Dù Im Lặng, Nhưng Anh Sẽ Vẫn Ở Đây

Bệnh viện Đại học Quốc gia Hàn Quốc, nơi những cuộc chiến sống còn không chỉ xảy ra trên bàn mổ mà còn diễn ra trong mỗi trái tim. Các bác sĩ ở đây không chỉ đối diện với bệnh tật mà còn phải đối mặt với những trận chiến tâm lý của chính mình.

Khoa ngoại chấn thương đặc biệt nổi bật với những ca phẫu thuật hiểm nghèo và không ít lần, những bác sĩ trong khoa phải đương đầu với những quyết định có thể thay đổi cả số phận.

Yang Jaewon là bác sĩ nội trú vừa mới gia nhập khoa ngoại. Mặc dù đã có nhiều năm kinh nghiệm trong ngành, nhưng cậu luôn cảm thấy không đủ trưởng thành để đứng bên cạnh những bác sĩ giỏi như Baek Kanghyuk. Kanghyuk, giáo sư 42 tuổi, luôn là một hình mẫu mà mọi người trong khoa đều ngưỡng mộ.

Không chỉ vì tài năng mà còn vì sự lạnh lùng và bí ẩn mà anh ấy luôn giữ kín. Anh là một người điềm tĩnh, không bao giờ để cảm xúc lấn át lý trí. Tuy nhiên, có một điều mà Kanghyuk không thể ngờ tới: Jaewon có thể nghe được suy nghĩ của mình.

Kanghyuk không thể hiểu được tại sao Jaewon lại có khả năng này. Anh không biết mình có một bí mật nào mà Jaewon có thể đoán ra, nhưng điều đó khiến anh bắt đầu có cảm giác lo lắng và bất an.

.

Một ngày, khi đang chuẩn bị cho một ca phẫu thuật phức tạp, Jaewon đứng cạnh giáo sư Kanghyuk, lo lắng không yên. Những suy nghĩ của Kanghyuk vẩn vơ trong đầu anh, và dù cố gắng không nghe, Jaewon vẫn không thể ngừng được.

"Chúng ta chỉ có một cơ hội. Nếu ca mổ này thất bại, mọi thứ sẽ sụp đổ."

Jaewon cảm nhận rõ áp lực mà Kanghyuk đang phải chịu đựng. Câui không thể nói gì, không thể làm gì ngoài việc nhìn theo đôi bàn tay điêu luyện của giáo sư trên mổ. Mọi động tác của Kanghyuk đều chính xác và lạnh lùng. Jaewon biết rằng anh ấy phải hoàn hảo, bởi vì một sai lầm nhỏ có thể khiến bao nhiêu người phải trả giá.

Đột nhiên, Jaewon cảm thấy trái tim mình thắt lại. Cậu muốn làm gì đó, muốn giúp đỡ Kanghyuk, nhưng cậu không biết phải làm sao. Jaewon đã yêu Kanghyuk từ lâu, nhưng không dám thừa nhận.

.

Cheon Jang Mi là y tá trẻ, luôn có mặt khi bệnh nhân cần, và cũng là người có thể xoa dịu không khí căng thẳng trong phòng phẫu thuật. Dù không trực tiếp tham gia mổ, nhưng cô luôn giúp đỡ các bác sĩ trong mọi công đoạn. Cô là người duy nhất nhận thấy sự mâu thuẫn trong mắt Jaewon và Kanghyuk.

“Anh làm gì mà nhìn giáo sư mãi thế? Anh có ý định gì không?” Jang Mi trêu đùa, nhưng thực chất cô rất hiểu Jaewon.

Jaewon chỉ cười gượng, không biết phải trả lời như thế nào. “Chẳng qua là anh học hỏi từ giáo sư mà.”

Jang Mi không nói gì thêm, chỉ thở dài. Cô cảm nhận được sự căng thẳng giữa hai người họ, và cũng hiểu rằng Jaewon đang giấu giếm điều gì đó lớn lao hơn.

Park Gyeong Won, bác sĩ gây mê, là người luôn điềm tĩnh trong mọi tình huống. Bác sĩ Park không bao giờ biểu lộ cảm xúc ra ngoài, nhưng Jaewon luôn cảm nhận được sự lạnh lùng của Gyeong Won.

Thậm chí còn có một cảm giác rằng Gyeong Won đang che giấu điều gì đó. Trong những giờ phút mổ, Gyeong Won luôn ở bên cạnh, đôi mắt sắc bén không rời khỏi bệnh nhân, nhưng Jaewon không thể không nhận ra rằng đôi lúc Gyeong Won nhìn anh một cách lạ lùng.

.

Sau một ca phẫu thuật dài, Jaewon không thể chịu đựng được nữa. Cậu quyết định gặp Kanghyuk để hỏi thẳng về cảm xúc của mình, dù trong lòng cậu vẫn sợ hãi và lo lắng.

Họ đứng một mình trong phòng mổ trống rỗng, ánh sáng từ những chiếc đèn huỳnh quang chiếu xuống nền nhà trắng xóa.

“Giáo sư,” Jaewon bắt đầu, giọng anh run rẩy. "Em không thể… chỉ là bác sĩ nội trú nữa. Em cảm thấy mình có cảm xúc… đặc biệt với anh.”

Kanghyuk nhìn anh, đôi mắt thâm trầm không nói gì. Tâm trạng anh không ổn, nhưng anh không biết phải nói gì. Sự cô đơn đã làm anh sợ hãi khi mở lòng với ai đó.

“Jaewon, cậu là bác sĩ. Đừng để những cảm xúc làm mờ mắt.” Kanghyuk đáp, giọng lạnh lùng.

Nhưng Jaewon không thể chấp nhận điều đó. Cậu yêu Kanghyuk và không thể sống trong mối quan hệ này mà không có sự rõ ràng. “Em không thể ngừng nghĩ về anh. Em không thể chỉ đứng nhìn anh như một người thầy nữa.”

Kanghyuk im lặng. Anh biết rằng Jaewon không phải người dễ dàng từ bỏ, nhưng anh lại sợ rằng nếu họ tiến thêm một bước nữa, mọi thứ sẽ rối ren. Cuối cùng, trong một khoảnh khắc dài im lặng, Kanghyuk thở dài.

“Tôi không thể yêu cậu, Jaewon. Tôi không thể yêu ai vì tôi luôn phải gánh vác quá nhiều. Và tôi không muốn ai phải đau vì tôi.”

Jaewon cảm thấy như trái tim mình bị xé nát. Nhưng thay vì bỏ cuộc, cậu chỉ khẽ cười, nước mắt lưng tròng. “Em không cần anh yêu em ngay lập tức. Em chỉ cần anh hiểu rằng em luôn ở đây, và em sẵn sàng chịu đựng mọi thứ.”

.

Vài tuần trôi qua, mối quan hệ giữa Jaewon và Kanghyuk vẫn mập mờ. Họ vẫn làm việc cùng nhau, nhưng bầu không khí căng thẳng trong phòng phẫu thuật ngày càng rõ rệt hơn. Cả hai đều biết rằng có điều gì đó đang diễn ra, nhưng không ai dám đối diện với nó.

Mọi thứ trở nên trầm trọng hơn khi một ca phẫu thuật khẩn cấp xảy ra. Trong lúc tình huống trở nên nguy cấp, Jaewon và Kanghyuk phải phối hợp chặt chẽ để cứu sống bệnh nhân.

Khi họ cùng nhau đối mặt với tình huống căng thẳng nhất, Jaewon nhận ra rằng mình không thể sống mà thiếu Kanghyuk – và cuối cùng, anh quyết định rằng dù thế nào, anh cũng sẽ không rời xa.

Ca mổ thành công, và sau đó, Kanghyuk nhận ra rằng Jaewon không chỉ là một bác sĩ tài năng mà còn là người có thể làm anh cảm thấy yên bình dù thế giới xung quanh có hỗn loạn đến đâu.

Tình yêu giữa họ không phải là điều dễ dàng. Nhưng trong môi trường đầy căng thẳng như khoa ngoại, họ học cách chấp nhận nhau, dù không hoàn hảo, nhưng lại đủ để thấu hiểu.

_End_






Đợi fic sau chữa lành hơn nha mấy keo 💅💅💅

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro