Cupid và Psyche
Psyche tỉnh dậy trong màn đêm sâu thẳm, cơ thể nàng chìm trong làn lụa mềm mại của chiếc giường xa hoa. Căn phòng bao trùm bởi bóng tối, chỉ có những ánh sáng mờ ảo của đèn dầu nhảy múa trên tường, tạo ra những hình bóng ma mị. Một luồng khí lạnh nhẹ lướt qua làn da trần của nàng, khiến nàng rùng mình.
Tiếng thì thầm vang lên bên tai, ngọt ngào như một lời ru của màn đêm. "Psyche... nàng thức rồi sao?"
Trái tim nàng run lên. Giọng nói này – giọng nói đã mê hoặc nàng từ đêm đầu tiên, nhưng nàng chưa từng nhìn thấy chủ nhân của nó. Một người tình trong bóng tối, một vị thần ẩn mình. Mỗi đêm, hắn đến, chạm vào nàng, yêu nàng bằng những cách nàng không bao giờ tưởng tượng được, nhưng chưa bao giờ để nàng nhìn thấy khuôn mặt hắn.
"Người là ai?" nàng thì thầm, những ngón tay lần theo không trung, mong muốn chạm vào điều gì đó hữu hình.
Một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy tay nàng, kéo nàng vào một cái ôm trọn vẹn. Cơ thể hắn nóng bỏng, mùi hương lạ lẫm bao trùm lấy nàng—một hương thơm nửa ngọt ngào, nửa nguy hiểm, như mật ong quyện với nọc độc. "Ta là của nàng. Chỉ cần vậy thôi, Psyche. Đừng hỏi gì nữa."
Nhưng nàng không thể kiềm chế sự tò mò của mình. Bóng tối là một nhà tù dịu dàng, nhưng nàng khao khát ánh sáng. Mỗi lần hắn chạm vào nàng, những ngón tay hắn như lửa lướt trên da thịt, gợi lên những cảm giác mà nàng chưa từng biết đến. Hơi thở hắn nóng bỏng, lướt dọc theo bờ vai, tấm lưng trần, thiêu đốt từng tấc da thịt.
Hắn đặt nàng xuống giường, những sợi lụa mềm như giam cầm cơ thể nàng, nhưng chính hắn mới là ngọn lửa thiêu rụi mọi sự kiểm soát. Đôi môi hắn chạm vào nàng, nhẹ nhàng rồi cuồng nhiệt, như một kẻ đang tận hưởng một ly rượu cấm kỵ. Bàn tay rắn chắc lướt qua từng đường cong trên thân thể nàng, khơi gợi những tiếng rên rỉ bị kìm nén trong bóng tối.
"Nàng là của ta, Psyche... mãi mãi." Giọng hắn vang lên, trầm khàn và đầy mê hoặc.
Và rồi, vào một đêm định mệnh, khi hắn đã chìm vào giấc ngủ, Psyche run rẩy cầm lấy chiếc đèn dầu. Nàng cúi xuống, để ánh sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt của kẻ tình nhân bí ẩn.
Một vẻ đẹp siêu nhiên hiện ra trước mắt nàng – không phải là con người, mà là một vị thần. Đôi cánh trắng gấp lại phía sau lưng, hàng mi dài phủ bóng xuống gương mặt hoàn mỹ như được tạc từ ánh trăng. Chính là Cupid, thần tình yêu.
Nhưng trong giây phút say mê ấy, một giọt dầu nóng từ đèn rơi xuống làn da hắn. Cupid giật mình tỉnh giấc, đôi mắt vàng rực mở ra, ánh nhìn tối tăm nhưng đầy cám dỗ. "Psyche... nàng đã phản bội ta."
Cơn giận của thần tình yêu không phải là một cơn thịnh nộ dữ dội, mà là một sự tàn nhẫn dịu dàng. Hắn nâng cằm nàng lên, ngón tay lướt dọc theo làn môi run rẩy. "Ta yêu nàng, Psyche. Nhưng nàng đã không tin ta. Vì vậy, ta phải đi."
Hắn buông nàng ra, đôi cánh mở rộng, nhưng trước khi rời đi, hắn nghiêng người, hơi thở ấm áp phả lên tai nàng. "Nhưng nàng sẽ không thoát khỏi ta đâu. Dù ở đâu, nàng cũng sẽ mãi thuộc về ta."
Psyche lao tới, cố gắng níu lấy hắn, nhưng chỉ còn lại không khí lạnh lẽo. Cánh cửa dẫn đến thế giới của nàng đóng sầm lại, bỏ lại nàng trong nỗi cô đơn tan nát.
Nhưng cuộc hành trình của Psyche chưa kết thúc. Nếu muốn lấy lại người tình của mình, nàng sẽ phải bước vào thế giới của các vị thần, đối mặt với những thử thách chết người... và khám phá ra giới hạn thực sự của đam mê và sự trói buộc giữa nàng và Cupid.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro