Cái Giá Của Sự Bình Yên
Jaewon đã quen với cuộc sống tàn nhẫn, nơi mà tất cả đều bị đo đạc bằng máu và tiền. Cậu sinh ra trong một gia đình mafia quyền lực, và từ khi còn rất nhỏ, Jaewon đã được huấn luyện để trở thành một người thừa kế đích thực.
Mọi mối quan hệ, mọi quyết định trong cuộc sống đều liên quan đến quyền lực, và Jaewon không bao giờ bị giằng xé bởi những yếu tố cảm xúc hay đạo đức. Cuộc sống của cậu đã trở thành một cỗ máy mà chỉ có thể chạy theo những chỉ dẫn đã được vạch sẵn.
Nhưng rồi một ngày, mọi thứ thay đổi.
Một buổi chiều mưa, khi Jaewon vừa kết thúc một cuộc họp căng thẳng với các đối tác trong gia đình, cậu vô tình gặp Kanghyuk. Một người hoàn toàn bình thường. Không máu, không tiền, không những mối quan hệ ẩn sau những bức màn tối tăm.
.
Anh là một nhân viên văn phòng, có cuộc sống giản dị và ổn định. Đối với Jaewon, Kanghyuk giống như một người đến từ một thế giới khác, một thế giới mà cậu chỉ có thể mơ ước về, nhưng lại không thể với tới.
Đây cũng là lần đầu tiên Jaewon thấy mình chùn bước.
Kanghyuk, trong một ngày mưa gió, đang vội vã trở về nhà sau một ngày dài làm việc. Anh chỉ muốn về nhà, tắm rửa, ăn tối, rồi chìm vào giấc ngủ. Đơn giản vậy thôi. Nhưng khi bước ra khỏi quán cà phê quen thuộc, anh đã nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ.
Một chiếc xe hơi đen bóng dừng lại bên vỉa hè, và từ trong xe bước ra một người đàn ông. Ánh mắt của anh ta lạnh lùng, nhưng đôi tay lại nắm chặt cánh cửa xe.
Kanghyuk không thể rời mắt khỏi người đàn ông ấy, không phải vì anh ta đẹp trai hay nổi bật, mà bởi có một thứ gì đó trong cách anh ta đứng đó, một thứ mà Kanghyuk không thể hiểu được.
Jaewon bước đến gần anh, đôi mắt sâu thẳm như muốn nhìn xuyên qua anh. Những bước đi của Jaewon đầy tự tin, như thể cậu không bao giờ phải lo lắng về việc liệu mình có đi sai đường hay không. Khi Jaewon đứng ngay trước mặt, Kanghyuk không thể không cảm nhận được sự áp bức từ người đàn ông này.
"Anh là... nhân chứng phải không?" Jaewon hỏi, giọng điệu bình thản đến khó hiểu.
Kanghyuk không biết phải trả lời thế nào. Anh chỉ biết gật đầu, dù không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Jaewon không chờ đợi câu trả lời, chỉ tiếp tục, giọng điệu không thay đổi:
"Vậy thì tốt nhất anh không nên tiết lộ bất kỳ điều gì về tôi."
.
Với những lời này, Jaewon quay lưng đi, để lại Kanghyuk trong trạng thái bối rối. Cảm giác đó vẫn còn đeo bám anh ngay cả khi chiếc xe đã khuất dạng.
Kể từ ngày hôm đó, cuộc sống của Kanghyuk không còn đơn giản nữa. Những cuộc điện thoại không rõ nguồn gốc, những ánh mắt kỳ lạ từ những người lạ mặt, và cảm giác rằng có ai đó đang theo dõi anh mỗi khi ra ngoài. Mọi thứ đều không như trước.
Kanghyuk cố gắng đẩy mọi lo lắng qua một bên và tiếp tục cuộc sống của mình, nhưng khi anh nhận được một cú điện thoại vào một buổi tối, một giọng nói lạnh lùng bên kia đầu dây khiến anh không thể bỏ qua nữa.
"Chúng ta cần gặp mặt. Ngay sáng mai." Đó là tất cả những gì Jaewon nói, không một chút giải thích hay sự dịu dàng.
.
Sáng hôm sau, Kanghyuk không còn cách nào khác ngoài việc đến một quán cà phê mà Jaewon đã hẹn. Khi anh bước vào quán, Jaewon đã ngồi đó từ trước, đôi mắt như thể đã chờ đợi từ lâu.
"Anh không cần phải lo lắng quá. Tôi sẽ không làm anh bị thương." Jaewon nói, nhưng giọng điệu ấy lại càng khiến Kanghyuk cảm thấy rùng mình.
Những cuộc gặp gỡ giữa Jaewon và Kanghyuk trở nên thường xuyên hơn. Jaewon không ép Kanghyuk tham gia vào bất kỳ công việc nào của mình, nhưng mỗi lần gặp mặt, Kanghyuk lại cảm thấy mình bị cuốn vào một thế giới mà anh không hề mong muốn.
Anh nhận ra rằng Jaewon không chỉ là một tay mafia, mà còn là người đang phải đối mặt với những dằn vặt nội tâm sâu sắc. Jaewon không chỉ là kẻ giết người, mà còn là một người đang tìm kiếm một lối thoát, một lý do để thay đổi.
Càng tiếp xúc với Jaewon, Kanghyuk càng cảm thấy sự dằn vặt trong con người cậu. Nhưng anh không thể phủ nhận rằng bản thân cũng đã bắt đầu cảm thấy một thứ tình cảm khác lạ dành cho Jaewon, một tình cảm mà anh không thể giải thích nổi. Cảm giác ấy là sự đồng cảm, sự hiểu biết lặng lẽ về những vết thương mà Jaewon đang mang trong lòng.
.
Một buổi tối, Jaewon lại đến tìm Kanghyuk. Lần này, không phải vì công việc hay một mệnh lệnh nào đó từ gia đình mafia. Jaewon chỉ đơn giản đến vì cậu cảm thấy mình cần có Kanghyuk bên cạnh.
"Anh là sự sống và là người bạn duy nhất còn lại trong cuộc sống của tôi." Jaewon nhìn Kanghyuk với ánh mắt đầy sự chân thành.
Kanghyuk không biết phải nói gì. Anh chỉ im lặng, nhưng trái tim anh như thắt lại. Anh cảm nhận được sự thật trong lời nói của Jaewon. Và chính sự thật ấy, lại khiến anh càng thêm đau đớn.
Kanghyuk nhận ra rằng cuộc sống bình yên của mình đã hoàn toàn tan vỡ. Anh không thể quay lại như trước đây nữa. Anh không thể từ chối Jaewon, không thể bỏ qua mọi thứ cậu đã mang đến.
Nhưng sự nguy hiểm vẫn luôn rình rập phía sau, những bóng đen từ quá khứ của Jaewon khiến anh không thể an tâm.
Cảm giác yêu một người trong thế giới tội lỗi như Jaewon là một sự lựa chọn đầy nguy hiểm. Kanghyuk biết rằng có thể một ngày nào đó, chính anh sẽ bị kéo vào thế giới đó, không thể thoát ra.
Nhưng khi nhìn vào mắt Jaewon, anh biết mình không thể từ chối người đàn ông ấy, không thể bỏ mặc cậu dù có phải đối mặt với những nguy hiểm.
.
Jaewon đứng trước một quyết định lớn lao. Cậu có thể tiếp tục sống trong bóng tối của mafia, hoặc từ bỏ tất cả để sống một cuộc sống khác, một cuộc sống có thể có Kanghyuk bên cạnh.
"Vì anh, tôi có thể từ bỏ tất cả." Jaewon nói, không phải chỉ với Kanghyuk, mà là với chính mình.
Mặc dù biết rằng cái giá phải trả sẽ rất đắt, Jaewon vẫn quyết định từ bỏ thế giới mafia, rời bỏ mọi thứ cậu từng xây dựng, chỉ để ở bên Kanghyuk. Nhưng liệu gia đình mafia sẽ để yên cho Jaewon ra đi dễ dàng như vậy?
.
Jaewon quyết định rời bỏ mọi thứ, nhưng quyết định ấy không hề dễ dàng. Cậu phải đối mặt với sự phản bội từ chính những người thân trong gia đình, và sự nguy hiểm đe dọa không ngừng.
Tuy nhiên, cuối cùng Jaewon lựa chọn bảo vệ Kanghyuk, bất chấp tất cả. Sau cùng, dù phải đối mặt với sự tàn nhẫn của thế giới mafia, Jaewon vẫn tin rằng tình yêu và sự cứu chuộc sẽ giúp họ có thể sống một cuộc sống mới, dù phải trả giá đắt.
Cả hai cùng bắt đầu lại từ đầu, dù biết rằng quá khứ sẽ luôn đeo bám, nhưng tình yêu sẽ là ánh sáng dẫn lối họ vượt qua.
_End_
Hôm qua bị tư bản bóc lột nay tui sốt rùi, nhưng sợ tối không thức viết được nên tui viết sớm rồi đăng sớm luôn. Câu nói cũ ha, fic nữa khép lại rùi, fic sau mọi ngươi ưng kiểu gì để tui mần
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro