Nàng Không Xứng.

" Múa cho bổn vương xem!  Ta hạ lệnh cho nàng múa cho ta xem. "

Nam nhân một thân cao lãnh kia đưa mắt xuống nhìn nàng. Ánh mắt lạnh thấu xương thấu tủy.

" Vương Gia , chàng lại quên rồi sao? "

" Năm xưa là chàng đã chính tay phế đi đôi chân của ta ."

Tử Ly nhắm nghiền mắt, lẵng lặng mỉm cười, bàn tay siết chặt lấy đôi chân tàn phế kia.

" Phế rồi sao? "

" Đúng rồi là chính tay ta phế! "

" Cũng tốt, khỏi để nàng dùng đôi chân đó đi câu dẫn nam nhân khác. "

Mộ Dung Ân cả người nồng nặc mùi rượu , mày hắn nhíu chặt lại nhưng không lâu sau liền giản ra.

Từng câu từng chữ thốt ra từ trong miệng hắn như hoá thành con dao đâm từng nhát, từng nhát vào tim nàng.

Đau!  Thật sự rất đau! 

Nỗi đau quằn quại suốt mấy năm nay.

Năm xưa là Vương Phi của hắn vu oan cho nàng câu dẫn Hoàng Đế. Là nàng ta tự mình uống thuốc độc nhưng lại giả vờ là bị hại.

Nhưng chung quy lại, người sai là nàng. Yêu một người không tin tưởng mình.

Trao tim cho hắn? Để hắn dày vò nàng ra nông nỗi này!  Người không ra người, quỷ không ra quỷ.

" Vương Gia, chàng say rồi! "

" Nghỉ ngơi sớm đi!"

Tử Ly lùi xe lăng lại, rồi quay người rời đi. Nàng không chút lưu luyến nào với hắn.

" Đứng lại!  Ai cho phép nàng đi? "

" Hôm nay ở lại hầu hạ bổn vương. "

Mộ Dung Ân đứng bật dậy, lảo đảo bước đến gần nàng.

' Hầu hạ ' hai từ này nếu nữ nhân khác nghe đều thích thú vô cùng. Nhưng khi Tử Ly vừa nghe xong mặt nàng liền biến sắc.

" Vương Gia,  hôm nay ta không được khoẻ... "

Nàng vô thức run bần bật, nghẹn giọng lập lại.

Sợ... Tử Ly rất sợ hắn...

Mộ Dung Ân ôm nàng bế lên giường, hắn mạnh bạo xé nát y phục nàng.

Từng lớp từng lớp bị xe đi.

Thân thể nàng chỉ toàn là vết thương do roi da để lại, đè chằn chịt lên nhau.

" Mộ Dung Ân, xin chàng đừng đánh ta... Xin chàng... "

_ CÒN _

#Hânn <33

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #đoản