Nỗi oan giết chồng [40+41+42]

Nỗi Oan Giết Chồng
Chap 40:

Buổi chiều Hàm Triết trở về nhà, Đồng Đồng chạy đến ôm lấy tay hắn mỉm cười nhẹ nhàng:"Triết anh về rồi! "

Hàm Triết đưa cặp cho nàng cầm, xoa đầu nàng một cái:"Ừ! "

Đồng Đồng nhăn mặt lắc lắc tay hắn không vui hỏi:"Sao hôm nay anh không hôn em vậy? Mọi ngày anh đều hôn trán em mà? "

Hàm Triết gỡ tay Đồng Đồng ra khỏi tay mình, ánh mắt khác lạ có chút lạnh lùng lẩn tránh nói:"Từ giờ em ngủ một mình nhé! Anh có nhiều việc ở công ty, phải giải quyết ở thư phòng. Anh không về phòng ngủ chung với em được đâu. "

Đồng Đồng hụt hẫng bởi câu nói của hắn, nàng cảm giác như có gì đó ngăn cách nàng và hắn vậy. Sao nay ánh mắt hắn nhìn nàng lại khác đến như thế? Hắn còn từ chối nàng, hắn muốn tránh mặt nàng vì cái gì?

"Triết... Em ngủ một mình rất sợ nha! Em muốn ngủ chung với anh! "

"Không phải ở Mỹ em cũng ngủ một mình sao? Về đây cũng không khác mấy mà? "_Hàm Triết thờ ơ cởi bỏ áo vest xoăn tay áo sơmi lên, không thèm nhìn nàng trả lời.

Đồng Đồng lần nữa tiến lại ôm lấy tay hắn, ánh mắt long lanh xinh đẹp đáng thương nhìn hắn, giọng mềm mại run sợ nói:"Nhưng ở đây khác ở Mỹ... Ở đây có người chết... Mà người ấy trước kia còn làm với em như thế. Em rất sợ! "

Hàm Triết liếc mắt nhìn nàng, tại sao hôm nay hắn không còn thấy nàng đáng yêu như trước nhỉ? Nếu là thường ngày ánh mắt kia sẽ làm hắn say đắm mất. Nhưng giờ hắn lại chẳng có chút cảm giác gì cả, không yêu thương, cũng chẳng chán ghét, lại rất đỗi bình thường.

"Em lớn rồi mà! Người chết làm sao có thể về chứ? Yên tâm đi! Thư phòng kế bên, có gì thì gọi anh. Anh lên phòng đây! "_Hàm Triết xoay người rời đi, hắn không thèm để ý sắc mặt Đồng Đồng đã thay đổi như nào.

Đồng Đồng nhìn hắn đi lên lầu, sắc mặt không tốt, khóe miệng hạ xuống, đôi lông mày nhíu lại, nàng không vui. Bàn tay nhỏ bé nắm lại thành nắm đấm, nhưng chỉ một chút lại thả lỏng ra, cứ đứng như thế nhìn hắn vào phòng.

Cạch...

Tịch Nhã trong phòng ngủ nhỏ của thư phòng hắn, giật mình bởi tiếng mở cửa, rồi đóng lại. Cô nhìn ra phía ngoài, thấy bóng hắn đi vào thì trong lòng bất an, lại có cục đá lớn đè nặng trong lòng nàng.

Cứ mỗi lần gần hắn cô lại không thể tự nhiên, yên ổn được. Bao giờ cũng phải chuẩn bị sẵn sàng tinh thần bị hành hạ, bị ngược đãi, bị xúc phạm, chẳng bao giờ nhẹ lòng.

Nhưng sáng hôm nay hắn lại cho cô một sự bất ngờ, con người hắn thật khác lạ, không giống như mọi ngày. Cô sợ nhất là cái ánh mắt dịu dàng của hắn, dù là thoáng chốc nhìn mình, nhưng Tịch Nhã thật rùng mình ớn lạnh bởi nó. Cô quen ánh mắt lạnh lùng sắc bén hơn, con người ta đã quen cái gì rồi thì cái mới khó mà có thể chấp nhận được.

Hàm Triết đi vào phòng, thấy Tịch Nhã vẫn mặc áo lông trắng ngồi trên giường, ánh mắt chăm chú nhìn mình. Hắn liếc nhìn cô cầm một cuốn sách 7 "Điều quan trọng trong kinh doanh" của mình thì nhíu mày.

Tịch Nhã thấy ánh mắt hắn vội úp sách lại lên tiếng nói:"À... Tôi nhàm chán nên mượn sách đọc! Nếu cậu không thích thì tôi để lại lên kệ vậy!"

Hàm Triết thu hồi ánh mắt lại, hắn đi vào nhà tắm, không thèm trả lời cô. Tịch Nhã vội leo xuống giường cất sách đi lại vị trí cũ, rồi leo lên giường ngồi như cũ.

Lát sau Hàm Triết đi ra, cô lại liếc mắt nhìn hắn. Hắn không hề mặc quần áo, chỉ quấn độc nhất cái khăn tắm phía dưới, phần trên để lộ một cơ bụng săn chắc, màu đồng mạnh mẽ mê người, những giọt nước còn động lại từ từ lăn xuống phần bụng thật cuốn hút. Nếu có cô gái nào thấy chắc sẽ chết mê mất, nhưng sao cô không có nhỉ?

Tịch Nhã đỏ mặt cô xoag đi hướng khác, không dám nhìn nữa. Hàm Triết ngồi lên giường, dùng khăn lau tóc. Tịch Nhã lén liếc mắt nhìn hắn nhưng sợ hắn thấy, cô nhìn một chút liền hất mặt lại nhìn ra cửa sổ.

Hàm Triết cảm nhận được ánh mắt của người phụ nữ xinh đẹp đằng sau nhìn mình, hắn nhếch mép một cái. Xoay người nghiêng lại, mạnh mẽ đưa tay ra kéo eo cô ôm cả cơ thể mềm mại vào ngực mình.

Tịch Nhã hoảng hốt trợn to mắt nhìn hắn, cô há mồm kinh ngạc không nói được gì. Gương mặt tuấn tú của hắn hiện rõ rệt trước mắt cô, đường nét hoàn mỹ không tùy vết, đến đỗi chẳng bắt bẻ được. Đến khi muốn ú ớ nói chuyện thì đôi môi đang hé mở kia bị hắn hôn xuống bất ngờ, bốn cánh môi chạm nhau cảm giác môi hắn lạnh lạnh đè lên môi cô bỗng dưng mát.

"Anh...ưm... "

Hàm Triết bóp chặt eo cô, giữ cô yên vị trong lòng mình không lộn xộn. Nụ hôn vẫn duy trì đó, hắn gặm nhấm nhẹ môi cô. Đầu lưỡi liếm vòng viền môi nhỏ bé, hắn đưa lưỡi vào trong muốn cạy hàm răng trắng tinh ra, Tịch Nhã cứng đầu không cho hắn vào. Hắn liền đưa tay bên eo cô, kéo dây thắt hông trên áo lông ra.Làm cho hai bên áo bung ra, bàn tay còn lại của hắn mò vào bên trong, bóp mạnh bầu ngực no đủ của cô.

Tịch Nhã rùng mình bởi sự tê dại ở ngực truyền tới, cô há miệng ngâm nga một tiếng:"Ưm... Ư..."

Hàm Triết rất nhanh tiến vào bên trong khoang miệng của cô, cái lưỡi đinh hương của hắn trêu dụ cái lưỡi e thẹn của cô vui đùa. Tịch Nhã đưa tay đẩy hắn ra, cô né tránh nụ hôn của hắn, nhưng đầu cô lại bị hắn dữ lại. Hắn hôn cô đến mê muội đầu óc. Tiếng va chạm của hai cái lưỡi van lên, nhẹ nhàng êm ái.

Hơi thở của cô dần dần yếu đi, Hàm Triết thấy được liền mút lưỡi cô lần cuối, hôn lên môi cô sau đó luyến tiếc rời khỏi. Tịch Nhã yếu ớt tựa vào ngực hắn, tranh thủ hít thở không khí, cô liếc mắt lườm hắn một cái.

Hàm Triết buồn cười tay hắn không rời ngực cô, mà lì lợm ở lại vuốt ve cả hai bên ngực mát rượi không có gì che đậy kia. Tịch Nhã xấu hổ đẩy tay hắn ra nhưng không được, cô đành để hắn trêu đùa nơi mẫn cảm mình, hắn còn đê tiện đến mức lại véo nhẹ nhị hoa nhỏ màu hồng làm cô ngứa ngấy tê dại:

"Đừng...Ư... "

"Chị dâu... Lâu rồi mình chưa chơi trò loạn luân nhỉ? Tôi lại muốn chị rồi làm sao đây? "_Hàm Triết nhìn cô bằng ánh mắt nóng bỏng, lời nói ái muội cất lên chẳng chút thẹn thuồng.

Tịch Nhã lắc đầu, trong lòng dâng lên nhanh cảm giác sợ hãi, ánh mắt khẩn trương nhìn hắn không muốn, cô nói:"Làm ơn đừng! Tôi mệt! "

Hàm Triết yêu thương hôn lên má cô một cái thật dịu dàng làm cô ngẩn người ra, hắn lại đi hôn má của cô sao? Hắn ngước mặt lên nhếch mép nói:"Không sao... Tôi sẽ nhẹ với chị! Chúng ta cùng làm nhé! Chị dâu!..."

Từ chị dâu cuối cùng được hắn kéo dài làm cho Tịch Nhã xấu hổ, cô cắn môi nghiêng đầu sang một bên không muốn cùng hắn đối diện. Cô là chị dâu của hắn, nhưng hết lần này đến lần khác lại cùng hắn xảy ra quan hệ xác thịt, thật là chuyện đáng cười, nhục nhã và xấu hổ chẳng dám nhìn ai cả. Là hắn đã khiến cô nên như thế, hắn chính là ác quỷ, đánh cướp đi danh dự của cô.

Cô ghét hắn!
***
Chap 41:H+++

Hàm Triết nhìn Tịch Nhã buông lỏng làm lơ với mình hắn biết cô chán ghét hắn, trong lòng đột nhiên khó chịu. Hắn cởi áo lông cô đang mặc ra vứt xuống đất, đưa tay xoay mặt cô lại hôn xuống môi cô.

Lần này Tịch Nhã không hề cắn răng né tránh mà cô lại thuần phục theo ý hắn, tùy ý cho hắn trêu đùa. Điều này khiến cho hắn không vui, lông mày nhíu lại bàn tay to lớn lập tức phủ lên ngực cô, bóp thật mạnh một cái.

"Ưm... Ô... "_Tịch Nhã khẽ mở mắt nheo lại bất ngờ nhìn gương mặt hắn phóng đại trước mắt mình.

Cảm giác khối thịt trong tay mềm mại khiến cho hắn thích thú, lâu nay không được chạm qua liền rời khỏi môi cô, một đường dùng lưỡi liếm xuống cần cổ cô, gặm cắn nơi trắng ngần này, rồi một đường kéo dài ướt át xuống ngực. Hàm Triết há to mồm ngậm gần nửa bầu ngực của cô vào trong miệng.

Hắn dùng cái lưỡi trong miệng trêu chọc nụ hoa đang say ngủ của cô, làm cho nó tỉnh dậy, dựng đứng lên. Tịch Nhã đưa tay đẩy cái đầu của hắn ra, cô không muốn thừa nhận cảm giác này chút nào. Nhưng mà, bản thân cô phản bội cô, miệng cô nghịch cùng cô, phát ra những âm thanh đáng xấu hổ:

"Ưm... Ư... Đừng... Ngô... "

Hàm Triết không thèm nghe cô từ chối, hắn chỉ thích nghe cô yêu kiều rên rỉ mà thôi. Ôm eo cô xoay người đặt cô dưới thân, hắn nhả bầu ngực cô ra khỏi miệng, nơi đó sớm dính đầy nước bọt của hắn. Hắn ngồi dậy cởi bỏ khăn tắm vứt dưới sàn. Tịch Nhã vội ngồi dậy, dùng khăn lau đi nước bọt của hắn trên người.

Hàm Triết nhìn thấy thế, ánh mắt không có chút tia lửa giận nào nhưng mà hành động lại làm cô hoảng sợ. Hắn trừng mắt lớn nhìn cô, đôi mắt chỉ có hình ảnh sợ hãi của cô. Bàn tay to lớn bóp cổ cô, nhưng lại không dùng lực mạnh như trước, giọng trầm thấp hỏi:"Chị chê tôi dơ bẩn? "

"Ư... Tôi... Ư..."_Tịch Nhã không thể nói được rõ câu, cô nuốt lời nói vào miệng, cảm giác bị cầm giữ rất đáng sợ.

Hàm Triết nhìn cô sợ hãi, ánh mắt run rẩy, cơ thể dường như cứng đơ trong tức khắc. Hắn sợ sẽ làm tổn thương cô, vội thả tay ra, đè xuống người cô.

Tịch Nhã đôi mắt đáng thương nhìn hắn, một tầng hơi nước phủ lên con ngươi của cô. Da thịt chạm da thịt, cô đặt tay lên ngực hắn, đầu xoay qua trái né tránh.

"Làm ơn... Đừng! "

Hàm Triết đưa tay lướt qua khắp cơ thể của cô, hắn dừng lại trên bụng cô vuốt ve vài cái, xoa xoa vùng thịt mềm mại này. Từ từ bàn tay ma quái ấy dần đi xuống nơi vườn hoa đen huyền bí, những ngón tay ranh ma tách vườn hoa ra, chạm lên cánh hoa hồng đáng yêu của cô, gãy nhẹ nụ hoa.

Tịch Nhã run rẩy kẹp chân lại, nơi tư mật sớm ẩm ướt, cô xấu hổ đưa tay che miệng tránh phát ra những âm thanh rên rỉ kia, nhưng không tránh khỏi vẫn ngâm nga nhè nhẹ như mèo kêu:"Hưm... Hưm... "

Hàm Triết nhìn bộ dạng yêu kiều của cô hắn nhếch mép, cúi đầu cắn lên một bên bắp đùi trắng nõn nà. Tịch Nhã liền tê tê đau nhẹ nâng chân lên, làm tay hắn giữ chặt trong nơi hoa huyệt của mình. Ngón tay hắn ở bên trong cảm nhận sự nóng ẩm của cô, từng lớp thịt không đều hút lấy những ngón tay. Làm cho cự long của hắn bên ngoài sớm căn phòng lên khó chịu.

Chết tiệt! Hắn rõ không hề yêu cô như tại sao mỗi lần, mỗi lúc chạm vào cô, cô lại làm hắn mất khống chế như thế chứ. Vì cái gì lại như vậy?

Hàm Triết rút tay ra khỏi nơi tư mật của cô, hắn chờm lên trên cố ý trêu chọc cô, giọng ái muội:"Chị dâu! Chị đúng là tiểu yêu tinh dâm đãng! Khao khát tôi như vậy sao? Nhìn xem tay tôi dính đầy dâm thủy của chị này. Có muốn liếm thử không? Rất ngọt đó! "

"Ư... Triết xin cậu! Đừng mà... "_Tịch Nhã đỏ mặt nghiêng đầu cố gắng lắc lắc không muốn để ý. Ngón tay hắn để trước miệng cô làm cô khó khăn tránh né, thật đáng xấu hổ. Mật dịch của cô lại dính trên tay hắn như thế, nhìn những lớp dịch trắng thật là ghê.

Hàm Triết rụt tay lại, hắn nắm lấy eo cô, cự long để trên cửa huyệt mềm mại của cô căn phồng quá trướng. Hắn nhìn Tịch Nhã đã nhắm mắt lại né tránh thì lợi dụng lúc này cô không để ý, mất cảnh giác đâm vào trong mật huyệt của cô.

"A! "

Tịch Nhã bất ngờ bởi sự công phá của hắn mà chẳng chịu báo trước. Cô đưa tay ôm lấy lưng hắn, những đầu ngón tay bấu vào da thịt hắn. Hàm Triết cảm nhận sự co rút của cô, cự long bị bao lấy bởi các lớp thịt mềm mại làm hắn sung sướng.

Hắn ghé vào tai cô, dùng răng cắn nhẹ, lỗ tai cũng là một trong những nơi mẫn cảm của phụ nữ, Tịch Nhã khẽ run, im lặng nghe hắn thì thào vào tai mình:

"Chị dâu thích đến vậy sao? Kẹp tôi chặt như thế à? "

"Ngô...ân... Không phải..."_Tịch Nhã cảm nhận cự long kia bên trong cơ thể mình càng trướng lên thì nhăn mặt cắn lên vai hắn thật mạnh.

Nhưng đối với Hàm Triết đó như là gãi ngứa mà thôi, càng làm kích thích hắn:"Tịch Nhã... Nói chị muốn tôi! "

Tịch Nhã nhắm mắt né tránh ánh mắt nóng bỏng của hắn, cô cắn môi lắc đầu. Hàm Triết đè lên cô, đôi gò bông căn tròn bị hắn ép đẩy lên, nhìn xuống vô cùng quyến rũ dụ tình. Hắn động một cái, rút ra rồi đẩy vào làm cho Tịch Nhã ngửa đầu lên ngâm nga:

"Ư... Ưm...đừng.... "

Cơ thể cô bắt đầu khó chịu, từng tế bào tê dại bị kích thích khao khát một thứ gì đó khó nói. Cửa huyệt không ngừng co bóp vật nam tính kia của hắn, cô không thể không nói là cô cũng có ham muốn.

Hàm Triết hôn xuống môi cô, nụ hôn nóng vội lặp lại lời nói:"Nói đi! Chị muốn tôi! "

"Ưm... Ư... Tôi muốn anh... Ngô... "_Tịch Nhã hết cách phải chiều theo ý hắn, cũng như là dục vọng đang nóng cháy của bản thân.

Hàm Triết nghe cô nói tâm tư liền phát khởi, không đợi được nữa hắn nắm eo của cô bắt đầu vận động. Từ đợt công kích mạnh mẽ, cự long ra vào nơi mật huyệt trơn tru. Tịch Nhã không ngừng siết chặt lấy lưng hắn, miệng nhỏ yêu kiều rên rỉ.

"Ân...chậm... Ư... Ư.... "

"Chị dâu như này thích hơn là tra tấn kiểu ngục tối kia phải không hả? "_Hắn chuyển một tay qua nắm lấy bầu ngực của cô xoa bóp thành đủ thứ hình dạng.

Tịch Nhã đương nhiên bị kích thích mà tâm thần bấn loạn, cô nghiêng đầu tựa vào ngực hắn ngâm nga:"Ư...Ưm...Ư... "

Hàm Triết đột nhiên nhìn bộ dáng của cô vừa động tình lại vừa có chút đáng yêu mà kiều lòng không được, khẽ hôn lên trán cô đầy mồ hôi. Hắn rút ra, đâm vào cự long trong cơ thể cô, bụng cô phình lên khó chịu. Mỗi cú nhấp của hắn đều chạm vào tới tử cung của cô, làm cho cô tiết ra mật dịch nhiều hơn đến đỗi thấm ướt cả drap giường.

"Chậm... Ngô... Chậm thôi... Ư...ân..."

Hàm Triết thích sự rong đuổi tự do trong cơ thể của cô, không có bất cứ sự cản trở nào. Căn bản Tịch Nhã cũng không phản kháng hắn, rất nhu thuận nghe theo. Từng hồi ra vào, cự long bị bội trơn bơi mật dịch, sự ra vào mỗi cú nhấp nhiều đến không tính được.

"Chị dâu giữ chặt tôi! Tôi muốn ra! Ư! "_Hàm Triết cắn lên cổ của cô, hắn nghiến răng nhưng không dám mạnh, sợ cô sẽ đau. Dù cho bây giờ cao trào đã đến nhưng hắn vẫn không muốn vì bản thân mình khoái lạc mà tổn thương cô.

Tịch Nhã mơ hồ nghe hắn nói nhưng cô chẳng biết làm gì cả, chỉ trơ mắt nhìn gương mặt điển trai của hắn ướt đẫm mồ hôi, đôi lông mày nhíu lại, cô đưa đôi tay thon dài ôm chặt cổ hắn. Hàm Triết nâng chân cô lên để bên hông mình, Tịch Nhã liền hiểu ý kẹp chặt lại.

"Ưm... Ư... "_Tịch Nhã nhận biết sự tăng tốc vội nhanh của hắn, hắn đang chạy nước rút, cô cũng gần bị đẩy lên cao trào rồi. Khẽ gọi tên hắn trong vô thức:"Ư... Triết... Triết... "

Hàm Triết nghe cô gọi, động tác trật một nhịp vì miệng cô ra âm thanh nhẹ nhàng mềm dẻo như kẹo ngọt như thế làm lòng hắn xao xuyến tan chảy khó tả, trước kia hắn không cảm nhận được. Hàm Triết giữ eo cô trong lòng bàn tay mình, đẩy một cá mạnh phóng mầm móng vào trong tử cung cô.

"Ưm... Ô! "_tịch nhã co giật, co bóp cửa huyệt tay vẫn ôm chặt hắn không buông.

Trong cái đêm tối này, bên ngoài khung cửa sổ mặt trăng đã lên, nàng thẹn thuồng núp sau đám bây lờ mờ. Chứng kiến đôi nam nữ mặt nồng trên giường, giờ phút này người con gái được người nam ôm âu yếm trong lòng, khẽ hôn cô một cái hôn say đắm lên môi. Cô tựa đầu vào vai hắn, mệt mỏi nhắm mắt, cự long kia vẫn cắm trong người cô. Dường như hắn không có ý định rút ra, còn muốn tiếp tục thì phải...

***
Chap 42:

Hàm Triết ôm lấy cô đặt cô gối đầu lên tay mình, cô hơi dựa vào trong ngực hắn, gương mặt bơ phờ, không ngừng hít thở. Cặp gò bông xinh xắn theo nhịp thở của cô mà phập phồng lên xuống rất kích tình..

Hàm Triết thật chịu không nổi bộ dáng quyến rũ mê người này của cô, bên trong của hắn, chính xác là dương vật lại rạo rực rồi. Hắn rút tay mà Tịch Nhã đang gối đầu ra, kéo cô ngồi dậy. Tịch Nhã vẫn ngơ ngác không biết hắn định làm gì mình nữa:

"Hàm Triết cậu lại định làm gì hả? "

"Đi tắm đi! "_Hắn rất thản nhiên bung chăn leo xuống giường, ôm lấy eo cô bế cô vào phòng tắm.

Tịch Nhã đánh lên ngực hắn, cô vùng vẫy hai chân trong không trung:"Thả ra! Cậu thả tôi ra! Tôi tự tắm được! "

Tịch Nhã dường như không thấy sự thay đổi trong con người của mình, cô đang chống lại hắn. Dường như từ hôm qua đến giờ hắn nhẹ nhàng với cô, cô đều phản đối mọi hành động của hắn. Lúc trước cô không hề như thế, cái gì cũng nhu thuận theo hắn. Nhưng có vẻ bây giờ cô hơi cứng đầu rồi.

Hàm Triết để cô đứng trên sàn nhà tắm, sợ cô bỏ chạy nên vẫn cứ ôm eo cô. Đưa tay xả nước trên vòi sen ra, những tia nước như mưa lập tức phung ra, thấm ướt hết hai cơ thể đang trần truồng. Tịch Nhã hoảng hốt muốn né tránh, cô bị nước bắn lên mặt rất khó chịu:

"Ưm... Tôi không muốn tắm với cậu! "

Hàm Triết vì nước mà hơi trơn trên làn da mịn màng mướt mát của cô, hắn ôm cô bằng hai tay. Cô lại cứ cựa quậy, xoay lưng lại với hắn. Cái mông xinh xắn căn đầy không ngừng vô tình hay cố ý mà cạ cạ vào dương vật của hắn, Tịch Nhã không hay biết hành động này của mình sẽ gây ra hậu quả to lớn bao nhiêu.

Hàm Triết nhăn mặt vì cự long đã bị cô trêu chọc đến căn trướng lên nữa rồi, hắn chuyển một tay ôm eo lên nắm ngực cô bóp một cái, thả ra. Hắn dùng hai đầu ngón tay day day nụ hoa trước ngực cô. Tịch Nhã liền co người lại, cô cắn môi bất động trong lòng hắn.

Hàm Triết thấy cô như thế liền hài lòng cười, hắn đặt cự long ngay mông cô, không ngừng chà qua chà lại. Tịch Nhã hơi thở gấp gáp bởi vật cứng nóng kia đang đụng vào người mình, cô gỡ tay hắn ra khỏi eo cô nhưng không được.

Hàm Triết lè lưỡi ra liếm liếm tai của cô, cô nghiêng đầu né tránh, hắn há mồm cắn một cái. Giọng trầm thấp vang lên:"Chị dâu chống tay lên trên tường! Tôi muốn đi vào từ phía sau!"

"Không... Làm ơn đừng!...."_Tịch Nhã xoay gương mặt đáng thương lại lắc đầu từ chối hắn.

Hàm Triết đưa tay bóp cằm cô, môi cô chu ra hé mở, hắn liền hôn xuống cái miệng đáng yêu của cô, đưa đầu lưỡi vào trong khoang miệng. Nhanh chóng đuổi bắt cái lưỡi của cô, trêu dụ nó ra ngoài cùng hắn mút lưỡi.

Hai tay hắn xoa nắn ngực cô thành đủ hình dạng, không ngừng làm cho cơ thể cô mẫn cảm mà tiết ra mật dịch, để khơi cho cô ham muốn. Những hạt nước cứ tiếp tục rơi trên người cô và hắn, chảy xuống trên tấm lưng trần trắng nõn của cô, rơi xuống sàn hơi nước hơi nóng bóc lên tạo nên một lớp không khí mờ ảo. Nhìn hai thân thể hoàn mỹ dựa vào nhau trong phòng tắm thật làm người ta mê đắm muốn nhìn ngắm, nhưng lại thẹn đến đỏ mặt.

Hàm Triết nhả môi cô ra, một sợi nước bọt nãy giờ được hắn tạo nên theo lưỡi hắn mà kéo ra, rồi đứt quãng rơi xuống cổ cô trong thật kích thích. Hắn đưa tay vỗ vài cái lên mông của cô, âm thanh bốp bốp vang lên:

"Chị dâu... Nghe lời nào! Vểnh mông lên! "

"Không đừng... Ư... Ưm..."_cô đưa tay đẩy hắn ra, nhưng cô không trội lại nổi sức hắn.

Hàm Triết mặc cho cô từ chối hắn tách hai bên mông cô ra, đưa cự long to lớn đi vào nơi chật hẹp kia. Tịch Nhã chịu không nổi sự to lớn của hắn, cô nắm chặt hai tay, nhăn mặt đau đớn, miệng rên rỉ:

"Ư..."

Hàm Triết chỉ mất vài giây để nằm trọn trong cơ thể cô từ phía sau, hắn hài lòng nhếch môi cười, đưa tay nắm lấy eo cô bắt đầu vận động. Hắn nhấp nhấp mông mình, đôi chân đứng vững đẩy về phía trước theo từng nhịp. Tịch Nhã chống tay lên tường, chân cũng phải giữ vững theo hắn không ngừng ngâm nga bởi những cú ra vào từ chậm đến mãnh liệt của hắn:

"Ư...Ngô... Triết chậm... Ư..."

"Chị dâu chơi ở sau thích lắm! "_Hàm Triết cúi đầu cắn lên vai cô, hắn thích để lại mọi dấu vết của mình trên người cô. Không hiểu có phải vì giờ áy náy mà hắn mới như vậy, hay là trước kia hắn vốn cũng thích cùng cô như này.

Tịch Nhã cảm nhận cái miệng phía sau của mình những lớp thịt không ngừng bị hắn trêu đùa, cự long cứ ra vào, miệng nhỏ của cô lại cứ co bóp thật là xấu hổ. Âm thanh va chạm phạch phạch làm cô đỏ mặt không muốn nghe. Nhưng cảm giác thỏa mãn hắn mang đến cho cô, cô không thể không thừa nhận.

"Ưm... Ư... Ân... Triết... Nhanh...nhanh nữa..."_cô hoàn toàn bị dục vọng điều khiển, khi hắn chơi xấu giảm tốc độ khi gần cao trào.

Hàm Triết cầm lấy hai bầu ngực của cô không ngừng lắc lư kia, hắn vuốt ve thỏa thích, ép cô vào tường ghé vào tai cô hỏi:"Chị có thích không? "

Đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng, cô nghe hắn hỏi, sợ hắn sẽ rời đi, bản thân chưa được xong, lại sợ hắn nổi giận mà cô mở miệng trả lời. Cũng chẳng biết là cô hay dục vọng bản thân cô nói nữa:"Thích... Tôi thích lắm! "

"Cầu tôi đi! Nói cô muốn tôi nhanh! "

"Hàm Triết... Ư...ư... Xin cậu nhanh... Nhanh một...ân... Ưm... Chút... "

Hàm Triết hài lòng hắn đặt tay lên trường, chồng lên tay cô, bắt đầu nhanh hơn. Hắn chạy nước rút, Tịch Nhã cũng phải theo dần tốc độ của hắn. Cả đêm hôm nay hắn không biết muốn cô bao nhiêu lần, giống như dã thú đói khát muốn ăn.

Hắn làm cô từ trên giường ngủ, đi vào phòng tắm, rồi hắn lại ra ghế sofa, hắn hào phòng cùng cô làm ngay trên bàn làm việc...sau đó lại trở về giường. Tịch Nhã mệt mỏi mà ngất đi, cô không biết Hàm Triết sức lực ở đâu mà nhiều vậy. Đi làm cả ngày rồi, chiều tối không mệt sao mà vẫn ăn cô nhiều như thế.

Hàm Triết lại khác, hắn một đêm được ăn no, thỏa mãn ôm lấy cô ngủ. Đột nhiên hắn phát hiện mình thích nhìn dáng ngủ của cô từ lúc nào không biết, dáng vẻ đáng yêu bình thản và hắn cũng chưa bao giờ làm tình cùng cô mà tinh thần vui như vậy.

Chẳng lẽ chỉ cần dẹp bỏ đi thù hận, để lòng được nhẹ nhàng thì cuộc sống sẽ vui vẻ sao?

Không đúng! Là Tịch Nhã căn bản không có lỗi với hắn. Hắn chẳng có tư cách hận cô. Bây giờ nhìn cô hắn không biết có phải áy náy không nữa, bản thân cho bù đắp cho cô thật lòng không.

Nhưng dường như hắn cảm thấy mình đã quen với việc bắt nạt cô rồi. Hắn muốn vừa dịu dàng với cô, nhưng cũng muốn hành hạ cô cảm giác thật vui. Hành hạ trước kia mà hắn dành cho cô không hề vui vẻ chút nào, mỗi lần hắn đều phải mệt mỏi để đóng vai ác, làm điều tàn nhẫn với cô. Nhưng bây giờ khác rồi, hắn muốn hành hạ, nhưng lại là tinh thần vui vẻ, có chút nuông chiều cô, lại có chút ức hiếp cô.

Hàm Triết suy nghĩ trong đầu, đột nhiên hắn nở nụ cười thật tươi không phải nhếch mép nữa. Nụ cười thật đẹp trong đêm tối, phản chiếu rõ rệt qua ánh đèn điện mờ nhạt. Mà nụ cười này Tịch Nhã căn bản không có cơ hội thấy, cô đã say giấc nồng rồi.

#còn
Có ai không thích cách xử lý của Hàm Trác như tui không.
Nhờ anh mà máu chó nó tạt vô mặt em không ngừng luôn á -))

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro