Chương 18 : Thất sát tọa trấn
Lữ Thiên Lỵ có phong phạm của đại tướng, không hề do dự, đưa tay đẩy cửa ra
Trong cửa là ba người đàn ông hai người phụ nữ đang ngồi họp, thấy chúng ta đẩy cửa vào đều quay đầu lại nhìn, toàn bộ đều mặt mày nghi ngờ
Ta vừa vào đã nhìn chằm chằm vào người đàn ông ngồi ở vị trí thủ vị, ông ta ấn đường mở rộng, tướng mũi đoan chính, lại là thái dương hõm sâu, đuôi mắt có nếp nhăn, gò má cao, trán nhiều nếp nhăn ngang dọc, tướng của những người như thế này thì bên ngoài có thể chủ sự, chỉ là lại là người khắc vợ
Tìm âm phù hiên giờ đang dán lên người ông ta rồi dần dần biến mất
" Các người là ai?" người ngồi ở vị trí thủ vị nhăn mi đứng lên, dường như không quen biết lữ Thiên Lỵ
Lữ Thiên Lỵ đánh giá lần lượt ba người đàn ông, sau đó thì ngơ ngác nhìn về phía ta, cô ấy không nhận ra ai là cha của mình
" Lữ tiểu thư giám đốc của tập đoàn Lữ thị tìm ông muốn thương lượng chuyện làm ăn." Ta chỉ về phía Lữ Thiên Lỵ, đồng thời quan sát sắc mặt
Sắc mặt của người ngồi ở vị trí đầu không thay đổi gì, nhưng con ngươi hơi co lại, điểm này không lừa được người làm phong thủy sư như ta
Trong lòng ta đã có định luận, lại không nói thêm gì nữa
" Lữ tiểu thư? Tôi không có chuyện làm ăn nào liên quan đến nhà họ Lữ cả ?" Người đàn ông ngồi ở vị trí đầu nói, đồng thời vẫy vẫy tay
Những người còn lại lần lượt rời đi, trong văn phòng chỉ còn lại mấy người chúng ta
Vương Đông chen vào :" Ông là ông chủ Trần Tình Phi ? Tôi là kiến trúc sư của kỹ thuật Thổ Mộc, hân hạnh hân hạnh."
" Cậu lại là ai ?" Trần Tỉnh Phi rất không thoải mái, ánh mắt còn nhìn trộm Lữ Thiên Lỵ
Ta cho Lữ Thiên Lỵ một ánh mắt khẳng định, cô ấy bèn hít sâu một hơi, lạnh lùng mở miệng:" Trần Tỉnh Phi, là ông ngoại tình với mẹ tôi? Ông to gan thật đấy!"
Trần Tỉnh Phi thần sắc kinh ngạc, ổn định tâm thần nói :" Cô chủ Lữ, cô nói bừa gì vậy? Cô có tin tôi gọi người lôi cô ra ngoài không!"
" Ông không cần phải giả vờ nữa, chắc là ông cũng biết biến cố của nhà Họ Lữ rồi, ông chủ Lữ hiện giờ đang tìm ông, tai họa của ông đã sắp đến rồi!" Lữ Thiên Lỵ quát to, ánh mắt vô cùng phức tạp, nhưng ngữ khí lại vô cùng nghiêm túc
Yết hầu của Trần Tỉnh Phi động đậy, hiển nhiên là có chút hoảng
ở Giang Đông này, Lữ Tú Lâm có thể coi là nhân vật số một số hai, nếu muốn giết chết Trần Tỉnh Phi cũng không phải là chuyên khó khăn gì
" Cô có chứng cớ gì! " Trần Tỉnh Phi còn chưa chết tâm, chắc là một người làm việc vô cùng thận trọng
Ta nói : " Sau khi Hoàng Nhã Vân sinh ra cô chủ Lữ, ông và bà ta vô cùng ít gặp mặt phải không ? Ngay cả con gái của mình cũng không nhận, ông thật có thể nhịn."
Người này tướng mặt nho nhã trầm ổn, là một người giỏi nhẫn nhịn, chắc là vẫn luôn đợi đến ngày nào đó Hoàng Nhã Vân có thể hoàn toàn nắm được nhà họ Lữ , chỉ tiếc là người tính không bằng trời tính.
Trần Tỉnh Phi nhìn ta, đột nhiên hét lên:" Cậu chính là Lý đại sư đó ? Là cậu nói tôi và Hoàng Nhã Vân có tư tình ? Sao cậu có thể ngậm máu phun người như vậy!"
Ta tạm thời không nói gì, nhìn vào vị trí dưới mắt của ông ta
Dưới mắt ông ta có hình như con tằm nằm, là cung tử nữ, tròn căng đầy đặn, nói rõ mệnh con cái ông ta không tệ, chỉ là màu sắc hơi ám, mà con tằm bên trái có vết nhăn, ngoài ra còn có mấy vết chấm đỏ, trong đỏ có đen, là biểu tượng không cát tường.
" cung tử nữ bên trái của ông có nếp nhăn, nói rõ ông mất liên hệ với một trong những đứa con của mình, đứa con đó phải chịu nỗi đau không có cha không đáng có." Ngữ khí của ta bằng phẳng " Lại nhìn huyệt thái dương bên phải của cô chủ Lữ, cũng có một nếp nhăn, mà trong xanh có trắng, là tướng hàm oan. Con của ông lại đưa cho ông chủ lữ, đây chính là nỗi oan uổng lớn nhất của cô ấy!"
Sắc mặt Trần Tỉnh Phi hơi ngẩn ra, cắn răng nói :" Cậu nói lung tung, tôi không tin những gì cậu nói!"
" Thế à?" Ta đến gần hai bước, " Vậy thì tôi lại tính cho ông một quẻ, xương gò má nhô cao, trên sống mũi có ba nếp nhăn thẳng đứng, đấy là nếp nhăn vợ chồng, một vạch là khắc một vợ, ông có ba vạch, nếu tôi đoán không lầm, ông đã lấy ba lần vợ rồi, hiện giờ lại li hôn, hoặc là vợ đã chết."
Trần Tỉnh Phi kinh ngạc tới mức trợn tròn mắt, giọng nói run rẩy:" Sao cậu biết? Chuyện hôn nhân của tôi đều làm ở quê, người ngoài sao có thể biết rõ như thế được ?"
" ha ha, ông chủ Trần, ông không tin cũng phải tin, Lý ca của chúng tôi chính là giỏi thế đấy, ông mau thừa nhận đi, nếu không ông chủ Lữ đến tìm ông, thì ông xong đời rồi! " Vương Đông đắc ý cười lớn
Trần Tỉnh Phi sắc mặt âm trầm bất định, Lữ Thiên Lỵ đau khổ nói :" Tôi cố mà gọi ông một tiếng cha vậy, ông mau đi tìm mẹ tôi, khuyên bà ấy mau rời đi, vĩnh viễn đừng quay về."
" Tôi... Tôi làm sao bỏ được sản nghiệp lớn như này ở Đông Giang? Còn nữa, Hoàng Nhã Vân chỉ tin người thần bí đó, tôi không khuyên được." Cuối cùng Trần Tỉnh Phi cũng thừa nhận, hơn nữa ông ta cũng biết người bày trận pháp
" Ông không khuyên bà ấy thì chỉ có đợi chết thôi!" Lữ Thiên Lỵ nhẫn tâm nói
" Này..." Trần Tỉnh Phi hoảng loạn bất an, chúng ta đều đợi ông ta quyết định
Nửa ngày sau ông ta đập bàn một cái :" Tôi có thể rời khỏi Đông Giang, nhưng sẽ không đi tìm mẹ cô, tôi đi đến Thượng Kinh, cao chạy xa bay!"
Trần Tỉnh Phi hiển nhiên không muốn tham gia vào chuyện giữa người bố trí trận pháp và người nhà họ lữ, chỉ muốn mang tiền chạy trốn.
Ông ta căn bản không có tình cảm với Hoàng Nhã Vân, cũng coi Lữ Thiên lỵ là sao chổi
Lữ Thiên Lỵ vô cùng thất vọng:" Sao ông có thể vô tình như thế? Mẹ tôi vì ông con cũng sinh ra rồi!"
" Năm đó là năm đó, bây giờ là bây giờ, bà ta một mực đòi gả cho Lữ Tú Lâm, tôi cũng không có cách nào!" Trần Tỉnh Phi thở ra một hơi, " Tối nay tôi sẽ đi, các người cứ coi như chưa từng đến đây, mời về đi thôi."
Ông ta tiễn khách.
Lữ Thiên lỵ lắc đầu:" Tôi cũng không có tình cảm gì với ông, nhưng ông bắt buộc phải khuyên mẹ tôi..."
" Tôi đã nói rồi, tôi đi Thượng Kinh, tôi không muốn dính đến mấy chuyện này!"
Tôi hừ một tiếng:" Trần Tỉnh Phi, ông đã dính vào chuyện này rồi, hơn nữa còn nghiêm trọng hơn nhiều so với Hoàng Nhã Vân, ông có thể đi đến Thượng Kinh, nhưng mà không cần đến ba ngày, người con gái khác của ông chắc chắn sẽ gặp tại họa máu me."
Trần Tỉnh Phi trừng ta :" Cậu nói cái gì? Sao cậu biết rôi còn có một người con gái nữa?"
" Cung tử nữ bên phải của ông có nếp nhăn, chỉ là cô chủ Lữ. Nhưng trên đó có chấm đỏ, lại là ứng với một người con gái khác của ông." Vừa nãy ta đã nhìn ra chỉ là không nói ra mà thôi
Trần Tỉnh Phi có chút gấp gáp, có thể nhìn ra được ông ta rất yêu thương đứa con gái còn lại, chắc là hòn ngọc trong lòng bàn tay ông ta.
" Cậu nói tiếp đi, tôi muốn nghe xem, xem cậu có thể nói ra chuyện gì."
Ta hừ nhẹ:" Phong thủy sư chúng tôi, không có lý nào thấy chết không cứu, nếu gặp thì sẽ ra tay, tôi cứu con ông, ông đi khuyên Hoàng Nhã Vân, khuyên bà ta quay đầu."
" Cậu nói trước tôi nghe xem đã, ai biết có phải cậu lừa tôi hay không ?" Trần Tỉnh Phi vẫn là không tin tưởng ta
Ta bảo ông ta đưa ngày sinh tháng đã sinh thần bát tự của con ông ta cho ta
Ông ta cười lạnh đưa cho ta, ta bấm ngón tay tính toán, lộ ra biểu tình quả nhiên :" Qủa nhiên là vậy, tử nữ quan có thất sát ngồi trấn, lại có chấm đỏ hiện lên, là biểu hiện của tướng đại hung."
Trần Tỉnh Phi nhìn ta nói có hình có dáng, híp mắt nói :" Vậy cậu nói xem, con gái tôi có kiếp hung gì?"
" Thất sát hoán vị, Qúy quỷ làm phiền, vị trí của Qúy trong thiên can đối ứng với Thận và Tinh, một người đàn ông muốn xâm phạm con gái ông, đây chính là Qúy quỷ làm phiền. Ông nói con ông có kiếp đại hung gì?" Ta giải thích đơn giản
Trần Tỉnh Phi giận tím mặt :" Cậu con m** nó nói là con gái tôi bị người ta cường bạo à?"
" Đúng, đã có âm mưu từ lâu rồi, dùng đến cả mấy thứ không sạch sẽ, không phải chuyện có thể dễ dàng giải quyết."
" Cậu nói lung tung!" Trần Tỉnh Phi tức giận, vừa gọi điện thoại vừa mắng :" Con gái tôi luôn có chuyên gia chăm sóc, trước chín giờ tối phải về nhà, trước giờ chưa từng qua đêm ở ngoài, lại ở trong biệt thự cao cấp, ai có thể động vào nó ?"
Ông ta nói xong, điện thoại cũng kết nối được, lại là bảo mẫu trong biệt thự nghe điện thoại
" Dì ơi, Ý Mạn đang làm gì ?" Trần Tỉnh Phi hỏi, còn mở loa ngoài
" Ở trong phòng ngủ đọc sách, sắp thi đại học rồi, cô chủ rất chăm chỉ." Dì giúp việc trả lời, đồng thời đi đến cửa phòng ngủ kiểm tra
Trần Tỉnh Phi đang định mắng ta, không ngờ dì giúp việc bỗng nhiên kinh ngạc hô lên :" Không thấy cô chủ đâu cả, cửa sổ vẫn đang mở, cô chủ chạy ra ngoài rồi!"
" Cái gì ?" Trần Tỉnh Phi run rẩy, gào to:" Tìm cho tôi, nhanh chóng đi tìm!"
Trần Tỉnh Phi gào xong, lại gọi thêm mười mấy cuộc điện thoại nữa hỏi thăm, đồng thời phái người đi tìm, nhưng đều biệt vô âm tín
Vương Đông hướng về phía ta dựng lên ngón cái, đồng thời đường hoàng ngồi xuống rót trà uống:" Thế nào ? Lý ca của chúng tôi giỏi không?"
Trần Tỉnh Phi miệng run rẩy mặt trắng bệch, cuối cùng nhìn thẳng về phía ta :" Lý đại sư, cậu tính giúp tôi, con gái tôi đang ở nơi nào?"
" Chấm đỏ của ông chuyển màu đen, chứng minh hung tà càng ngày càng mạnh, muộn nhất đêm nay con ông sẽ mất trong sạch. Mà Qúy quỷ thích những nơi phong nguyệt dơ bẩn, kiến nghị ông đến hộp đêm tìm." Ta đưa ra ý kiến
Trong hộp đêm nhiều người, thật ra là nơi dương khí rất nặng
Nhưng dương khí ở nơi đó lại thiên về tà ác, có ác khí của những thứ dơ bẩn đồng hành, là nơi mà Qúy quỷ thích nhất
" Vào lúc này, hộp đêm đều đóng cửa rồi, không thể nào ở trong hộp đêm được!" Trần Tỉnh Phi phản kích nói
Ta nhún vai:" Hộp đêm không mở cửa không có nghĩa là người không thể vào trong đó, ông nghĩ xem ở Đông Giang có công tử nhà giàu nào tiếng tăm không tốt lại mở hộp đêm không, lại từng đã có tiếp xúc với con gái ông."
Trần Tỉnh Phi nghĩ kỹ hồi lâu, nắm tóc đi lại nửa ngày mới đột nhiên đập bàn:" Thường Khánh Quân, cậu ta có đi cùng bố đến nhà tôi, lúc đó nhìn thấy con gái tôi còn chảy cả nước miếng, con m** nó, ông mày không giết chết mày!"
Trần Tỉnh Phi lại một lần nữa gọi điện thoại, sau đó vội vàng bước ra ngoài
Ta không ngăn cản, Vương Đông thấy vậy cũng không ngăn cản
Đợi ông ta đi rồi, Lữ Thiên Lỵ nhìn ta :" Lý đại sư, ông ta đi cứu con gái ông ta, tất nhiên sẽ không muốn gặp chúng ta nữa, càng không có khả năng trở về bên cạnh mẹ tôi."
Ta cười thần bí:" Yên tâm, phiền phức của con gái ông ta lớn lắm, ông ta chắc chắn sẽ còn phải cầu xin tôi, đến lúc đó cô có thể thoải mái đưa ra yêu cầu, chúng ta về nhà đợi thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro