chương 1: Ta trọng sinh rồi.
Lộ Vụ Y một thân nhiễm đầy máu tươi từng bước leo lên bậc thang cao của Thị Lân Tông. Lộ Vụ Y ngẩn đầu một chút nữa thôi nàng sắp đến rồi đến nơi người nàng yêu đang thi phép. Không gian xung quanh dần chuyển đen, sấm chớp một lúc càng dữ dội như thể muốn đánh tan mọi thứ biến nó thành tro bụi. Long thần bay lên cao, tay thi phép tạo ra một tầng kết giới, chiếc nhẫn trên tay của y tỏa ra ánh sáng giúp chủ nhân tạo ra kết giới vững chắc. Sấm sét không ngừng giáng xuống muốn xé toạc kết giới, miệng y trào ra một ít máu, long thần tâng thêm sức mạnh gia cố kết giới. ĐÙNG......RẸT... Kết giới vỡ tan long thần phun ra một búng máu thoát lực rơi xuống. Tròng mắt Lộ Vụ Y mở to lao đến đỡ y, long thần nằm trong tay nàng yếu ớt.
- Kí Linh đừng làm ta sợ, gan ta rất bé chàng đừng dọa ta. Hai mắt nàng nhanh chóng đẫm lệ. Long thần mím môi dùng phép thuật trói nàng lại, Lộ Vụ Y bất ngờ , trong lòng nàng dâng lên cảm xúc bất an tột cùng. Long thần lại lần nữa bay lên lần này y không tạo kết giới mà là tạo ra một pháp trận khổng lồ, y từ từ đưa tay đến ngực rút tiên cốt của mình tế cho trận pháp, đau đớn ập đến máu tươi tranh nhau trào ra. Long thần nén đau rút mạnh:" AAAAAAAAAAAAAAAA"
- ĐỪNG MÀ, KÍ LINH....AAAAAA...
pháp trận tỏa sáng rực rỡ giam lấy kiếp nạn diệt thế của thế gian. Long thần lần nữa rơi xuống, Lộ Vụ Y thoát khỏi sự trói buộc lao đến bên cạnh y. Nàng run rẩy ôm lấy y,khóc nấc như một đứa trẻ, long thần nhìn nàng, đưa tay lao đi những giọt nước mắt đang rơi xuống. Tuyến thể sau gáy tỏa ra hương tuyết tùng nhẹ nhàng bao lấy người đang khóc. Y không còn đủ sức để lên tiếng chỉ có thể dùng chút hơi thở cuối cùng dùng tín hương ôn hòa nhất mà cả đời y luôn giấu nhẹp bao bộc cho người kia. Lộ Vụ Y ôm chặt lấy cơ thể đang dần dung hòa làm một với đất trời, khóc lớn:
- Không...hức đừng mà ....hức..hức.....
Nàng cuối cùng vẫn là không níu kéo được khôn trạch trong lòng, tận mắt nhìn người ấy tan vào hư vô. Tim nàng như bị lăng trì đau đến không thờ nổi. Nàng nhìn đến thanh kiếm nằm trơ trọi trên đất của một trong những tróc yêu sư của Thị Lân Tông, đưa lên cổ kết thúc cuộc đời đau đớn này. Máu tươi tràn ra nhưng nàng dường như chẳng thấy đau, môi nở nụ cười.
- Kí Linh ta đến tìm chàng đây.....
Tại một góc khuất nhỏ chiếc nhẫn lưu lại sức mạnh của long thần tỏa sáng rực rỡ...........
________________________________________
Mở mắt ra lần nữa, Lộ Vụ Y nhíu mắt lại ánh sáng từ khung cửa sổ nhỏ làm nàng chói mắt. Đột nhiên nàng ngồi bật dậy, sờ quanh vùng cổ của mình, cổ nàng hoàn toàn lành lặn chẳng hề có vết cắt nào xuất hiện. Lộ Vụ Y nuốt một ngụm nước bọt, nàng xỏ giày chạy ra ngoài. Khung cảnh không thể sai đây là Vô Tướng Nguyệt,khung cảnh này vẫn chưa thay đổi vẫn chưa b
bị Cửu Anh phá hủy.
-A Vu, muội sao thế ?
Lộ Vụ Y kinh ngạc quay người lại nhìn, là tỷ tỷ của nàng Vụ Vọng Ngôn vẫn chưa chết. Lộ Vụ Y kích động lao đến ôm chặt lấy tỷ tỷ của nàng, òa khóc như một đứa trẻ vừa mất đi món đồ quý giá đã tìm lại được. Vụ Vọng Ngôn bất ngờ trước hành động của Lộ Vụ Y nhưng vẫn không nói gì chỉ ôm nàng vào lòng an ủi........
_______________________________________
Lúc này Lộ Vụ Y chắc chắn mình đã trọng sinh. Tay nàng siết chặt tách trà trên tay, ánh mắt nghiền ngẫm, trên môi nở một cười nhạt. ,
- Kí Linh kiếp này ta nhất định sẽ "trói chặt" chàng bên cạnh ta....mãi mãi......
Cùng lúc này Long thần vừa giao đấu một trận với Nguyên Vô Hoạch trở về, tên điệp yêu đó bị thương không ít nhưng y cũng chẳng khá hơn hắn là bao, long thần ngồi tựa vào bàn ổn định hơi thở, tuyến thể sau gáy nhói đau từng cơn, hơn thở của y cũng dần nặng nề và rồi y ôm ngực phun ra một búng máu rồi ngã xuống, tín hương tuyết tùng lan tỏa ngào ngạt trong phòng. Lộ Vụ Y từ trong bóng tối xuất hiện, nàng mỉm cười tiến đến cạnh khôn trạch của nàng, bế y lên đưa y đến biệt viện " đặc biệt " mà nàng đã chuẩn bị.
Nhìn người trong lòng vẫn đang nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt tái nhợt nàng có chút đau lòng, Lộ Vụ Y cúi người hôn lấy đôi môi nhợt nhạt ấy làm cho nó trở nên hòng hào hơn. Nhưng có lẽ nàng đã đánh giá quá cao sức chịu đựng của bản thân, cơ bản chỉ liếm láp chút vị ngọt ở cánh môi kia vẫn không làm nàng thỏa mãn. Lộ Vụ Y lộ ra vẻ nguy hiểm, tuyến thể sau gáy tỏa ra hương hoa anh túc hòa quyện cùng hương tuyết tùng thanh lãnh làm không gian trong phòng thêm phần ám muội. Nhàng đưa lưỡi liếm dọc chiếc cổ trắng ngần mà mình vẫn luôn muốn thử, hít hà mùi hương tuyết tùng của người nọ, đôi mắt nàng ánh lên tia điên cuồng, nhẹ nhàng sờ đến chiếc nhẫn chứa đầy sức cám dỗ mà cả tam giới đều muốn tranh giành, tháo chiếc nhẫn đã gián tiếp hại nàng mất đi ánh sáng của đời mình, ánh mắt lộ chút suy xét, Lộ Vụ Y mang nhẫn vào ngón tay mình, sự chú ý lại tiếp tục rơi vào người đang nằm kia. Lộ Vụ Y vuốt ve sườn mặt tinh tế, âm thanh lạch cạch vang lên nàng tự tay mang chiếc xích sắt vào đôi chân trắng như tuyết của người kia, môi hé ra ra nụ cười ma mị đầy đặc trưng của hồ ly....
_______________________________________
Ưm....Long thần mở mắt ánh sáng từ bên ngoài khiến y phải khép đôi mắt xinh đẹp vừa hé ra. Qua một lúc lâu, khi đã làm quen được với ánh sáng long thần lần nữa mở mắt. Y cố gượng ngồi dậy tựa lưng vào thành giường, thở dốc, cơ thể nặng nề lạ thường, thắt lưng có chút tê mỏi khó chịu. Chợt.... Lách cách.. Long thần đưa đôi mắt đến nơi phát ra âm thanh, y nhận ra cổ chân mình nặng nề là do xích sắt mắc vào, y động thần lực muốn phá vỡ dây xích nhưng vô dụng dây xích chẳng hề có một vết xước mà ngược lại khiến bản thân thở không ra hơi.
- Người đừng tốn sức nữa, sức đó nên dùng ở trên giường thì tốt hơn. Lộ Vụ Y bước vào, tay mang theo điểm tâm sáng cho người trên giường.
- Cô muốn gì ? Long thần nhướng mày.
- Muốn chàng chỉ thuộc về ta. Lộ Vụ Y tiến gần đến chỗ mà khôn trạch của nàng đang ngồi. Long thần vô thức lùi lại, muốn tránh né y nhận ra có gì đó kì lạ đang xảy ra với Lộ Vụ Y. Nàng nở nụ cười ôm lấy eo nhỏ của người kia kéo vào lòng mình. Tay còn lại nâng cằm của người kia lên. Lộ Vụ Y đặt xuống một nụ hôn. Long thần mở to mắt muốn đẩy nàng ra Lộ Vụ Y dùng thần lực từ chiếc nhẫn của long thần ép y ngồi yên, nụ hôn ngày càng sâu, âm thanh môi lưỡi giao triền không ngừng vang lên. Không khí trong phổi bị người kia rút cạn, lần đầu tiên trong đời y cảm thấy bị sỉ nhục như thế. Y là long thần cao ngạo không nhiễm bụi trần giờ đây lại bị bụi trần che lấp, cơ thể mất hết sức lực mặc người kia quyết định. Lộ Vụ Y đẩy cơ thể của khôn trạch yêu quý xuống giường, tuyến thể sau gáy tỏa ra tín hương nồng đậm. Rèm son hạ xuống, ái tình triền miên. Sống lại một kiếp dù là Ký Linh hay Long thần đều là của nàng. Nhất định.......
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro