[Y Hoan] Lần cuối

💫 Lý Tầm Hoan và Tiêu Biệt Ly ở Vô Danh Cư biên thành là hảo bằng hữu, lúc ở quan ngoại hắn thường xuyên chạy tới Vô Danh Cư uống rượu, qua lại hai người cũng trở thành tri kỷ.

💫 Hôm nay, Lý Tầm Hoan bởi vì chuyện tình cảm, cảm giác trong lòng có chút buồn rầu, theo bản năng muốn đến Vô Danh Cư tìm bằng hữu của mình uống mấy chén.

💫 Nghĩ là làm, Lý Tầm Hoan hạ quyết tâm liền tìm Thiết Truyền Giáp, thu thập hành lý, nhanh chóng ra roi thúc ngựa vọt nhanh về phía Vô Danh Cư ở biên thành.

💫 Đến Vô Danh Cư, Lý Tầm Hoan phát hiện bên trong trống rỗng, dường như đã lâu cũng không có ai ở qua, ngay cả bàn đối diện cũng phủ đầy bụi bặm.

💫 Lý Tầm Hoan thấy vậy liền bảo Thiết Truyền Giáp đi tìm Tiêu Biệt Ly, mà chính hắn thì ngồi ở trước bàn bên cửa sổ, uống trúc diệp thanh do chính hắn mang theo.

💫 Đúng lúc này, Lý Tầm Hoan nghe được căn phòng trong cùng truyền ra một tia dị động.
Mang theo tâm tình tò mò đi qua, vừa định gõ cửa, chỉ thấy cửa phòng từ bên trong bị mở ra, từ bên trong đi ra một nam tử mặc ngoại bào màu cam, đầu đội mũ.

💫 Trong nháy mắt nhìn thấy người nam nhân này, đáy lòng Lý Tầm Hoan dâng ra một cảm giác quen thuộc, thế cho nên hắn nhìn người nam nhân đối diện ngây người hồi lâu.

💫 Nam nhân nhìn thấy Lý Tầm Hoan nhìn chằm chằm mình, lông mày khẽ nhíu lại, lập tức nghĩ tới cái gì đó, nghi hoặc: "Lý Tầm Hoan?"

• "Các hạ quen biết Lý mỗ?" Nghe nói như vậy, người nam nhân ngược lại cũng không nói gì nữa, mà chậm rãi nhường đường cho Lý Tầm Hoan, vươn tay ra hiệu mời, mục đích rất rõ ràng, hắn muốn Lý Tầm Hoan tiến vào.

💫 Rất hiển nhiên, Lý Tầm Hoan cũng bị hành động đột ngột của nam nhân làm cho có chút không hiểu, nhưng hắn vẫn không chùn bước đi vào, bởi vì hắn cảm giác được, nam nhân cũng không có ý muốn thương tổn mình.

💫 Vào phòng, Lý Tầm Hoan lần đầu tiên nhìn thấy chiếc xe lăn đặt ở chính giữa, cũng nhận ra chiếc xe lăn kia là của Tiêu Biệt Ly.

💫 Lý Tầm Hoan nhìn thấy chiếc xe lăn kia, ánh mắt trong nháy mắt liền nhìn về phía người nam nhân bên cạnh.

• "Ta là Hoa Hàn Y" nhìn vẻ mặt khó hiểu của Lý Tầm Hoan, Hoa Hàn Y ngược lại thoải mái thừa nhận thân phận của mình.

• "Tiêu Biệt Ly là biệt danh của ta"
• "Nguyên lai là Hoa đại giáo chủ Ban Y giáo, đã ngưỡng mộ đại danh từ lâu"

💫 Nghe được Lý Tầm Hoan nhận ra thân phận của mình, Hoa Hàn Y cũng không có kinh ngạc, bởi vì người sống lâu dài ở Quan Ngoại, sao có thể không biết danh Tây Vực Ban Y Giáo, cho dù không biết, hai mươi năm trước trận Xung Tiêu, cũng cơ hồ là có tên tuổi.

💫 Nghĩ xong, Hoa Hàn Y bình tĩnh uống một ngụm rượu, hai tròng mắt khép hờ che đi một tia mất mát nơi đáy mắt mà hắn cũng không nói rõ.

• "Lý Tầm Hoan, có thể cùng ta uống rượu một lần (cuối cùng) có được không?" : 2 chữ cuối cùng hắn chỉ dám giữ lại trong lòng.

• "Đến, cạn nào!" : Nói xong, hai người liền nâng chén đụng nhau...

💫 ... Hồi lâu sau, Hoa Hàn Y nhìn Lý Tầm Hoan "say" trên bàn khẽ cười khổ,

• "Không hổ là Yiểu Lý Thám Hoa ham rượu như mạng, tửu lượng này thật sự không phải là cái gì..."
Nói xong, Hoa Hàn Y giơ tay lên, chỉ thấy hai người từ trong mật thất đi ra, đều mặc một thân trang phục Tây Vực, trên tay còn khoác một đại hán khôi ngô bất tỉnh hôn mê bất tỉnh, chính là Thiết Truyền Giáp vừa rồi đi tìm "Tiêu Biệt Ly".

💫 Hoa Hàn Y sai người đỡ hai người Lý Tầm Hoan lên giường, cuối cùng liếc mắt nhìn Lý Tầm Hoan một cái, xoay người rời khỏi Vô Danh Cư.

💫 Bên ngoài, một giáo chúng đã sớm dắt ngựa chờ ở đó, Hoa Hàn Y lưu loát xoay người lên ngựa, cuối cùng liếc mắt nhìn Vô Danh Cư phía sau một cái, buồn bã cười một tiếng,

• [Xem ra lần này cùng ngươi uống rượu, chỉ sợ thật sự là lần cuối cùng...] : Nghĩ xong, liền giục ngựa rời đi...

• Nguồn : weibo

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro