Chén trà nhỏ
Đoản có sự dựa trên lời bài hát Chén Trà Nhỏ , các bạn có thể xem bên trên.
Thời xưa, trong một ngõ nhỏ có tọa lạc một quán trà nhỏ nhỏ, ông chủ của quán này là một anh chàng mang nét tuấn tú. Người trong ngõ đó thường hay lui tới quán trà nhỏ trong góc ngõ đó. Nhà ngươi biết không , đây là quán trà ngon nhất thành này đó. Bởi vì hương vị trà thật đặc biệt. Nó mang theo một chút nhớ nhung một chút yêu thương trong chén trà đó.
Người ta đồn rằng ông chủ quán trà đang chờ một người nào đó. Nhiều người nói , chắc là một vị cô nương nào đó rồi nhìn ông chủ tuấn tú quá mà ai mà chẳng muốn gả. Nhà ngươi nói sai, ta nghe nói chẳng phải vị cô nương nào đâu. Thế không phải cô nương là gì là vị công tử nào chắc... Tiếng bàn luận cứ thế qua dần theo năm tháng, số lượng khách nhân đến đâu càng tăng.
Mọi người trong thành đều tò mò về ông chủ quán trà nhỏ rốt cuộc chờ đợi ai, mà mang cả nỗi nhớ và tình cảm vào chén trà thế này.
Một hôm tuyết phủ trắng thành, có một vị đoàn quân sĩ mới từ biên giới chở về đi quan thành của bọn họ và dừng nghỉ chân ở đây. Đúng hôm đó có một vị công tử mang khí chất quý tộc bước vào quán trà nhỏ. Mọi người đều lấy làm lạ khi một vị công tử quý tộc sao lại bước vào đầy. Chỉ thấy người đó nói :
" Vị trà hình như chưa đổi nhỉ!"
Chỉ thấy ông chủ tay run lên làm rơi ấm trà trên khuôn mặt đẫm nước mắt. Vị công tử kia bước đến ôm ông chủ , nhẹ nhành nói:
" Phác Xán Liệt, ta đã bình an trở về. "
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro