Cô ấy không thực sự bận tâm về điều đó.
"Chắc chắn rồi, Rory," Jess nhẹ nhàng nói. "Đảm bảo."
"Nghiêm túc mà nói, Jess, không có chuyện gì xảy ra giữa mình và Jasper Hale." Với giọng điệu và sự nghiêm túc của mình, Rory gần như thuyết phục được bản thân về tuyên bố này. Gần như.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro